Người đăng: ๖ۣۜSốt Thơ Ngây
chương 7
Mở màn mọi trận PK đều không tránh được những kĩ năng hoa lệ của Pháp sư, biển
lửa hừng hực cháy lên, bầu trời sấm vang chớp giật. Cao thủ và tay mơ khác
nhau không chỉ thể hiện ở trang bị và đẳng cấp mà còn thể hiện rõ ràng ở phản
ứng trong thời điểm bị tấn công, nhất là khi điều kiện hai bên không khác nhau
là mấy.
Kim Cang của Giang Hải xé trời chém vào màu đỏ của Liệt Diệm, vẽ ra một ánh
hào quang lộng lẫy, bổ tới đầu Liệt Diệm Kì Lân. Liệt Diệm không phải tay mơ,
điều này có thể khẳng định, giá trị thương tổn còn chưa xuất hiện, ánh sáng
trắng của Phục Hồi Sinh Mệnh đã xuất hiện trước. Lúc đầu không chiếm được ưu
thế, vậy chỉ có thể ứng phó, đợi đối phương sơ xuất. Nhưng đây không phải là
PVP mà là đánh tập thể, khác biệt chí mạng về số lượng không phải thứ mà kĩ
năng của một người có thể bù đắp.
Cục diện bên Giang Hải đã nhanh chóng trở thành 1 chọi 3, liều mạng đánh bừa
đương nhiên không phải kế hay. Dựa vào thao tác linh hoạt, Giang Hải một mặt
cật lực uống máu, 1 mặt chạy vòng tròn, đợi HP hồi phục lên mức cao nhất mới
lại phản đòn. Có điều cách này cũng chỉ cầm cự được đến lúc hết dược thôi.
(HP: Health point, điểm sinh mạng)
Những người khác của Kim Qua lại không có thực lực như Giang Hải, trong PVP
bọn hắn không phải yếu nhưng 1 chọi 2, 1 chọi 3, rất nhiều đều bị giết sạch.
Đường Tiếu dựa vào cước bộ chuẩn xác, lượn lách tránh các công kích trên trời
dưới đất, hồi sinh cho một đám người không ngừng chết.
Nhưng Phục sinh xong thì sao? Đứng lên lại bị giết. Bàn tay cầm chuột của
Đường Tiếu đã dùng lực đến trắng bệch.
Phẫn nộ và không cam tâm bị đánh hội đồng đến không thể đứng lên được như con
dao đâm vào tim đám người Kim Qua.
Số tên tấn công Giang Hải đã lên đến 5 người, Mục sư và Cung thủ cũng đánh từ
xa lại, trốn tránh hầu như không có tác dụng.
Khả năng chịu lực của Viêm Long Giáp giảm.
Khả năng chịu lực của Băng Lôi Giáp giảm.
Khả năng chịu lực của Ma Linh Hộ Thủ giảm.
Khả năng chịu lực của Ma Linh Hoa Tử giảm. (Hoa tử ở đây là chỉ ủng, boot)
Khả năng chịu lực của Khiên Thánh Kị sĩ giảm.
Khiên Thánh Kị sĩ chịu thương tổn lớn nhất.
Khiên Thánh Kị sĩ bị phá hủy.
Người chơi Giang Hải Kí Dư Sinh bị Liệt Diệm Kì Lân giết chết.
Một trận PK không có công bằng, một kết quả không khiến ai bất ngờ.
Màn hình toàn những lời chướng tai gai mắt của bọn người Kì Lân Các kiêu ngạo.
Kênh Công đạo của bọn Kim Qua vừa từ Điểm hồi sinh trở về yên lìm như chết.
“Từ nay trở đi, nhìn thấy Kì Lân Các, Kim Qua Thiết Mã nhớ phải nhường đường.”
“Không có khả năng.”
“Vậy thì đợi bị giết sạch đi.”
“Lúc nào cũng sẵn sàng phụng bồi.”
Liệm Diệm Kì Lân mặc dù rất muốn một lần nữa đem Kim Qua Thiết mã đánh đến
không đứng lên được nhưng vừa rồi tuy bên mình thắng nhưng thực lực của Kim
Qua quả thật dũng mãnh hơn so với dự tính. Mà những cao thủ mình dùng tiền
thuê đã rời đi vài người, dựa vào thực lực của Liệm Diệm chắc chắn không có
khả năng đối đầu với Kim Qua.
Hệ thống công cáo : Kì Lân Các xem Kim Qua Thiết Mã là Công hội đối địch.
“Hôm nay mọi người biểu hiện rất tốt, ta vô cùng hài lòng, lát nữa mọi người
đến chỗ Đường Đường lãnh 100 lượng tiền thưởng.”
“Gì chứ, Lão đại, người ta chết nhiều lần vậy mà sao ngươi keo kiệt thế?”
“Đúng, ít nhất cũng 101 lượng chứ.”
“101 lượng? Các ngươi cần nhiều tiền thế làm gì? Đi tán các em NPC à?”
“Có gái không tán là đại nghịch bất đạo, gặp gái mà tán là thay trời hành
đạo.”
“Đã nói ngươi bình thường ít lên MOP thôi, xem xem học được những gì?”
(MOP : là tên một 4rum có ảnh hưởng khá lớn viết bằng tiếng Phổ thông)
“Người ta rõ ràng là xem Thiên Nhai mà.” (Thiên Nhai : cũng giống MOP)
“…Tám lạng nửa cân.”
Kim Qua nhắc nhở bạn : Bây giờ là 1 giờ sáng.
Kim Qua ai đi làm đi học toàn bộ đều bị đá khỏi mạng.
Đường Tiếu đứng cạnh cái ao ở Tân Thủ Thành mở tiệm, nick Giang Hải xám rồi
lại xanh.
“Thua rồi.”
“Ừ, rất không cam tâm?”
“Đúng, ta biết bọn hắn cũng không cam tâm.”
Đường Tiếu đóng của tiệm, đi đến bên cạnh Giang Hải, im lặng ngắm hoa sen diễm
lệ luôn luôn nở rộ trong ao.
“Muộn rồi, ngủ sớm đi.” Rất lâu sau, Giang Hải cuối cùng cũng mở miệng.
“Ừ, ngươi cũng sớm nghỉ đi.”
“Biết rồi.”
“… Thật ra, ngươi không cần lo lắng cho bọn họ, ngươi dám nhận thua, bọn hắn
cũng dám nhận thua, tin tưởng bọn hắn.”