Quỳ Xuống!


Người đăng: JunWei

“ hahaha ~~~, khá lắm, khá lắm, không ngờ chỉ mới mười năm không gặp, nhưng đã tiến bộ tới mức này, ta bắt đầu có hứng thú với ngươi rồi đấy.” Trong lúc Phi Long đang mừng thầm trong bụng khi đánh bại được đối thủ không đợi trời chung của mình, đột nhiên giọng nói đầy phấn khích của Tử Kỳ Lân từ dưới hố vang lên, khiến hắn không kềm được biến sắc.



Vụt ~~~~~!!



Chỉ thấy bóng người khổng lồ của Tử Kỳ Lân từ dưới hố phóng ra, nhẹ nhàng đáp xuống ngay bên cạnh miệng hố, ngoại trừ trên người xuất hiện vài vết khói đen bụi bặm, không hề có một vết thương nào cả.



“ Màn khởi động đã kết thúc, bắt đầu từ bây giờ bố mày sẽ chơi thật với ngươi đây, khà khà khà khà ~~~~!!” Hai tay nắm lại bẻ mạnh ra phía trước như động tác khởi động, trên môi lộ ra nụ cười khinh thường chế giễu, nhìn chằm chằm về phía Phi Long lạnh lạnh nói.



“ Chơi thì chơi, bộ tưởng bố mày sợ ngươi chắc?” Vứt bỏ cây gậy đã báo phế trong tay, Phi Long mang theo vẻ mặt thận trọng cảnh giác vô cùng, tạo ra tư thế sẵn sàng chiến đấu.



“ Sát ~~~~ !!” “ Chiến ~~~~~~~~~~~~~!!” Cả hai nhanh chóng lao vào nhau sáp lá cà, chỉ trong nháy mắt đã nổ ra trận giao chiến kinh thiên động địa của hai kẻ mạnh tông sư tầng thứ 6.



--- ------ -----



Uỳnh ~~~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~~~~!!



“ Hahaha, Dương Diễn, thực lực của ngươi chỉ có vậy thôi sao? Quả thật thất vọng quá đi, thế mà trước giờ ta cứ tưởng ngươi là đối thủ khó xơi nhất trong cuộc đời của ta, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có thế mà thôi ~~!!” Trong khi trận giao chiến giữa Phi Long và Tử Kỳ Lân đang xảy ra ở phía xa. Ngay vị trí lối ra vào khu rừng Nhân Thú cũng đang nổ ra một trận giao chiến có phần khốc liệt hơn gấp nhiều lần, ít ra nếu phân định thắng thua sẽ có người chết, không như phía bên kia chỉ bị đánh cho trọng thương mà thôi.



Chỉ thấy Dương Diễn lúc này đang hít thở một cách dồn dập nửa quỳ trên mặt đất, một tay cầm kiếm chống xuống mặt đất để đỡ lấy cái cơ thể không rơi ngã xuống.



Một bóng người cao to vạm vỡ đang mang theo vẻ mặt khoái trí tột cùng từng bước từng bước bước về phía Dương Diễn, miệng không ngừng tung ra những lời khiêu khích chế giễu.



Chính là tên khốn Hạ Hầu Quân.



Ở cách đó không quá xa, cũng đang xảy ra cuộc giao chiến giữa Hạ Cơ và Châu Nhất Thông. Cả hai lao vào giằng co nhau bất phân thắng bại, mặc dù lúc này Châu Nhất Thông có thực lực lớn mạnh hơn Hạ Cơ, nhưng không biết là vô tình hay cố ý, cả hai vẫn ai làm gì được ai cả.



Thì ra người của Huyết Ma Đạo sau khi di chuyển vào hầm mộ, đối diện trước chín lối đi riêng biệt khác nhau, nên đã phân chia thành từng nhóm để tiến sâu vào bên trong, và nhóm của Hạ Hầu Quân và Châu Nhất Thông vô cùng may mắn khi vừa mới đi tới lối vào đã bắt gặp Dương Diễn và Hạ Cơ đang bỏ trốn Phi Long di chuyển về hướng này.



Đối thủ không đội trời chung gặp mặt nhau, tất nhiên không cần phải nói nhiều rồi, trực tiếp lao vào nổ ra cuộc sinh tử chiến, chỉ có người chiến thắng sau cùng mới có thể rời khỏi nơi này mà thôi.



Với thực lực của một chân nguyên tầng thứ 8 như Hạ Hầu Quân lúc này, vừa mới giao chiến với Dương Diễn lập tức hình thành thế áp đảo một cách dễ dàng, dù sao thì Dương Diễn chỉ mới là một chân nguyên tầng thứ 5, cách biệt tới 3 cấp, không phải sao?



Tất nhiên, đừng coi Hạ Hầu Quân lúc này hùng hổ như vậy, thực ra trong lòng hắn đang khó chịu vô cùng. Vì lúc giao chiến không ngừng đánh thẳng vào người Dương Diễn, chỉ có thể khiến hắn bị thương nhẹ thậm chí khôn chút mảy mây suy siễn gì cả. Dương Diễn lúc này thất thế chủ yếu do chân nguyên trong cơ thể tiêu hao quá nhiều, đang bị thấm mệt đấy thôi.



Dù sao thì Dương Diễn cũng từng phục dụng Càn Khôn Trúc Thể Quả, sức phòng thủ tương đương với chân nguyên tầng thứ 8 của Hạ Hầu Quân, nếu như hắn không đánh trúng vào chỗ hiểm của đối phương, tuyệt đối không thể hạ đo ván được Dương Diễn.



Với kinh nghiệm và kỹ năng giao chiến của Dương Diễn, hắn muốn làm được điều đó tuyệt đối là điều không tưởng. Tất nhiên, hắn không thể đánh bại Dương Diễn nhanh chóng, ngược lại Dương Diễn cũng không thể làm gì được hắn, thậm chí nãy giờ giao chiến còn không chạm được vào người của đối phương nữa là.



Có thể nói lúc này là một cuộc chiến giằng co kéo dài, ai mất hết chân nguyên trong cơ thể trước sẽ là kẻ bại trận, và Dương Diễn đang bị thất thế hoàn toàn, trước sau gì cũng có lúc phải quỳ trước tên khốn Hạ Hầu Quân mà thôi.



“ Hàn Băng Kiếm Pháp, Kiếm Khí Liên Hoàn, trảm ~~~~~~~~~!!” Không thể ngồi đó khoang tay chịu trói, hai tay nắm chặt cán kiếm đứng bật dậy, giơ cao quá đầu rồi chẻ mạnh xuống, vô số luồng kiếm khí thuộc tính băng quét thẳng về phía Hạ Hầu Quân đang áp sát tới.



“ Vẫn chưa bỏ cuộc? Bắc Minh Thần Chưởng, phản ~~~~!!” Một cái đầu lâu dạng khí màu đen từ lòng bàn tay Hạ Hầu Quân phóng thích ra, miệng đầu lâu há to ra hút sạch những luồng kiếm khí của Dương Diễn, sau đó phình to ra hết cỡ bắn thẳng về phía đối phương.



“ Băng Phong Thiên Địa, phong ~~!!” Chỉ chờ có thế, Dương Diễn lập tức tung chiêu liên hoàn, vô số băng phiến khổng lồ xuất hiện ngay xung quanh Hạ Hầu Quân rồi chụp thẳng vào người hắn để phong ấn hắn lại.



Do Bắc Minh Thần Chưởng vẫn đang bắn thẳng về phía Dương Diễn nên hoàn toàn không thể quay ngược trở lại để hấp thụ những tảng băng phiến ở xung quanh Hạ Hầu Quân, hắn chỉ còn có thể tự tìm cách hóa giải đòn tấn công đó mà thôi.



Đó chính là cách Dương Diễn dùng để hóa giải Bắc Minh Thần Chưởng của Lãnh Binh Cung.



“ Khá lắm, nhưng vẫn chưa đủ ~~~!! Võ hồn hiện, Kim Bàng Hóa Thân Thuật, giúp ta phá ~~~~!!” Hạ Hầu Quân không chút do dự, trực tiếp kích hoạt võ hồn của mình, kèm theo thi triễn, tuyệt học thần thông, hóa thân thành một con đại bàng toàn thân phủ đầy lông lá vàng kim khổng lồ.



Hạ Hầu Quân đã mất hết kiên nhẫn, tung ra hết toàn bộ thực lực của bản thân, chỉ muốn giết nhanh diệt gọn đối phương mà thôi.



Cơ thể con kim bàng xoay chuyển liên hồi trên không trung, những tảng băng phiến vừa chạm vào cơ thể lập tức bị đánh vỡ tan ra thành mảnh vụn rơi rải xuống mặt đất.



Hai chi đầy những móng vuốt sắc nhọn dang rộng ra hết cỡ, theo tư thế vồ mồi lao thẳng xuống mục tiêu đã ngắm sẵn của mình.



“ Hạ Cơ, cẩn thận ~~~~~~~!!” Hạ Cơ đang giằng co với Châu Nhất Thông giật mình hoảng hốt khi nghe thấy tiếng gào lớn của Dương Diễn, một chưởng đẩy lùi đối thủ ra xa, vội vã quay đầu lại nhìn, phát hiện một con đại bàng khổng lồ đang lao về phía mình với tốc độ nhanh như tia chớp.



Đúng thế, mục tiêu của Hạ Hầu Quân không phải là Dương Diễn mà là Hạ Cơ ở phía xa.



“ Phá ~~~~~~~~~~!!” Dương Diễn một kiếm chẻ làm đôi cái đầu lâu khổng lồ đang bắn về phía mình, sau đó nhanh như tia chớp tung người lao thẳng về phía Hạ Cơ và Hạ Hầu Quân ở phía xa.



“ Chỉ chờ mày có thế thôi.” Đôi mắt đại bàng lóe qua tia sáng nham hiểm, cơ thể đột nhiên xoay ngược chuyển hướng lao thẳng về phía Dương Diễn đang dốc sức lao thẳng về bên này.



Thì ra Hạ Hầu Quân giả vờ tấn công Hạ Cơ mục đích là dụ Dương Diễn lộ sơ hở, tự đâm đầu vào đòn tấn công của mình mà thôi.



Phập phập ~~~~~~~~~~!!



Dương Diễn không kịp phản ứng do đang quá lo lắng cho Hạ Cơ và di chuyển với tốc độ quá nhanh, móng vuốt sắc nhọn của đôi chân kim bàng trực tiếp cắm thẳng vào ngực hắn, sau đó kéo ngược ra với hai mảnh thịt máu thịt bê bết nhuộm đỏ cả cơ thể Dương Diễn.



Pằng ~~~~~~!! Rầm ~~~~~~~!!!



Lại thêm một cú vẫy cánh tát thẳng vào người Dương Diễn, Dương Diễn trực tiếp bị đánh bay ra xa, trên đường bay ngã máu tươi phun bắn tứ phía, nhuộm đỏ cả khu rực rộng lớn.



Nếu như là người thường, mất máu kiểu này đủ để mất mạng cả chục lần rồi. Nhưng với một chân nguyên vẫn chưa phải đòn chí mạng, nhưng vẫn khiến Dương Diễn chấn thương nghiêm trọng, mất hết sức phản kháng, hít thở dồn dập gấp rút trên mặt đất.



Bạch ~~~~~~~~~!!



Hạ Hầu Quân đã biến trở lại thành hình dáng con người, từ trên không đáp xuống ngay bên cạnh Dương Diễn, một chân đạp thẳng lên đầu hắn, không ngừng chà qua chà lại sỉ nhục đối phương.



“ Dương sư huynh ~~~~~~!!!” Hạ Cơ sắc mặt tái mét khi nhìn thấy cảnh tượng thê thảm của Dương Diễn, gào thét như điên phóng thẳng về nơi hắn đang nằm thoi thót.



Không chỉ Hạ Cơ, ngay cả Châu Nhất Thông ở phía xa cũng khẽ lóe qua vẻ mặt lo lắng, nhưng nhanh chóng bị hắn che giấu đi, chỉ đứng sang một bên không ngăn cản Hạ Cơ gì cả.



“ Đứng lại, nếu còn tiến thêm một bước, ta sẽ giẫm nát đầu nó ra ngay tức khắc.” Hạ Hầu Quân mang theo nụ cười phấn khích chế giễu nói.



Hạ Cơ khẽ run người một cái, hai chân nhanh chóng dừng lại không dám tiếp tục lao tới nữa.



Nhìn thấy Hạ Cơ ngoan ngoãn nghe lời, hắn tỏ vẻ hài lòng cúi đầu nhìn vào Dương Diễn đang nằm dưới bàn chân của mình, trực tiếp một bã nước bọt nhổ thẳng vào mặt đối phương, cười lạnh nói: “ Thế nào, Dương Diễn, Dương sư huynh, ngày thường ngươi không phải hùng hổ thiên hạ vô địch sao? Rốt cuộc hôm nay cũng phải nằm dưới bàn chân của ta mà thôi.”



Lúc này hắn chỉ muốn hành hạ sỉ nhục Dương Diễn bằng mọi giá để xoa đi nỗi ám ảnh của mình đối với đối phương.



“ Nói đi, thừa nhận ngươi chỉ là một tên phế vật, suốt đời là kẻ bại trận dưới Hạ Hầu Quân này, nói mau ~~~~!!” Chỉ cần Dương Diễn lên tiếng van xin năn nỉ và chịu thừa nhận không bằng hắn, tâm ma trong người sẽ được phá bỏ, sau này không cần phải lo ngại trong quá trình tu luyện nữa, nên lúc này không ngừng hối thúc Dương Diễn.



hắn không thể không làm thế. Vì nếu trực tiếp ra tay trảm sát Dương Diễn, nỗi ám ảnh tâm ma trong người vẫn tồn đọng không bao giờ biến mất được. Vì cho dù mạnh hơn Dương Diễn tới ba cấp, nhưng rốt cuộc phải dùng tới thủ đoạn bỉ ổi và kích hoạt cả võ hồn với đánh bại được đối phương, tuyệt đối là điều không thể chấp nhận được. Nên phải dùng cách này để bù đắp vào chỗ khuyến khuyết đánh bại đối phương một cách quang minh chính đại.



“ Đê… đê tiện… bỉ….” Rầm ~~~~~~~~~~~!!



Dương Diễn mặc dù sắc mặt tái nhợt không tý huyết sắc, nhưng vẫn mang theo vẻ mặt khinh thường chế giễu lạnh lạnh nói, đáp lại hắn là một cú giẫm mạnh vào đầu của đối phương, thậm chí cái đầu của hắn đã bị lúm hẳn xuống đất, mặt đất xung quanh xuất hiện nhiều vết nứt đáng sợ.



Rầm ~~ rầm ~~~ rầm …. ~~~~!!



“ Này thì đê tiện, này thì bỉ ổi, để xem mày ngoan cố tới đâu, đầu mày cứng hay mặt đất này cứng hơn, chết này ~~~~!!”



Rõ ràng đó là những lời mà Hạ Hầu Quân hoàn toàn không muốn nghe thấy, phẫn nộ giẫm mạnh liên tục vào đầu của Dương Diễn để trút giận.



“ Đồ khốn, mau ngừng tay ~~~~~~~!!” Hạ Cơ như điên như dại khi nhìn thấy người yêu bị hành hạ tới mức thê thảm như thế nào, phẫn nộ tột cùng tung chưởng ấn thẳng về phía tên khốn Hạ Hầu Quân để giải cứu Dương Diễn.



“ Xì, trò trẻ con, biến ~~~~!!” Đối diện cú chưởng khí của đối phương, Hạ Hầu Quân thậm chí không thèm quay người, chỉ khẽ giơ tay ra phía sau vẫy nhẹ một cái, lập tức đánh tan đòn tấn công của đối phương.



Hạ Cơ không phải Dương Diễn, cảnh giới cách biệt quá lớn khiến cô ta chỉ như con nít đối diện với một người trưởng thành, khoa tay múa vuốt cho cố vào cũng chỉ vô ích mà thôi. Người lớn chỉ cần một tay đã có thể dễ dàng trấn áp đứa con nít kia rồi.



“ hùng hổ quá nhỉ cô em? Sao, nhìn thấy người trong mộng bị hành hạ nên đau xót chứ gì? Nếu cô em thật sự muốn cứu hắn, thì hãy quỳ xuống ngay lập tức, nếu như ta vui….”



Bạch ~~~~~!!!



Không đợi tên Hạ Hầu Quân khoái trí nói dứt câu, Hạ Cơ trực tiếp đáp ứng yêu cầu của hắn, hai chân quỳ mạnh xuống đất, lúc này nước mắt tuôn trào, thương tâm vô cùng.



Hạ Hầu Quân tỏ ra vô cùng bất ngờ trước thái độ của Hạ Cơ, không ngờ ả có thể vì một người đàn ông mà đánh mất sỉ diện của mình. Nhưng cô ta càng làm thế càng khiến hắn cảm thấy khó chịu ghen tức bất bình mà thôi.



Vì sao? Vì sao một tên khốn không chút gì nổi bật như tên Dương Diễn lại có vô số mỹ nhân cam tâm tình nguyện vì hắn làm tất cả. Còn mình, phong độ hào hoa, oai phong lẫm liệt, thiên hạ vô song lại không một hồng nhan tri kỷ có thể vì mình bất chấp tất cả như thế này?? Ta không cam tâm ~~~~~~~~~~~~~~!!


Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương #144