Thuyết Diễn.


Người đăng: JunWei

Một trang viên có diện tích rộng hơn cả ngàn mét vuông, kiến trúc quần thể
được xây dựng bằng gỗ quý, từ phía xa có thể nhìn rõ không ít lầu các cao lớn
ở bên trong, trước cửa có đặt hai con sư tử đá khổng lồ ngay hai bên lối vào,
một tấm bảng bằng gỗ có chạm khắc hoa văn cầu kỳ treo ngay chính giữa hai cánh
cổng sắt to lớn, trên bảng có khắc ba chữ “ Địa Cầu Bang”.

Không cần phải hỏi, tòa trang viên này chính là đại bản doanh của Địa Cầu Bang
đây mà.

“ Bang hội của chúng ta giàu có thế sao? Có thể mua được một tòa trang viên
sang trọng như thế này à??” một tòa trang viên tráng lệ xa hoa nằm ngay trung
tâm vương thành như thế, theo giá đất ở đại lục Huyền Thiên, không có vài trăm
triệu linh thạch cũng đừng mong nghĩ tới, Dương Kiệt không cho rằng bang hội
của mình giàu tới mức độ có thể mua hẳn một tòa trang viên như vậy, đặc biệt
là lúc ở trạm dịch chuyển đã nhìn thấy vẻ mặt chua xót của Cửu Thúc khi phải
móc ra bảy triệu linh thạch để dịch chuyển.

“ hì hì, bang hội của chúng ta mới thành lập chưa được bao lâu, cho dù ngày
đêm nhận nhiệm vụ để kiếm tiền, không có mười năm cũng đừng mong mua nổi tòa
trang viên này. Tòa trang viên này là do tam công chúa tài trợ cho bang hội
của chúng ta đây.” Hoàng Dung mỉn cười giải thích.

Dương Kiệt lộ ra vẻ “ thì ra là thế”. Đúng là bám được quả núi to chống lưng
có khác, cho dù ở trái đất hay đại lục Huyền Thiên, có người chống lưng ít
nhất đỡ phải phấn đấu hơn cả chục năm chứ không ít.

Két ~~~~ két ~~~~~~~~~~~~~~~~!!

“ Phó bang chú ~~~~!!” “ Cửu Thúc ~~~~~!!!” “ Chào mừng mọi người đã an toàn
trở về ạ ~~~~~!!!”

Cổng tranh viên từ từ mở ra, gần chục nam thanh nữ tú từ bên trong lao ra, ai
nấy đều mang theo vẻ mặt vui mừng hớn hở lên tiếng chào hỏi Hoàng Dung, Cửu
Thúc và 4 người còn lại.

Xem ra trước khi vào thành, Cửu Thúc đã thông qua truyền tin thạch thông báo
cho các thành viên trong bang hội chuẩn bị ra đón tiếp rồi nhỉ.

Sau màn chào hỏi đón tiếp, nhóm thành viên mới giống hệt như nhóm thành viên
trước đó, ai nấy đều mang theo vẻ mặt tò mò quan sát toàn thân trên dưới Dương
Kiệt.

Đặc biệt là vài cô gái còn trẻ tuổi trong nhóm, tuy khuôn mặt lúc này của
Dương Kiệt không quá đẹp trai, nhưng mùi vị đàn ông chính là điểm kích thích
nhất đối với những cô gái trẻ mới lớn, không phải sao?

“ E hèm, tất cả hãy lập tức tập hợp tại đại sảnh, ta có việc muốn tuyên bố.”
trong lúc Dương Kiệt đang khoái trá đón nhận những ánh mắt đầy khiêu gợi của
đám thành viên nữ kia, Hoàng Dung không biết từ đâu đứng chắn ngay trước mặt
anh ta, tỏ ra không hài lòng nói.

“ vâng ạ ~~~~~!!!” “ xin tuân lệnh phó bang chủ ~~~!!!”

