Người đăng: phevuongtranthien
Lần đầu tiên Nozoemon giúp hắn trong việc gây dựng hậu cung.
Chuyện kể thế này.
Một buổi sáng dưới đáy biển, cũng đẹp như bao ngày khác. Chỉ có chút khác biệt
đặc thù là một cô bé đang rượt chạy một tên con trai.
Hắn bỗng chốc nhớ ra là Shizuka cũng có thể trở nên hung dữ, trong truyện
Doraemon.
Nhưng lần này, cô bé vừa đỏ mặt vừa cầm một cái chảo trên tay, rượt hắn vài
vòng quanh túp lều. Vừa thiếu ngủ, vừa vội vàng nhảy dậy khỏi giường, trông
hắn tội nghiệp như một con gấu trúc đang bị rượt chạy vậy.
-Không hiểu sao đứa con gái nào cũng nghĩ ta hiền vậy chứ?
Tâm hắn cũng rất buồn, thân là con trai mà cứ mãi bị con gái bắt nạt mãi thì
làm sao sống nổi. Phải vùng lên! Phải là người ở trên….Nhưng đáng tiếc là luật
pháp vẫn chưa cho phép.
Nozoemon lấy ra “Ăng ten hòa bình”, và chỉ hai giây sau, cuộc rượt đuổi đã kết
thúc. Cũng may chỉ có 3 người biết, chứ những người còn lại đang ngủ say.
-Cậu…cậu tại sao… áo quần này đâu phải của tớ.
Shizuka nói, mặt đỏ bừng lên. Hai khóe mắt còn có chút cay.
-Đừng khóc, tớ thề, Nozoemon thay cho cậu.
-Hôm qua chỉ là chút hiểu lầm mà thôi. Tớ chỉ là nhầm phòng mà.
Vì công dụng của Ăng ten hòa bình, cũng như tin tưởng vào sự xui xẻo vốn có
của Nobita. Shizuka đã cho qua chuyện này. Nhưng nhỏ có chút buồn man mác, hơi
thất vọng.
-Con gái, thật khó hiểu.
Hắn cười cười. Cũng nghiêm túc lại:
-Cảm ơn em nhé.
-Không sao, miễn sao anh vui là được.
Cô mèo máy nhìn hắn, ánh mắt vui vẻ. Hắn nhéo má nàng một cái. Không khí có
chút hơi ngọt quá mức rồi.
-Hôm nay ta sẽ đi thám hiểm vài nơi thú vị.
Câu chuyện thám hiểm bắt đầu, hắn đã dọn dẹp xung quanh khá nhiều nên nhóm bạn
đi chơi lần này rất an toàn, không lo lắng quá nhiều về chuyện gì cả. Suneo và
Jaian thì mê mẩn với đống game trong phòng vui chơi đến mức cũng lười nhác đi
thám hiểm. Chỉ là khi còn nhớ đến con tàu thần bí giá trị triệu đô thì hai cậu
cũng vui vẻ nhảy lên xe rời đi.
Chiếc xe chạy băng băng dưới đáy biển. Địa hình ở đây không phức tạp như bình
thường ta nghĩ, mà vẫn tương đối dễ chạy cho những chiếc xe.
-À, chúng ta nên chơi trò này cho thú vị.
-Trò gì, trò gì?
Jaian đang hưng phấn với game, nên luôn muốn thử nghiệm những thứ mới.
-Đây.
Hắn xòe ra vài tấm ảnh, và một chiếc vòng. Sau đó không cần giải thích, hắn
lấy chiếc ảnh con cá, rồi nhảy một nửa người mình vào. Hai chân của hắn đã hóa
thành phần đuôi của con cá. Trông như một người cá thật thụ bước ra từ trong
cổ tích vậy.
Jaian và Suneo vui vẻ nhảy vào thử. Và một con cá to và một con cá nhỏ bỗng
hiện ra.
…
Haha.
Các cậu phải từ từ thôi. Làm lại đi! Cho nửa người chứ đừng nhảy cả người qua!
Hắn nói với hai người bạn. Suneo và Jaian mỉm cười thẹn thùng rồi thử lại, lần
này cả hai đã dễ dàng hóa thành nhân ngư.
-Tớ nữa.
Shizuka thử, và cô hóa thành một mỹ nhân ngư xinh đẹp.
-Đến lượt tớ.
Hana nhảy vào, một cô gái nửa người nửa cá quyến rũ xuất hiện. Từ lúc trở về
làm con gái, Hana luôn hút tầm mắt của Nobita bằng một nơi mà người con trai
nào cũng từng nhìn.
-Nobita dê xồm
Shizuka lại tức giận lần nữa. Hắn cũng đành phải cười trừ.
-Em…
Tiểu loli Nozoemon hóa thành một mỹ nhân ngư nhỏ nhỏ xinh xắn. Bám lấy lưng
của hắn.
…
Ở đây không xa lắm đâu chúng ta bơi tới nơi cũng được đấy.
Nobita nói, và mọi người vui vẻ tận hưởng cảm giác làm người cá trong suốt một
tiếng đồng hồ.
Đáy biển là nơi tập hợp những sinh vật kì lạ. Có những con vật quen thuộc,
nhưng phần lớn là những loài động vật rất kì dị, thậm chí chưa từng có trong
sách vở hay Internet. Con người mãi tìm sự sống ở những nơi xa xôi mà không
biết rằng ở những nơi sâu thẳm của Trái đất, hiểu biết của chúng ta là một con
số 0 tròn trĩnh.
Con người sống là phải thử, phải trải nghiệm. Nếu không dám bước mình ra ngoài
kia, thì làm sao ta tìm thấy được những hiểu biết cần thiết được chứ. Hắn tự
nghĩ vậy. Và từ ngày trùng sinh vào Nobita, hắn luôn tìm mọi cơ hội vừa tận
hưởng thoải mái, nhưng cũng từng bước nâng cao tri thức và hiểu biết của mình.
Bởi vì có biết bao nhiêu cũng không bao giờ là đủ cả.
-Anh cứ làm mặt ngố tàu.
Nozoemon kéo miệng hắn, vẽ ra một nụ cười. Hắn vui vẻ đáp lại, sau đó cõng nhỏ
bơi lượn vài vòng dưới đáy biển.
Khi chìm xuống tận đây, Suneo vui vẻ nhặt nhạnh những con “sò biển” “tôm cua”,
thực tế là những con vật rất kì dị và sặc sỡ ở đáy biển. Shizuka thì chọn cho
mình vài viên đá, và những con cá trông hiền lành, dễ thương để chơi đùa. Hana
và Nozoemon bám lấy Nobita, vui vẻ nhìn xem chàng trai này tìm kiếm và khảo
sát mọi thứ xung quanh.
Thời gian trôi cũng tương đối nhanh. Mọi người đã đến nơi rìa của Vực Mariana.
Khe vực dài 2550km sâu 10.971 m, là khe vực sâu nhất cũng như bí hiểm nhất thế
giới. Nhiều sự sống kì lạ đã từng được những đoàn thám hiểm ghi nhận và nghi
ngờ là có sinh vật ngoài hành tinh.
-Dù sao, giả thuyết chỉ là đống giấy lộn
Hắn nói, cũng chỉ là nói ra sự thật. Khoa học không có bằng chứng thì chỉ là
chuyện cổ tích ru ngủ con nít.
Các cậu trở về hình dáng cũ đi.
Nobita đưa chiếc vòng ra lại, và mọi người quay về hình dạng con người như cũ.
Có vẻ còn có chút tiếc nuối.
-Bây giờ là trò nhảy dù.
Hắn kéo Shizuka và Hana xuống, nhảy vèo vào rãnh Mariana.
-Chờ anh em nào.
Suneo hét lên vui sướng.
-Bổn đại gia sẽ xuống trước.
Jaian lao tới.
Mọi người rơi lượn lờ xuống đáy của khe vực Mariana. Nhờ đèn thích ứng mà tính
mạng còn được đảm bảo. Nếu quay thời gian tới thế kỉ 21, con người vẫn rất khó
khăn chỉ để thăm dò ở khe vực Mariana vì áp lực nước hơn 1 tấn trên 1 cm vuông
của nó, mọi thăm dò chỉ có thể bằng tàu ngầm chuyên chế.
Nobita đã vui lòng dọn dẹp trước vài con thủy quái, nên cũng không có gì bất
trắc cho mọi người nhiều.
-Cứ như là đang nhảy dù nhỉ.
Jaian vui vẻ nói.
-Ừ, nhớ hồi ở Thụy Điển, ba mẹ tớ…
Suneo bắt đầu bản tính khoe khoang của mình.
Những cô gái thì vui vẻ trò chuyện. Họ có chút thân nhau hơn từ lúc nào không
hay,
Người duy nhất im lặng là Nobita. Hắn đang nằm thả lỏng tâm trí, thư thái như
đang đi nghỉ dưỡng.
-Cười lên.
Nozoemon chạy đến chỗ bấm máy ảnh. Và sau khi ấn nút, cô nàng chạy nhanh vào,
leo lên tay Nobita.
Một phô ảnh kỉ niệm những người đầu tiên đặt chân xuống đáy sâu nhất của đại
dương!
Suneo tiếp tục ảo tưởng:
-Đúng vậy, chúng ta sẽ được ghi danh sử sách.
Jaian phụ họa.
-Và tớ sẽ thành người nổi tiếng. Có rất nhiều fan hâm mộ.
Cuộc nói chuyện và tìm hiểu vui vẻ bị cắt ngang khi mọi người trông thấy một
con tàu rất lớn. Những chiếc cột buồm xơ xác tiêu điều. Gần như con tàu có thể
vỡ nát ra chỉ trong tích tắc. Bong tàu chỉ còn trơ lại gỗ mục và nhiều chỗ gãy
nát. Thứ duy nhất còn nguyên vẹn là chiếc mũi tàu có điêu khắc một con người.
Nobita tất nhiên không sợ hãi lắm. Hắn ngược lại có chút hào hứng là đằng
khác.
Mọi người tin tưởng Nobita nên cũng đi theo, bước vào bên trong con tàu kì lạ
này.
Ánh đèn lóe lên, một con ma trơi bay ra từ tay Nobita. Một trong vài món bảo
bối của hắn.
Bên trong chỉ độc vài thứ còn xơ xác ở lại, đa phần đã bị bào mòn đi theo thời
gian. Điều kì lạ là không thấy bất cứ xác của một thủy thủ đoàn nào. Bước sâu
vào trong thuyền, là phòng điều khiển. Nobita bẻ bẻ lại vài khớp ngón tay.
Trong lúc có gì đó bất ngờ, sẵn sàng đánh vỡ!
Một bộ xương trắng tinh được ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế gỗ. Người ngồi đó
chắc hẳn là thuyền trưởng cũ của con tàu xấu số.
Mọi người cúi chào người chết, một cái rất lịch sự.
Nobita xin lỗi rồi khẽ nâng tay bộ xương lên. Bên trong có một quyển nhật kí.
Và một vài ghi chú.
Hắn đọc xong thì mặt nhíu lại, đôi mắt trở nên có chút tức giận sau đó bình
tĩnh. Tay hắn đặt lên đốt xương sống của bộ xương, và rút ra một mẩu giấy
khác.
Không ai hỏi hắn đó là cái gì. Nhưng mọi người biết đó là thứ gì rất đáng sợ.
-Ầm!!!
Âm thanh của bom đạn vang lên, nét mặt hắn đã bình tĩnh như cũ, rồi vội nói
mọi người.
-Nozoemon, em mau dẫn mọi người về bằng cánh cửa thần kì. Để anh ở lại đối phó.
-Vâng, anh nhớ cẩn thận.
Hơn ai hết, Nozoemon tin tưởng chàng trai trước mặt này.
…
-Lũ chúng mày!!!
Hắn gầm lên, giọng tức giận.
-Muốn động đến bạn bè tao, chúng mày cần hỏi diêm vương thêm vài cái mạng nữa.
Nobita lấy mặt nạ đeo vào, và bật nhảy ra khỏi con thuyền. Cú nhảy mạnh đến
mức con thuyền cũ bị xuyên lủng ra một mảng lớn.
Một cú đấm toàn lực từ Nobita.
Đáy biển chấn động! Nước xoáy thành lốc. Tàu chiến vỡ thành muôn vàn mảnh.
Hắn tóm lấy một con robot quỷ trong tay, rồi dí sát vào mặt mình, nói:
-Tao rất ghét. Những kẻ mưu lợi trên máu người khác như lũ chúng mày.
Những mẩu giấy ghi lại trong chiếc thuyền đã làm hắn nhận ra sự thật ẩn sâu
tại vương quốc này. Người bị giết đã liều mạng giấu đi những thông tin rất
quan trọng vào bên trong cơ thể.
Một cú bóp mạnh mẽ. Con robot nổ tung trong tay hắn. Nhưng cú nổ đó chưa đủ để
làm một sợi tóc hắn rụng xuống.
Nobita hít thở sâu rồi bình tĩnh lại. Cũng không làm gì nhiều. Chôn xuống đất
vài trăm tên lửa nữa. Sau đó rời trở về.
Lần này hắn phải đẩy nhanh tốc độ hơn nữa. Trước khi kẻ này sẽ hủy hoại toàn
bộ cả nền văn minh không chỉ của người đáy biển mà còn của người mặt đất.
…
-Có chuyện gì, sao anh không nói?
-Không có gì nhiều cả. Vài thứ kế hoạch thôi.
-Của ai?
-Một tên điên. Nói chính xác, một tên đồ tể.
-Sao không cho em đi cùng.
-Ngốc quá. Em có bao giờ đem tim của mình ra đỡ đạn không? Sao anh có thể đem người mình thích vào nơi nguy hiểm chứ.
…Đêm dài, và thế giới lại biến động.
(Ta có vẻ vô sỉ, vì đã bảo là drop, nhưng vì một vài bạn inbox nói quay về, mà
vài ngày qua cũng rất thèm viết, nên cũng mặt dày viết tiếp. Chi ít lần này sẽ
viết cho ta rất nhiều, câu chuyện sẽ quay về nặng mùi cá nhân như những chương
đầu, hoặc có học tập chi ít ở Chấp Ma của Lão Ngã Thị Mặc Thủy, dù xa xa kém.
Đạo tâm hơi mỏng nên cũng không dám đọc cmt lắm, các bạn có ý kiến nhớ inbox
facebook nhé. Đa tạ)
( Quên nói, lịch ra chương từ giờ tới hết sẽ là 1 chương 1 ngày/ vào khoảng 9h
rưỡi tối. Riêng tuần này còn chương dư tới 56 nên sẽ bạo đủ)