Người đăng: phevuongtranthien
Ngọn núi sau trường dần dần xuất hiện trong mắt hắn. Cũng một thời gian dài kể
từ lần cuối Nobita cùng Hana đến nơi đây để tham quan và đào một vài mẫu vật.
Thời gian lúc công bố, mọi người cũng rất ngạc nhiên và thích thú, thậm chí
còn có vài bài báo viết về điều đó như phát hiện chấn động về thiên nhiên ở
đây. Những người từ Nhà nước Nhật Bản, và những thành viên của các dự án bảo
vệ môi trường đã giúp nơi này thành một nơi được ưu đãi và cấm mọi hình thức
phá hủy.
Bước trên sỏi đá, ngắm nhìn chút ít cành cây xanh mơn mởn, rồi lại tới những
thảm cỏ tươi đến hút mắt, thử hỏi hắn có nỡ lòng để chỗ này mất đi cái màu
thiên nhiên ấy ư. Không thể.
Nozoemon vừa leo lên lưng hắn rồi ngồi chễm chệ trên hai vai. Tiểu loli hát
vang với hai cái chân đạp lên đạp xuống trong không khí. Thật sự là đủ vui vẻ
và mang cảm giác trẻ thơ cho Nobita.
Rồi một tay kéo nhẹ tay nhỏ xuống, đầu hắn ngẩng lên, hôn lên vầng trán của
Nozoemon
-Anh…Anh làm gì vậy
Mặt nhỏ bỗng đỏ lên thật sự dễ thương. Hai đôi mắt với ánh nhìn ngại ngùng làm
hắn thấy cực kì nổi dậy thú tính trong mình.
-Không có gì đâu, thấy em đang vui.
-Anh..
Nhỏ phụng phịu hai má lại, nhưng cũng không lâu lắm lại cứ vui vui như đứa
trẻ, thật sự là coi chuyện đó bình thường nhỉ.
Hắn trông thấy cả nhóm bạn đã chờ đợi từ bao giờ. Trên mặt mọi người hứng thú
rõ ràng và đều nhìn về phía hắn. Vô hình chung lãnh đạo cả đám tiểu tặc này
giờ lại là mình nhỉ- Nobita thầm nghĩ.
Túi thần kì, phải nói sao nhỉ, có một điểm hắn thắc mắc từ lúc Nozoemon tới
đây, nhưng đã được giải thích rất chi phải nói là….nể phục bản thân.
-Cụ cố đây- Nobita lấy một chiếc điện thoại thời gian điện cho Sewashi.
-Vâng ạ-Cháu đáp
-Ta chỉ có chút thắc mắc là vì sao ngay từ đầu, Nozoemon lại có nhiều bảo bối như vậy, và hình như cô nàng cũng rất hoàn hảo, không hề có hỏng hóc gì cả.
Sewashi vui vẻ trả lời.
-Vì chúng ta rất giàu.
Đứa cháu cười thoải mái nói tiếp
-Số tiền tạo ra MS-903 gấp 10 lần những mèo máy khác. Và nó được tạo ra…phải nói chính xác là như yêu cầu cụ cố viết lại, giống như một con người bình thường. Nói một cách thẳng thắn là cả việc sinh con và cho con b…
Hắn nể phục bản thân rồi ngắt lời một chút:
-Vậy còn bảo bối.
Sewashi:
-Chút tiền lẻ thôi cố. Mà do cố từng để một danh sách cố định lại. Chứ nếu không, tụi cháu có bảo bối liền gửi về, chứ cần gì cố đi mua cho tốn công.
-À, mà cảnh sát thời không hình như không cho việc cập nhập bảo bối, nên đống bảo bối đó, nếu thêm mới thì cụ nên tới thế kỉ 22 mua. Mà nếu muốn thì cha cháu cũng có cách thôi. Có gì gọi cháu ra đón, gia tộc chúng ta thật sự không biết nên tiêu tiền như thế nào cho hê….
Nobita tắt điện thoại, hắn cũng quá sức choáng váng với tương lai của bản thân
và gia tộc. Chỉ cần không phải não heo cũng biết, dòng họ Nobi tương lai là cỡ
nào đáng sợ qua lời một tên cháu chắt.
-Lúc nào đến thế kỉ 22 đã.
Tốc độ hồi tưởng và suy nghĩ não của hắn đang vượt lên trên một người bình
thường quá nhiều. Vừa nhớ lại vừa cầm bảo bối ra, không ai biết Nobita đã cho
não hoạt động nhanh như vậy, gần như chỉ là 0,5 s cho một kí ức dài một tiếng.
Khung cảnh trước mắt làm hắn phì cười.
…
-Hãy xem cú đá ngàn cân của Jaian
Jaian đá. Ừ, rất mạnh. Nhưng cú đá ấy lại cho một con thú nhồi bông vớ vẩn
đang đứng phía trước.
Một tấm màn, ít đá, và thêm một vài đạo cụ nữa. Máy quay do Suneo đem theo,
nhưng…bộ phim này quay ra thì ma xem à trời.
-Biết sự lợi hại bổn đại gia chưa? A hahahaha
.
Jaian cười, cậu ta y hệt một tên ma vương đầu thai chứ anh hùng gì. Phải như
ta… À phải khiêm tốn. Nobita nghĩ, nhưng không ngờ suy nghĩ cậu ta sai ngay từ
phút đầu tiên.
Hana bỏ xuống đồ đang cầm trên tay. Chạy lại đến gần Nobita. Nhỏ dồn hết dũng
khí để làm như cũ vậy, nhưng sắc mặt vẫn có chút đỏ lên vì ngượng. Không hiểu
sao càng về sau, nhỏ càng thấy khó thở và ngại ngại ở gần Nobita, cho dù lại
thấy thích thích.
-Nobita tới rồi à, giúp chúng tớ quay phim với.
Suneo bỏ máy quay chạy tới ôm đùi Nobita. Cậu bé này càng lúc càng tin tưởng
vô điều kiện “người bạn tốt trước mặt”
Hắn mỉm cười nhớ lại cốt truyện gốc. Thường thì Nobita tới góp gió cho vui,
rồi bị Suneo cho ra rìa, Jaian đánh, Shizuka thuyết phục không thành. Đúng
đúng, rồi vừa khóc vừa chạy về xin Doraemon, sau đó quay về đầy vẻ hớn hở và
đắc chí. Cuối cùng cả nhóm bạn sau khi vượt qua hành trình, Nobita bằng một
cách nào đó may mắn hoặc thông minh giải quyết vấn đề.
Hắn không cần phải nhớ kĩ cũng có thể đoán ra kịch bản như vậy. Xin lỗi Fujiko
nhé –Nobita chắp rồi xoa xoa hai tay.
-Shizuka…
Nhỏ có chút dỗi lên rồi quay mặt đi.
Shizuka huyền thoại….chẳng lẽ là Tsundere…..?
Mà cũng đúng thôi, một tay đang có một cô gái quàng lấy. Trên hai vai có một
tiểu loli, tìm ra một đứa con gái bình thường không ghen là chuyện rất khó.
-Haizzz.
-Đây, đây, Suneo đừng lo, có tớ là được.
“Đèn pin tân trang”
Jaian chạy tới, gãi gãi đầu nhìn trước đèn pin, Nobita hiểu ý nói.
-Chiếc đèn pin này có công dụng biến những bộ đồ trên người các cậu có công dụng như bộ đồ của Vệ Binh Dải Ngân Hà thật thụ vậy.
-Thật sao, cậu thử xem.
-Shizuka…
Hắn nói giọng nài nỉ, Shizuka cũng phải tiến tới, ai bảo đó là Nobita cơ chứ.
Dù có dỗi nhỏ cũng sẽ đến cạnh Nobita.
Cô bé xinh xắn trong chiếc váy ngắn màu xanh lam. Với đôi mắt to tròn đầy sự
ngây thơ pha chút ngượng ngùng. Và hai mái tóc thắt bím hai bên trông thật dễ
thương và đáng yêu. Bộ đồ siêu nhân khoát lên người cô bé chắc hẳn đẹp hơn
nhiều so với những diễn viên trên TV.
Mà nhắc mới nhớ, toàn Nozoemon rủ hắn đi xem. Chứ Nobita cứ ăn rồi cày cuốc
nâng cao thực lực để đối đầu hai tên ngoài hành tinh. Mới hôm qua với hôm kia
có xem vài tập.
Hắn chiếu đèn pin thời gian lên. Ánh sáng chiếu một cách kì diệu và quấn lấy
người Shizuka. Từng bộ áo quần fake đang trở thành hàng Real, trông rất đẹp đẽ
như một siêu nhân thực thụ vậy.
Khi ánh đèn chiếu kết thúc. Nobita tới gần Shizuka, nói khẽ vào tai
-Cậu thấy sướng không.
Da mặt dày hơn tường thành của Nobita bị đánh yêu một tát vào. Nhưng vẫn không
si nhê. Cho dù bộ đồ siêu nhân đã tăng lực lên cho cô bé này đáng kể.
-À tớ chọc cậu để cậu thấy sức mạnh bộ đồ ấy mà. Lúc nãy rất mạnh phải không.
-Ừ ừ, Nobita biến thái…
Hai má hây hây đỏ. Có cho quà nhỏ cũng không tin cái miệng dẻo của tên này.
-Thấy bản thân nhẹ hơn không –Suneo hỏi thử, rất tò mò vì Shizuka có thể đẩy lui được Nobita một chút.
-Nhảy thử xem. –Jaian nói.
Nobita cảm thấy bạn bè hắn thật quá sức tốt. Tốt lắm Jaian, không uổng là bạn
bè. Tương lai đồng cam cộng khổ.
-Shizuka búng búng chân rồi nhủn một phát. Bay thẳng lên trời. Và với đôi mắt thần của mình, Nobita có thể thấy bầu trời bây giờ có một màu hồng rất chi là đáng yêu. Đúng đúng, màu hồng mơ mộng ngây thơ.
Thử nghĩ kĩ một chút mà xem, đôi mắt Nobita giờ có thể bắn trúng rất xa, tức
là từ rất xa có thể nhìn thấy kĩ. Và với việc tế bào mắt đang nhân ra với một
tốc độ lớn, độ phân giải của mắt hắn đang cực kì đáng sợ. Nói chung tóm lại
vài 100 m thì nhìn kĩ và rõ như nhìn gần.
Và Shizuka chỉ nhảy cao 50m.
Nozoemon nhìn thấy ánh mắt đầy “chính khí” Nobita, cắn vào tai một phát.
-Ấy, đừng em, tha anh, tha….Á, chỗ đó nhạy cảm.
…
Tất nhiên cô bé ngây thơ chưa biết hắn đã làm những gì. Thấy tội lỗi quá sức
bản thân, hắn tặng Shizuka một cái cột tóc hình cánh bướm. Máy móc thứ hai hắn
tạo ra.
Trình độ chưa đủ giỏi, nên món đồ Nobita chỉ có chức năng chính là định vị
không cần vệ tinh. Nói chính xác là xác định vị trí rồi gửi lại thông báo cho
hắn qua sóng điện từ - một loại sóng truyền được gần như trong mọi môi trường.
Và độ bao phủ. Tính bằng năm ánh sáng, vì ánh sáng có bản chất là sóng điện
từ. Nên ưu điểm lớn nhất của bảo bối này là gửi tín hiệu được đến hắn với tốc
độ ánh sáng!!! Và ít kẻ nào lại nghĩ cái cột tóc xinh xắn con gái này lại có
chức năng như vậy.
Tội nghiệp cho kẻ nào dám đụng đến nữ nhân của hắn.
-Tha cho cậu đó. Lần sau Nobita đàng hoàng chút đi.
Loli ở trước mặt, vui vẻ nhận quà, vừa ngại ngại dễ thương. Hắn vô thức lại
đặt tay lên đầu nhỏ, xoa xoa một chút. Loli đúng là để cưng chiều nhỉ.
Shizuka không giận nữa, ngại ngùng đứng yên một lát.
-Thôi, các cậu mặc đồ vào đi.
Hắn thấy bản thân hơi ngu, vì học toán 12 năm ở Việt Nam mà đếm còn méo xong.
Vệ binh dải ngân hà chỉ có 5 người, mà nãy giờ ai cũng mặc đồ siêu nhân vào,
thế hắn cởi truồng ra đánh nhau chắc.
Vệ binh Adam, trang bức vũ trụ!!!
Dẹp luôn cái ý tưởng trong đầu. Nobita đành lấy đại ra một cái bộ âu phục
trong túi cùng một cái mũ đen. Máy ảnh tạo mốt khốn nạn, tới lúc chủ nhân đi
đóng phim siêu nhân ngươi lại bị hỏng là thế nào.
Ta đi làm nhân vật phụ chạy theo vậy
Hắn chiếu đèn pin tân trang lên bộ đồ đen của mình. Và một điều quỷ dị xuất
hiện.
Toàn cơ thể tỏa ra khí tức đen tối và nguy hiểm . Trái ngược hoàn toàn với sự
trong sáng thánh thiện chính nghĩa của 5 người kia. Và “âm khí” trong cơ thể
hắn lưu chuyển vô cùng thoải mái trong bộ đồ này.
Âm thuật thức thứ hai: Trói buộc.
Hắn đã để sức mạnh ở mức thấp nhất có thể. Nhưng một chuyện quỷ dị nữa xuất
hiện. Một con rồng đen dài bằng một người, quấn chặt lấy tảng đá gần đó. Tảng
đá nức nức ra rồi 2s sau hóa thành tro bụi. Con rồng ăn sống toàn bộ những
mảnh đá sót lại. Điều đáng sợ tảng đá đó cao gần 5m trong khi con rồng chỉ
1,8m.
“Bó hoa lãng quên 2.0”
Một bảo bối hắn cải tiến một chút từ hoa lãng quên và dùng súng tiến hóa. Bó
hoa có thể làm tất cả người trong bán kính 100m quên hết những gì xảy ra trong
1 phút, trừ người cầm hoa. Phạm vi càng nhỏ, thời gian càng dài.
Những đứa trẻ đứng dậy, quên đi chút gì đó. Hana nhìn về hướng Nobita rồi thốt
lên:
-Cậu…..!
Một thanh niên điển trai, thân hình đẹp đẽ hấp dẫn trong bộ âu phục. Ánh mắt
đỏ rực và sắc bén. Xung quanh là tà khí quấn lấy, như chèn ép hết mọi sinh
vật. Rất tà, vô cùng tà, cực kì tà. Nhìn kĩ càng sẽ thấy như những con rồng
đen tuyền quỷ dị quấn quanh cơ thể.
Nhất niệm thành ma, Ma Vương Nobita.