Phân Tách


Người đăng: phihoang

Chương 7: Phân tách
Đưa súng cho Komuro Takashi, Phi Hoàng ôm Rei Miyamoto về lại cạnh xe. Bị ôm
trong lòng Rei Miyamoto cảm giác khí tức trên cơ thể Phi Hoàng có chút quen
thuộc nhưng nhất thời nghĩ không ra, nữ nhân giác quan thứ sáu rất nhạy bén.
Komuro Takashi thấy Rei Miyamoto co rút vào trong ngực Phi Hoàng, trong lòng
tức giận nhưng không nói được chỉ có thể phát tiết lên Zombie.
“Keng...” đúng lúc này chỉ thấy Busujima Saeko xông vào đám Zombie sử dụng
thanh kiếm gõ vào tường và các trụ đèn để thu hút sự chú ý của Zombie. Càng
ngày càng có nhiều Zombie hướng phía bên nàng lao qua, nhìn thấy cảnh này Phi
Hoàng cũng bạo mồ hôi, Saeko cũng quá hung hăng đi.Rei Miyamoto nằm trong lòng
Phi Hoàng thấy rất an toàn và ấm áp nên không để ý bên ngoài.
Thấy có càng đông Zombie tấn công Saeko, nữ tử này sắp chịu không nổi, Phi
Hoàng nhấc chân chạy qua hướng đó, tốc độ được hắn phát huy đến cực hạn. Vì ôm
Rei Miyamoto nên Phi Hoàng chỉ có thể bất đắc dĩ dùng Kĩ năng: Trảm phong, huy
động các đầu ngón tay chém ra bên ngoài, không bao lâu thì đến gần chỗ Saeko.
Đã chơi phải chơi lớn, Phi Hoàng sử dụng Kĩ năng: Tăng trọng lượng “Ầm...” chỉ
thấy Phi Hoàng chân đạp xuống đất khiến mặt đất lún xuống dưới khiến mọi người
trợn mắt ngoác mồm, nghe tiếng nổ rất nhiều Zombieb bị hấp dẫn chạy đến, cả
những con Zombie đang tấn công Saeko cũng quay sang tấn công Phi Hoàng.
“Móa lần này chơi ngu rồi! Không ngờ chỉ bạo phát toàn bộ sức mạnh mà gần như
kiệt lực” Phi Hoàng chửi thầm trong lòng nhưng tốc độ không chậm né qua mấy
con Zombie, không né được chỉ có dùng Trảm phong để giết, không bao lâu đến
chỗ Saeko, thấy nàng đang bị vài con Zombie vây quanh. Giúp nàng giải quyết
đám Zombie xong, nhìn lại sau lưng thấy lớp lớp Zombie dựng thành tường thịt,
chặn lại đường về của bọn họ. Bình thường có thể không lo lắng nhiều, nhưng
bây giờ thực thực mười phần không còn một chỉ có thể chạy trốn trước rồi tính.
“ Ở nơi này.” Saeko chỉ lên cầu thang leo lên trên, Phi Hoàng không do dự xoay
người ôm Rei Miyamoto chạy theo. Khi bọn họ chạy lên trên, Zombie mất mục tiêu
lại quay về phía xe đánh tới. Thấy cảnh này Saeko cầm thanh kiếm đập vào lan
can trên đường để kéo bọn Zombie qua đây.
Lúc này từ bên kia hàng rào có một nhóm người mang đồ lính cứu hỏa đi ra, bọn
họ giúp đánh lui Zombie và đưa những người còn sống mang qua phía bên kia,
thấy cảnh này Phi Hoàng nói: “Họ được cứu rồi!”
“Còn chúng ta thì ngược lại, đi thôi!” Busujima Saeko nói xong cười khổ, quay
người đi về hướng ngược lại, thấy vậy Phi Hoàng ôm Rei Miyamoto đi theo.
Buổi tối, 3 người vào nghỉ tạm trong một tiệm tạp hóa ven đường, tới nơi Phi
Hoàng sử dụng Kĩ năng: Lĩnh vực bao trùm cơ thể và 2 nữ vào, bên trong có thể
nhìn thấy bền ngoài nhưng bên ngoài lại không nhìn được bên trong, Phi Hoàng
ngăn chặn âm thanh không cho phát ra bên ngoài. Rei Miyamoto bị thương cần
phải có dụng cụ để chữa trị, còn cần đồ ăn, trừ Phi Hoàng 2 nữ để đồ ăn trên
xe nên phải bổ sung lương thực và nghỉ ngơi. Hắn cũng không dám đem Kĩ năng:
Không gian ra thi triển, căn tiệm này đã bị người khác tàn phá đến đáng
thương, nhưng vẫn còn rất nhiều đồ ăn và dụng cụ.
“Phi Hoàng đặt Rei Miyamoto xuống, chúng ta trước sẽ băng lại vùng bị thương,
đi tìm một ít thuốc, băng y tế qua đây.” Nghe Busujima Saeko nói Phi Hoàng nhẹ
nhàng để Rei Miyamoto xuống, thành thật đi tìm đồ. Rất nhanh tìm tới những thứ
cần thiết và thêm một ít đồ ăn, những vật còn lại hiện tại không cần thiết Phi
Hoàng cho hết vào Không gian, cho người ở thì hơi nhỏ nhưng đựng đồ thì dư
sức.
“ Được rồi, Rei Miyamoto bị thương ở lương nên chúng ta sẽ băng bó phần lưng,
Phi Hoàng nâng Rei Miyamoto lên để thuận tiện cho việc chữa trị.” Rei Miyamoto
cảm giác được khí tức trên người Phi Hoàng cảm giác ngày càng quen thuộc,
nhưng chỉ suy nghĩ cho là do bị ôm nên có cảm giác như vậy, thấy ngực mình áp
sát vào lòng nam nhân có cảm giác tê tê, toàn thân như nhũn ra. Ôm nữ nhân
trong lòng thấy nàng thẹn thùng đỏ cả mặt, đến lỗ tai cũng đỏ Phi Hoàng ý xấu
nổi lên thổi nhẹ vào tai nàng, cả người Rei Miyamoto run run nếu không phải
Phi Hoàng đỡ có lẽ đã ngã trên đất, hai khỏa trước ngực dựa vào trên người cảm
giác rất tiêu hồn thằng nhỏ cũng đã thức dậy. Nhưng nhìn thấy bên cạnh còn có
Busujima Saeko, Phi Hoàng cũng không dám có động tác quá mức, qua một lúc chỉ
thấy nàng đứng im không có ý định băng bó nên Phi Hoàng không làm gì khác hơn
nhắc nhở nàng, tiểu đệ đệ rất khó chịu nếu cứ để thế chắc nổ tung mất.
“Phải cởi áo ra mới băng được, còn đang mặc áo làm sao có thể!” Busujima Saeko
vừa dứt lời, Phi Hoàng thì mặt cổ quái, Rei Miyamoto thì xấu hổ gương mặt đỏ
đến cả cổ cũng đỏ ửng lên nhìn đáng yêu đến cực điểm.
Phi Hoàng nhìn một chút người ôm trong lòng, lại nhìn người đang xem hai người
mặt dù trong lòng hô to cởi đi nhưng ngoài mặt vẫn làm vẻ khó xử: “ Chuyện
này...”
Chưa dứt lời đã thấy nữ nhân trong ngực bắt đầu cởi áo ngoài, Phi Hoàng nhìn
trợn mắt ngoác mồm. “ Xoẹt...” Áo ngoài được cởi ra chỉ thấy đôi thỏ nhỏ bị
bao trong chiếc áo lót màu đen lúc nào cũng có thể bạo phát nhảy ra, thanh âm
từ miệng Rei Miyamoto phát ra nhỏ đếm cực điểm không cẩn thận là không nghe
được: “Được chưa?”
Busujima Saeko bắt đầu băng, khi băng đụng phải vết thương khiến cho Rei
Miyamoto không nhịn được “Hừ...Hừ...” ,nghe được giọng khiêu gợi này Phi Hoàng
cũng khó chịu trong người, khẽ ma sát cặp ngực dán trên người, “Ưh..”Rei
Miyamoto cảm giác có dòng điện chạy qua cơ thể kiềm không được rên rỉ ra thành
tiếng, khiến nàng mắc cỡ đỏ bừng cả mặt cúi đầu không dám nhìn.
Kết thúc việc chữa trị hương diễm, ba người ăn một ít thức ăn nhanh tìm được
trong cửa tiệm. Vì bị thương nên ăn xong Rei Miyamoto trước tiên đi ngủ, Phi
Hoàng và Busujima Saeko chia nhau ra canh gác. Sử dụng Kĩ năng: Lĩnh vực nên
Phi Hoàng không lo, nhưng không phải ai cũng giống hắn, mặc dù sử dụng Kĩ năng
sẽ tiêu hao thể lực nhưng không hoạt động nên thể lực sẽ hồi lại từ từ, mặc dù
lâu hơn bình thường.
Khi nằm xuống Busujima Saeko bỗng nhiên liên tiếng: “Phi Hoàng! Một kẻ có sở
thích giết người có thể có được tình yêu không? Liệu ai sẽ yêu được một kẻ
thích giết người?”
Đang ngồi cạnh bên Phi Hoàng có chút ngẩn ngơ, Busujima Saeko bỗng nhiên đưa
ra câu hỏi không hợp với tình huống chút nào, nhưng mà hắn vẫn trả lời: “Tình
yêu sẽ không phân biệt ai! Nếu đã là người yêu dù họ là ai mình vẫn yêu họ. Dù
có hủy diệt cả thế giới để người yêu của mình được sống vui vẻ, hạnh phúc cũng
không phải là không thể. Ai biết được, có thể người tạo ra dịch bệnh này chỉ
muốn người yêu của hắn sống lại.”
“Hihi...Ví dụ thực tế sinh động!” Nhìn nụ cười ngọt ngào của Busujima Saeko,
Phi Hoàng chỉ muốn cắn vào đó một cái. Thấy nam nhân nhìn chằm chằm vào mình
bất giác Busujima Saeko cảm thấy mặc nóng rần lên, nhắm mắt lại ngủ.
Phi Hoàng cảm nhận được tình cảm của Busujima Saeko giành cho mình, thấy nàng
nhắm chặt mắt lại như tiểu nữ hài, Phi Hoàng đi đến bên cạnh thổi nhẹ vào tai
nàng, khẽ nói: “ Saeko anh yêu em!” Nói rồi hướng miệng nàng hôn tới, từ từ
đưa đầu lưỡi vào quấn quanh với lưỡi nàng, mùi vị trong miệng ngọt ngào. Thằng
nhỏ cũng bắt đầu cứng lên, thấy nữ nhân trong lòng không phản kháng Phi Hoàng
đưa tay bắt đầu mò mẫn khắp cơ thể nàng, đến nơi nào đồ nơi được cởi ra, vào
đúng lúc này Saeko mở mắt ra cả gương mặt đỏ bừng cả lên đến cả cổ và tai cũng
ửng đỏ, chỉ nghe được âm thanh như muỗi kêu: “Yêu em đi...”.
...................................................
“Ưh...”
Rei Miyamoto nằm một bên đã sớm ngủ, nhưng hai bên nằm quá gần nhau nên đụng
vào vết thương khiến nàng bị đau tỉnh dậy. Quay mặt qua thấy gương mặt của
Busujima Saeko rất gần mặt mình, gương mặt đỏ bừng trên trán lấm tấm mồ hôi
đang thở hỗn hển bên cạnh mình.
Bốn mắt nhìn nhau, Busujima Saeko thấy nằm bên cạnh mình Rei Miyamoto bỗng
nhiên tỉnh lại, xấu hổ và lúng túng vạn phần khẽ hô,dù sao cũng không dám kêu
to nếu không Zombie kéo tới thì khổ: “Ưh!...Phi Hoàng....” Vừa mở miệng chưa
kịp nói chuyện đã thấy hắn hôn xuống, bất đắc dĩ phải bồi tiếp hắn, khi bốn bờ
môi tách ra mới có khoảng thời gian nói chuyện: “Phi Hoàng! Rei Miyamoto đã
tỉnh.” Nghe được Busujima Saeko nói quay sang thấy Rei Miyamoto chính là đang
nhìn chằm chằm mình, hắn há hốc mồm không biết nói gì, còn Rei Miyamoto bị
thương nên không thể đi đâu được chỉ có trừng mắt nhìn cảnh tượng đang diễn
ra.
Rei Miyamoto gương mặt cũng đỏ lên, không biết làm gì khác hơn thấp giọng nói:
“Các ngươi cứ tiếp tục không cần để ý đến ta.” Nói xong nhắm mắt lại ngủ tiếp:
“Hừ! Tên bại hoại đã thấy ta dậy còn không chịu dừng lại.”
Busujima Saeko thì xấu hổ muốn ngăn lại Phi Hoàng nhưng người mình yêu vẫn
không dừng lại nàng cũng chỉ có thể trợ giúp người yêu làm nhanh lên. Phi
Hoàng lúc đầu hơi kinh ngạc nhưng lát cũng cảm thấy chẳng có gì, mỹ nhân nhìn
cứ cho nhìn không mất gì, dù sau nữ tử này cũng là nữ nhân của mình. Có thể do
có người nằm bên xem nên kích thích thú tính của Phi Hoàng hắn làm càng nhanh
và mạnh hơn, có khi Busujima Saeko xém la lớn lên nếu không phải nàng sợ kéo
Zombie tới thì đã hô to. Đây là lần đầu tiên của Busujima Saeko vì thương tiếc
nàng nên Phi Hoàng chỉ làm vừa phải, dục hỏa vẫn còn nhìn bên cạnh Rei
Miyamoto gương mặt đỏ bừng nhưng Phi Hoàng cũng vẫn nhịn xuống “Sức mạnh càng
cao khả năng làm chuyện đó càng mạnh mẽ thì phải, sao này phải kiếm thêm nữ tử
mở cái thủy tình cung, nếu ít quá không thể thỏa mãn được bản thân.”
Mặc dù cảm giác phía dưới còn đau nhưng nhìn vẻ mặt còn chưa thỏa mãn của Phi
Hoàng, Busujima Saeko nói: “Phu quân! Nếu không tới tiếp một lần nữa.”
Nhìn vẻ mặt nàng Phi Hoàng làm sau không biết nàng đã mệt mỏi, yêu thương hôn
nhẹ Saeko: “Không sao! Nghe lời phu quân nghỉ ngơi đi.”
Nghe lời nói của Phi Hoàng, Saeko mặt hiện lên vẻ ngọt ngào nhìn nằm cạnh mình
Rei Miyamoto: “Hay là phu quân cũng yêu thương nàng, dù sao tận thế trước mắt
nhân loại cũng không còn nhiều, có thêm người hậu hạ phu quân cũng tốt, một
mình Saeko có thể không chịu được phu quân.”
Đang nhắm chặt mắt Rei Miyamoto nghe được Saeko nói lời đó, giận dữ trừng mắt
nhìn nàng nhưng không nói gì.
Phi Hoàng nghe được câu nói của Saeko cũng động tâm, dù sao hôm qua làm nữ
nhân này nàng cũng nghĩ mình là nam nhân khác, bây giờ có thể lấy thân phận
bản thân làm nàng: “Rei Miyamoto! Có thể không biết bao giờ chúng ta sẽ chết,
có thể sẽ vĩnh viễn không gặp lại nhóm của Komuro Takashi nữa, anh yêu em cho
anh được không?” Nói xong cuối xuống hôn lên bờ môi của nàng.
Rei Miyamoto do dự một hồi cuối cùng không phản kháng, dù sao nằm bên nghe
tiếng của hai người cũng động tình, với lại bản thân cũng động tâm với Phi
Hoàng. Ngồi một bên quan sát phu quân với nữ nhân khác Busujima Saeko ngạc
nhiên: “Nàng không phải lần đầu tiên?”, lời vừa nói ra đã biết bản thân lỡ lời
rồi.
Nghe Busujima Saeko nói Rei Miyamoto gương mặt cũng không được tự nhiên. Sau
khi suy nghĩ một chút Phi Hoàng cũng quyết định đem chuyện đêm hôm qua nói ra
cho hai nữ. Busujima Saeko thì vẻ mặt cổ quái, Rei Miyamoto thì xấu hổ vì ngày
hôm qua cứ nghĩ bản thân và Komuro Takashi nhưng không ngờ lại với Phi Hoàng,
trong lúc đó bản thân lại kêu tên Takashi.
Một đêm cày cấy cực khổ kết thúc, Phi Hoàng vẫn thi triển Kĩ năng: Lĩnh
vực,trấn an hai nữ nằm xuống ôm hai nữ ngủ: “Cứ tin tưởng phu quân yên tâm ngủ
đi.”


Phi Hoàng Du Ký - Chương #7