Chút Tiểu Xảo


Người đăng: phevuongtranthien

Hôm nay hắn có trò tiêu khiển là ôm Nozoemon leo lên thảm bay bay vòng quanh
Nhật Bản chơi. Cảm giác nằm trên đùi thiếu nữ bay nhẹ nhàng trên trời rất thú
vị.

Và hơn nữa là thiếu nữ thỉnh thoảng gắp trái cây bỏ vào mồm hắn, ăn uống rất
có phong cách đế vương. Bây giờ hắn cảm giác như mình là một ông hoàng được
tiên nữ hầu hạ.

Sở dĩ hôm nay làm như vậy, là vì hắn vừa nhồi vào đầu một đống sách về khoa
học kĩ thuật, nên đầu óc không thể nuốt nổi được, đành tìm trò giải trí cho
thú vị. Và hắn nhớ trong đống bảo bối có một cái thảm có thể bay được.

Sau mấy tiếng bay, hắn đành quay về nhà vì một lí do không thể chính đáng hơn.
Nozoemon đang muốn đi vệ sinh.

Trước đây đọc truyện cũ, hắn bao lần thắc mắc là tên Nozoemon không có bộ phận
đó thì đi kiểu gì nhỉ. Là ngồi xuống thực hiện hay lúc cần thiết sẽ mọc ra. Dù
thế nào thì một tên con trai tưởng tượng một tên con trai khác làm việc đó
cũng rất buồn ói. Nhưng bây giờ Nozoemon là do chính hắn thiết kế dưới hình
dạng thiếu nữ, hắn thấy rất thú vị để cần phải biết.

Nhưng hắn cũng ngăn được ham muốn đó xuống. Vuốt cằm suy nghĩ trong vài giây,
hắn nảy sinh ra một ý tưởng cực kì thú vị.

-Đúng vậy, không cần thiết phải nhớ quá nhiều bảo bối làm gì, tự tạo ra sẽ vừa tay hơn chứ.

Hắn chạy tới ngăn Nozoemon lại

-Anh làm gì vậy, em muốn đi…

-Nghe anh dặn, đi xong ngồi yên trong đó 1h, anh nhờ đó, cứ ở yên núp trong đó.

…..Anh kì lắm.

Rồi hắn móc trong túi thần kì ra chiếc điện thoại mà Nozoemon hay liên lạc với
Dorami:

-Trời ơi, em là Dorami phải không, Nozoemon sắp chịu không nổi rồi. Em mau tới không Nozoemon sẽ “ra” đi mất. Mau lên em, mạng mèo máy quan trọng.

Hắn nói giọng hốt hoảng, Nozoemon nghe xong vừa cười vừa ngại

Và như dự đoán của hắn Doraemi nghe chị gái nguy hiểm liền leo lên máy thời
giạn, vội vã tới ngay, chỉ mới 2 phút sau là sẽ xuất hiện ở ngay trong phòng
Nobita. Hắn nhanh nhẹn giấu túi thần kì đi. Sau đó tự làm rối đầu tóc, đeo
chiếc gương 0 độ lên ra vẻ vô dụng, rồi lấy một bộ áo quần thể thao rộng bận
ngoài, che đi hết cơ thể hoàn mỹ của hắn. Hắn hóa trang quá nhanh và quá hoàn
hảo như diễn viên vậy, và khi Dorami tới thì nhìn thấy một cậu con trai như
trong nguyên tác. Mái tóc xấu, hai cái đít chai đeo trên mặt, và quần áo cũ
kĩ.

Sở dĩ hắn tỏ vẻ vô dụng là để Dorami móc ra “Máy thiết kế bảo bối”

Đây là một chiếc máy vô cùng lợi hại, theo đánh giá của hắn, là bảo bối mạnh
nhất trong Nozoemon, vì nó cho người dùng những bản thiết kế và gợi ý để tạo
ra những món bảo bối phủ hợp nhất. Thậm chí mang tính hủy diệt nhất.

Hắn chỉ cần chiếc máy này, còn vật liệu có thể mua từ hệ thống.

-Chào anh Nobita. Chị gái của em bị sao vậy?

Một cô gái hốt hoảng nhảy ra khỏi cỗ máy thời gian. Mái tóc vàng rực rỡ, xõa
ngang hai vai. Đôi mắt xanh ngây thơ trong sáng lung linh như công chúa
Disney. Chiếc mũi nhỏ dễ thương và đôi môi mèo hình trái tim . Mọi thứ rất
hoàn hảo, đẹp hơn cả những cô gái tóc vàng trong Victoria secret với thân hình
bốc lửa. Và tất nhiên rồi, đây là manga, những cô gái sẽ dễ thương hơn và
quyến rũ hơn bình thường.

Và thứ hắn chắc chắn Dorami là chị em với Nozoemon là việc úp mặt vào ngực hai
nàng cảm giác rất giống.

Lâu rồi nhỉ, mấy ngày sống với loli….

Hắn bình tĩnh xuống, rồi vội vàng diễn tiếp:

-Hu hu, Nozoemon bị bắt cóc đi rồi, anh không cứu được em ấy.

-anh bình tĩnh nói tiếp đi.

Dorami rất lịch sự, hắn đánh giá cao điểm này, một cô gái đẹp không phân biệt
đối xử với ngoại hình một tên con trai rất đáng có điểm cộng.

-Tụi nó chạy về Tokyo rồi, anh chỉ nhận ra huy hiệu của họ xăm trên tay.

Hắn vẽ ra một hình xăm, và tất nhiên thứ này hắn nhớ lại được lúc dẹp nguyên
băng đảng yakuza đó. Và cho dù có cố đến mấy chắc chắn không thể tìm ra được
một băng đảng đã bị xóa sổ.

-Anh mau lên, chúng ta đi thôi.

-Anh không có chong chóng tre, em cho anh mượn nhé.

Đây là thời cơ hắn mong chờ, hắn ra vẻ vụng về nhưng vội vã rút bảo bối ra từ
túi Dorami. Và một tay hắn âm thầm lấy bảo bối “Máy thiết kế bảo bối” bỏ vào
túi thần kì hắn giấu. Tay kia túm lấy chong chóng tre vội vã bỏ lên đầu, tỏ vẻ
hậu đậu.

Hắn đã qua mắt được Dorami, cô gái trẻ này vội vã đi cứu chị nên không để ý
đến tiểu xảo của hắn.

-Mau đi thôi.

Hắn bay theo Dorami, và dùng thần giao cách cảm nhắn với Nozoemon.

-em dùng cánh cửa thần kì, tới đó tạo ra một căn phòng và dùng thảm thức ăn gọi là mấy món Dorami thích nhé. Anh đang muốn tạo một bữa tiệc bất ngờ.

-Vâng.

Nozoemon ngay lập tức đi chuẩn bị, còn hắn thì lại tiếp tục diễn để câu giờ,
khiến cả hai chạy vòng quanh Tokyo.


-Em nghĩ ra rồi, dùng bảo bối này sẽ thích hợp. Sao em lại nhớ ra chậm thế chứ.

Dorami tự trách, nàng cầm một chiếc máy trong tay, sau đó nháy nháy xanh lên
chỉ vị trí của Nozoemon. Cũng may là 1h đã trôi qua, hắn nghĩ mọi chuyện cũng
đã xong rồi nên vội thuận gió đấy thuyền, gật đầu ủng hộ.

-Mau lên em, đi cứu Nozoemon thôi.

Hai người lao vút từ bầu trời rồi đáp xuống cánh cửa của một căn nhà lạ lẫm.
Căn nhà trông rất dễ thương và hấp dẫn với trẻ em. Và khi Dorami xoay nắm cửa,
Nozoemon xuất hiện và tiếng nhạc chúc mừng vang lên.

-Chúc mừng em vượt qua trò chơi “Tìm Nozoemon”

Hắn cười chúc mừng, và lấy máy ảnh tạo mốt ra thay lại một bộ âu phục. Một bộ
Com-lê đen với mái tóc được chải lại, chiếc gương đã bị tháo ra, hắn trở lại
là một tên nam thần đích thực.
Nhưng trái với suy nghĩ của hắn. Dorami ngã quỵ xuống, ôm mặt khóc:

-Anh chị xấu lắm, có biết em lo thế nào không?

Rồi sau đó Dorami còn tức giận đấm đám vào người Nobita. Dù hắn bây giờ là cửu
đẳng, nhưng ăn liên tiếp mấy cú đánh của Robot cũng thấm ruột thấm gan thật.

“Nozoemon ơi, cứu anh” –Hắn thần giao cách cảm.

Nozoemon hiểu ý, bày ra trước mặt người em một tòa tháp được làm từ bánh dưa
gang-Món người em gái này thích nhất.

Dorami bỗng hết khóc, vui vẻ nhảy vào ăn uống đống bánh dưa gang. Thật khó
tưởng tượng một cô gái lại có thể ăn xong chồng bánh đó mà bụng không hề to
lên tí nào. Quả thật cũng như Nozoemon vậy, cho ăn bánh rán bao nhiêu cũng
không mập, đúng là điều mơ ước của bao chị em phụ nữ.

Lúc ăn say sưa đống bánh, Dorami không để ý lắm. Hắn dùng gương nhân đôi sao
chép ra “Máy thiết kế bảo bối” rồi sau đó trả lại bản gốc vào túi của Dorami.
Mọi việc xảy ra rất nhanh nên chỉ có mỗi Nobita biết được.

Trước đây hắn không hề ăn trộm, mà chỉ là hay làm ảo thuật cho em gái hắn xem.
Giờ đây tài năng áp dụng vào việc xấu hắn cũng có chút khó chịu.


7h chiều hôm đó Dorami sau khi nói chuyện tâm sự hơn vài tiếng đồng hồ với
Nozoemon, cuối cùng cũng chịu rời đi. Hắn cố gắng cười lịch sự và không ngủ
gật, vì những chuyện con gái tám với nhau thật sự quá sức dễ ngủ! Lúc chia tay
hắn cảm động đến gần khóc, hào phóng tặng thêm Dorami một đống bánh và dặn dò
về nhà cẩn thận. Cuối cùng cũng đuổi đi một em gái nói nhiều rồi.

-Tại sao lúc đó anh giả dạng vậy?

-À, chỉ là diễn cho vui thôi.

-anh không thấy khó chịu về ngoại hình ư?

-Chỉ là túi da thôi, nói một cách chính xác, anh không đánh giá ai qua ngoại hình.

Hắn nói vài câu đơn giản, cũng chỉ là thuận miệng, nhưng cũng gây thiện cảm
được cho Dorami.

-Em đi đây.

Thái độ Dorami chuyển biến tốt hơn nhiều, cô ấy đánh giá cao người con trai
trước mặt này.

-Ừ.

Hắn gật đầu chào, rồi quay về bàn làm việc.


À sao anh không nghĩ ra nhỉ.

Hắn nói lúc Nozoemon đang đu bám trên đầu hắn. Từ lúc hóa thành dạng loli,
Nozoemon không chuyển về, mà cứ để như vậy, vì rất dễ bám vào người hắn.

-Anh cần gì à.

-Em thử nhắc lại quyển truyện em đọc tháng trước xem.

Nozoemon nhắc lại từng chi tiết một, hắn phải ngạc nhiên vì nhiều thứ rất nhỏ
như Nozoemon cũng nhớ tới được.

-Em thử đọc quyển sách này xem sao.

Đây là quyến sách về “Kĩ thuật lắp ráp” mà hắn mới mượn được, và thật thần kì
là Nozoemon có thể nhắc lại chính xác từng chi tiết một, và cả số trang của
chi tiết đó.

-Còn quyển này nữa.

Hắn lấy quyển sách “Giải phẫu người”, và Nozoemon sau một tiếng đọc liền có
thể chỉ ra vị trí từng khớp xương, cơ, và nội tạng trên người hắn.

-Em đọc cả thứ này xem

Hắn vui vẻ rút ra quyển “Triết học Mác Lenin” Và như một điều thần kì, sau khi
đọc xong,
Nozoemon có thể trả lời vanh vách từng câu hỏi một hắn đặt ra. Thậm chí cả
những vấn đề nói xong hắn cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

-Tốt rồi, quá tốt, anh đang phân vân không biết em làm thế nào

-Em dùng mắt để scan lại trang sách, và sau đó là chuyển đổi chữ từ đó vào trí nhớ trong đầu. Trí thông minh nhân tạo sẽ giúp em liên kết, phân tích, và sử dụng hiệu quả tri thức đó.

-Thế trí nhớ của em có thể kết nối ra lưu trữ ở nơi khác không.

-Trong tương lai thì có, hoặc ít nhất, anh chỉ cần USB là được rồi.

Hắn trầm lặng, rồi hỏi một câu hơi biến thái.

-Thế cắm vào đâu em, chả lẽ là… chỗ đó.

Hắn ái ngại, cũng không nên vì lưu trữ dữ liệu mà làm vậy chứ. Hắn nghi ngờ
hắn của tương lai rất có thể sẽ làm việc đó.

-Anh….toàn nghĩ đen tối không.

Nhỏ đỏ mặt dễ thương quá. Rồi chỉ vào ngón tay, ngón tay người máy có thể biến
đổi thành một đầu cắm USB thật.

Nobita bắt đầu thấy rất tiện lợi, hắn vội vàng lấy “máy thiết kế bảo bối” ra,
chế tạo một món bảo bối phù hợp. Và hữu dụng nhất lúc này đó chính là: Một cái
Laptop. Và chiếc laptop này được thiết kế với chất lượng của siêu máy tính,
muốn lưu phim hay lưu game cả đời cũng không thể xài hết. Tốc độ chạy nhanh và
mạnh, đây là một cái laptop tương lai chính hiệu.

Con laptop này sẽ cùng hắn thiết kế và chế tạo ra những công nghệ tương lai.
Hoặc chi ít là lưu phim xem mỗi tối.


Phế Vương I: Chúa Tể Nobita - Chương #37