Thỉnh Cầu Của Thập Nhị Công Chúa.


Người đăng: JunWei

“ Vô cùng hân hạnh được gặp người, tam công chúa, tại hạ bang chủ Địa Cầu
Bang, Dương Tiễn.” Dương Kiệt cố gắng tạo ra vẻ nghiêm túc, khẽ chắp tay thi
lễ với tam công chúa một cái.

Mặc dù không có thiện cảm với tam công chúa ở trước mặt, nhưng dù sao theo
danh nghĩa thì người ta đang là cấp trên của mình, chắp tay thi lễ chào hỏi ra
mắt không thể không làm.

“ chào huynh!!!” Tam công chúa chỉ khẽ ngật đầu mỉn cười với Dương Kiệt một
cái, sau đó không thèm quan tâm tới anh ta nữa, trực tiếp quay sang Hoàng Dung
cười nói: “ Ta có chút bất ngờ vì trước giờ muội cứ cho rằng mình chỉ là phó
bang chủ, ta cứ tưởng muội nói đùa, nào ngờ….”

Mặc dù bề mặt vẫn tươi cười thân thiện, nhưng trong lòng cảm thấy có chút bất
mãn. Đường đường một kẻ mạnh nguyên thần, thế mà lại chấp nhận bị một tên tông
sư quèn đè đầu cưỡi cỗ như thế này, ngoài ra còn là một tên lưu manh háo sắc
vô tích sự nữa chứ, khiến tam công chúa phải đánh giá lại tầm quan trọng của
Địa Cầu Bang đối với mình.

Một kẻ mạnh nguyên thần chấp nhận bị một tông sư đè đầu cưỡi cổ, cộng thêm
thái độ thân thiện như thế này, tam công chúa ít nhiều cũng đoán được quan hệ
giữa cả hai như thế nào. Chỉ là nghĩ hoài nghĩ không thấu một tên đàn ông muốn
quyền không có quyền, muốn thực lực không có thực lực, toàn thân trên dưới
cũng không có điểm gì nổi bật ngoài cái thái độ lưu manh háo sắc, vì sao Hoàng
Dung lại cam tâm tình nguyện theo đuổi một người đàn ông vô tích sự như thế
này chứ.

Nếu so với Cao Văn Vũ, tên Dương Tiễn ở trước mặt thậm chí không bằng một góc
của người ta nữa là.

Tam công chúa tỏ ra có chút thất vọng, thậm chí nghi ngờ năng lực và tầm nhìn
của Hoàng Dung vào thời điểm này.

Dương Kiệt và Hoàng Dung không biết thân phận của Cao Văn Vũ, chẳng lẽ tam
công chúa không biết sao?? Đứa con trai đích tôn của Cao thái úy trong triều,
một trong những mục tiêu cần lôi kéo của tam công chúa, tam công chúa tất
nhiên là biết rõ thân phận của Cao Văn Vũ rồi, và đối phương trà trộn vào một
bang hội vô danh tiểu tốt, không cần phải hỏi cũng biết mục tiêu của Cao Văn
Vũ là gì rồi.

Chỉ là Cao Văn Vũ lúc này còn giá trị lợi dụng, nên đã giữ im lặng không vạch
ra thân phận thật của hắn cho Hoàng Dung biết. Dù sao thì đối phương muốn gì
đi nữa, chỉ cần không ảnh hưởng tới lợi ích của mình, thì quan tâm làm gì cho
mệt.

Thậm chí tam công chúa đang có ý định kết hợp Cao Văn Vũ với Hoàng Dung, không
chừng có thể lôi kéo được sự ủng hộ của Cao thái úy cũng không chừng.

Chỉ là sự xuất hiện của Dương Tiễn lúc nãy đã khiến kế hoạch vừa định thực
hiện của tam công chúa đổ sông đổ biển, có thái độ tốt với anh ta mới là lạ á.

