Dặm Dài Đã Qua.


Người đăng: phevuongtranthien

-Thấy hoàng tử của cuộc đời mình rồi chứ.

Hắn nói, giọng đùa cợt. Nàng ngay lập tức nhận ra hắn nhân lúc nàng ngủ mà hôn
lên…

-Hừ, anh xấu lắm, chỉ biết chờ lúc người ta không phòng bị…

-Đâu có, rõ ràng em vừa nằm mơ vừa kêu tên anh nha.

-Chỉ là đáp ứng nhu cầu quý cô mà thôi.

-Nói xạo!!!

Nàng lại đỏ mặt, nhưng vừa định tát hắn, nàng lại chợt nhận ra.

-Anh chuẩn bị đi?

-ừ

Trực giác của phụ nữ thật đáng sợ, chỉ là một cái hôn lúc ngủ, và một câu nói
đùa lúc tỉnh dậy, nhưng họ đã nhận ra được việc bạn phải ra đi.

-Chỉ là dù biết nhưng em vẫn không thể….

Không nói hết lời, nàng định khóc, nhưng hắn lại ngăn lại rồi xoa dịu

-ba năm mà thôi, chỉ cần nàng đủ kiên nhẫn, ta sẽ trở lại.

Hắn từng bố trí một tên lùn và một tên béo hạ độc nhà vua, nhưng giờ có lẽ là
không cần thiết nữa, nên hắn trao cho hai tên thuốc giải cho cả gia đình, rồi
sau đó hắn còn dùng gương nhân đôi, đem thuốc giải nhân ra một số lượng lớn để
giải độc cho tất cả tù nhân của đế quốc Queston

Hôm nay ta liền quyết tâm đọc “tuyên ngôn độc lập”.

Hắn cùng Claudia ra đứng trên ban công của lâu đài, sau đó dùng “kèn triệu
tập” kêu gọi mọi người gần đó đến xung quanh lâu đài.

Mọi người run rẩy trong sợ hãi, họ nhận ra người trước mặt này là người đã
quét dọn cả đế quốc chỉ trong sáng nay.

Hắn dùng “Micro cảm động” đặt lên miệng rồi nói.

“Hỡi đồng bào cả nước”

Tiếng nói hắn thốt ra, bao nhiêu người lệ rơi đầy mặt. Thật quá mẹ nó xúc
động.

Nhiều lão già thậm chí còn không đứng vững, ngã lăn ra vì xúc động. “Đồng bào”
ví như cùng máu cùng thịt sinh ra. Thật là quá xúc động!

“Tạo hóa ban tặng cho chúng ta những quyền không ai xâm phạm được. Trong đó có
quyền sống, quyền tự do, và quyền mưu cầu hạnh phúc”

Đám đông vỗ tay không ngớt, nhiều người phải lấy khăn ra chùi nước mắt nước
mũi chảy tùm lum.
“Đó là những lời lẽ không ai chối cãi được” Hắn nói, giọng đanh thép, mọi
người im lặng phăng phắc. Chỉ một tiếng lá rơi giữa quảng trường rộng lớn.

“Đế Quốc Queston có những kẻ lãnh đạo tàn nhẫn”

“Chúng thi hành những luật pháp dã man. Chúng lập ra những thứ luật bảo vệ
quyền lợi cho chúng và áp bức chúng ta.”

“Chúng lập ra nhà tù nhiều hơn trường học. Chúng thẳng tay chém giết những
người yêu chuộng bình đẳng và tự do.”

“Chúng ràng buộc dư luận, xem những lời thật lòng của ta là lời phản quốc, đem
ra xử tử”

Về kinh tế, nhân dân là cỡ nào nghèo nàn, toàn bộ tiền bạc của cải đều chỉ đem
xây dựng lâu đài cung điện. Xây dựng những đạo quân đi chinh chiến mà thứ lợi
đem lại chỉ dành cho kẻ làm chủ.
“Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân
buôn trở nên bần cùng.

Và chỉ gần đây thôi, chúng suýt nữa đem nhân dân ta bán cho bè lũ phù thủy, mở
ra một cuộc chiến tranh tang thương vô nghĩa với những nước xung quanh. Ta thử
hỏi các ngươi một câu, rằng đâu phải mỗi người lính chết là xong, mà là cả gia
đình, cả những người họ thương yêu nữa. Ai dám khẳng định rằng anh em của ta
đâu chỉ sống trong một quốc gia này.

Tuy vậy, ta không khẳng định mình là chính nghĩa, nhưng chi ít, là ta ghét
những kẻ mạo danh rồi đem nhân dân đẩy vào vòng khổ cực. Hôm nay, chỉ trong 2
tiếng, ta quét sạch toàn bộ tàn dư cũ, xác nhập với vương quốc cũ của hoàng tử
Philips và xứ Reichenstein của hoàng hậu Claudia thành lập Deutschland.

Tạo ra một nước Đức, vì công lí và tự do!!!”

Hắn nói xong, tiếng vỗ tay như sấm dậy, nhiều người khóc ròng ròng trên mặt.
Toàn bộ quốc gia như tiếp thêm một ngọn lửa hừng hực, trong mắt mỗi người đang
hình thành nên một chủ nghĩa dân tộc to lớn. Nhiều người vì quá xúc động mà ôm
tim thở hổn hển, nhưng ánh mắt vẫn cỡ nào tràn trề nhiệt huyết.

Đừng nói ta chính là người sáng lập của nước Đức đi. Chắc không phải đâu.

À mà quên mất, Bạch Tuyết hình như đang “chết”.

Hắn cũng lòng hơi ngại ngại, đã đảm bảo giúp đỡ mà nãy giờ cũng chưa cứu Bạch
Tuyết. Hắn tuyên bố cho Claudia làm hoàng hậu, rồi để lại một phân thân giúp
đỡ tổ chức lễ lên ngôi, rồi ba chân bốn cẳng mở cánh cửa thần kì, quay về nhà
của bảy chú lùn.

-Đùa nhau à, chúng mày đem đi chôn sớm vậy?

Hắn quay về thì nhận ra không còn ai ở nơi này. Hắn bèn đem “thị giác” “thính
giác” kích hoạt, (hai bảo bối hắn sớm cài ở trên người Bạch Tuyết) thì nhận ra
một điều nghiêm trọng.

Bảy chú lùn căn bản đã đào gần xong cái lỗ, và chỉ vài phút nữa là chiếc quan
tài liền “xuống lỗ” đúng như nghĩa đen.

Và tên hoàng tử này không biết bị táo bón ở nơi nào chưa kịp tới, dù sao thì
chỉ còn có vài phút, dùng bảo bối gì cũng không kịp lắm.

-Nhớ ra rồi.

Thì ra tên Hoàng tử là một khách của Queston, lúc nãy đi ngang qua Queston thì
dính đạn của hắn nên lăn ra bất tỉnh nhân sự. Trong vòng 24 giờ là không thể
tỉnh lại. Lúc đó hắn để ý tên này vì tên này khá đẹp trai và con ngựa hắn cưỡi
rất đẹp. Nên sau khi lỡ làm hắn bất tỉnh, Nobita liền vất tên này vào một nhà
dân gần đó, rồi cầm con ngựa vừa cưỡi vừa bắn súng. Đó cũng là lí do hắn sớm
chạy thẳng vào lâu đài và bắt được tên vua, công lao của con ngựa cũng không
nhỏ.

Giờ tình huống có chút đặc thù.

Ai sẽ đi hôn công chúa đây.

Phải là nụ hôn của tình yêu đích thực, tức là vừa phải xứng với công chúa, vừa
yêu nó, rồi vừa phải để nó yêu lại.

Giờ kiếm đâu ra thằng như vậy. Hắn dùng cánh cửa thần kì tới chào và chia buồn
cùng 7 chú lùn lần nữa.

Hắn suy nghĩ không ra cách liền đem “Máy gỡ rối” trong Bảo bối ra. Một chiếc
cổng nhật bản thu nhỏ có một nút bấm.

Hắn hỏi: Tìm người phù hợp đánh thức công chúa.

Quẻ thứ nhất: Xa tận chân trời gần ngay trước mắt.

Quẻ thứ hai: Thế gian đổi thay, con người thay đổi.

Quẻ thứ ba: ….Bị hỏng.

Bảo bối này hơi ít xài, nên bị hư mà không ai sửa. Hắn tiếp tục suy nghĩ từ
hai quẻ có được.

Lúc này hắn cùng bảy chú lùn đang đứng cạnh nhau quanh quan tài của Bạch
Tuyết. Vậy tức là kẻ có thể đánh thức nàng đang ở đây. Còn việc thay đổi…
chẳng lẽ hắn phải yêu Bạch Tuyết, chuyện đùa gì vậy? Hắn còn không quen thì
yêu đương kiểu gì, chẳng lẽ ra đường thấy một đứa con gái xinh xinh liền chạy
tới nói anh yêu em. Cứ cho là tình yêu sét đánh đi, nhưng đáng tiếc là hắn bị
dự ứng thính. Thôi thì nghĩ gì cho mệt, cứ thử cái đã.

-Bảy chú lùn này, thật ra lúc nãy ta đã bắt được mụ phù thủy.

Hắn vất mụ phù thủy xuống, và bảy chú lùn lắng nghe hắn.

. Ta biết được lời nguyền của mụ là phải có tình yêu đích thực với Bạch Tuyết
mới làm nàng tỉnh lại được.

Mà người đó đang ở trong chúng ta.

Thế nên, cứu mạng người là điều cấp bách, mỗi người chúng ta đều thử hôn nàng,
ai làm nàng tỉnh dậy sau này sẽ sống cùng nàng trọn đời.

-Những chú lùn tin tưởng, nhưng cũng hơi ái ngại.

Thôi thì để ta hôn nàng trước.

Hắn nói rồi tiến tới hôn vào Bạch Tuyết, cảm giác hôn một người con gái mình
không thích cũng bình thường, không đặc biệt lắm, chỉ là có chút mềm.

Như hắn nghĩ, hắn không yêu, nên căn bản là không thể để nàng ta dậy được. Rồi
lần lượt 6 chú lùn hôn vào bạch tuyết, nàng cũng không thể tỉnh lại.

Ta xin lỗi hoàng tử, nhưng ngươi đúng là đủ xui xẻo, ta chỉ là làm hết phận sự
cứu người mà thôi.
-Này anh lùn thứ bảy.

Hắn gọi tên lùn mũ đỏ, đây là chú lùn thứ bảy, cũng như người đã lần đầu tiếp
đãi hắn.

-Đứng yên đi.

Rồi hắn cầm “Máy thẩm mĩ cát tường”, sở dĩ hắn gọi như vậy vì chiếc máy này
xác xuất làm người dùng đẹp hơn luôn thấp hơn xác xuất làm người ta xấu đi. Và
xác xuất giữ được vẻ đẹp như cũ chỉ là 10%. Tùy người có vận khí thế nào thì
ra thế đó.

-Bùm!!!

Một tiếng nổ vang lên, khói trắng bay ra, và một thân hình cao lớn nhưng cân
đối, cơ bắp đều đặn trong sương khói. Khói trắng biến mất thì một người đẹp
trai như Brad Pitt xuất hiện. Đúng là ở hiền gặp lành, người tốt thì tới lúc
cần thiết đều có vận khí tốt.

Hắn lấy máy ảnh tạo mốt ra, cho tên lùn đỏ một bộ trang phục hoàng tử thật mẹ
nó lộng lẫy.
Đẹp trai có rồi, tình cảm cũng có, giờ thì chỉ thiếu mỗi địa vị thôi.

-Bảy chú lùn, từ nay các ngươi sẽ trở thành hầu tước của đại đế quốc Deutschland. Đem chiếc vòng tay này tới gặp Claudia giúp ta, nàng sẽ giúp các ngươi thành hầu tước.

Bảy người lùn vui vẻ rồi cúi xuống cảm tạ, họ biết người trước mắt này chính
là một vị vua thật thụ. Nhưng niềm vui cũng qua nhanh trong đôi mắt họ vì Bạch
Tuyết giờ đây đã chết.

Chiếc vòng tay có lưu lại những kỉ niệm của hắn cùng nàng và trong trường hợp
cấp bách, là một cổng thời gian để hắn quay trở về đây.

Hắn dẹp nỗi buồn qua một bên, rồi tiếp tục công việc. Sau khi trang bị hoa lá,
rồi cả ngựa trắng cho chú lùn thứ 7, rồi thậm chí xịt cả nước hoa lên người
tên đó. Hắn đem “bom tạo không khí” ném xuống, tạo ra một không gian lãng mạn
tuyệt diệu, rồi đem “ban nhạc truyền cảm” hòa tấu một bản nhạc nền phim
Titanic. Bạch Tuyết mà không đổ ta thề không làm người.

Và trong phút giây kì diệu ấy, khi người lùn thứ 7 sau khi hóa thành chàng hầu
tước đẹp trai như Brad Pitt và giàu có dưới quyền của Đại đế quốc DeustchLand,
đã đem toàn bộ tình cảm của mình đặt vào nụ hôn với nàng Bạch Tuyết.

Bạch Tuyết mở mắt tỉnh dậy, và nàng yêu người này ngay từ cái nhìn đầu tiên.

-Giờ mới giống chuyện cổ tích.

Hắn cười, cuối cùng hành trình này cũng đã xong xuôi, hắn cũng nên quay về mà
thôi.

Binh lính cũng đã báo cho hắn nơi neo đậu của cỗ máy thời gian, nó lạc gần
biên giới của Queston. Hắn dùng cánh cửa thời gian đến đó rồi leo lên cỗ máy,
trở về thế giới hiện đại. Hắn trở về đúng vào buổi sáng sau lúc hắn rời đi, để
không ai lo lắng.

Hắn cũng không dám nhìn vào quyển truyện cổ tích nữa, vì giờ câu chuyện nổi
tiếng thế giới đó giờ đã thành câu chuyện của Hắn và Claudia, với cái tên là
“Tiên nữ cùng Quỷ Vương”

(Cầu Kim Phiếu. Mọi sự ủng hộ của bạn là niềm vui sáng tác của mình)


Phế Vương I: Chúa Tể Nobita - Chương #20