Người đăng: phevuongtranthien
Tại sao cơ chứ, sao bố không nói ngay từ đầu?
Hana khóc, và nhỏ giận dữ lắm. Tại sao lại phải nói những điều như vậy chứ.
Nobita đã ghi hình lại cuộc gặp hắn với ông bố vợ:
Ông không phiền đeo con búp bê này vào chứ.
Sau một hồi nói chuyện “thân thiện” Nobita thành công cho người cha này nói ra
toàn bộ.
Búp bê nói thật nói ra những lời thật lòng nhất của ông bố đối với người con
gái của mình. Hóa ra là trong lúc đó, bố của Hana đã cố tình nói như vậy để
con gái hận mình bỏ đi. Nếu không, con của ông sẽ không thoát được, còn bản
thân ông vốn đã chấp nhận sớm muộn bị bắt rồi
-Không, là bố sai.
Bố của Hana vừa buồn vừa vui, vui vì mình còn thoát ra được, nhưng buồn vì
phải tổn thương con gái mình.
….
-Cảm ơn cậu.
Bố Hana cúi người thật sâu cảm ơn hắn.
Nobita nói, cũng đơn giản một việc:
-Chỉ là tiện tay mà thôi.
-À, mà cũng không hẳn là ông bà không có con được đâu.
Hắn vui vẻ lấy ra một quả trứng to đùng bằng một chiếc bánh xe tải. Sau đó
giật hai sợi tóc của hai vợ chồng bố vợ, hắn bỏ vào quả trứng.
Đúng hai mươi phút sau, một bào thai phát triển và hình thành nên một bé trai
mạnh khỏe và đẹp đẽ. Hai vợ chồng quá ngạc nhiên chưa biết điều gì xảy ra. Hắn
giải thích.
-Thật ra trong tương lai, các trường hợp hiếm muộn, hoặc là sinh khó xảy ra cũng nhiều. Nên có cách để tạo ra một đứa con dựa trên bộ gen của hai người.
-Hai người ẵm thử đứa trẻ lên đi.
Mẹ của Hana ẵm lên, và một cách vô hình, bà cảm thấy mối liên hệ máu mủ giữa
đứa trẻ và bà. Cả ông bố của Hana cũng cảm thấy điều tương tự.
-Thật ra khoa học đã chứng minh rằng cho dù là chia ly nhau một thời gian, những người có quan hệ máu mủ vẫn nhận ra nhau được, huống gì là ba mẹ và em bé mới sinh này. Đừng lo, đứa trẻ hoàn toàn bình thường, và như một người con kế thừa những đặc điểm tốt nhất của hai người.
-Tại sao cậu lại làm vậy?
-Vì tôi không thích Hana giả trai nữa.
….
-ý cậu là?
-Thôi, nói với người như ông mệt quá.
Hắn lười nhác lắm rồi. Lấy ra son môi dối lừa, hắn liền cho ba mẹ tên Hana này
tin rằng họ vừa lạc đứa trẻ này trong bệnh viện. Còn Hana thì lâu nay có sở
thích đặc thù là giả trai. Và họ rất mừng là đứa con gái này đang dần bình
thường lại.
Nói chung là cứ xài bảo bối cho hiệu quả, giải thích cái gì chỉ là nhiều lời.
Nhiều lúc lừa dối người khác tốt hơn là cho họ biết sự thật.
Nguyên một băng đảng, trong một đêm, liền bị tẩy não trở thành công dân tốt.
Nhiều người lên chùa xuất gia, những người ở lại thì làm công việc từ thiện và
tham gia vào các hoạt động nhân đạo. Nhưng phần lớn nhiều tên bị đánh bầm dập
và đều chạy đến tự thú ở đồn công an làm những người công an phải bối rối vì
không đủ phòng giam.
Và một câu chuyện đáng sợ được lưu truyền khi những tên Yakuza tìm hiểu về vụ
việc này, đó là khi gặp một con quỷ cởi trần một tay cầm kiếm một tay cầm súng
thì nên bỏ chạy thật nhanh. Nhiều tên còn xăm hình dạng con quỷ đó lên tay để
tăng lên tính dũng cảm và hổ báo của mình với đồng bọn.
Những tổ chức khác cũng án binh bất động, không dám nổi loạn trong lúc này, vì
sợ hãi trước người đã xóa bỏ bang đảng kia. Sự bình yên đến trong một thời
gian với người dân Nhật Bản.
-Xin lỗi cậu nhé. Tớ có thay đổi chút kí ức của ba mẹ cậu.
-Không sao, dù sao cũng là điều tốt thôi.
-Giờ cậu bận váy được rồi nhé.
Hắn cười, và đầy bỉ khí nhìn vào đôi chân của nhỏ.
-Nobita biến thái.
-Hừ, thế ai giữ ảnh của tớ…
-Đâu có….
Mặt nhỏ đỏ mặt và quay nhẹ sang trái, mái tóc đen giờ được xả ra, không còn
mái tóc của một cậu con trai như trước nữa.
-Hài… cậu vừa đánh rơi dưới đất kìa.
….
Nhỏ nhìn xuống và sờ soạng ở trong túi. Rồi nhận ra mình bị lừa, nhỏ không
biết nên xấu hổ hay giận dữ nữa, chỉ loay hoay rồi quay mặt đi. Dỗi rồi, không
muốn nói chuyện nữa.
Con gái là vậy đấy, rất ít khi bạn đúng, cho dù bạn đúng.
-Cậu, chắc không biết rằng lúc đó tớ còn tỉnh chứ.
Hắn thích thú lắng nghe, và quả thật Hana đã nhận ra.
-Giấc mơ đó, hay nói cách khác, tớ thật sự đã trải qua ư.
Hắn vui vẻ cười, thừa nhận.
-Tại sao cậu không trực tiếp… vì sao phải là giấc mơ cơ chứ.
Hắn cẩm một mảnh giấy lên tay, và xoay xoay để xếp một con hạc giấy.
-Dù là mơ hay thực, cũng sẽ mang cho con người cảm giác hạnh phúc.
Tờ giấy dù nhàu nát, nhưng qua bàn tay hắn, một con hạc xinh xinh lại xuất
hiện.
-Khi thực tại cậu đã quá sức tuyệt vọng, và bản thân tớ là một điều làm cậu buồn. Thì thử hỏi nếu tớ xuất hiện, cậu sẽ còn vui chứ. Trong những giây phút như vậy, tốt nhất nên tránh xa thực tại.
Con hạc thứ hai được gấp, và hai cánh của nó không hoàn hảo. Nhưng hắn một lần
nữa gấp lại, và con hạc xinh xinh thứ hai hoàn thành.
-Thật ra, nếu giấc mơ đó, điều hạnh phúc của cậu, cả thực tại hay mơ mộng, tớ cũng sẽ vì cậu làm ra. Chỉ là giờ mọi chuyện đã qua, thế gian bây giờ, cũng đẹp như mộng thôi phải không
Hắn cười trêu chọc, và xoa nhẹ lên mái tóc cô ấy:
-Cậu sẽ là của tớ. Hạnh phúc của cậu là hạnh phúc của tớ.
-Liệu cậu có chấp nhận lời đề nghị của tớ chứ.
Hai con hạc giấy, được xâu lại vào nhau. Và hắn dùng một sợi dây chỉ nối lại
hai con hạc giấy. Và như một phép màu, khi hắn chạm tay vào lại lần nữa, cả
sợi dây đơn sơ đã hóa thành ngọc. Sợi dây ngọc trắng lấp lánh được trang trí
bởi hai con hạc bằng ngọc, một xanh, một hồng, một món nữ trang hoàn hảo cho
phái đẹp.
-Chỉ cần ở bên cậu, là đủ rồi.
Hana ôm chầm vào hắn. Và giây phút nhỏ thật sự được trở lại làm một cô gái.
Được ôm chàng trai mình thích.
Mọi chuyện được ổn định rất nhanh. Bang phái của bố Hana đã giải quyết tàn dư,
và cũng tăng thêm địa bàn. Bé trai mới sinh sẽ được thừa kế từ bố những tài
sản của Yakuza. Hana trở lại là một cô gái lớp 3 dễ thương, xinh xắn, và có
vài chỗ dậy thì hơi sớm…
Việc đó làm chấn động cả trường trong vài ngày. Nhưng nhờ Nobita, và kĩ năng
sử dụng thần giao cách cảm, đem ý tưởng cross-dressing nhồi vào đầu mọi người
thường xuyên, nên Hana đã được chấp nhận. Nobita làm hơi quá tay đến mức đã có
luôn một câu lạc bộ nghiên cứu gender bender và trap, retrap… vv. Mà bản thân
hắn thấy rất thú vị nên cũng không ngăn cản.
….
-Cậu đang làm gì thế.
Nobita tiến tới, hắn hỏi một cô bé lớp 3 đang treo áp phích của loli Nozoemon.
“Trời ơi, Nobita kìa, nói gì đây, ngại quá….Kya…nam thần”
-Tớ đang…đang… treo áp phích cho clb Nozoemon.
…
-Em có cả CLB hâm mộ đấy.
Hắn vui vẻ nói với Nozoemon, hai người đang ngồi trong lớp ăn trưa. Và
Nozoemon nhất quyết phải ngồi trên đùi hắn.
Nozoemon ở dạng loli khá nhỏ, dễ thương kinh khủng, và thậm chí làn da còn
trắng trẻo và mềm mịn hơn cứ như da em bé vậy. Đôi môi nhỏ nhắn và đôi mắt to
tròn, đỏ rất đặc trưng với mái tóc xanh. Trông em như một cô bé ngoại quốc vô
tình lạc vào vậy.
Ngồi đối diện hắn là Shizuka. Và ngồi cạnh hắn là Hana đã ở trạng thái nữ.
Và ở phía còn lại là tên Suneo nịnh hót đang chém gió khen ngợi sự đào hoa của
hắn.
-Đại ca thật là quá sát gái, chỉ một người không…
Một cú đấm vào bụng làm Suneo bay vèo ra khỏi lớp. Và chỉ vài giây sau, tên
Suneo lại vui vẻ khỏe mạnh chạy vào như không có gì. Đúng là manga có khác!
-Cậu phải ăn bánh của mình.
Shizuka đẩy dĩa bánh tới, và ánh mắt như thể hắn không ăn thì hắn sẽ chết một
dạng.
-Không, cậu phải ăn cơm trước chứ.
Hana đẩy dĩa bento ra trước mặt hắn.
-Anh Nobita phải ăn với em thôi.
Tiểu loli đu vào người hắn, che hết cả mồm lẫn mũi hắn lại làm hắn không thể
thở nổi.
….
-Trời ơi, được rồi, để tớ ăn hết.
Nobita nhồi đống bento vào mồm. Rồi sau vài phút nhai nuốt, cậu ta ăn cả phần
của Nozoemon, cuối cùng là nhét bánh vào.
Suýt nữa thì nôn ra ngoài tất cả.
-Thấy thế nào.
Những cô gái hỏi. Hắn nở nụ cười toe toét khen:
-Ngon lắm, Ăn không kiềm chế nổi.
Trong bụng hắn thầm nghỉ: Đúng là không kiềm nổi thật. suýt nữa nôn thức ăn về
với đất mẹ hết.
…
Giờ ra chơi.
-Jaian, ra đây nhờ một việc.
Nobita gọi, Jaian đang “mượn” truyện của một tên khác, nhưng vẫn vui vẻ chạy
tới giúp Nobita.
Cậu ngồi lên đi. Đúng. Thả hai chân sang hai bên.
Hắn chỉ vào cái xà ngang, Jaian khó hiểu nhưng cũng không biết làm gì đành
nghe theo.
-Suneo này, đây là “hoa lãng quên”, cứ thấy Jaian tức giận, cậu ném vào nhé.
Jaian không nghe được, nhưng linh cảm có chuyện không may chuẩn bị xảy ra.
-Ngồi yên một tí thôi
Nobita cười, sau đó gắn chong chóng tre vào hông bên trái của Jaian
….
Tên Jaian xoay như chong chóng trên xà…..!!!
Ha ha ha
Suneo và Nobita ôm bụng cười. Cả đời của hai tên này chưa thấy có màn xiếc nào
như thế này cả.
-Vèo
Tên Jaian bay một góc tuyệt đẹp lên một bụi cây gần đó, và đáng tiếc là cái
quần của hắn bay không đúng hướng lắm.
….
Suneo….Nobita,
Jaian tức giận lao vào, Suneo liền ném hoa lãng quên.
…..
-Trời ơi, cậu đánh rơi quần này…
-Cảm ơn nhé, mà tại sao nhỉ, tớ nhớ có mặc quần rõ ràng.
Jaian xấu hổ, bận quần vào rồi cảm ơn Nobita.
-Jaian này, ngồi lên cái này một tí.
-Ừ ừ, vui lắm- Suneo phụ họa.
Jaian nhìn khả nghi, nhưng cũng leo lên xà ngang ngồi thử. Và sau đó lại là
màn xiếc nhào lộn do cậu ta biểu diễn.
Hai tên này ôm bụng cười hết cả buổi chiều mới dừng lại.
…
Hai cậu ơi, giữa hai chân tớ đau sao ấy…
Jaian nói lịch sự, nhưng hơi thở gấp rút, giọng nguy kịch.
Nobita bắt đầu thấy đùa hơi quá, bèn lấy hộp trị liệu ra khám.
Tên này bị bể trứng rồi!!! Mà xoay quá nhiều, nên một phần còn bị cháy do ma
sát nữa…
….
-Xin lỗi nhé, thật sự xin lỗi.
Nobita áy náy rồi chữa trị cho Jaian lành hẳn, sau đó Nobita cũng Suneo còn bỏ
tên này lên cáng khiêng về rồi dặn dò kĩ lưỡng khám bệnh.
Jaian xúc động không nói nên lời, mình tự dưng bị đau, bạn bè vừa giúp vừa xin
lỗi, còn khiên đến tận nhà. Thật là quá sức tốt bụng.
Còn tên Nobita thì nghĩ: Một tên con trai đang bị bể trứng mà còn nói chuyện
lịch sự được, đúng là đáng kính trọng.
Hình của Dekisugi lúc không giả trai: imgur.com/a/eod3hl5