Phục Kích !!!!


Người đăng: JunWei

Rõ ràng, rõ ràng mình đã hạ mình xuống nước tới mức này, thế mà vẫn nhận được
lời từ chối thẳng thừng của đối phương, đường đường một công chúa của vương
triều, thiên chi kiêu nữ như tam công chúa, cảm giác lòng tự trọng của bản
thân đã bị đối phương làm cho vỡ nát tan tành không còn chút mảnh vụn nào nữa.

Nhìn thấy dáng vẻ của tam công chúa lúc này, Dương Kiệt cũng không dễ chịu
chút nào, chỉ là cần dứt khoát không dứt khoát, tuyệt đối sẽ càng kéo dài đau
đớn cho cả hai mà thôi.

“ chuyện ngày hôm nay Dương mẫu xem như chưa từng xảy ra, tam công chúa xin
hãy yên tâm, quan hệ đồng mình giữa chúng ta vẫn sẽ như xưa, Dương mẫu và Địa
Cầu Bang sẽ hết lòng hết mình phù trợ tam công chúa trong việc tranh giành
ngai vàng, thậm chí là …….” Dương Kiệt lắc đầu thở dài một tiếng, từ trên ghế
đứng bật dậy, khẽ cúi đầu xuống nhìn chằm chằm vào tam công chúa đang mang
theo vẻ mặt thấp thần ngồi trên mặt đất, nghiêm giọng nói ra lời hứa của mình.

Hết lòng hết mình phù trợ??? Thứ mà bổn công chúa cần đâu chỉ là những thứ này
~~~~~!!!

Tam công chúa không biết là do quá ấm ức do bị Dương Kiệt từ chối tình cảm hay
ấm ức không thể chấp nhận vì sự thất bại của mình, trực tiếp phục người trên
mặt đất bật khóc nức nở, bất kỳ ai nghe thấy cũng cảm thấy như hàng trăm hàng
ngàn con dao cứa thẳng vào lòng, đau xót vô cùng, hận không thể lao vào ôm lấy
người đẹp vào lòng an ủi yêu thương hết mực.

thực ra thì tam công chúa khóc vì bị từ chối tình cảm thì ít, chủ yếu là quá
ấm ức và tức giận khi bản thân bị từ chối một cách thẳng thừng như vậy, đó là
nỗi nhục nhã đối với một công chúa mà cô ta khó có thể chấp nhận được.

Hai tay của Dương Kiệt vừa định giơ ra nhanh chóng thu lại, lắc đầu thở dài
một tiếng, trực tiếp quay người rời khỏi phòng tiếp khách, để lại một mình tam
công chúa vẫn đang phục người bật khóc ở đó.

Vào thời điểm này, bất kỳ lời nói hành động an ủi gì cũng bằng thừa mà thôi,
tốt nhất là rút lui càng sớm càng tốt, càng nán lại ở đây chỉ càng khiến cả
hai ngại ngùn khó xử đau khổ hơn mà thôi. Có thể qua một thời gian nữa, tam
công chúa sẽ suy nghĩ lại, dù sao thì tình cảm của tam công chúa đối với mình
chỉ là nhất thời bồng bột, đợi tới khi cô ta bình tĩnh lại suy nghĩ thấu đáo,
mọi chuyện sẽ đâu lại hoàn đó mà thôi.

Một người như tam công chúa tuyệt đối không bao giờ bị tình cảm chi phối và
quật ngã được, Dương Kiệt hiểu rõ điều đó.

Đợi tới khi bóng lưng của Dương Kiệt biến mất khỏi phòng khách, tam công chúa
từ từ ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm về hướng Dương Kiệt vừa rời khỏi như người
mất hồn. Không biết qua đi bao lâu, cắn cắn răng dùng tay lau sạch những giọt
nước mắt trên mặt, từ dưới đất đứng bật dậy, vẻ mặt đáng thương tội nghiệp
trước đó nhanh chóng thay thế thành vẻ mặt lạnh lùng như băng trước kia, thậm
chí còn đáng sợ hơn thế nữa, quay người lặng lẽ rời khỏi phòng khách với bóng
lưng đầy cô đơn chạnh lòng.


“ mẹ kiếp, một đại mỹ nhân ngỏ lời tỏ tình, thậm chí chấp nhận trở thành con
mèo ngoan ngoãn hết mực vâng lời, thế mà mày còn có thể từ chối được, mày có
còn là đàn ông không đấy ~~~~!!!” Vừa mới rời khỏi phòng tiếp khách công chúa
phủ, Dương Kiệt không ngừng dùng tay tát mạnh vào mặt mình, trong lòng tỏ ra
hối hận vô cùng.

Thú thật, một đại mỹ nhân như tam công chúa, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn
địa vị có địa vị, muốn tài sản có tài sản, tuyệt đối là một bạch phú mỹ chính
hiệu không cần bàn cãi, thế mà chỉ vì lòng tự trọng chết dịch của bản thân,
nhẫn tâm từ chối cô gái si tình đáng thương đó, nếu như không phải Dương Kiệt
biết rõ bản thân mình như thế nào, thậm chí có chút nghi ngờ mình không phải
đàn ông nữa là.

Nếu như nói lúc này không hối hận, tuyệt đối là lừa dối bản thân. Nhưng đã tới
nước này, có hối hận cũng vô ích, một khi Dương Kiệt đã quyết định điều gì,
tuyệt đối không bao giờ thay đổi. Huống chi bản thân anh ta cũng không bước
qua được ranh giới nguyên tắc của bản thân, và quan trọng nhất là, nếu như
mình dám chấp nhận tam công chúa, để cho Hoàng Dung biết được việc này, sẽ
không biết cô ta sẽ làm ra chuyện kinh khủng gì nữa đây.

Tính cách của Hoàng Dung Dương Kiệt biết rõ, tuyệt đối không thể chấp nhận
được Dương Kiệt có người phụ nữ thứ hai ngoài mình, trong tiểu thuyết Anh Hùng
Xạ Điêu, chỉ cần có một cô gái nào có thái độ và quan hệ thân thiết với Tĩnh
ca cả của cô ta, cũng khiến cô ta nổi điên lên làm ra biết bao chuyện hậu quả
không lường được. Dương Kiệt không dám đặt cược rằng tính cách của Hoàng Dung
do mình chiêu mộ tới sẽ khác xa với tính cách như trong tiểu thuyết, sẽ chấp
nhận mắt nhắm mắt mở, để mặc mình tam thê bảy thiếp như suy nghĩ của hầu hết
những phụ nữ ở đại lục Huyền Thiên này.

Lắc dầu thở dài một tiếng, tuy cảm thấy có lỗi với tam công chúa trong việc
này, vì dù sao người ta cũng là con gái, ít ra mình nên khuyến nhã một chút,
không nên thẳng thừng từ chối như thế này, làm như thế mặt mũi người ta để đâu
nữa chứ?? Thôi thì sau này mình sẽ hết lòng giúp đỡ cô ta cố gắng giành được
ngai vàng, ít nhất cho dù thất bại, cũng phải ràng giữ cho cô ta được vẹn
toàn, xem như lời tạ lỗi cho ngày hôm nay vậy.

Có được quyết định, Dương Kiệt nhanh chóng rảo bước rời khỏi công chúa phủ,
không còn muốn nán lại nơi này chút nào nữa, để trách giáp mặt tam công chúa
khiến cả hai khó xử.

“ Ủa ~~~???” Dương Kiệt vừa mới bước ngang qua khu vườn hoa viên trong phủ,
đột nhiên run bắt người lên khi cảm nhận bốn luồng sát khí đáng sợ ập thẳng
vào người, không chút do dư hai chân nhún mạnh xuống đất tung người nhảy lên
không trung.

Rầm ~~~~~~ !! rầm ~~~~~ !! rầm ~~~~~ rầm ~~~~~~~!!

Ngay sau khi Dương Kiệt vừa nhảy khỏi vị trí mình vừa đứng, bốn luồng năng
lượng có hình dáng như kiếm, đao và thương từ bốn gốc ẩn sau những cành cây
thụ khổng lồ trồng đầy trong hoa viên phóng thích ra, bắn thẳng vào nơi anh ta
vừa đứng, ngay lập tức hình thành tiếng nổ vang trời, nơi vừa hứng chịu bốn
đòn tấn công đó lập tức xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ.

Nhìn thấy cái hố sâu đáng sợ đó, Dương Kiệt không kìm ướt đẫm mồ hôi lạnh sau
lưng áo. Phải biết rằng gạch ngói lách trong hoa viên đều được sử dụng những
viên gạch cao cấp, thậm chí có độ cứng cứng hơn cả thép, thế mà lúc này bị vỡ
tan tành mây khói thành một cái hố sâu, nếu như bốn đòn tấn công đó đánh thẳng
vào cơ thể máu thịt của mình, không chết cũng thành tàn phế cho mà xem.

“ tên nào ~~!! Tên khốn nào dám đánh lén bổn thiếu gia hả ~~~~!!!” sau một
thoáng hoảng sợ, Dương Kiệt lập tức chuyển sang phẫn nộ vô cùng, nghiến răng
nghiến lợi giận dữ hét lớn.

Roẹt ~~~~ roẹt ~~~~ roẹt ~~~ roẹt ~~~~~~~~~~~!!!

Chỉ thấy bốn chiếc bóng đen từ phía sau nơi bốn đòn tấn công vừa phóng ra lao
ra với tốc độ nhanh như tia chớp, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện bao vây tứ
phía ngay trước mặt Dương Kiệt.

“ Tuyệt học địa giới, Nhất Kiếm Chỉ Thiên ~~~!!” “ Tuyệt học địa giới, Kiếm
trảm Thương Khung ~~~~!!!” “ Tuyệt học địa giới, Đao Hải Vô Giới ~~~!!” “
Tuyệt học địa giới, Huyết Thương Tru Thần, chết này ~~~~~~~~~~~~!!!”

Ngay sau khi bốn chiếc bóng lao ra, Dương Kiệt nhanh chóng cảm nhận được khí
thế trên người đối phương, cả bốn đều có thực lực của nguyên thần tầng thứ 5.

Cảm nhận được thực lực của đối phương, Dương Kiệt thầm thở phào nhẹ nhõm. Như
đã nói, trong giai đoạn cùng cấp, Dương Kiệt không ngán bố con thằng nào cả,
cho dù đối phương có tới bốn người cũng thế. Chỉ là Dương Kiệt còn chưa kịp
phản ứng, bốn bóng người đó đã trực tiếp tung chiêu tấn công thẳng về phía anh
ta không chút do dự chần chừ.

“ Giới vương quyền X 6 ~~~!! Võ hồn hiện ~~~~~~!!! Phì Lũ Mỡ Bụng Hộ Thể, mở
~~~~~~~!!!” tuy không sợ bố con thằng nào, nhưng Dương Kiệt không dám lơ là,
dù sao đối phương cũng hơn bốn người, nên quyết định tung ra hết toàn bộ thực
lực của mình.

Uỳnh ~~~ uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~!!!

AAAAA ~~~~ !!! rầm ~~~~~~~~~~~~!!Phục ~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Do quá nhanh nên Dương Kiệt không kịp phản đòn, chỉ còn cách trông chờ vào sức
phòng thủ của bản thân, chống đỡ bốn đòn tấn công của kẻ địch xong mới tiến
hành phản công sau.

Sau ngờ dính bốn đòn tấn công vào người, mỡ bụng lập tức bị đánh vỡ nát tan
tành, cơ thể trực tiếp hứng trọn bốn đòn tấn công vào người, miệng gào lên một
tiếng đầy đau khổ, từ trên không trung bị đánh bay xuống đất, trên người đã
xuất hiện bốn vết thương sâu tới mức nhìn thấy xương trắng, máu tươi phun ra
nhuộm đỏ cả cơ thể.

Dương Kiệt đau tới nỗi nhăn nhó cả khuôn mặt, hơi thở nặng nề gấp rút như muốn
tắt thở, đặc biệt sắc mặt trở nên khó coi vô cùng.

Hứng trọn bốn đòn tấn công của kẻ địch vào người khiến cho bản thân bị trọng
thương không phẫn nộ bằng việc Dương Kiệt cảm nhận thấy chân nguyên trong cơ
thể đang có dấu hiệu tụt xuống với tốc độ chóng mặt, chính xác hơn là lúc anh
ta vừa kích hoạt Giới vương Quyền và tuyệt học phòng thủ của mình, chỉ trong
tích tắc đã với thực lực nguyên thần tầng thứ 5 vốn có của mình, bị giáng
xuống thành tông sư tầng thứ 10.

Chính vì thế nên Dương Kiệt mới dễ dàng bị đánh cho trọng thương khi nãy, nếu
không với thực lực và sức phòng thủ của mình, cho dù hứng chịu bốn đòn tuyệt
học của kẻ địch, cũng chỉ khẽ trầy da tróc vẩy đôi chút mà thôi, đâu thể nào
thảm hại như lúc này chứ.

“ không chết ????” “ Thực lực của đối phương có vấn đề ~~!!” “ hừ, cho dù có
vấn đề đi nữa, với dáng vẻ trọng thương của hắn như lúc này, cũng chỉ như con
cá nằm trên thớt chờ chúng ta xẻ thịt mà thôi.” “ Chính xác, thôi đừng dài
dòng lôi thôi nữa, xử lý nó xong chúng ta còn phải quay về báo cáo nữa.”

Bốn người vừa tấn công Dương Kiệt lộ ra vẻ bất ngờ khi thấy đòn tấn công của
mình không thể kết liễu đối phương ngay tức khắc, vì cho dù là kẻ địch cùng
cấp, với bốn đòn tấn công uy lực nhất của mình, họ hoàn toàn tự tin rằng có
thể dễ dàng chẻ Dương Kiệt thành bốn khúc, chứ không phải chỉ trọng thương như
lúc này.

nhưng bốn người nhanh chóng phất lờ đi, ai nấy đều mang theo nụ cười khát máu
nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt đang nằm hấp hối ở phía dưới, chuẩn bị tung đòn
kết liễu trảm sát đối phương tại chỗ.

Bốn quả cầu năng lượng xuất hiện trong lòng bàn tay, trực tiếp ném thẳng xuống
nơi Dương Kiệt đang nằm.

Rầm ~~~~ rầm ~~~~ rầm ~~~~ rầm ~~~~~~~~~~!!!

“ tránh được???” “ không tệ, chỉ là để xem ngươi tránh được bao nhiêu lần
nhỉ???”

Thì ra trong tình huống nguy cấp nhất, Dương Kiệt đã nén nhịn cơn đau sử dụng
Càn Khôn Nhất Thiểm né tránh bốn quả cầu năng lượng đáng sợ của kẻ địch, thoát
nạn trong gang tấc.

Chỉ là đúng như bốn người kia đã nói, lúc này Dương Kiệt đã gần như không thể
nhúc nhích do cơ thể mất máu quá nhiều và vết thương nghiêm trọng, nếu như
không chữa trị kịp thời, thậm chí có thể nguy hiểm tới tính mạng chứ đừng nói
né tránh thêm một đòn tấn công của kẻ địch nữa.

“ Triệu Thiên Hương, đây chính là câu trả lời của cô giành cho tôi đúng
không????” Dương Kiệt phẫn nộ tột cùng lớn tiếng gào thét.

Dương Kiệt bị đánh úp trong công chúa phủ, cộng thêm nãy giờ giao chiến không
ít thời gian, ngay cả hoa viên cũng bị đánh gần tan tành, thế mà trong công
chúa phủ không có lấy một người xuất hiện giải cứu, cho dù là thằng khờ cũng
nghĩ ra chuyện này nếu không có cái ngật đầu của tam công chúa, chủ nhân của
công chúa phủ mới là chuyện lạ á.

Đặc biệt là chân nguyên trong cơ thể Dương Kiệt lúc này bị tuột xuống tới mức
đáng khó tin, nguyên thần trong cơ thể như bị một sức mạnh bí ẩn nào đó phong
tỏa không thể phát huy ra thực lực vốn có của mình, không cần nói, chắc chắn
đã dính chiêu của tam công chúa lúc nãy rồi.

“ chết đi ~~~~~~~~~~!!!” “ Kết thúc thôi ~~~~~~~!!!” bốn kẻ địch không vì
tiếng gào thét của Dương Kiệt mà ngưng tay, tiếp tục tế ra quả cầu năng lượng
trên tay, chuẩn bị ném thẳng về phía Dương Kiệt thêm lần nữa.

“ khoan đã ~~~~~~~~~~~~~~~!!”


Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương #319