Vận Rủi Cuồn Cuộn 3


Người đăng: phevuongtranthien

Hắn tỉnh lại từ giấc ngủ bằng một pha hết thở. Một thứ gì đó tròn trịa và mềm
mại nhưng cũng khá nặng đặt lên mũi hắn. Có mùi…rất là dễ nghiện.

Trước đây hắn hay buồn cười vì Nobita rất dễ bị đau. Mỗi lần té ngã hay chấn
thương là rên quằn quại. Nhưng cái hay của cơ thể này là giác quan rất mạnh.
Đúng vậy, Nobita sở hữu những giác quan mạnh hơn người bình thường gấp nhiều
lần, cả khứu giác, thính giác, xúc giác và vị giác. Thị lực sau khi phục hồi
đã trở nên cực kì nhạy bén vượt xa mắt của một con diều hâu.

Vận rủi còn chưa kết thúc, bằng chứng là dù có nằm yên một chỗ, hắn vẫn bị
Nozoemon té ngồi lên mặt.

Vận rủi nó quấn quanh thân thể, phải chờ cho nó tan biến hết cái đã.

-Thôi, tìm những người may mắn giúp đỡ xem. Người ta nói gần đèn thì rạng, không biết có hiệu quả không.

Hắn mở cửa ra định tới nhà Shizuka thì…

Mơ khách đường xa khác đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra

Ở đây xương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà.

Hắn thấm thía câu thơ Huy Cận. Khi bản thân đang đứng nhìn Shizuka tắm. Chỉ
khác một chỗ là trong bài thơ thì nhân vật nữ có áo.

Hơi nước mờ mờ ảo diệu bốc lên nghi ngút. Và những bọt xà phòng tinh tế xuất
hiện ở những nơi cần xuất hiện. Và những tia nắng từ đâu chiếu vào làm không
gian thêm huyền ảo.

Làn da trắng như Bạch Tuyết, với đôi chân như một thỏi nam châm hút mắt. Dù là
một bé gái 9 tuổi, nhưng đôi chân còn hấp dẫn hơn cả những người hắn từng quen
trong quá khứ. Đôi vai trắng nhỏ dễ thương, với mái tóc đen nay đã xõa ra sau
lưng, mang chút gì đó đẹp kiểu Á Đông. Khuông mặt dễ thương với những giọt
nước đang chảy xuống cổ rồi xuống…

Hắn ăn liền một cái thau vào miệng rồi sau đó một cục xà phòng bay vào mặt.

Mắt cay lên vì xà phòng. Hắn vội vã chạy lại nắm lấy tay nắm cửa. Nhưng đáng
tiếc cho hắn là đã chạy hơi quá cánh cửa một tí. Nguyên cả người hắn đã vào
luôn bồn tắm. Và tay của hắn nắm được thứ gì đó, chứ chắc chắn không phải là
cái nắm cửa của cánh cửa thần kì.

-Ah…Nobita….

-Lạy chúa trên cao, Turn Down for What.

Mọi người phải thông cảm cho Nobita. Từ lúc hắn đến thế giới này, đã vài tháng
rồi. Và trong lúc luyện tập là 3 năm. Hắn dường như quên làm những điều những
đứa con trai bằng tuổi hắn đang làm. Vì lí do là cơ thể này chỉ mới 9 tuổi,
không nên làm như vậy.

Nozoemon đã cứu hắn thoát khỏi những cuốn lịch. Khi một phát súng gây mê bắn
vào đầu của hắn. Và “Hoa lãng quên” dùng để xóa kí ức của Shizuka.

-Anh đã làm cái quái gì vậy?

Hắn ân hận và dày vò lương tâm ghê gớm. Bình thường hắn kiểm soát rất kĩ bản
thân, nhưng âm khí xung quanh người không những làm hắn xui xẻo, còn khiến hắn
mất kiểm soát mà trở nên biến thái hơn nữa.

Shizuka là cô bé ngây thơ trong sáng, tuyệt đối không được vấy bẩn. Loli là để
cưng chiều chứ không vì cái gì khác.

-Anh nằm yên ở đây, từ từ thì nó sẽ hết. Lần sau đừng tìm con gái khác nữa!

Nozoemon dặn, giọng giận dữ. Hắn cũng phải cười trừ vì lần đầu tiên bị như
vậy. Giống như cắn lộn Rocket 1 h vậy.

-Nobita ơi, cứu với.

Giọng Suneo vang lên.

-Để đó cho em

Nozoemon rời đi.

-Nobita, mau xuống phòng, có cô giáo tới thăm.

-Không được đâu mẹ ơi, con….không xuống được.

-Sao kì vậy con?

-Con ….đau toàn thân…không ra khỏi giường được.

Nobita la làng rồi rên rỉ đau đớn, nghe như thật vậy.

Tamako quay sang xin lỗi cô giáo, rồi định lên giúp con nhưng cô đáp:

-Không sao, tôi có làm y tế ở trường, để tôi lên.

Ma nữ tất nhiên được mẹ Nobita cho phép “lên thăm” hắn.

-Khoan khoan, đừng tới đây.

Nobita nằm yên giữa sàn. Hắn đã rút ra kinh nghiệm là cứ di chuyển một chút,
là y như rằng sẽ có chuyện xui xẻo xảy đến.

-Anh sao vậy, đau ở đâu à?

Hắn vừa đứng dậy ngăn ma nữ đi tới thì quần bị rách mất một mảng. Hay tay bối
rối che lại, còn chân thì khép nhanh. Nhưng vô tình lại khiến bản thân mất
thăng bằng ngã xuống. Ma nữ định đỡ hắn nhưng không kịp. Hắn ngã sấp mặt
xuống, hai mắt bỗng nhiên tối sầm.

-Đây là đâu.

Hắn không thấy ánh sáng.

-Cái gì trước mặt đây?

Hắn chạm vào, và nghe tiếng kêu lên của ma nữ.

Cuộc đời của một người đàn ông, một ngày phải thật sự trải qua việc núp váy
đàn bà là như thế nào. Tâm hắn rất buồn lòng.

Lúc định đứng dậy. Cửa phòng mở ra va vào đầu hắn. Mẹ hắn nghe có tiếng động
mạnh thì vội chạy lên đẩy cửa vào phòng của con.

Hắn đang nằm trên, ma nữ nằm phía dưới. Và tất nhiên là không một ai có thể
hiểu chính xác được tình cảnh lúc này nên chắc chắn hắn có giải thích cũng phí
lời.

-Con…con…

Mẹ hắn shock nặng, không ngờ con trai bà đã trưởng thành đến mức đó. Nhưng may
mắn thay, Nozoemon đã quay về kịp và bắn súng gây mê vào bà. Sau đó hoa lãng
quên đã được dùng để xóa trí nhớ. Hắn quyết tâm sau này tới tương lai, phải
mua 20 cái hoa lãng quên về xài dần.

-Anh nợ em lần này đó. Mà cô gái nào nữa đây?

Nozoemon nói. Giống như hoàng hậu đang hỏi vua khi tuyển phi tần vậy.

-À, câu chuyện rất dài.

Nobita trả lời.

-Hình như có gì đó đang tiến vào người em.

Ma nữ nói. Quả thật âm khí đang quay ngược vào cơ thể cô. Nobita liền vô sỉ
quay mặt sang hỏi Nozoemon

-Cho anh nằm thêm một tí nữa.

-Hừ, tùy anh.

Nozoemon giận dữ. Nhưng cũng vì lợi ích của Nobita. Nhỏ yêu Nobita một cách vô
điều kiện.
-Haha, cuối cùng cũng hết xui rủi.

Hắn cười vui vẻ. cuối cùng vận rủi bám víu hắn cả ngày đã biến mất. Nhưng
không biết Ma nữ có bị gì không?

-Uyển Nhi, em thử đoán đồng xu sấp hay ngửa.

Hắn búng lên 10 lần, 5 lần ma nữ nói đúng, 5 lần sai. Rất bình thường.

-Vậy thử chạy vài vòng xem.

Ma nữ chạy vài vòng trong phòng. Hắn hơi phân tâm nhìn vài thứ, sau đó đưa ra
kết luận rằng hoàn toàn bình thường.

-Thôi, sau này anh sẽ thử tiếp vậy. Mà em tới làm gì?

-Anh …có rảnh cuối tuần này không.

Ma nữ hỏi. Tay chìa ra hai tấm vé.

-Không có kế hoạch, cũng được, anh hứa sẽ đi.

-Vui quá, thôi em về đây.

Ma nữ chào mọi người rồi vui vẻ quay về. Vừa đi vừa hát. Hắn cười cười vén rèm
cửa lên nhìn cô ấy đi khuất dạng rồi mới ngồi xuống tiếp tục đọc sách.

-Geez. Anh không dẫn em đi chơi. Suốt ngày làm việc.

-Thì cũng phải hoàn thành chứ em. Chẳng phải cũng mới đi chơi về mà.

-Thì là… bạn bè mà. Có đi hai người đâu.

Nữ mèo máy nói lí nhỉ. Nàng cứ dễ thương như một đứa trẻ vậy.

-Đừng lo, còn ở đây mà, muốn lúc nào chẳng được. Làm xong đống này rồi anh dẫn em đi mua bánh rán.

-Ừ.

Nozoemon vui vẻ làm hết những khâu láp ráp. Nhỏ có sự cẩn thận và chính xác
cao của một cỗ máy. Hắn là kẻ tuy có đầu óc nhưng không giỏi lắm những việc
như vậy.

Lần này hắn chế tạo ra một cây quyền trượng có thể sử dụng phép thuật.

Cây quyền trượng cao bằng người hắn, làm hoàn toàn từ kim cương. Trong một đêm
rảnh rỗi, hắn đã dùng vài bảo bối mò mẫm khoáng sản chơi và đã tìm được một mỏ
kim cương vô chủ ở Nga. Mỏ kim cương này nằm ở một nơi rất khó tới và ít người
biết nên hoàn toàn vô chủ. Hắn vui vẻ “nhặt của vô chủ” thiết lập bảo vệ ở khu
mỏ đó.

Dùng “Súng biến đổi” để biến kim cương thành dạng lỏng, sau đó đổ vào khuôn.
Thân trượng đã thành hình. Một chiếc thân thẳng với phần thân rồng quấn quanh
trông rất uy dũng
.
Đầu trượng tỏa tròn ra, với 5 cái đầu rồng. Trong mỗi cái đầu ngậm một viên
ngọc. 5 viên ngọc gồm 5 màu tượng trưng cho Kim-Vàng, Mộc –Đà, Thủy-Xanh
dương, Hỏa-Đỏ, Thổ -Đen.

Kẹp ở giữa 5 cái đầu rồng là một quả cầu to lớn, vừa trắng vừa đen, thay đổi
liên tục. Đại diện cho Âm Dương.

Từ lúc thu được Thủy Thuật và Âm Thuật, hắn sớm dự đoán được tương lai sẽ thu
được cả thảy 7 thuật như vậy. Nên chế tạo ra quyền trượng này phải dùng được
cho tương lai.

Còn việc cây quyền trượng hoạt động được không ư. Rất đơn giản. Lấy bảo bối
“Súng tiến hóa” bắn vào. Bắn vào nhiều đến mức để nó tiến hóa tới cảnh giới
cao nhất có thể.

Việc làm cây quyền trượng rất rất tốn thời gian. Từ lúc đi học trở lại tới
ngày cuối tuần, cỡ 4 ngày. Mỗi ngày ngoài đi học ở trường, hắn liền về nhà
loay hoay suy nghĩ, cải tiến. Còn Nozoemon hỗ trợ hắn láp ráp. Vài việc phải
làm tay chứ không dùng bảo bối thay thế được.

Tối trước ngày đi chơi với ma nữ, hắn cũng đã xong!

Quyền Trượng 10.0

“Có thể tăng 10000% tốc độ sử dụng, 10000% uy lực, 10000% tốc độ hồi phục.
Thời gian niệm phép giảm còn 1%. Không bị giới hạn nguyên tố”

-Hahaha, quá tuyệt vời.

Cây quyền trượng này chính là một thứ vũ khí kinh khủng nhất có thể tồn tại
được. Cảm ơn “súng tiến hóa”, thứ này dường như là một item không thể tồn tại
trong game vậy.

“Nhược điểm, khi sử dụng những đòn mạnh, yêu cầu người chơi đủ sức để sử dụng.
Nếu không sẽ chấn thương nặng”

-Không sao, những trường hợp đó thì một liều hai chết rồi.

Cây quyền trượng to nhưng không nặng lắm. Kim cương là vật chất rất cứng,
nhưng lại không hề nặng như ta nghĩ, thậm chí khối lượng riêng của nó nhẹ hơn
cả Sắt. Nếu nói chính xác, thì cây quyền trượng này chỉ nặng bằng một cây gậy
bóng chày bằng sắt, vì tính thêm khối lượng của những viên ngọc.

Cây quyền trượng lấp lánh và đẹp đẽ đến mức điên cuồng. Những con rồng được
thể hiện tinh vi đến từng cái vảy nhỏ, và nhờ thế, ánh sáng chiếu vào làm nó
lấp lánh lên như một tác phẩm nghệt thuật. Năm cái đầu rồng uy phong và sống
động, vươn ra xung quanh, như thể đang chứa đựng sự sống. 6 viên ngọc đẹp đẽ
trang trí trên đỉnh quyền trượng.

-Cuối cùng cũng có một món vũ khí vừa ý.

Hắn vuốt ve cây quyền trượng rồi cất vào túi thần kì.

-Em giỏi lắm. Anh hứa tuần sau sẽ đi chơi thật nhiều.

-Hừ, anh nhớ đó.

Nozoemon thoải mái với cái xoa đầu của hắn. Hai người chui vào giường ngủ
thoải mái sau vài ngày làm việc vất vả.

Một món vũ khí chuẩn bị xóa sổ một thiên hà đã ra đời.


Phế Vương I: Chúa Tể Nobita - Chương #49