Dịch Cân Đoạn Cốt.


Người đăng: JunWei

ầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

bóng người đó cắm thẳng xuống mặt đất, hình thành một cái hố sâu gần hai, ba
mét, có vẻ như bóng người này bị đánh bay về chứ không phải chủ ý tự bay về
hướng này thì phải.

“ Thành chủ ???!!!!” “ không, không thể nào ~~~~~!!”

Khi nhìn rõ bóng người bị đánh bay về đây, tứ đại kim cang không kìm được đồng
loạt biến sắc kêu gào lên, dốc hết sức đẩy lùi những người vây chặt lấy mình
lao thẳng về phía Âu Dương Thiện vừa hạ cánh.

“ Thành chủ, thành chủ ~~~!!!” “ Người, người không sao chứ???” “ Chết tiệt,
chết tiệt, sao lại ra nôn nỗi như thế này chứ !!!”

Âu Dương Thiện lúc này thê thảm vô cùng, toàn thân nhuộm đầy máu đỏ, sắc mặt
tái xanh không tý huyết sắc, thậm chí miệng không ngừng hộc máu như người bệnh
nặng sắp chết.

So với người đàn ông bặm trợ kia, tình hình của Âu Dương Thiện cũng không khả
quan hơn là bao nhiêu, chỉ là chưa tới mức bị phế như đối phương mà thôi.

“ hoan hô, thắng rồi, chúng ta là người chiến thắng cuối cùng ~~~!!” “ tất cả
đều nhờ vào Cửu thúc, hoan hô Cửu thúc, Cửu thúc muôn năm ~~~~~!!!”

Nhìn thấy cảnh tượng thê thảm của Âu Dương Thiện, cho dù là thẳng khờ cũng
đoán ra được kết quả như thế nào rồi. Nhóm tam công chúa đồng loạt nhảy cẫng
lên hô hào ăn mừng như lễ hội.

Tam công chúa khẽ ngật đầu hài lòng với chiến thắng của phe mình.

Vù vù ~~~~~~~~~~~~!!!

Dưới ánh mắt đầy phấn khích và tôn kính của cả nhóm, chỉ thấy Cửu thúc từ phía
xa bay trở về. Chỉ là tình hình của Cửu thúc cũng không dễ chịu chút nào.

Quần áo trên người rách nát còn hơn cả một tên ăn mày, tóc tai dựng đứng,
nhiều chỗ bị cháy khét, hơi thở nặng nề gấp rút.

Tuy giành được chiến thắng, nhưng cái giá phải trả tuyệt đối không nhỏ.

Nhìn thấy cảnh tượng có phần thê thảm của Cửu thúc, cả nhóm nhanh chóng ngậm
miệng lại không dám hò hét phấn khích nữa, tỏ ra lo lắng cho chủ lực của mình
không biết có bị làm sao không.

“ Cửu thúc ……” tam công chúa và Hoàng Dung tỏ ra lo lắng lên tiếng, chỉ thấy
Cửu thúc khẽ lắc đầu rồi từ từ đáp xuống ngay bên cạnh hai người, trực tiếp bó
gối ngồi xuống để điều hòa lại chân nguyên trong cơ thể.

Nhìn thấy hơi thở của Cửu thúc dần ổn định trở lại, chứng tỏ ông ta đã hoàn
toàn kiểm soát được nội thương trong cơ thể, cả nhóm thầm thở phào nhẹ nhõm.

“ Lão tam ~~~~~~~~~~~~~~!!!!” cả nhóm giật mình hoảng hốt khi đột nhiên nghe
thấy tiếng gào thét đầy đau xót và căm phẫn của Âu Dương Thiện ở phía xa vang
lên.

Cả nhóm vội vã dồn hết ánh mắt về phía xa, phát hiện mặc dù Âu Dương Thiện
đang trọng thương nghiêm trọng, nhưng vẫn cố gắng xê dịch cơ thể của mình lao
tới ôm chặt lấy người đàn ông bặm trợn ở bị biến thành phế nhân vào người, hai
hàm răng cắn mạnh vào môi tới nỗi chảy cả máu.

“ kẻ nào?? Kẻ nào đã khiến lão tam thành như thế này???” đôi mắt của Âu Dương
Thiện tràn đầy gân máu hét thẳng vào mặt ba tên thuộc hạ còn lại.

Tuy thân phận chủ tớ, nhưng giữa Âu Dương Thiện và tứ đại kim cang đã từng
cùng đồng sanh ra tử mấy chục năm nay, có thể nói là an tâm đưa lưng cho đối
phương, lúc này nhìn thấy “ người anh em” của mình thành nông nỗi như thế này,
không nổi điên lên mới là lạ á.

Tam đại kim cang phóng ánh mắt như muốn nhai tươi nuốt sống về vị trí Dương
Kiệt đang nằm “ bất tỉnh”, nghiến răng nghiến lợi nói lớn: “ chính tên khốn đó
~~!!!”

Âu Dương Thiện với điệu bộ khó khăn từ dưới đất đứng dậy, chân nguyên trong cơ
thể vận hành tới mức cực đỉnh, mặc cho máu đỏ vẫn không ngừng phun ra từ
miệng, nhưng chẳng chút bận tâm, quyết định tung đòn một chiêu vỗ chết tên kẻ
thù trời đánh kia, sau đó ra sao thì ra.

“ khoan, khoan đã Âu Dương thành chủ!!” Nhìn thấy Âu Dương Thiện chuẩn bị nổi
điên lên Tam Công Chúa và Hoàng Dung vội vã lên tiếng trấn an.

“ Không cần nói nhiều, cho dù lão phu có thân tàn ma dại, cũng phải trảm sát
tên khốn trời đánh đó để trả thù cho huynh đệ của mình ~~!!!” Âu Dương Thiện
chẳng mảy may bận lòng, tay phải vung lên, chân nguyên truyền hết vào trong
đó, chuẩn bị vỗ thẳng về phía Dương Kiệt vẫn đang bất tỉnh ở phía xa.

Cảm nhận áp lực đáng sợ do Âu Dương Thiện phát tán ra, ngay cả Hoàng Dung cũng
không kìm được run rẩy cả người, nhưng vẫn cố gắng kìm chế bản thân la lớn: “
Âu Dương thành chủ, nếu như ông muốn thuộc hạ của ông biến thành người tàn phế
suốt đời, thì cứ việc ra tay thử xem ~~~!!!”

Vụt ~~~~~~~~~~~~~!!!!

Áp lực đáng sợ từ trên người Âu Dương Thiện đã biến mất, mang theo ánh mắt đầy
sát khí và nghi ngờ lạnh lạnh nói: “ ý của ngươi là sao??”

“ Tại hạ có phương pháp điều trị thương tích thuộc hạ của thành chủ.” Nhìn
thấy Âu Dương Thiện đã bình tĩnh lại, Hoàng Dung hít sâu một hơi vào người, tỏ
vẻ tự tin nói.

“ Hahahahahah ~~~~~~~~~~~~!!!” nghe xong câu khẳng định của Hoàng Dung, Âu
Dương Thiện đột nhiên ngẩng đầu lên cười như điên như dại, người xung quanh
hoàn toàn có thể nghe ra từ giọng cười đó mang theo vẻ khinh thường chế giễu.

Điều trị được một người đã gần như tàn phế??? Cho dù một luyện đan đại sư có
mặt ở đây cũng chưa dám khẳng định điều đó. Một tên a đầu miệng còn hôi sữa mà
dám khăng khăng khẳng định như đinh đóng cột như vậy, Âu Dương Thiện tựa như
vừa nghe thấy được một câu chuyện nực cười nhất trên đời vậy.

“ nói xong chưa??? Nếu nói xong rồi thì ……” Âu Dương Thiện không chút tin
tưởng vào Hoàng Dung, cho rằng đối phương đang cố tình kéo dài thời gian để
Cửu thúc hồi phục mà thôi.

Hoàng Dung không muốn nói thêm câu nào nữa, trực tiếp dùng hành động của mình
để chứng mình điều mình vừa nói, dưới ánh mắt cảnh cáo và hăm dọa của đối
phương, hiên ngang bước thẳng tới trước mặt người đàn ông bặm trợn đang nằm
trong lòng của một đồng đội.

“ Lùi ra, nếu không …..” “ lão nhị, để xem nhỏ a đầu này định giở trò gì.” Lão
nhị nhìn thấy Hoàng Dung áp sát tới gần, vô cùng cảnh giác lên tiếng gào lớn,
thậm chí chuẩn bị ra tay để ngăn cản đối phương. Không chỉ lão nhị, ngay cả
lão đại và lão tứ cũng đã áp sát tới vây chặt lấy cô ta, nhưng giọng nói của
Âu Dương Thiện đột nhiên vang lên, khiến cả nhóm có chút luống cuống không
biết phải làm sao.

Chẳng lẽ chủ nhân tin vào lời nói nhảm nhí của nhỏ a đầu này??

Mặc kệ những người ở xung quanh, Hoàng Dung trực tiếp bó gối ngồi xuống ngay
đối diện người đàn ông bặm trợn, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lại tạo thành chỉ,
dưới ánh mắt đầy cảnh giác như muốn ngăn cản của tam đại kim cang, trực tiếp
điểm thẳng vào vầng trán của đối phương.

Phương pháp điều trị trong Cửu Âm Chân Kinh, Dịch Cân Đoạn Cốt!

Hoàng Dung truyền thẳng một đoạn phương pháp điều trị vào thức hải của đối
phương, sau đó chân nguyên truyền thẳng vào người đối phương, tựa như con trỏ
chỉ đường, hướng dẫn đối phương tuân theo luồng chân nguyên của mình để vận
hành phương pháp điều trị.

“ Tập trung ~~~~!!!” người đàn ông bặm trợn lộ ra vẻ mặt đầy kinh ngạc và khó
tin nhìn chằm chằm vào Hoàng Dung, hắn không ngờ rằng Hoàng Dung lại truyền
cho hắn một bí pháp điều trị nghịch thiên như thế này, nhất thời có chút không
biết đáng mừng hay đáng hận. Chỉ nghe thấy Hoàng Dung đột nhiên lớn tiếng nhắc
nhở một câu, hắn không dám do dự, vội vã tập trung cao độ tuân theo chỉ dẫn
của luồng chân khí của đối phương, bắt đầu vận hành bí thuật điều trị cho
xương cốt kinh mạch của bản thân.

Nhìn thấy sắc mặt của người đàn ông bặm trợn từ trắng bệt dần xuất hiện tý
huyết sắc, từ từ hồng hào trở lại, cả nhóm vừa thầm thở phào nhẹ nhõm và vui
mừng vô cùng, tất nhiên không thể không mang theo tấm lòng cảm kích đối với
Hoàng Dung, tuy rằng thủ phạm gây ra sự cố lần này là người của cô ta, nhưng
thủ phạm là thủ phạm, Hoàng Dung là Hoàng Dung, ân oán phải rõ ràng.

Hơn một khắc giờ điều trị, xương cốt và kinh mạch của người đàn ông bặm trợn
đã được khống chế, chỉ cần tuân theo bí phép Dịch Cân Đoạn Cốt điều trị thêm
một thời gian, hoàn toàn bình phục chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Từ trong nhẫn càn khôn rút ra hai viên Cửu Hoa Ngọc Lộ Uyển, một viên bản thân
phục dụng, một viên nhét thẳng vào miệng của người đàn ông Bặm trợn, lực thuốc
tan ra, đối phương lập tức cảm nhận thấy nội thương trong cơ thể đã bình phục
lại gần nửa, có thể dễ dàng đứng dậy vận động một cách dễ dàng. Tất nhiên,
chiến đấu thì hoàn toàn không thể, nếu như không muốn bản thân bị thành tàn
phế thêm lần nữa.

khẽ suy nghĩ một hồi, lại ném thêm một viên qua cho Âu Dương Thiện. Âu Dương
Thiện không chút do dự nuốt thẳng vào, cảm nhận lực thuốc đáng sợ của Cửu Hoa
Ngọc Lộ Uyển, Âu Dương Thiện kìm được lộ ra vẻ bất ngờ.

Ít nhất có thể sánh ngang với thánh dược điều trị cấp 7 chứ không ít. Không
ngờ nhỏ a đầu lại sở hữu đan dược quý giá như thế này. Và trông có vẻ còn
không ít nữa là.

“ A đầu, bổn thành chủ chịu ơn ngươi.” Âu Dương Thiện hít sâu một hơi vào
người, khẽ chắp tay thi lễ cảm tạ Hoàng Dung.

Có thể vì thuộc hạ hạ mình trước đối thủ, Âu Dương Thiện tuyệt đối là một nhân
vật phi thường.

“ Không cần, không cần, chỉ cần thành chủ đừng truy cứu trách nhiệm của anh
chàng kia là được rồi.” Vừa nói vừa chỉ tay về phía Dương Kiệt vẫn đang nằm
bất động trên mặt đất.

“ cái này …..” “ Bình phục rồi hả?? bình phục rồi phải không??vậy là mọi
chuyện giải quyết ổn thõa rồi chứ gì???” trong lúc Âu Dương Thiện định vẫy vẫy
tay cho qua chuyện này, chỉ thấy Dương Kiệt đột nhiên bật người trở dậy, mang
theo vẻ mặt hú hồn không ngừng dùng tay vuốt ve ngực mình như để hoàn hồn trở
lại vậy.

Nhóm người có mặt ở đây ai nấy đều mặt mày đen xì như than. Vậy là quá rõ ràng
rồi, tên khốn này nãy giờ giả vờ ngất xỉu để tránh mang họa vào người đây mà.

“ hừ ~~~~~~!!!” Âu Dương Thiện hừ mạnh một tiếng, không thèm quan tâm tới tên
khốn vô liêm sỉ kia nữa, nhanh chóng bó gối ngồi xuống bắt đầu điều trị thương
tích cho bản thân. Từ lúc bị đánh bay về đây tới giờ, mải mê lo việc thuộc hạ
bị đánh trọng thương mà ngay cả thương tích của bản thân cũng không chú ý tới.

Tuy đã phục dụng đan dược điều trị, nhưng muốn nhanh chóng bình phục và không
để lại tác dụng xấu trong cơ thể, cần phải đích thân tiến hành điều trị mới
được.

Nhìn thấy chủ nhân điều trị, tứ đại kim cang lập tức vây thành hình tròn ở
xung quanh Âu Dương Thiện, ai nấy đều mang theo vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm
chằm vào nhóm người của tam công chúa, ngay cả người đàn ông bặm trợn cho dù
đang bị thương cũng không ngoại lệ.

Tuy Hoàng Dung vừa ra tay cứu chữa cho đồng đội mình, nhưng cho dù thế nào đi
nữa, hai bên vẫn còn là thù địch với nhau không phải sao??

Tam công chúa biết rõ không nên làm căng với đối phương, ép chó vào đường cùng
tuyệt đối không phải là một ý kiến hay, huống chi mục tiêu của cả nhóm lần này
chỉ là Bán Nguyệt Thành, theo thông tin thăm dò được thì Âu Dương Thiện có uy
quyền ảnh hưởng không nhỏ đối với Bán Nguyệt thành, nếu như Âu Dương Thiện xảy
ra mệnh hệ gì, thông tin này lan truyền tới Bán Nguyệt Thành, đừng nói là
chiếm thành, ngay cả bước được vào trong thành không đã là một vấn đề lớn rồi.

Dù gì thì người giành được thắng lợi là bên mình, chỉ cần Cửu thúc còn có mặt
ở đây, cần gì phải sợ đối phương chứ?? Lúc này làm ra thái độ rộng lượng,
không chừng lấy được thiện cảm đối phương, việc kiểm soát Bán Nguyệt Thành sẽ
càng suôn sẻ hơn nữa.

Ra lệnh cho các thành viên của mình phân tán ra khắp nơi ngồi xuống, ai bị
thương thì phục dụng đan dược điều, ai lành lặn thì không ngừng cảnh giác theo
dõi nhóm người của Âu Dương Thiện để đề phòng đối phương bạo động.


Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương #267