Thí Luyện Bắt Đầu.


Người đăng: JunWei

Nhìn thấy thế lực “ đáng gờm” do tam công chúa thành lập, đôi mắt của Ưng
Hoàng khẽ lóe qua tia sáng hài lòng và khen gợi.

Trong mắt của ông ta, một đế vương thành công là một đế vương luôn nhận được
sự ủng hộ phù trợ và tôn kính của tất cả mọi người ở xung quanh. Cho dù bản
thân anh hoàn hảo tới cỡ nào, lớn mạnh tới cỡ nào, tài năng tới cỡ nào, nhưng
nếu như không được sự ủng hộ và tôn kính của những người xung quanh, thì cũng
chỉ là một đế vương thất bại mà thôi.

Nếu như có thể, thậm chí ông ta muốn trực tiếp tuyên bố truyền ngôi lại cho
tam công chúa luôn cho rồi. Nhưng thật đáng tiếc, cho dù là Ưng Hoàng đi nữa,
cũng không dám một tay che trời, có thể tùy ý quyết định theo mong muốn của
mình.

Khác xa với bảy năm trước, nếu như người được truyền ngôi là thập nhị công
chúa, mọi chuyện sẽ vô cùng dễ dàng và suôn sẻ, nếu không muốn nói là chắc
chắn thành công trăm phần trăm. Nhưng nếu người đó là tam công chúa thì …….

Khoan nói tới việc Triệu Thiên Cơ sẽ là người đầu tiên vùng lên phản đối, đừng
xem lúc này hắn đang tỏ ra cô độc không ai ủng hộ, nhưng phía sau lưng đã âm
thầm phát triễn một thế lực mạng lưới khổng lồ, văn võ bá quan trong triều
dưới thủ đoạn và năng lực của hắn đã có không ít người nhảy vào vòng tay "ấm
áp" của hắn, ủng hộ hắn tuyệt đối rồi.

Nếu như tam công chúa bằng thực lực của mình giành được ngai vàng thì không
sao, kẻ thất bại không có quyền phản đối, nhưng nếu dám trực tiếp tuyên bố
truyền ngôi cho tam công chúa mà phất lờ hắn thử xem, chắc chắn đám lâu la ma
quỷ đang ủng hộ hắn sẽ vùng lên phản kháng dữ dội cho mà xem. Điều đó có thể
khiến cho nội bộ vương triều rối loạn lên, thậm chí xảy ra binh biến nữa là
khác.

Nói đâu chi cho xa, thừa tướng Lý Hiển có phần nghiêng về phía Triệu Thiên Cơ
vì coi trọng tài năng và thực lực của hắn, chỉ cần hắn bỏ đi cái tính khí cao
ngạo không coi ra gì, tuyệt đối là đế vương hoàn hảo trong mắt của ông ta.

Nếu như Ưng Hoàng dám làm chuyện hoang đường không tuân theo luật lệ, Lý Hiển
chắc chắn sẽ tế ra “ Trảm Hoàng Đao” do tiên đế ban tặng, chuyên dùng để trảm
sát những tên hoàng đế vô độ tàn bạo có thể làm nguy hại tới vương triều, trực
tiếp chẻ Ưng Hoàng thành ba khúc mang lên vỉ nướng như nướng cá cho mà xem.

Cho dù không có “Trảm Hoàng Đao”, Ưng Hoàng cũng không muốn vì một chuyện
không đáng đắc tội tới vị ân sư mà mình hằng tôn kính bấy lâu nay đấy chứ.

Những người quyết định tham gia, không tham gia cũng đã tỏ ra lập trường của
mình, duy nhất chỉ còn mỗi mình thập nhị công chúa đang tỏ ra do dự không
quyết, không biết có nên tiếp tục tham gia vào cuộc thí luyện mang tính “
quyết định lịch sử” này hay không.

Tam công chúa khẽ liếc nhìn thập nhị công chúa, trong lòng thầm thở dài một
tiếng. Cho dù em gái của mình quyết định như thế nào đi nữa, tam công chúa
cũng không trách móc gì cô ta. Vì thật ra trong tận thâm tâm tam công chúa
không muốn thập nhị công dính vào cuộc tranh tài mang tính chính trị và đẫm
máu này. Và thực ra trước đó chính do thập nhị công chúa chủ động mở miệng lên
tiếng đòi giúp đỡ mình chứ cô ta hoàn toàn không phải là người lên tiếng yêu
cầu mời gọi. Cho nên nếu bây giờ sau khi thập nhị công chúa biết rõ sự thật,
không muốn nghiêng về phía một bên nào, cũng không gì đáng trách cả.

Hít hà ~~~~~~~~~~~!!!

Hít sâu một hơi vào người, thập nhị công chúa mang theo vẻ mặt đầy quyết tâm
từ từ bước tới bên cạnh tam công chúa để tỏ ra lập trường của mình.

“ Đã hứa với tam tỷ, tuyệt đối không được làm một đứa trẻ thất hứa được. Cùng
lắm sau khi cuộc thí luyện kết thúc, mình sẽ đứng về phía bát hoàng huynh, giữ
an toàn cho huynh ấy vậy.” Trong lòng thập nhị công chúa không ngừng thầm
nghĩ.

Trong đôi mắt của tam công chúa lóe qua tia sáng an lòng, nhưng không nói câu
nào cả, chỉ đưa mắt nhìn chằm chằm về phía đối thủ của mình.

Triệu Thiên Cơ nãy giờ vẫn mang theo vẻ mặt thản nhiên, tựa như tất cả mọi thứ
xảy ra điều không liên quan gì tới mình cả. nhưng nếu để ý kỹ, sẽ phát hiện
hắn khẽ lộ ra nụ cười “ khen ngợi” đối với thập nhị công chúa.

Xem ra sau việc này, thập nhị muội đã chín chắn hơn rồi đấy.

“ Còn ai nữa không??” Khẽ đưa mắt quét về phía đám hoàng tử công chúa còn lại
đứng ở phía xa, nghiêm giọng hỏi.

Đám hoàng tử công chúa đó khẽ do dự một hồi, nhưng rốt cuộc không ai dám bước
ra phía trước.

Lý Hiển lóe qua tia sáng thất vọng, thôi chả buồn quan tâm tới “ đám phế vật”
đó nữa. Tiếp tục quay sang tam công chúa cùng đội liên minh và Triệu Thiên Cơ,
ôn hòa nói: “ nếu như không còn ai tham gia nữa, vậy thì cuộc thí luyện sẽ
tiến hành ngay tức khắc, mỗi tổ đội có thể dẫn thêm chín thành viên tham gia,
các ngươi hãy giao nộp danh sách các thành viên trong tổ đội lên cho ban giám
khảo phê duyệt. Nhớ kỹ, nếu trong quá trình tiến hành thí luyện, ban giám khảo
phát hiện bóng dáng của ai đó không thuộc thành viên đã được đăng ký, sẽ trực
tiếp xử thua tổ đội có hành vi gian lận, hiểu rõ rồi chứ??”

“ Hiểu rõ rồi ạ, thưa thừa tướng ~~~~~~~~!!!” tất cả mọi người đều mang theo
vẻ mặt đầy nghiêm túc và quyết tâm lớn tiếng đáp.

“ Tốt, ngay bây giờ, đã tiến hành đăng ký.”

Lần lượt từng hoàng tử công chúa bước ra báo tên các thành viên trong tổ đội
của mình, đồng thời từng thành viên khi được gọi tên sẽ bước ra để ban giám
khảo nhận diện dung mạo và khí thức trong cơ thể, tránh trường hợp có người
giả mạo trà trộn vào.

“ Ngay bây giờ, cuộc thử thách thí luyện được bắt đầu, thời hạn thí luyện
trong vòng ba tháng, sẽ căn cứ vào số lượng thành trì chiếm đoạt được tính
điểm. Xin nhấn mạnh thêm lần nữa, quá trình thí luyện tuyệt đối nghiêm cấm
hành vi gian lận, nếu như phát hiện, hừ hừ, không chỉ đơn gian là tước đoạt tư
cách tham gia, mà còn …..” nói tới sau cùng, quét ánh mắt đầy sát khí về phía
đám thí sinh với mục đích dọa nạt cảnh cáo.

Với một người cực kỳ nghiêm khắc như Lý Hiển, tuyệt đối không thể chấp nhận sự
gian lận và hành vi chạy đường tắc của những kẻ tiểu nhân, nếu như phát hiện,
tuyệt đối không dung thứ.

Đám hoàng tử công chúa đối diện ánh mắt đầy sát khí của Lý Hiển, toàn thân
không kềm được run bắn lên, cho dù bản thân không có ý định gian lận, nhưng
cũng không tránh khỏi sợ hãi lo lắng.

Ngay cả tam công chúa và Triệu Thiên Cơ khi đón nhận cơn thịnh nộ của Lý Hiển,
cũng phải tỏ ra thận trọng cảnh giác, tuy không tới mức độ sợ hãi, nhưng cũng
không dám cả gan vuốt râu hùm, đối đầu với đối phương.

Tam triều nguyên lão, trận pháp sư trung cấp, tay cầm “ Trảm Hoàng Đao”, ngay
cả Ưng Hoàng gặp mặt cũng phải cúi đầu chào hỏi, không ai điên khùng mà đi đắc
tội người đàn ông đáng sợ nắm quyền sinh sát tối cao trong tay này cả đâu.

" ngoài ra, vì tính chất đặc biệt của cuộc thí luyện lần này, ngay sau khi các
tổ đội chiếm đóng được ngôi thành trì nào đó, phía đặc sứ khảo sát sẽ truyền
tin về đại bản doanh, phía đại bản doanh sẽ ngay lập phái một đội hắc kỵ hoàng
gia và cấm vệ xuất phát di chuyển về phía thành trì chiếm đóng được, hỗ trợ
cho các vị trấn giữ thành trì đã chiếm đoạt được." cảm thấy hài lòng vì lời
răn đe của mình có tác dụng, Lý Hiển tiếp tục lên tiếng nói.

Nghe xong lời tuyên bố của Lý Hiển, tam công chúa thầm thở phào nhẹ nhõm.

quả thật, quá trình chiếm đoạt thành trì có thể khó khăn, nhưng cũng không
phải là điều đau đầu nhất. Thử thách lớn nhất chính là sau khi chiếm đoạt
thành trì của kẻ địch, đặc biệt là những ngôi thành trì trọng yếu như mục tiêu
của tam công chúa và Triệu Thiên Cơ, với một tổ đội mười người như thế, bằng
cách nào để giữ vững ngôi thành dưới sự phản công điên cuồng của phía vương
triều Thanh Mãng đây??

Giờ thì khỏe rồi, sau khi chiếm xong thành trì phía triều đình sẽ phái quân
tới hỗ trợ trấn giữ, vậy thì lo ngại cuối cùng đã được giải quyết, có thể an
tâm tiếp tục quá trình thí luyện của mình mà không cần phải lo lắng gì nữa.

Xem ra Ưng Hoàng và thừa tướng Lý Hiển đã nhận ra được cuộc thí luyện lần này
chắc chắn sẽ có người nhắm vào những thành trì quan trọng, nên mới đưa ra
quyết định như thế này, chứ những lần thí luyện lần trước làm gì có chuyện
phái quân đội hỗ trợ sau khi chiếm được thành chứ??

đó cũng là lý do vì sao phía vương triều Thiên Ưng lại tốn một số tiền lớn để
xây dựng một khu quân sự đồ sộ ở sơn cốc này, trong khu quân sự lúc này ngoại
trừ mười vạn cấm vệ quân ra, còn có trên vài trăm vạn binh sĩ tinh nhuệ đã
đóng quân sẵn ở đây, ngoài mục đích phô trương thanh thế, còn có thể dễ dàng
điều binh khiển tướng để chi viện cho các thí sinh đây mà.

Roẹt ~~~~~~~ roẹt ~~~~~~~~~~~~~!!!

Ngay sau khi Lý Hiển tuyên bố cuộc thử thách bắt đầu, các tổ đội nhanh chóng
lao người ra khỏi trung tâm đại sảnh di chuyển thẳng về phía “ chuyên cơ” của
mình bắt đầu di chuyển tới mục tiêu của mình.

“ Tam muội, chúc muội mã đáo thành công ~~~!!!” Triệu Thiên Phúc không còn vẻ
mặt vô tư hí hửng như thường ngày, mang theo vẻ mặt nghiêm túc nói.

“ Nhị hoàng huynh, mọi sự trông nhờ vào huynh và các vị đệ đệ muội muội.” quay
sang các đồng minh của mình, chắp tay thi lễ một cái, sau đó trực tiếp dẫn
theo thành viên tổ đội đi thẳng lên chuyên cơ, chuẩn bị xuất phát.

Uỳnh ~~~ uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~ …….!!!

Các “ chuyên cơ” lần lượt cất cánh dưới ánh mắt đầy “ kỳ vọng” của văn võ bá
quan và khách mời, tự như những tia chớp giữa bầu trời xanh thẳm, chia tách
thành các hướng khác nhau phóng thẳng về phía trước.

Trong cùng một hướng bay, có hai chuyên cơ đang nối đuôi nhau một trước một
sau bay nhanh về phía trước. Chính là chuyên cơ của tam công chúa và thập nhị
công chúa, cả hai sẽ theo kế hoạch vạch ra sẵn, hợp sức chiếm đoạt một ngôi
thành tầm trung nằm sâu trong lãnh thổ của vương triều Thanh Mãng.

“ Từ vị trí hiện nay di chuyển tới đích đến, do phải bay vòng để tránh bị phát
hiện bởi vương triều Thanh Mãng, cần tốn thời gian hai ngày, trong thời gian
này chúng ta phải nhanh chóng thảo luận ra một kế hoạch hoàn hảo, dùng thời
gian ngắn nhất và ít tốn sức nhất để chiếm đóng được mục tiêu của chúng ta
càng sớm càng tốt.” Đứng trước một cái bàn được đúc bằng pha lê, bề mặt bàn
nhấp nháy hiện ra hình ảnh như một tấm bản đồ của vương triều Thiên Ưng và
Thanh Mãng được thu nhỏ lại, tam công chúa dùng ngón tay chỉ thẳng vào một
ngôi thành trì hiện diện trên tấm bản đồ đó.

Khẽ đưa mắt liếc nhìn Hoàng Dung một cái, ngụ ý ra hiệu cho cô ta bước lên phổ
biến kế hoạch cho cả nhóm.

Là người có thực lực cao nhất ở đây, kèm theo địa vị quân sư trợ thủ đắc lực
nhất của tam công chúa, trách nhiệm phân bố vạch ra kế hoạch cho cả nhóm tất
nhiên là đổ hết vào đầu của Hoàng Dung rồi, cô ta hít sâu một hơi vào người,
từ từ bước tới bên cạnh tam công chúa, chuẩn bị lên tiếng phân tích.

Cả nhóm nhanh chóng mang theo vẻ mặt nghiêm túc vểnh tai lên lắng nghe. Họ có
thể khinh thường Địa Cầu Bang, nhưng tuyệt đối không dám coi thường cô gái
đáng tuổi con cháu của mình ở trước mặt. Giữa Hoàng Dung và họ đã từng hợp tác
với nhau vài lần, tài trí mưu mô cộng thêm thực lực của cô ta tuyệt đối khiến
cho những người có mặt ở nơi này phải nể phục, không ai dám lên tiếng phản đối
hay bất mãn gì cả.

Cho dù ở bất cứ nơi này, không cần biết anh là một lão già đầu tóc bạc hay một
đứa bé hỉ mũi chưa sạch, khi anh có đủ tài năng thực lực, chắc chắn sẽ nhận
được sự nhìn nhận và nể phục của đối phương, hoàn toàn không liên quan gì tới
tuổi tác cả.

“ Theo thông tin đã thăm dò được, mục tiêu của chúng ta, thành Bán Nguyệt là
ngôi thành trung cấp nằm ở khu vực miền đông nam của vương triều Thanh Mãng,
là địa điểm giao thông chủ chốt kết nối giữa vương thành và vùng biên giới
giữa vương triều Thanh Mãng và vương triều Thiên Ưng, đông bắc hướng về vương
thành, đông nam kết nối với khu vực phồn vinh phát triễn nhất của vương triều
Thanh Mãng, hướng tây hai ngàn dặm là khu vực quân sự chủ chốt trấn giữ biên
cương giữa hai vương triều và lúc này quân đội của hai vương triều đang đối
mặt với nhau, nên cho dù thành Bán Nguyệt bị thất thủ, quân đội trấn giữ biên
cương chắc chắn sẽ án binh bất động không dám xuất binh tấn công chúng ta.

quan trọng nhất là, hướng tây bắc của Bán Nguyệt thành chính là mục tiêu tấn
công của các đồng minh của chúng ta, nếu như cần thiết, chúng ta hoàn toàn có
thể liên lạc đồng minh tới chi viện cho chúng ta với thời gian ngắn nhất.

Có thể nói chỉ cần chiếm đóng được thành Bán Nguyệt, chúng ta sẽ giữ được ưa
thế tiến có thể công, lùi có thể thủ.” Ngưng một hồi, tiếp tục nói: “ Vì là
thành trì tương đối quan trọng, nên thành chủ trấn giữ trong thành là một kẻ
mạnh nguyên thần tầng thứ 5, phía dưới có tứ đại kim cang hộ vệ, cảnh giới nằm
giữa nguyên thần tầng thứ 1 tới tầng thứ 2. Ngoài ra quân số trấn giữ trong
thành đạt tới năm chục vạn quân dân, đặc biệt là sở hữu một quân đoàn tinh
nhuệ được hình thành từ kẻ mạnh tiên thiên trở lên, con số lên tới một vạn.”

Nghe xong thông tin thăm dò được từ miệng của Hoàng Dung nói ra, cả nhóm không
kìm được phải biến sắc trước lực lượng trấn giữ của thành Bán Nguyệt.

Năm chục vạn quân dân nghe thì có vẻ nhiều, nhưng đa số đều được thành lập tức
những người không có thực lực tu luyện, nên cũng không có gì quá đáng ngại,
cũng chỉ tốn chút ít sức lực và thời gian là có thể giải quyết dễ dàng. Thậm
chí hoàn toàn có thể né qua không trực tiếp đâm đầu vào quân đội thì chúng
không thể gây hại được gì cho mình cả.

Như đã nói, người quyết định số phận một cuộc chiến trong đại lục Huyền Thiên
này, chính là dựa dẫm vào những kẻ mạnh ở phía trên mà thôi.

Nhưng một vạn quân tinh nhuệ toàn kẻ mạnh tiên thiên trở lên, đấy là chưa kể
được dẫn dắt bởi tứ đại kim cang dưới quyền thành chủ, chỉ nghe sơ qua thôi đã
đổ mồ hôi hột rồi.

Đáng sợ nhất là, thành chủ trấn giữ Bán Nguyệt thành, chính là một kẻ mạnh
nguyên thần tầng thứ 5, đó mới chính là điểm đáng sợ và trở ngại lớn nhất
trong cuộc chiếm đánh lần này.

Khi đạt tới cảnh giới nguyên thần, chỉ cần cách biệt một cấp thôi đã có thể áp
đảo tuyệt đối. Trong tổ đội chỉ duy nhất mỗi mình Hoàng Dung đạt tới cảnh giới
nguyên thần tầng thứ 3, ngoài ra còn hai kẻ mạnh nguyên thần tầng thứ 2 nữa,
những người còn lại chỉ những tông sư tầm trung cao cấp không hơn không kém.
Đừng nói là một tiểu đội có thực lực chênh lệch quá lớn như hiện giờ, cho dù
cả tiểu đội đều đạt tới cùng một cảnh giới nguyên thần tầng thứ 3 đi nữa, khi
đối diện với vị thành chủ có thực lực đáng sợ kia, chỉ sợ không đủ để người ta
xỉa răng nữa là.

Tất nhiên, ngoại trừ tiểu đội của tam công chúa, còn có thêm sự hợp tác trợ
sức của tiểu đội Kim Ưng của thập nhị công chúa, chỉ là thực lực của tiểu đội
Kim Ưng cũng chỉ tầm tầm thậm chí có chút không bằng so với tiểu đội của mình
hiện giờ, cả hai tiểu đội cùng lao lên cũng chỉ là kéo dài thêm chút thời gian
bị xóa sổ mà thôi.

Nghĩ tới điều đó, bầu không khí trong phi thuyền đột nhiên trở nên nặng nề
ngột ngạt tới mức đáng sợ, ai nấy đều mang theo tâm trạng lo lắng thấp thỏm
không yên.

Thành trì tầm trung, đặc biệt là những ngôi thành trị trọng yếu như thành Bán
Nguyệt, quả thật không dễ xơi như mình nghĩ chút nào.

Cả nhóm đều mang theo ánh mắt đầy “ kỳ vọng” nhìn chằm chằm về phía Hoàng
Dung.


Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương #257