Người đăng: phevuongtranthien
-Nobita, cậu thay đổi rồi….
Shizuka khóc lóc trong thất vọng rồi bỏ chạy về nhà.
Nhỏ chưa từng nghĩ Nobita cũng là loại người như Jaian, thích giải quyết mọi
chuyện trong bạo lực.
Vì một con búp bê mà Nobita đánh Suneo và Jaian liên tục không ngừng tay. Tuy
vậy, Shizuka thích kiểu con trai dịu dàng tốt bụng, chứ không máu lạnh và bạo
lực như thế. Thậm chí ánh mắt Nobita nhìn con búp bê như một thứ còn quan
trọng hơn cả việc nhìn Shizuka nữa. Và việc đó làm Shizuka khó chịu hơn nhiều
Chẳng lẽ Nobita là một tên biến thái sao?
Chẳng lẽ cậu ta quan trọng con búp bê đó hơn cả mình sao?
Vì sao cơ chứ, quên đi, quên đứa con trai bạo lực đó đi.
Dekisugi trên đường đi tới thì gặp Shizuka, rồi gặp Nobita rảo bước về nhà.
Dekisugi là một kẻ thông minh, và một con người từng học võ. Nên nhỏ nhận ra
Nobita vừa đánh nhau dù không hề có tí trầy sướt nào trên người. Sát khí cậu
ta chỉ rò rỉ ra một tí nhưng rất đáng sợ. Trái ngược với điều đó là sự buồn bã
trên gương mặt hắn.
Dekisugi ngay lập tức lựa chọn, rằng nhỏ sẽ chạy tới chỗ Shizuka trước. Bây
giờ Nobita cần một mình bình tĩnh lại trước.
Nobita bước về nhà rồi cất cặp sách xuống góc phòng. Để con búp bê lên bàn
học. Sau đó bắt đầu chống ngược người xuống, rồi hít đẩy bằng hai tay. Mỗi lần
có việc gì buồn, hắn thường tập luyện để quên đi nỗi buồn.
Hắn nhận ra Shizuka tới, nhưng hắn biết là cô ấy không chấp nhận phần tối của
hắn. Rất đáng tiếc cô ấy không phải là người hắn sẽ dành trọn tình yêu được.
Nobita yêu Shizuka.
Nhưng hắn là Trần Thiên. Dù vài thứ của Nobita đã dung nhập vào hắn, nhưng
chung quy hắn vẫn là một người có điểm mấu chốt. Những người con gái yêu hắn
phải chấp nhận được cả sự yếu đuối, hoặc xấu xa trong nhân cách của hắn. Nếu
có thể thấy hấp dẫn bởi ánh sáng chói lòa từ hắn, thì phải chấp nhận cả những
cái bóng tối khó chịu nhất.
Claudia yêu cả con người hắn, từ những thứ điên cuồng nhất hắn làm đến cả sự
yếu đuối trong con người hắn.
Ma nữ chấp nhận tâm hồn hắn, cũng như hắn chấp nhận ma nữ. Con búp bê đó là
vảy ngược của hắn.
Nozoemon chia sẻ với hắn từng khoảng khắc, và bên cạnh hắn trong cả trong lúc
hẳn bừng tỉnh giữa cơn ác mộng.
Hắn không cần! Một cô gái chỉ thích hắn mà không chấp nhận được hắn.
Vậy nên hắn chỉ buồn, rồi đơn giản cho qua. Hắn sẽ cho thời gian chứng minh,
và sẽ không như Nobita cũ, chờ đợi Shizuka hết giận, hay dùng bảo bối để cô ấy
thông cảm. Hắn không phải kiểu đàn ông yếu đuối.
Hắn chống đẩy, lần này là một tay. Hắn nhấc bổng cả cơ thể và thêm một chiếc
ghế ở trên bằng một tay, lên xuống đều đặn cỡ 100 cái thì nghỉ.
Hắn bẻ lại khớp, rồi uống tí nước. Đấm lưng cho ba, rồi nhổ cỏ trong vườn. Nhổ
cỏ xong thì hắn móc hai chân vào giá phơi áo quần. Rồi gập cơ bụng 200 cái sau
đó nghỉ ngơi, nấu ăn cho cả nhà. Hắn cư xử một cách thoải mái và vui vẻ với bố
mẹ, vì gia đình là nơi tuyệt vời nhất.
Một thằng con trai cho dù có chia tay hay bị đá. Tuyệt đối không nên đem cảm
xúc tiêu cực đó về nhà làm gia đình mất không khí vui vẻ.
….
Hana chạy tới ngay nhà Shizuka, thấy ngay mẹ cô ấy:
-Chào bác, cho cháu vào gặp Shizuka.
-Dekisugi à, vào chơi đi cháu. Con nhỏ nó về nhà thì không chào ai, chạy vào phòng liền. Hình như có gì gấp nên bác không hỏi.
-Dạ cảm ơn bác ạ.
Dekisugi chạy thẳng lên lầu và cửa phòng Shizuka đã khóa từ bao giờ.
-Này, mở cửa đi.
-Không, là Nobita à, cậu đi đi.
-Không, là tớ Dekisugi đây.
-Đi đi, không muốn gặp đứa con trai nào nữa.
-Cậu quên bí mật của chúng ta sao.
Shizuka còn đỏ hoe mắt, nhưng cũng phải chấp nhận, mở cửa cho Dekisugi. Tất
nhiên là Dekisugi cùng Shizuka chơi thân với nhau từ lâu, và Shizuka đã từng
vô tình nhận ra Dekisugi là nữ.
Chỉ có hai người nhận ra Dekisugi là nữ, Nobita và Shizuka.
-Cậu bình tĩnh lại đi. Có gì kể tớ.
Dekisugi nói, giọng dỗ dành. Nhỏ không muốn hai người bạn của mình phải tẩy
chay nhau từ đây.
-Nobita…hức….cậu ta đánh bầm dập Jaian và Suneo. Cậu ta đánh rồi, sau đó kéo hai người kia dậy. Đánh tiếp. Đánh lâu lắm. Cậu ta chỉ biết xoa xoa con búp bê rồi nhét lại vào cặp. Cậu ta… xem con búp bê kia còn quan trọng hơn…hức…hức.
Nhỏ còn khóc, nhưng căn bản là đỡ đi nhiều, rồi sau đó lại dụi vào người
Dekisugi, chỉ im lặng.
Hai cô gái cứ thế im lặng hồi lâu, cũng không biết phải làm thế nào. Dekisugi
hiểu Nobita, cũng từng đoán được cậu ta có tính cách cứng rắn và đàn ông thế
nào. Nhưng Dekisugi vẫn không hiểu về con búp bê và việc làm lúc này của cậu
ta. Dù nhỏ có thông cảm và ủng hộ Nobita rất vô điều kiện, nhưng cũng không
thể làm Shizuka cũng như nhỏ được.
Dekisugi không nói gì nhiều, rồi chào tạm biệt quay về.
Dekisugi lang thang ra sân chơi, nơi có 3 chiếc ống nước huyển thoại. Nơi đó
có Nobita cùng Doraemon. Doraemon như một người chị còn Nobita thì như cậu em
lớp 3, nằm ở trên đùi Doraemon.
Dekisugi chào Nozoemon một tiếng chị, rồi hỏi Nobita:
-Này, cậu có thể giải thích không.
-Gì cơ?
Hắn hỏi, nhưng cũng đoán được.
Và sau một hồi thuyết phục, hắn cũng siêu lòng giúp Dekisugi. Mà trong lúc đó
Doraemon còn khuyên bảo, nói hắn không nên tổn thương tình cảm một cô bé lớp
3. Dù sao hắn cũng lớn rồi, mà Shizuka chỉ mới lớp 3, còn thay đổi nhiều, tính
cách còn trưởng thành hơn. Tại sao phải khó khăn vậy?
Hắn lấy “bánh mì ghi nhớ” ra, rồi áp lên đầu.
Thật ra bánh mì ghi nhớ còn một công dụng khác, đó là có thể đem cảm xúc cũng
như vài kí ức trong đầu chủ động ghi ra. Hắn đã ghi ra vài kí ức với ma nữ,
nhưng sửa lại là một cô bạn thuở nhỏ không may qua đời, và con búp bê là di
vật cậu ấy. Hắn còn ghi thêm vài cảnh Nobita cũ bị Jaian và Suneo ức hiếp nữa.
-Thật sự, đúng là tớ cũng thành một đứa trẻ 9 tuổi mất.
Hắn cười.
-Thì cậu 9 tuổi mà.
Dekisugi vui vẻ đáp, cầm lấy bánh mì đem về. Đối với nhỏ, thì không gì là
Nobita không thể làm, và cậu ta làm gì cũng có mục đích cả.
Dekisugi quay lại phòng Shizuka ngay lập tức có thể. Và cũng như lúc nãy,
Shizuka chỉ là ngồi yên lặng, không làm gì nhiều cả.
-Ăn đi.
Dekisugi nói, tay nhét bánh vào mồm Shizuka. Shizuka quá bất ngờ nên há hốc
mồm ra, chiếc bánh chui vào rồi nuốt thẳng vào bụng.
-Ư…ư… Cậu suýt là tớ nghẹn đấy.
Shizuka tức giận, nhưng nói xong, Shizuka bỗng dưng im lặng. Những kí ức và
cảm xúc của Nobita xuất hiện trong đầu.
Hóa ra là vậy, vậy mà….vậy mà tớ trách lầm cậu….Nobita ơi….
Shizuka òa lên khóc, rồi bỏ chạy khỏi phòng.
Dekisugi mỉm cười, lần này nhỏ nhường nhịn hạnh phúc lại cho bạn mình. Chỉ là
trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn tốt hơn là thấy bạn thân mình đau khổ.
Dekisugi ngồi trong căn phòng hồi lâu, rồi im lặng rảo bước quay về.
Và cuối cùng thì Nobita cũng đành cười trừ….Từ bây giờ hắn đã có thêm một bé
loli đu bám cả ngày mất rồi. Dekisugi à, đúng thật là một người vì bạn bè nhỉ?
Từ lúc đó, Shizuka thi thoảng cũng vuốt ve con búp bê trên cặp Nobita, và cả
Dekisugi cũng vậy. Thậm chí Shizuka còn may vài bộ đồ mới cho con búp bê nữa
chứ. Và Nobita cũng vui vẻ vì hắn không biết làm mấy thứ nhỏ nhặt đó. Và con
búp bê còn có tác dụng đẩy lùi Suneo và Jaian, vì khi hai tên này nhìn thấy,
thì dù có ý định gì, cũng vô thức bỏ đi chỗ khác.
Hắn từng có ý định lắp đặt một hệ thống AI và vài khớp chuyển động lại cho con
búp bê, nhưng mà đổi ý, nên thôi. Hắn muốn cứ nguyên vẹn như vậy là ổn rồi. Và
chính nó là thứ chìa khóa giúp hắn hết hối hận sau này. Chỉ tiếc là bây giờ
Nobita không hề hay biết điều đó.
Cả những đứa con gái hâm mộ Nobita không vì việc Nobita đem theo con búp bê đó
mà kì thị, xa lánh. Ngược lại còn thấy vui vẻ, định đem búp bê tặng Nobita
nữa. Hắn cười ngán ngẩm rồi lại từ chối tất cả. Vụ việc rùm beng đến mức mà
nhiều chị gái còn gửi tặng búp bê vào tủ giày hắn. Khiến hắn khó chịu vô cùng
và phải bịa một câu chuyện cảm động lên báo trường mới giải quyết được.
Thầy giáo lâu lâu nhìn cặp hắn, rồi cười cười, ánh mắt đầy thông cảm.
Hắn không tức giận, chỉ là mỗi bài kiểm tra đều làm full điểm trong 5 phút,
rồi ghi phía dưới đề bằng bút chì chữ rất nhỏ là: “Dễ, quá dễ, siêu dễ” Sau đó
ngủ ngay trong giờ kiểm tra.
Và tất nhiên rồi, mỗi giờ trả bài kiểm tra, đều là một việc như cũ.
-Tuyên dương em Nobita, đề khó nhưng vẫn điểm tối đa.
Nobita nhận bài, rồi nói
-Cảm ơn thầy ạ, thầy đã rất để mắt em.
-Không có gì, là tôi ra đề còn nhiều thiếu sót, em thông cảm.
Hai thầy trò nhìn nhau, cười đáng sợ. Thầy giáo vỗ vỗ vai Nobita, cười thân
mật. Nobita chỉ chỉ vào dòng bút chì, rồi cười cười lấy gôm xóa. Và người phải
lãnh chịu hậu quả là học sinh cùng lớp Nobita, khi mà phải vất vả mới giữ
thành tích như cũ được.
Con búp bê thậm chí còn thành phong trào, đến mức mà nhiều thằng con trai muốn
con gái để ý, cũng bắt chước đeo búp bê, rồi đeo cái gì đó dễ thương đầy cặp.
Nhưng đáng tiếc là Nobita chỉ có một, chứ không phải muốn nhân lên bao nhiêu
thì nhân.
Rồi thời gian trôi qua, mọi người cũng chấp nhận và xem con búp bê đó là
chuyện thường.
Hắn không nhận ra là có một chút “linh hồn” vô tình nhập vào con búp bê đó.
Theo thời gian, con búp bê càng ngày càng có sự sống.
Một tia linh hồn còn lưu lại của ma nữ. Gợi ý cho hắn rằng ma nữ đã đầu thai
lại vào một đứa trẻ cùng tuổi hắn. Cô bé đó “sống lại” sau một vụ tai nạn giao
thông, và bị “mất trí nhớ”. Sau đó tia linh hồn đó tan biến đi, để lại lời
nhắn gửi sẽ gặp lại với hắn.
Hắn cười. Một nụ cười tràn trề hi vọng và tích cực. Lần đầu tiên sau một thời
gian dài hắn bắt đầu mong chờ điều gì đó.
Mái tóc nàng còn trắng như xưa không?
(Nhắc lại Dekisugi là nữ, Dekisugi Hana là tên đầy đủ lúc chưa phải giả trai.
Mọi người thông cảm)