Cả nhóm nhanh chóng quay người đi thẳng vào trong trang viên, bốn thành viên
trước đó không kềm được vừa bước đi vừa bật cười khúc khích.

Cửu Thúc chỉ biết lắc đầu thở dài.

“ Vui mừng quá nhỉ? Cười từ nãy tới giờ luôn á ~~~~!!!” “ úi da, đau, đừng
đừng, tha cho ta, tha cho ta.” Hoàng Dung mang theo giọng điệu chua chát không
ngừng dùng ngón tay nhéo mạnh vào eo thịt của Dương Kiệt, khiến anh ta kêu rú
lên liên hồi.

Cả hau vừa trêu đùa vừa bước đi vào trong trang viên, nhanh chóng đi tới một
đại sảnh tiếp khách ở vị trí trung tâm trang viên.

“ Xin được chính thức giới thiệu với mọi người, vị này chính là bang chủ của
bang hội chúng ta, Dương Tiễn, đặc biệt là, anh ta chính là người yêu của ta.”
Khi mọi người tụ tập đầy đủ trong đại sảnh, Hoàng Dung nhanh chóng bước ra
giới thiệu về Dương Kiệt, đồng thời nhấn mạnh từ “ anh ta chính là người yêu
của ta”, không ngừng phóng ánh mắt đầy cảnh cáo về phía đám thành viên nữ vẫn
không ngừng phóng ánh mắt khiêu khích đưa tình với Dương Kiệt từ nãy giờ.

Nếu như Dương Kiệt mang theo hình tượng thật của mình, tất nhiên là không cần
phải lo ngại điều gì rồi, chỉ là với hình tượng lúc này, đã khiến Hoàng Dung
xuất hiện cảm giác bị đe dọa rồi đấy. Phải chấm dứt những suy nghĩ không đáng
có của lũ " tình địch" ngay từ đầu mới được.

Quả nhiên, nghe xong lời giới thiệu của Hoàng Dung, nhóm thành viên nữ lập tức
lộ ra vẻ mặt thất vọng, khoan nói tới sắc đẹp hay thực lực không thể sánh bằng
với Hoàng Dung, cho dù có hơn đi nữa, dám đụng tới đàn ông của phó bang chủ,
bộ chán sống rồi hả?

Cơ mắt của Cửu Thúc khẽ co giật vài cái, không tự chủ dùng tay che mặt.

Dung nhi ơi là Dung nhi, có cần thiết phải làm vậy không? Quả thật mất hình
tượng quá đi.

“ Ồ, anh ta chính là bang chủ bí ẩn của chúng ta?? Là người yêu của phó bang
chủ??” “ thì ra là thế, hèn chi với thực lực của phó bang chủ hoàn toàn có thể
là một bang chủ thực thụ, nhưng vẫn chấp nhận đứng sau một người, thì ra là …
hì hì ~~~!!” “ Lẽ ra chúng ta nên nghĩ ra điều đó từ lâu rồi chứ nhỉ, hihi
~~~!!!” “ Chỉ là, thực lực của bang chủ có chút …..” “ suỵt, chuyện của nhà
người ta, cứ yên lặng chấp nhận, nói nhiều sai nhiều hiểu chưa đồ ngốc.”

Tiếng bàn tán thì thầm ở phía dưới bắt đầu vang lên, không ít người tỏ ra bất
ngờ và cảm thông, nhưng trong số đó cũng không thể thiếu những câu nói mang
mùi vị chua chát, thậm chí là thù địch rồi.

Với một cô gái tài sắc vẹn toàn như Hoàng Dung, tất nhiên là không thể tránh
khỏi có người thầm thương trộm nhớ, thậm chí gia nhập bang hội cũng chỉ vì cô
ta mà thôi, lúc này tự nhiên ở đâu lòi ra một tên bang chủ, còn là người yêu
chính đích thân Hoàng Dung lên tiếng thừa nhận nữa chứ, không thất vọng ghen
tức thù địch mới là lạ á.

Đặc biệt là một thanh niên trẻ tuổi khá điển trai đang đứng ở sau cùng dòng
người, khi nghe xong lời giới thiệu của Hoàng Dung, đã mặt đỏ tía tai, nghiến
răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt, ánh mắt đầy sát khí và thù địch
tới tột cùng.

Thanh niên là tên là Cao Văn Vũ, nhị thiếu gia của Thái Úy vương triều Thiên
Ưng, trong một lần tình cờ ghé qua Vạn Bảo Các mua sắm, vô tình bắt gặp Hoàng
Dung cũng đang thu mua vật phẩm cho bang hội ở Vạn Bảo Các, nếu như trước giờ
hắn chưa bao giờ tin vào “ nhất kiến chung tình”, lần này hắn đã phải vứt bỏ
thứ quan điểm đó của mình, hoàn toàn bị khuất phục trước vẻ đẹp hoàn hảo của
Hoàng Dung, trong lòng không ngừng thề với bản thân rằng, nhất định, nhất định
phải rước nàng về dinh bằng mọi giá ~~~~!!

Sau khi tìm hiểu khai thác kỹ mọi thông tin liên quan tới Hoàng Dung, đặc biệt
là cô ta là phó bang chủ của một bang hội vừa mới thành lập chưa được bao lâu.
Quan trọng nhất là, bang hội này có hình bóng của tam công chúa ở phía sau
chống lưng. Hắn lập tức bác bỏ ý định sử dụng mánh khóe, nhờ một thế lực lớn
mạnh nào đó đàn áp uy hiếp Hoàng Dung, sau đó bản thân đột nhiên xuất hiện như
một vị cứu tinh chơi trò “ anh hùng cứu mỹ nhân” để chiếm đoạt trái tim của
người trong mộng.

Dùng vũ lực mánh khóe không được, vậy thì bố mày sẽ dùng thành ý chân thành và
tài tình của mình, sợ gì không đạt được mục đích, khuất phục được mỹ nhân phải
quy phục mình chứ.

Muốn làm được điều đó, thì phải tiếp xúc được với đối tượng. Muốn tiếp xúc
được với đối tượng thường xuyên, cách tốt nhất là trực tiếp gia nhập vào cái
bang hội mà Hoàng Dung đã thành lập, như vậy sẽ có cơ hội ngày đêm tiếp xúc
thể hiện, chỉ cần đủ kiên nhẫn thành tâm, chắc chắn một ngày nào đó mình sẽ
thành công, không phải sao??

Thế là đường đường một nhị thiếu gia của Thái Úy vương triều, một kẻ mạnh chân
tông sư tầng thứ 5 như hắn, lại chấp nhận hạ mình gia nhập vào Địa Cầu Bang,
trở thành một thành viên không hơn không kém, thú thật, có thể vì một cô gái
chỉ mới gặp lần đầu mà hạ thấp thân thế của bản thân để theo đuổi, tên này
tuyệt đối là một tên si tình.

Chỉ là, si tình chưa chắc lúc nào cũng nhận lại được những gì mình mong muốn,
điểm hình như lúc này đây, khi Hoàng Dung nhấn mạnh Dương Kiệt là người yêu
của mình, hắn chỉ cảm thấy thế giới trước mặt đã sụp đổ, nếu như không phải
biết rõ nếu giờ làm ầm lên kẻ bị thiệt sẽ là bản thân và còn chút bình tĩnh cố
gắng kềm chế bản thân, e rằng đã lao tới cấu xé với “ tình địch” của mình rồi.

“ mẹ kiếp, tên tứ chi phát triễn đầu óc đơn giản kia, ngươi tưởng ngươi là kẻ
chiến thắng, là người sở hữu Dung muội muội của ta thật sao?? Những gì mà bổn
thiếu gia ngắm tới, tuyệt đối không thể nào lọt vào tay kẻ khác được, hãy đợi
đấy, sẽ có trò hay dành cho mày đây.” Hít sâu vài hơi vào ngươi để bình tĩnh
lại, đôi mắt lóe qua tia sáng hiểm độc thầm cười lạnh trong lòng. Đồng thời bề
mặt vẫn thể hiện như vẻ không có chuyện gì xảy ra để tránh rắc rối.

Trong lúc Cao Văn Vũ như con thú đang giấu mình để rình rập thời cơ, Dương
Kiệt khẽ díu mày khi vừa cảm nhận thấy một luồng sát khí đáng sợ ập thẳng về
phía mình, với một người thường xuyên bị truy sát và giết người không gớm tay
như anh ta, vô cùng nhạy cảm với sắc khí nên tuyệt đối không thể nhầm lẫm
được.

Chỉ là luồng sát khí này tới quá nhanh và biến mất cũng nhanh, nên nhất thời
không thể định vị được do ai đã phóng thích ra. Nhưng cũng đủ để Dương Kiệt
phải tỏ ra cảnh giác, xem ra các thành viên của cái bang hội này không đơn
giản như mình nghĩ.

Tạm thời gác chuyện đó sang một bên, Dương Kiệt bắt đầu quan sát đánh giá các
thành viên trong bang hội.

Thực lực cả nhóm trải dài từ chân nguyên tầng thứ 4 tới tầng thứ 6 ( Cao Văn
Vũ đã sử dụng một bí thuật giống như kiểm thức thuật, nếu như thực lực không
lớn mạnh hơn hắn quá nhiều, sẽ không thể nào nhìn ra thực lực thực thụ của
hắn. Cũng phải thôi, một kẻ mạnh chân tông sư tầng thứ 5 chấp nhận gia nhập
thành một thành viên quèn, cho dù là thằng khờ cũng nhìn ra là đối phương có
mục đích hay âm mưu gì rồi, dám nhận mới là lạ á), thậm chí còn xuất hiện
tiên thiên nữa chứ, nếu như không phải có Hoàng Dung trấn giữ, e rằng chỉ có
thể là xem là một bang hội đội sổ trong cái vương thành Khương Lộc này rồi.

Nhưng cũng không thể đòi hỏi gì hơn nữa, bang hội thành lập chưa được bao lâu,
danh vọng không có, tài lực không có, nếu như không phải có kẻ mạnh nguyên
thần như Hoàng Dung làm mèo chiêu tài, cộng thêm sự giúp đỡ của tam công chúa,
e rằng có được quy mô như thế này không cũng là cả một vấn đề rồi.

“ E hèm, xin chào, vô cùng hân hạnh được gặp gỡ với tất cả mọi người ngày hôm
nay và tại nơi này.” Quan sát xong thành viên trong nhóm, đã tới lúc phải
buông ra bài thuyết giảng ra mắt để lấy ấn tượng trước các thành viên chứ nhỉ
: “ Xin được tự giới thiệu về bản thân lần nữa, tại hạ họ Dương tên Tiễn, chỉ
là một tên tán tu vô danh tiểu tốt ở trong cái đại lục Huyền Thiên này mà
thôi. Chỉ là …..” nhìn thấy tiếng cười đùa như vẻ trêu chọc của đám thành viên
ở phía dưới bắt đầu xuất hiện, một khí thế đáng sợ của chân tông sư tầng thứ 5
phóng thích ra, chụp thẳng về phía cả nhóm, lạnh lạnh nói: “ Cho dù tại hạ chỉ
là một tên tán tu vô danh, nhưng hiện giờ, vào thời điểm này, tại hạ chính
thức là bang chủ của Địa Cầu Bang, là bang chủ của tất cả các vị có mặt ở đây.
Tại hạ không cần biết trước đó các vị là ai, địa vị xã hội như thế nào, nhưng
một khi đã gia nhập vào Địa Cầu Bang, tất cả đều phải mang theo suy nghĩ “
bình đẳng, tôn trọng, tương thân tương ái lẫn nhau”, nghiêm cấm xảy ra tình
trạng thành viên trong bang đấu đá thù địch tàn sát lẫn nhau, một khi phát
hiện, tại hạ sẽ đích thân ra tay xử tử kẻ đó tuyệt đối không dung thứ. Ngoài
ra, tôn chỉ tối cao trong Địa Cầu Bang của chúng ta chính là, trung thành,
trung thành và tuyệt đối trung thành, bang hội không bao giờ dung thứ cho kẻ
phản bội ~~~!! Hiểu cả rồi chứ ~~~~~??”

Câu nói sát khí đằng đằng của Dương Kiệt cả khiến thành viên cả nhóm không kềm
được run bắn người lên, đặc biệt là kèm theo hiệu ứng khí thế đáng sợ của anh
ta phóng thích ra, không ít người trên đầu đã bắt đầu xuất hiện những giọt mồ
hôi lạnh.

“ Vâng, vâng ạ ~~~~~!” “ Hiểu rồi ạ thưa bang chủ ~~~~~~~~~!!”

Thành viên nam mang theo vẻ mặt hoảng sợ nhưng không kém phần phấn khích,
thành viên nữ đôi mắt như đã biến thành trái tim nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt
“ biểu diễn” và đồng loạt hô hoán đáp lại khẩu hiệu, Dương Kiệt không kềm được
khoái trá khẽ ngật đầu tự khen mình một cái.

Đôi mắt của Cửu Thúc lóe qua tia sáng bất ngờ, đồng thời cảm thấy có chút hài
lòng đối với “màn biểu diễn” của anh ta. Đúng rồi đây, chính là thứ này, bắt
đầu có dáng dấp của một lãnh đạo rồi đấy.

“ Tất nhiên, hợp tác vui vẻ, mọi người chỉ cần biết rằng, cho dù xảy ra bất kỳ
điều gì cần giúp đỡ, có thể tới tìm gặp tại hạ, hay là phó bang chủ, hay thậm
chí là Cửu Thúc, chỉ cần trong vòng phạm vi năng lực có thể giải quyết, tuyệt
đối không bao giờ nói từ không với các vị. cố lên nào, các chàng trai trẻ, các
mỹ nhân xinh đẹp, chúng ta hãy cùng chung sức chung lòng, khiến Địa Cầu Bang
trở thành bang hội số một vương triều Thiên Ưng, thậm chí là cả U Châu hay cả
đại lục Huyền Thiên ~~~~!!!” nói tới sau cùng, Dương Kiệt mặt mày đỏ phồng lên
như tôm luộc, dùng hết “tình cảm và sức lực” của mình, nước miếng nước bọt
phun bắn ra như vòi sen được mở khóa gào thét lên.

“ Số một vương triều ~~~!! Số một U Châu ~~~!!! Số một đại lục Huyền Thiên
~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!” đám thanh niên trẻ tuổi bồng bột nóng đầu chỉ cần bị
khích nhẹ vài câu, lập tức ai nấy đều phấn khích theo chân Dương Kiệt hô vang
khẩu hiệu. Đối phó với đám " trẻ trâu" này, Dương Kiệt có thừa kinh nghiệm, ít
ra là trong sách báo hay tiểu thuyết ở trái đất chẳng thiếu những thế đó.

Chỉ duy nhất mỗi mình Cao Văn Vũ thầm cười lạnh chế giễu, mặc dù bề ngoài vẫn
giả vờ theo nhóm hô hào khẩu hiệu.

Buổi ra mắt bang hội có thể nói là thành công mỹ mãn, ít nhất Dương Kiệt tự
cho là vậy.


Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương #197