Xuyên Không Làm Thủy Tinh. Nhiệm Vụ Kì Lạ.


Người đăng: phevuongtranthien

Level 5 đôi lúc khá khốn nạn.

Sức mạnh chủ yếu của hắn đến từ “liên hoàn buff” (tên hắn tự đặt). Bởi bảo
bối, các Thức Thuật hắn học được, nhẫn vô địch, và nhiều thứ hỗ trợ công kích.
Đồng thời nhờ bộ trang phục “quỷ vương” và “quyền trượng 10.0” nên gần như hắn
đang trong tình thế áp đảo sức mạnh.

Nhưng nhìn nhận thực tế. Level qua hệ thống của Merma là 20 Gorgon là 30. Và
như hệ thống từng nói hắn, không hề có giới hạn về bất kì thứ gì!!!!

Sớm muộn sẽ có những kẻ level cực khủng, và chỉ cần cách 100 level. Ngay lập
tức sẽ không thể nhìn được level của đối thủ, trừ khi đánh bại.

Và tất nhiên, hệ thống hỗ trợ của hắn, xuất phát từ một điều rất đơn giản là
để tán gái, và chân chạy. Nên nếu muốn tăng và nhận phần quà “hấp dẫn” từ hệ
thống, việc rất, và vô cùng bức bách, đó chính là…..song tu….

Nói thực tế thì…game dating nào chẳng vậy, cuối cùng cũng phải tới cảnh người
lớn. Và chắc chắn thứ hắn nhận được sẽ nhiều hơn bây giờ và đủ vượt lên level
10, 15 không biết chừng. Nhưng hắn rất nguyên tắc, loli là để nuôi, không phải
để tu luyện. Và căn bản thì đau đớn nhất tâm hồn hắn là thế giới Doraemon toàn
con gái tiểu học. Kiếm đâu ra??? Mà buồn cười hơn là hệ thống nó cũng không
thèm ban bố nhiệm vụ nào người lớn cả, khả năng là hắn tạo ra một hệ thống
Trai Tân như con người hắn rồi!!!!

Lần đầu tiên hắn nghi ngờ rằng quá đạo đức cũng rất khổ. Toàn bị chửi là yếu
sinh lí.
Lúc đó hắn từng kết hợp âm thuật dương thuật rồi. Nên thử kết hợp vài thứ khác
lại thử.
Cây quyền trượng sáng lên và một dòng nước chảy ra. Trôi nổi lơ lửng trong
không khí. Sau đó âm khí đen huyền tỏa ra, quấn vào dòng nước đang lơ lửng.

10 phút sau. Một đám nước rất đặc biệt, không hề có màu đen, mà hình như hơi
trắng, trong trong, có mùi cũng vô cùng đặc biệt. Ngửi và nếm một chút rất…rất
thú vị.

Sau một hồi vận dụng hết IQ và kiến thức Sinh học của bản thân. Hắn nhận ra.

Âm có thể đại diện cho nữ giới.
Thủy là nước.
Nước có âm khí, mà không phải màu đỏ…..
Nobita ôm bụng cười. Không ngờ hắn lại tạo ra thứ kì hoa như vậy. Thì hệ thống
thông báo một việc mừng lớn hơn.

“Âm Thủy”
“Nước có chức năng trị liệu. Đặc biệt hiệu quả cao cho nam giới. Chữa vết
thương ngoài da, và uống vào có thể chữa các thương tổn nội tạng”

“Mỗi ngày 1 lít”

-Mày bắt tao uống à? Nobita chửi rủa hệ thống, sau khi nghĩ ra nguồn gốc và sự đặc thù của nước này thì thằng nào uống nữa.

Ít nhất thằng đạo đức như hắn chắc không.
….
Nobita vừa hồi tưởng lại lúc trước, khi hắn vừa sáng tạo ra “Âm Thủy”

Và khi thấy Jaian và Suneo vừa trị liệu xong có chút mệt mỏi. Hắn liền vui vẻ
đưa mỗi người một bình uống dần.

-Woa, nước này ngon vãi.

Jaian nói, tu vài ngụm liền.

-Ừ, vị lạ lạ nhưng dễ nghiện.

Suneo vừa đi vừa uống.

-Em cũng muốn uống mà…

Nozoemon đòi hỏi, nhưng hắn quyết tâm không cho, hắn đành đút kẹo vào miệng
nhỏ rồi nói dối rằng đã hết rồi.

Mọi người đi qua cánh cửa thần kì trở về căn cứ dưới đất của tụi hải tặc, nơi
có Shizuka và Hana. Nhưng chuyện bất ngờ cứ thế tiếp tục xảy ra.

Hairo đứng ở đó, và Shizuka cùng Hana đã bị nhốt trong một chiếc lồng thủy
tinh. Hai nàng thấy Nobita liền vội vàng nhìn lại, nhưng….có chút muốn cậu ta
rời đi.

Không thể trách các nàng được. Vì Nobita đã đổ mồ hôi khi thấy kí hiệu ???
trên đầu Hairo, hắn là một kẻ ít nhất có level 105. Gần như trừ Icarus ra, có
thể là kẻ mạnh nhất từ trước đến nay Nobita đã đấu qua.

(Nhắc lại, hệ thống level của hệ thống có thể đánh giá mức độ sức mạnh và độ
nguy hiểm từ cá thể. Vì rất nhiều lí do, hiện tại Nobita mới chỉ level 5 vì
thiếu điểm kinh nghiệm)
-Báo hiệu….
-Khẩn cấp!!!!

Đo lường độ an toàn cho người chơi, hệ thống sẽ tặng người chơi một nhiệm vụ
phụ. Thời gian sẽ được tạm dừng ở thế giới này.

Cho vay trước Thủy Thuật Thức thứ hai. Khống!

Nhiệm vụ: Đem lại hạnh phúc cho Mị Nương.

Mô tả: Không.
Độ khó *

Chiêm chiếp.
Bầu trời màu xanh, mây trắng bay nhẹ nhàng,.

Một ngọn đồi đầy cỏ tươi mơn mởn, những màu xanh cây cối nối tiếp đến chân
trời.
Những bụi hoa dại vươn lên, đẹp đẽ, vẻ gì đó hoang dại kiều diễm như một cô
gái cá tính.
Tiếng chim ca, tiếng róc rách suối chảy, mùi hương hoa lan tỏa trong không
gian làm nơi này như giữa chốn bồng lai tiên cảnh.

Và nằm cạnh hắn là một cô gái, 14-15 tuổi, chưa dậy thì tốt lắm. Nhưng lớn lên
chắc hẳn là xinh xắn. Và bản thân hắn là một thằng nhóc cũng cỡ tuổi đó, nhưng
tay chân lại trắng trắng, như công tử, và cả mái tóc đen dài quá hai vai.

Hắn đến gần một con suối nhỏ, ngắm nhìn nhân dạng mới của mình.
Khuôn mặt, đẹp đến một cách kì lạ, đẹp vượt quá những nam thần tượng trong
kiếp trước của hắn. Rồi khi nhớ lại kí ức và chủ động nhớ lại nhiệm vụ, hắn đã
lí giải được mọi thứ.

Cách ăn mặc này, rồi không gian tự nhiên xung quanh, cộng thêm việc một vài
loại cây vốn đã bị biến mất hay đặc biệt là loài chim vừa hót đã tuyệt chủng
cách đây hơn 2000 năm, khả năng cao là họ hồng bàng. Mà trên tấm thẻ ngọc bên
hông cô gái này có “ghi tên” Ngọc Hoa. Tất nhiên sử sách sẽ không khẳng định
rằng thời TCN Việt Nam có chữ viết hay không, nhưng chắc chắn sẽ có cách, hoặc
kí hiệu đặc biệt nào đó để lưu giữ thông tin. Và trên trống đồng Đông Sơn cũng
từng ghi những kí tự chưa thể phiên giải.

Thế nên, việc có tri thức rất quan trọng, cô gái này là con của một vua hùng
đời thứ 18, vì bởi lẽ họ Hồng Bàng 2622 năm, nên một ông vua không thể trị vì
quá 100 năm. Nên rất có thể vua hùng 18 không phải là vua hùng thứ 18 được. Mà
là một họ vua thứ 18. Và tất nhiên tương lai cô gái này sẽ gả cho Nguyễn Tuấn-
tức là Sơn Tinh, một trong tứ bất tử. Và ngay từ đầu hắn đã có linh cảm, ngọn
núi trước mặt hắn là Tản viên, vì gần đỉnh thắt lại trên đỉnh xòe ra như chiếc
ô nên gọi là tản (tượng hình trong tiếng hán như chiếc ô).

Hóa ra câu chuyện sơn tinh thủy tinh ta vốn biết cũng sớm bắt đầu trước cả cái
ngày cầu hôn.
Và tất nhiên, hắn lại là bạn thân cùa Nguyễn Tuấn, Trần Thiên, người sẽ trở
thành thủy tinh.
Suy luận một cách đơn giản, không đơn thuần chỉ là kén rể, mà hai vị thần lại
phải lặn lội đến lấy một cô gái không quen không biết. Thế gian nếu có những
kẻ đàn ông lấy phụ nữ chỉ vì họ đẹp thì cũng chung quy là bản năng duy trì nòi
giống. Con người có đời sống tình cảm, không có tình cảm thì tại sao thủy tinh
căn bản trăm năm, ngàn năm chưa từng ngưng nghỉ. Hay cứ giả dụ như sơn tinh và
ngọc hoa vốn có tình cảm đi, thế nhưng trong cố sự ghi chép đây chỉ là một
cuộc ép hôn, căn bản toàn câu chuyện ta không biết Mỵ nương đã nói gì.

Anh Thiên, anh đang làm gì vậy?

Không có gì, nhớ lại chút chuyện cũ thôi, em có muốn nghe chuyện xưa không?

Ừ, khi nào anh kể chuyện cũng rất hay.

Giọng Ngọc Hoa nhỏ nhẹ, êm tai như một tiếng đàn trong trẻo cất lên giữa không
gian. Hắn vô thức mìm cười, rồi nhẹ xoa mái đầu cô gái trước mặt hắn. Có những
thoáng chốc mà dường như cả đời chẳng thể nào quên được. Nụ cười người con gái
ấy, căn bản là đã vượt qua giới hạn của ngôn từ.

Hắn và Ngọc Hoa ngồi lên một tảng đá tròn. Trên tảng đá tỏa ra mát lạnh, không
khí xung quanh trong trẻo đến lạ kì. Cảm giác sống lại là một điều tốt.

-Ngày xưa có một lão vua tên là Thập Bát, hắn có một cô con gái là Thanh Liên. Thanh Liên lớn lên xinh đẹp mà chưa lấy chồng thế nên lão vua bèn ban bố lệnh kén rể. Rồi có hai chàng trai đến, một là sơn tinh, người kia là thủy tinh. Thế nhưng cha của thủy tinh lại có mâu thuẫn với lão vua, vì ông nghĩ rằng quanh năm lụt lội, hạn hán, thời tiết bất thường là do thủy tộc. thế nên ông muốn sơn tinh làm rể. Nhưng căn bản ông không nghĩ đến đó là, nước cũng từ bể mà ra, quanh năm mưa tốt gió hòa để trồng trọt không phải là vì có mưa gió theo mùa?

Thủy tinh và Thanh Liên vốn thân nhau từ nhỏ, nhưng lúc đó chia cắt, nên gặp
lại, Thanh Liên cầu mong sao Thủy tinh sẽ thắng được.

Khi cả hai thể hiện tài năng, thủy tinh đã thắng. Thế nhưng lão vua lại yêu
cầu đem lễ vật, ai đến trước sẽ cưới được vợ, vì cả hai đều ngang tài ngang
sức. Nhưng đơn giản là lễ vật lại toàn thứ miền núi. Căn bản giống như cho một
người một con bò đực, và bảo vắt sữa nó vậy. Thủy Tinh đã loay hoay đem hết
sức ra tìm kiếm thì đã đủ kịp trước khi mờ sáng. Thế nhưng trong lễ vật mà hắn
kiếm được có một thứ là đồ giả do Sơn Tinh sắp xếp.

Thủy Tinh căn bản đã bị muộn ngay giây phút cuối cùng. Hắn chỉ tới trễ một
khoảng khắc nhưng hối hận cả đời.

Lầu son nàng ngoái trông lần lữa,
Mi xanh lệ ngọc mờ hơi sương.
Quỳ lạy cha già lên kiệu bạc,
Thương người, thương cảnh xót lòng đau.
Nhìn quanh, khói toả buồn man mác,
Nàng kêu: "Phụ Vương ôi! Phong Châu!"

Thủy tinh sau này dâng nước lên đánh sơn tinh, nhưng chỉ là đơn độc, người dân
quay sang giúp đỡ sơn tinh. Người ta không biết rằng sau lũ lụt là phù sa, sau
cơn mưa là trời đất tươi tốt. Họ nghĩ quá nhiều về những thứ họ không có hơn
những gì họ có. Họ không biết ai đã đem ruộng tưới, đem nước xuống cho cây
trái vạn vật. Đây vốn là cuộc chiến cá nhân, nhưng người ta lại đem ân nhân
mình xem như kẻ phản diện mà chống lại!

Tình cảm chất chứa thành thống khổ, cả khi Thanh Liên bệnh chết. Từ giây phút
cưới Sơn Tinh về, nàng sống như một chiếc bóng nhợt nhạt. Nàng chỉ muốn những
phút giây yên lặng ngồi bên hiên nhà, gãy từng khúc nhạt ai oán.

Mộng một giấc mà lòng đau tiễn biệt.
Say năm canh mà mắt biếc còn vương.
Cố nhân xưa lòng còn khắc khoải
Thế gian này ta độc thoại riêng ta.
(chỗ này phải để tên Trần Thiên, chứ đang nói chuyện người Việt, gọi Nobita
rất hài hước, mong các bạn thông cảm)


Phế Vương I: Chúa Tể Nobita - Chương #58