Điều quan trọng nhất là, tên khốn này từ đầu tới cuối chỉ liếc nhìn mình có
vài mắt rồi phất lờ đi, dành hết mọi tập trung vào thập tam muội của mình,
càng khiến tam công chúa thiếu thiện cảm với Dương Kiệt tới đỉnh điểm.

Phụ nữ là một sinh vật rất kỳ lạ, nếu như có đàn ông cứ nhìn chằm chằm vào
mình, sẽ tỏ ra chán ghét, khó ưa, chỉ muốn tránh càng xa càng tốt. Nhưng nếu
như đàn ông đó hoàn toàn phất lờ đi xem mình như không khí, càng khiến phụ nữ
đó cảm thấy tên đàn ông này có mắt mà như mù, càng tỏ chán ghét phẫn nộ hơn
bội phần.

Mặc dù không thiện cảm thậm chí là chán ghét Dương Kiệt, nhưng tam công chúa
cũng không thể hiện ra thái độ bên ngoài, dù sao thì quan hệ giữa hai người ở
đó, không thể vì một tên đàn ông vô tích sự mà đi ảnh hưởng tới sự hợp tác
giữa đôi bên được.

“ Hoàng Dung muội muội, cuộc thí luyện ba tháng sau là cuộc thí luyện tối quan
trọng, kết quả có thể ảnh hưởng tới tư cách bước lên ngai vàng, chỉ có thể
thành công chứ không thể thất bại, không biết là …. “ Không muốn tốn thời gian
vô ích, tam công chúa trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính, dùng ánh mắt kỳ
vọng pha lẫn dò xét nhìn chằm chằm vào Hoàng Dung hỏi.

“ tam công chúa xin hãy yên tâm, Địa Cầu Bang nhất định sẽ toàn tâm toàn lực
phù trợ cho người. Hiện Địa Cầu Bang đang phát triễn thần tốc và vững mạnh,
cuộc thí luyện ba tháng sau muội quyết định đích thân dẫn đội ra tay, sẽ không
làm công chúa thất vọng đâu ạ.” Hoàng Dung tỏ ra tự tin mỉn cười nói.

“ Tốt, tốt, có muội ra tay, ta có thể yên tâm thật rồi.” tam công chúa khẽ
ngật đầu hài lòng khi nhận được câu khẳng định của Hoàng Dung, hoàn toàn không
chút nghi ngờ năng lực làm việc của đối phương cả.

“ Vả lại …..” Vả lại???” “ nếu như trước kia muội chỉ có bảy phần tự tin,
nhưng giờ nay có thêm vị bang chủ của tụi muội, có thể chắc chắn hoàn thành
nhiệm vụ một cách mỹ mãn ạ.”

Tam công chúa chỉ khẽ mỉn cười không nói năng gì cả.

Trong lòng cô ta cho rằng Hoàng Dung chỉ đang muốn cố gắng nâng cao vị thế và
tầm quan trọng của người yêu của mình mà thôi. Chứ một tên tông sư trung cấp,
bước vào thí luyện lần này chỉ có thể xem như thí tốt, kẻ quyết định số phận
cuộc chiến chỉ nằm trong tay những kẻ mạnh nguyên thần như Hoàng Dung mà thôi.

Hoàng Dung càng như thế càng khiến tam công chúa tỏ ra khinh thường Dương Kiệt
hơn nữa. Rốt cuộc cũng chỉ là một tên phế vật sống dựa vào người phụ nữ của
mình.

Đồng thời tam công chúa cảm thấy thất vọng có chút không biết phải làm sao.
Chẳng lẽ bất kỳ người phụ nữ nào đắm chìm trong tình yêu đều mất hết lý trí,
bị mù cả đôi mắt sao?? Đó là lý do vì sao dù ngày thường biết bao anh tài hào
kiệt ngỏ lời theo đuổi mà cô ta cũng phất lờ không bao giờ để ý tới, ít nhất
là trước khi có thể bước lên ngai vàng, tuyệt đối không được để tình cảm ảnh
hưởng tới đại sự của mình.

“ Cuộc thí luyện lần này, ngoại trừ Địa Cầu Bang, sẽ có thêm vài tiểu đội khác
cùng phối hợp hợp tác với chúng ta, ngoại trừ Kim Ưng tiểu đội của thập nhị
muội, còn có thêm sự hỗ trợ của nhị hoàng huynh, ngũ hoàng đệ và thập hoàng đệ
của ta, mỗi tiểu đội gồm 10 thành viên, phía Địa Cầu Bang ngoài muội ra có thể
dẫn thêm hai thành viên trong bang để tham gia.

Và đối thủ chính của chúng ta đã quá rõ ràng, chính là bát hoàng tử Triệu
Thiên Cơ. Nghe nói rồi này bát đệ của ta đã chiêu mộ được không ít hảo thủ có
thực lực đáng sợ, thế lực ngày càng lớn mạnh, cộng thêm tài thao lược đáng gờm
của hắn, ngay cả ta cũng không dám chắn là có thể kìm chế được hắn quá lâu
nữa.

Mặc dù ta nhận được không ít hỗ trợ từ phụ hoàng và các vị hoàng huynh hoàng
đệ, nhưng thực ra trong tận thâm tâm cũng không dám chắc chắn có thể giành
được chiến thắng tuyệt đối. Nhưng, cho dù kết quả cuối cùng thế nào, thậm chí
là chúng ta không thể giành được chiến thắng, nhưng cũng tuyệt đối không được
để Triệu Thiên Cơ trở thành kẻ chiến thắng sau cùng.” Từ giọng điệu không mấy
tự tin của tam công chúa, cũng đủ nghe ra được đối thủ của cô ta đáng sợ tới
cỡ nào, thậm chí còn dự tính buông bỏ chiến thắng cũng phải kìm hãm không cho
đối phương giành được chiến thắng.

Ai cũng có thể bước lên ngai vàng, nhưng tuyệt đối không thể là Triệu Thiên
Cơ. Vì giữa tam công chúa và Triệu Thiên Cơ từng có mối tư thù với nhau. Vài
năm trước một thê thiếp ỷ được Triệu Thiên Cơ sủng ái, coi trời bằng vung, dám
mạo phạm tới tam công chúa, kết quả trực tiếp bị tam công chúa một chưởng vỗ
chết tại chỗ.

Tuy thời điểm đó Triệu Thiên Cơ không nói câu nào, cũng không hề có ý trách cứ
tam công chúa. Thế nhưng trong lòng tam công chúa hiểu rõ, với một người nham
hiểm thù dai như Triệu Thiên Cơ, tuyệt đối không bỏ qua chuyện này một cách dễ
dàng như thế này được.

tuy chỉ là một thê thiếp không hơn không kém, Triệu Thiên Cơ cũng chưa chắc để
tâm, nhưng dám ra tay trảm sát người của hắn, chẳng khác nào giáng tiếp vả vài
cú tát vào mặt hắn sao?? Với một người như Triệu Thiên Cơ, chấp nhận mới là
chuyện lạ á.

người ta thường nói, những con chó cắn chết người thường là những con chó
không sủa. Dạng người như thế cực kỳ nguy hiểm, và Triệu Thiên Cơ hoàn toàn là
dạng người như thế này.

Vả lại, nếu như Triệu Thiên Cơ chiến thắng giành được ngai vàng, tân vương lên
ngôi, chắc chắn sẽ giết gà dọa khỉ để thanh trừ củng cố vương quyền của mình,
và tam công chúa tuyệt đối là con khỉ cần giết đó.

Cho nên, thà mình không giành được ngai vàng, cũng tuyệt đối không được để
Triệu Thiên Cơ giành được ngai vàng.

Nghe thấy tên bát hoàng tử Triệu Thiên Cơ, Hoàng Dung không kềm được lộ ra vẻ
mặt nghiêm túc. Tuy cả hai chưa từng gặp mặt nhau hay thậm chí là giao đấu lẫn
nhau, nhưng danh tiếng của bát hoàng tử nổi như cồn không chỉ ơ Thiên Ưng
vương triều, thậm chí cả khu vực U Châu, danh bất hư truyền, tuyệt đối không
đơn giản.

“ Tất nhiên, cũng không cần phải quá lo lắng. Thế cô độc của bát đệ là một lợi
thế của chúng ta, chỉ cần hợp sức với nhau, hoàn toàn có thể lật đổ được đối
phương.” Tam công chúa không muốn gây quá nhiều áp lực cho Hoàng Dung, lên
tiếng trấn an một câu. Mặc dù trong lòng biết rõ, cho dù Triệu Thiên Cơ cô độc
không ai trợ giúp, là cái gai trong mắt của tất cả các hoàng tử công chúa
trong vương triều Thiên Ưng vì tính khí ngạo mạn cao cao tại thượng khinh
thường tất cả của hắn, nhưng thế lực dưới tay hắn tuyệt đối có thể sánh ngang
với tất cả các hoàng tử công chúa cộng lại, thậm chí có phần nhỉnh hơn.

“ tam công chúa hãy yên tâm, Địa Cầu Bang sẽ tuân theo sự sắp xếp của công
chúa.” Hoàng Dung lên tiếng để khẳng định thêm lần nữa.

Tam công chúa khẽ ngật đầu với vẻ hài lòng.

Từ đầu tới cuối Dương Kiệt chỉ đứng sang một bên như người không khí. Thật ra
anh ta cũng chẳng buồn quan tâm làm gì, mọi chuyện có Hoàng Dung sắp xếp giải
quyết, mình chỉ phụ trách ra tay, giúp được thì giúp, còn không giúp được thì
cũng không ảnh hưởng gì tới mình cả.

Huống chi nếu như không phải Hoàng Dung có ý muốn phù trợ đối phương, đối
phương có chút ơn nghĩa đối với Địa Cầu Bang, Dương Kiệt thậm chí không thèm
đếm xỉa tới vị tam công chúa này nữa kìa.

Người có thể khiến anh ta có chút hứng thú hiện giờ chỉ có thể là …..

“ bang, bang chủ ca ca ~~~~!!” trong lúc Dương Kiệt đang tỏ ra vô vị đứng sang
một bên ngoáy mũi, đột nhiên sau lưng vang lên giọng nói ngọt hơn cả mía đường
khiến anh ta không được run bắn người lên vì tê tái, vội vã mang theo vẻ mặt
đầy phấn khích quay đầu lại, dùng ánh mắt đầy “xâm lược” nhìn chằm chằm vào
người vừa lên tiếng gọi mình, cười một cái “ thân thiện” hỏi: “ thập nhị công
chúa, không biết tại hạ có thể giúp gì cho công chúa ạ.”

Chỉ thấy thập nhị công chúa lộ ra vẻ ái ngại khó xử : “ Muội, muội có chuyện
quan trọng muốn, muốn nói với huynh, chỉ là, chỉ là cảm thấy ái ngại khó, khó
nói quá đi.”

Ái ngại khó nói?? Chẳng lẽ lúc nãy mình không phải hiểu nhầm, cô ta muốn tỏ
tình với mình nhưng lại ái ngại nhiều người có mặt ở đây nên giả vờ dùng Hao
THiên Khuyển để che mắt thiên hạ. Giờ này phát hiện tam công chúa và Dung nhi
tập trung bàn tán đại sự, cảm thấy thời cơ đã tới nên bạo dạo tới tỏ tình với
mình???

“ Ôi dào, thập nhị công chúa là bạn thân của Dung nhi, cũng là bạn thân của
tại hạ, chúng ta là bạn bè với nhau, có gì đâu mà phải ái ngại khó nói, cứ nói
thẳng ra để xem tại hạ có giúp được gì cho công chúa nào, can đảm lên bạn trẻ
~~~!!!” Dương Kiệt tỏ ra phấn khích vô cùng, lỗ mũi phun khí hào hứng cười
nói.

“ Là, là thế này, không biết bang chủ ca ca có thể, có thể …..” tới rồi đây
~~!!! Chắc cô ta định hỏi có thể làm bạn trai của cô ta chứ gì ?? Chết cha,
quên mất là Dung nhi vẫn còn ở đây, tuy lúc này cô ta không để ý tới bên này,
nhưng không thể không cảnh giác, giờ mình phải xử lý sao đây??

Dương Kiệt vừa phấn khích vừa không ngừng cảnh giác nhìn về phía Hoàng Dung,
phát hiện cô ta đang bận “ tâm sự” với tam công chúa hoàn toàn không để ý tới
bên này, thầm thở phào nhẹ nhõm.

cơ hội ngàn năm hiếm có dành cho mình là đây chứ đâu.

Đừng tưởng Hoàng Dung nãy giờ đang tập trung “ tâm sự” với tam công chúa, thực
ra cô ta đã khé ghé tai ra hết cỡ nghe xem tình hình bên kia như thế nào, nếu
như Dương Kiệt dám giở trò, không chết cũng thân tàn ma dại với cô ta cho mà
xem.

Hít sâu một hơi vào người, giống hệt như cô gái mới lớn thu hết mọi can đảm để
“ tỏ tình” với người yêu, dưới ánh mắt “ kỳ vọng” của Dương Kiệt, thập nhị
công chúa lí nhí nói: “ là thế này, muội vô cùng yêu thích con chó mực kia,
muốn nhận về nuôi làm sủng vật, không biết bang chủ ca ca có thể nhường tặng
cho muội không ạ?”

“ hờ hờ ~~~~~~!!!” thêm lần nữa bé cái nhầm khiến Dương Kiệt suýt chút muốn
kiếm cái lỗ nào đó chui thẳng xuống đó. Mẹ kiếp! Tưởng cô ta “ tỏ tình” với
mình, thì ra là nhắm tới con cẩu trời đánh kia. Nhất thời chỉ biết cười khóc
không thành tiếng, cứng người như khúc gỗ không biết phải nói gì.

“ Không, không được sao??” Thập nhị công chúa mang theo vẻ mặt kỳ vọng nhìn
chằm chằm vào Dương Kiệt lí nhí hỏi.

Tất nhiên là không được rồi ~~~!! Khoan nói mình không phải là chủ nhân thật
của Hao Thiên Khuyển, lấy đâu ra quyền mà muốn tặng nó cho ai thì tặng. Quan
trọng nhất là, Hao Thiên Khuyển lúc này tự như một vệ sĩ cao cấp miễn phí ngày
đêm bảo vệ mình dưới sự ám sát của đám người Huyết Sát Lầu, nếu như mất đi Hao
Thiên Khuyển, không chừng sáng mai vừa bước chân ra khỏi nhà đã bị lũ sát thủ
đó xé xác không toàn thây cho mà xem.

Cho dù không cần Hao Thiên Khuyển bảo vệ mình đi nữa, còn có thể dùng nó làm
hộ bang thần thú, có một con ma thú cấp 7 làm hộ bang thần thú, bước ra ngoài
tuyệt đối có thể khiến cho đám lâu la đang nhắm vào Địa Cầu Bang phải ghen tỵ
khiếp sợ cho mà xem.

Không một bang hội gia tộc nào đủ can đảm và khí phách đi đắc tội một bang hội
sở hữu một con ma thú cấp 7 làm hộ bang thần thú cả.

“ tất nhiên là …..” chữ “ không” chưa kịp thốt ra, chỉ thấy thập nhị công chúa
đôi mắt long lanh như muốn rơi lệ, khiến Dương Kiệt cảm thấy tội lỗi tột cùng
nếu như từ chối lời đề nghị của cô gái ngây thơ trong sáng ở trước mặt, nhất
thời không thót ra được câu chữ cuối cùng để từ chối đối phương.


Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương #232