Người đăng: phevuongtranthien
Một kì nghỉ vài ngày, từ thứ bảy đến thứ 3 tuần sau.
Một ngày lễ nào đó của Nhật trùng hợp nên kì nghỉ này có vẻ hơi dài.
Và mùa xuân đã quá hơn nửa, mùa hè sắp tới, nên mọi người cũng có vẻ muốn đi
chơi trong dịp lễ này.
Hắn cuộc sống vẫn bình thường như trước. Sáng nấu ăn đi học. rồi ngồi nói
chuyện với harem, sau đó quay về dẫn Nozoemon đi thư viện đọc sách, nghiên
cứu, rồi luyện tập cơ thể, sau đó ôm loli đi ngủ.
Cuộc sống rất là bình thường. Chỉ trừ có vài cô gái hâm mộ hay bám đuôi hắn,
còn lại cũng rất thường.
-Này! Các cậu phải đi biển chứ.
Shizuka và Hana đề nghị, những cô gái này đúng là thích bơi lội nhỉ.
-Không, là leo núi cơ.
Suneo và Jaian cũng gào lên biểu quyết.
-Em muốn đi đâu?
Loli nói hắn:
-Đi biển…
-Tốt, vậy chúng ta đi biển.
Hắn quyết định nhanh chóng, những cô gái thì mừng rỡ, còn hai tên kia thì đành
chấp nhận.
Nobita muốn đi biển là một lá phiếu khá nặng.
-Suneo và Jaian này, các cậu không phải thích phiêu lưu, tìm kho báu à?
Hắn nói, giọng đầy dụ dỗ:
-Muốn rồi.
Jaian chắc chắn.
-Vậy thì tốt, lần này đi biển, chúng ta không phải đi bơi, mà là đi thám hiểm thứ này.
Hắn dùng một máy chiếu chiếu lên hình ảnh của con tàu đắm, và cả lâu đàu dưới
đáy biển nữa.
-Thấy thế nào, chúng ta sẽ đi dưới đáy biển, vừa phiêu lưu khám phá, vừa tìm kiếm kho báu, không phải thú vị sao.
Cả nhóm gật đầu tán thành, và chuyến phiêu lưu sẽ bắt đầu từ ngày mai.
…
Nobita, con không định đi chơi à, ngồi học mãi cũng không tốt đâu con.
Mẹ Nobita nói, và đó là điều rất nhiều người con khắp nơi đều mong muốn, chỉ
tiếc là hắn vẫn có việc cần chuẩn bị phải làm.
-Con chỉ làm việc thêm một lát nữa thôi.
Hắn bước lên phòng, và mẹ hắn vui vẻ vào bếp làm ít nước cam cho hắn uống.
Xâu một vòng dây bạc vào cổ, hắn cho 10 chiếc nhẫn vô địch vào cổ để dự phòng
lúc cần thiết. Hắn đã lấy lại thuốc phân thân, nên lần này tạo ra một đội quân
là chuyện hoàn toàn có thể.
Lần này nguy hiểm nhất là điểm của hệ thống đã bị cạn gần sạch, chỉ còn lại
5p. Và những bảo bối dùng ở lần trước cần phải sửa chữa cũng như cấp năng
lượng lại, để dự phòng cho lần sau.
Nên mọi thứ hắn đều chuẩn bị sẵn rồi nhét vào túi thần kì. Thức ăn nước uống
đã có khăn trải bàn ẩm thực, còn bị thương đã có hộp trị liệu.
Xong việc, hắn tới nhà từng đứa một, giúp chúng nó làm bài tập về nhà cho
xong, rảnh tay đi chơi hơn.
Tới gần tối rồi mới bò về nhà được, ăn qua loa vài miếng rồi leo lên giường
nằm ngủ.
Tiểu loli lại chui vào với hắn. Hương thơm của nàng làm hắn thấy dễ chịu hơn
rất nhiều.
Hi vọng lần chiến đấu này dễ dàng như trong truyện.
…
Nobita à, dậy đi, sao cậu trễ thế.
Shizuka nhắc nhở, và khi kéo chăn dậy, thì nàng đỏ mặt vì gượng.
Cũng may loli Nozoemon dậy sớm, đã chạy đi chuẩn bị xe và địa điểm, nên
Shizuka chỉ thấy mỗi Nobita nằm ngủ ở đây.
Thế nhưng…. Tiểu đệ của Nobita đã thức dậy còn sớm hơn, vươn mình thực hiện
động tác chào cờ thiêng liêng với Tổ quốc.
Điều đáng nói là một cậu nhóc lớp 9 sở hữu tiểu đệ của một tên 18 tuổi, là cỡ
nào kinh dị.
Đây là điều mà Nobita quan ngại nhiều nhất, thứ duy nhất giống cơ thể cũ của
hắn, lại là thứ hắn không ngờ nhất.
-Nobita dâm tặc…Á….
Shizuka vội vã chùm chăn xuống, nhưng vì bối rối, nhỏ ngã xuống ngay người
Nobita. Một vật hình trụ cứng như thép đâm vào má nhỏ.
-Chào buổi sáng thế này, có chút đặc thù nhỉ.
Hắn cười, cũng chẳng xấu hổ gì cả, đây là vấn đề tự nhiên thôi, đàn ông ai chả
vậy.
-Tránh xa tớ ra.
-Hừ, không thích đấy,
Nobita vui vẻ tiến lại gần, và thổi nhẹ vào tai nhỏ một cái.
Cô bé suýt nữa đứng tim.
-Cậu chỉ giỏi trêu chọc.
Hắn đứng dậy, dùng máy ảnh tạo mốt thay lại một bộ áo quần thám hiểm phù hợp.
Một chiếc áo khoác đen dài, và một chiếc quần Jean cũng màu đen, rất cứng và
che kín đến mắt cá chân. Màu đen là màu ưa thích của hắn.
-À, đền cậu này.
Hắn lấy ra một con gấu bông dễ thương. Ngày hôm qua hắn thức hơi khuya để gắn
vài con chip cũng như lập trình một ít thứ cho con Robot nhỏ này. Chắc chắn
con gái sẽ thích.
Shizuka ôm con gấu vào tay, lông nó mềm min và gương mặt vô cùng dễ thương.
-Hì hì, ít ra không đáng ghét như ai đó.
-Đâu có, tớ chắc chắn là mình dễ thương nhé.
Hắn vô sỉ thừa nhận.
-Shizuka chan.
Con gấu cất giọng lên, như một đứa bé vậy, đáng yêu vô cùng.
-Oa, con gấu nói này.
Shizuka thốt lên vui vẻ.
-Cậu xoa xoa mũi nó đi.
Shizuka làm theo, và con gấu đứng dậy, vui vẻ vừa nhảy vừa hát:
Shizuka dễ thương ~ Shizuka đáng yêu.
Mỗi ngày hạnh phúc được thấy Shizuka ~
-Thật là kì diệu. Tớ thích lắm.
Nhỏ thốt lên trong vui sướng, ôm ghì con gấu bông vào.
-Làm nó chỉ để cho cậu mà.
Hắn vui vẻ vì con robot đầu tiên mình làm ra được ưa thích, cho dù nó có chút
sơ sài và đơn giản.
Lúc hai người vui vẻ nói chuyện, thì những người còn lại đã tập hợp đầy đủ.
Kể cả tiểu loli đang đu bám trên người Nobita.
-Rồi, xuất phát nào.
Mọi người hưng phấn, và vội vàng bước qua bên kia cánh cửa thần kì.
Một bãi cát trắng tinh hấp dẫn tất cả ánh mắt. Cái ánh nắng vàng rực rỡ chiếu
lên bãi cát cứ như châu báu chói ngời trên mặt đất. Cát ở đây mịn màng, đặt
chân xuống cảm giác mềm mại, thoải mái, và cho dù nằm ngay ở trên mặt cát, cả
cơ thể cũng thấy khoan khoái dễ chịu.
Đường bờ biển dài lắm, uốn lượn dịu dàng thành từng hình chữ S một, và nếu có
bơi thì cũng phải hơn vài ngày mới bơi dọc được nơi đây. Những con sóng ngoài
bờ xô vào từng lớp. từng lớp, nhịp nhàng như một bản giao hưởng của tự nhiên.
Nằm ở trên bờ, dù nhắm mắt lại, con người cũng cảm thấy cái tiếng rì rào của
sóng nước và ngửi thấy cả hương vị của biển.
Hắn ngồi ở đó, vui vẻ lấy ra tất cả dụng cụ cho bạn bè nghỉ ngơi, tắm biển
trước, sau đó mới xuất phát.
Bãi biển này hắn đã dùng một loại bảo bối để “mượn” của một tên tỷ phú Nhật,
nên vừa đẹp vừa yên tĩnh là đúng rồi.
-Đại ca tìm ở đâu ra nơi này vậy.
Từ lúc được Nobita cứu và nhận thấy sự đáng sợ cũng như thủ đoạn của Nobita,
Suneo trở thành một tên nịnh hót tài tình và thừa nhận Nobita là đại ca hắn.
-Chỉ là tiện tay cầm một chút. Đúng vậy, là người ta thấy ta quá đạo đức, nên dùng ít lòng tốt cho mượn.
Hắn cười tự hào, hắn luôn tự tin mình là kẻ rất có đạo đức.
-Đúng đúng, đại ca quá sức chói ngời nhân cách.
Suneo cũng phụ họa.
-Jaian, hát một bài cho có không khí đi.
Nobita nói, hắn vất cho tên này một dàn nhạc robot trong túi thần kì của hắn
-Rất sẵn lòng, mọi người hãy lắng nghe bổn đại gia đây!
Jaian hét lên, và cả lũ vui vẻ vừa tắm nắng, vừa lắng nghe giọng ca mạnh mẽ
của Jaian. Giờ đây giọng hát của Jaian là thứ hiếm có, giống như có một ca sĩ
riêng luôn đi theo vậy, không cho hắn hát quả là sự lãng phí. Một bài nhạc
mang đậm không khí mùa hè, mọi người dường như trở nên nhiệt huyết và vui vẻ
hơn nhiều.
“Máy ảnh tạo mốt”
Hắn rất buồn vì trong quá khứ, lớp học bơi của hắn toàn đực rựa.
Có vài đứa con gái, nhưng chẳng thà không có còn hơn.
Hơn nữa bộ đồ bơi của tụi con gái… Không hiểu sao đứa nào cũng bận kín mít,
nguyên một áo thun và thêm một cái quần lửng. Thế thì bơi kiểu quái gì được?
Hơn nữa vải dày tới mức mà chẳng thể nhìn được gì.
Cảm giác giống đi mò cua bắt ốc hơn là đi bơi.
Mà có tới bể bơi hay bãi biển, thì con gái đâu có nhiều đâu, đa phần vì….sợ
đen da. Thế nên cả đời hắn chưa thấy em nào xinh xinh bận áo tắm cả.
Nozoemon trở về hình dạng người lớn, hắn chụp cho nàng một chiếc áo bơi rất
sexy, đến mức mà hắn chưa kịp nhìn gì thì đồng loạt ăn vài cái tát tai từ
những cô gái xung quanh.
Cuối cùng hắn cũng chỉ có thể chụp một bộ hai mảnh bình thường. Nhưng 3 vòng
siêu chuẩn của Nozoemon trưởng thành cũng làm hắn choáng váng đầu óc và chảy
một ít máu mũi.
Hắn nhìn Shizuka, vuốt cằm suy nghĩ, việc loli nên bận đồ tắm gì đẹp nhất.
Đúng vậy, là đồng phục bơi huyền thoại. Thứ đã xuất hiện vô số lần trong những
tác phẩm dưới 18 tuổi và trên 18 tuổi, nói chung là mọi lứa tuổi.
-Gừ, cậu chỉ cho tớ bận đồng phục bơi vậy?
-Không, không. Bộ này rất hợp với dáng cậu. Chỉ có bộ này mới tôn nên vẻ dễ thương vốn có của cậu được.
Hắn nói, cũng không sai, nếu mấy em ngực phẳng bon chen bận mấy thứ khác thì
sao đẹp được.
-Vậy à!
Shizuka vui vẻ, nhỏ bắt đầu dựa dẫm ý kiến của Nobita.
Hắn nhìn qua Hana, cao bằng hắn, và có vòng 1 “bất thường”. Hắn cứ suy nghĩ
mãi cũng đành bó tay, nhiều lúc hắn cứ nghĩ không mặc gì là đẹp nhất rồi,
nhưng vẫn không được.
Rồi hắn chọn một bộ áo bơi thể thao, hai màu xanh đen phối hợp rất bắt mắt.
Phù hợp với một ẻm Tomboy như thế này.
Suneo và Jaian thì đã bận sẵn quần bơi trong người, cởi áo quần ngoài ra rồi
phi thẳng xuống biển.
-Mấy cậu lại chơi trò này này.
Một ống pháo to được lắp ở trên bờ biển. Nobita nhảy vào, và khi khẩu pháo bắn
ra, Nobita phóng thẳng lên không trung. Một tư thế phóng lên thẳng tắp và tự
tin như Superman.
Lúc rơi xuống, hắn nhào lộn hai vòng trên trời, rồi tiếp nước bằng một tư thế
chuyên nghiệp như một vận động viên vậy. Trò này được hắn áp dụng để chạy trốn
ma nữ lúc nhảy xuống biển, nhưng bây giờ rất có tính trang bức.
Khẩu pháo này vốn dĩ được dùng để bắn một người đi đến một ví trí xác định
trên màn hình, hắn cài đặt lại để khẩu pháo bắn tới một nơi không xa bờ, để
vừa an toàn vừa trải nghiệm cảm giác lao mình xuống nước.
Hai tên Suneo và Jaian vui vẻ chơi chán trò này. Đặc biệt là Jaian, mỗi lần
hắn bay ra từ khẩu pháo là mọi người phải vội vã bơi đi.
-Haha, xem uy lực của bổn đại gia đây.
Jaian bay tùm xuống nước. Và không may đang bơi vui vẻ ở đó có một người.
Suneo xui xẻo nhỏ bé phải bị đè bẹp dí dưới đáy biển là ít.
-Haha, chơi bình tĩnh đi các cậu.
Nobita cười vui vẻ. Lâu lâu mới trải nghiệm lại cảm giác trẻ thơ thế này.
À, mà chi ít cũng không trẻ thơ lắm.
Xung quanh hắn là những cô gái xinh đẹp và quyến rũ đến mức mà hắn thấy quyết
định đến hòn đảo riêng này để tắm biển là chí lí. Nếu ở đây đông hơn, thì
những cô gái này sẽ bị những kẻ khác vây quanh mất.
Mọi người bơi lội vui vẻ giữa biển suốt một buổi sáng. Những cô gái có vẻ
thích trò bóng chuyền, vui vẻ chơi vài hiệp mới nghỉ ngơi. Ba tên con trai kể
cả Nobita thì thi nhau bơi lội, và tất nhiên là Nobita đã thắng nhẹ nhàng
trong trò chơi đó. Mặc kệ hai tên kia có bơi kiểu gì đi nữa.
Rồi cả đám mới từ từ leo lên bờ nằm nhoài nghỉ ngơi giữa bãi cát. Những đôi
chân trắng dài nằm cạnh nhau khiến hắn có xúc động đi bóc lịch. Nhưng sau một
hồi kiềm chế, bản thân hắn cũng thở dài rồi vội lấy ra khăn trải bàn ẩm thực
phục vụ món ăn cho mọi người. Dù sao thì cơ thể này còn quá trẻ.
Một buổi đi chơi không tệ. Hắn vừa nghĩ trong lúc nhồi vào mồm một miếng thịt
to tướng. Trong lúc ăn, một món bảo bối đã xây nên tòa lâu đài khổng lồ bằng
nước. Hắn ăn xong liền kéo Nozoemon vào phòng, nằm lên đùi nàng rồi ngủ thiếp
đi. Những người khác cũng có riêng cho mình một phòng ngủ thoải mái và rộng
rãi.
Đúng vậy, một buổi đi chơi không thiếu thứ gì mà hắn đã sắp đặt, đủ để lên
tinh thần cho mọi người trước cuộc chiến sắp tới.
Lũ quỷ biển vẫn không biết là kẻ sắp hủy diệt chúng là tên đang nằm hưởng thụ
trên đùi một cô gái.
(Giải thích, vì trong rất nhiều lần sợ hãi và nể phục, cũng như lần cứu mạng
trong thế giới Zombie và sự nguy hiểm ngầm của Nobita. Nên Jaian và Suneo quen
miệng gọi là đại ca. Sau này có chút trở về như cũ. Lượng thứ)