29


Người đăng: ๖ۣۜSốt Thơ Ngây

Chương 29

Đối mặt cùng Chung Cấp và Tiểu Ngả là một trận đấu gió tanh mưa máu, là sự
chống đối hoàn toàn không chút khuất phục, là một open beta sever kinh thiên
động địa.

Chỉ thấy Chung Cực mạnh mẽ tung ra sức mạnh ngàn cân như thần phá núi, khiến
kẻ địch xung quanh người ngã ngựa rạp. Chỉ thấy Tiểu Ngả áo xanh mang trường
kiếm, tung hoành trong đám đông như chốn không người, kiếm ảnh loang loáng như
khóc, như than.

Một người là anh hùng hào kiệt cao to lực lưỡng, khí thế bạt núi sông. Một
người là mỹ thiếu niên ngọc thụ lâm phong, ôn nhu nho nhã… Chính là một đôi
trời sinh!

Bọn họ chính là – tránh cho thế giới không bị phá hoại, bảo vệ hòa bình thế
giới, thông suốt được tình yêu và hiện thực ác nghiệt – hình mẫu nhân vật phản
diện đáng yêu mê người! Chung Cấp và Tiểu Ngả qua lại như con thoi giữa đội
Hội tiễn của Phế Tích ( Truyền thuyết đôi tình nhân – -|||) mà hò hét: “Bạch
Động! Ngày mai tươi sáng đang đợi chúng ta!” tiêu diệt quân đoàn Ác Long đã
giam giữ Công chúa trong tường, dùng mái tóc đen bóng cứu Công chúa ra ngoài.

Công chúa Trộm – Cảnh Sát, dùng biểu tình khuôn mặt với đôi mắt lấp lánh sao,
còn bay ra mấy cái trái tim hồng hồng nhìn hai vị anh hùng, vượt qua núi
tuyết, lội qua đầm lầy, tiêu diệt đám Ác Long, cứu lấy vị Hoàng tử của mình, e
lệ ngượng ngùng: “Mieo~ Là như vậy nha!”

Những tình tiết bên trên hoàn toàn là hư cấu, nếu có chi tiết trùng lặp với
thực tế đều là trùng hợp.

Tình hình thực tế vô cùng ngẫu nhiên trong tất nhiên, tất nhiên trong ngẫu
nhiên như sau: Chung Cấp và Tiểu Ngả đều cho rằng, những người trong sáng vô
tội, có tấm lòng biết đồng cảm và yêu thương huynh đệ như bọn họ mà bị truy
đánh thì thật là đạo đức bại hoại, thị phi bất phân. Nhưng, để thể hiện tình
đồng hương không biết sợ, tình huynh đệ đồng cam cộng khổ của mình, hai người
họ …. cũng các tường – -||| “Tường lý thu thiên, tường ngoại đạo,
Tường ngoại hành nhân,
Tường lý giai nhân tiếu, oh yeah” (Câu này trích trong bài Điệp luyến hoa của
nhà thơ Tô Đông Pha)

“Ngu dốt là tên khắc trên mộ những thằng dốt, vô sỉ là giấy thông hành của kẻ
vô sỉ.”

“Đi đường của người khác, làm người khác không có đường mà đi đi!”

Đám người xung quanh vô cùng tức giận. Trên kênh Thế giới tên bọn Chung Cấp
xuất hiện còn nhiều hơn so với số lần đám X Bạch Kim xuất hiện trên truyền
hình TW. Những lời nói dung tục khiến người chết sống dậy, xương trắng mọc
thêm thịt ở đây xin dừng – Chuyển chủ đề, chúng ta là những người văn minh…

Có điều, kênh Thế giới có thể đóng lại mà, đám trẻ ngoan Kim Qua đang rất an
phận…. cướp kinh nghiệm, đồng loạt rất ăn ý đóng kênh Thế giới, cảm thán: “
Nước sắp diệt vong, yêu nghiệt tân lực xuất hiện nha.”

“Lão làng xuất hiện, tranh giành danh tiếng!”

“Ăn theo, chắc chắn là ăn theo!” (Ăn theo là dịch cho dễ hiểu thôi, ở đây ý
nói những tên muốn nổi tiếng nên dựa vào việc tạo scandal với những người đã
nổi tiếng sẵn)

“Tư tưởng chống đối, lại gặp tư tưởng chống đối rồi.” (dịch thoáng nhé ^^)

“Không thể lưu danh trăm kiếp lại muốn để tiếng xấu muôn đời? Bọn trẻ này sao
lại quá khích như vậy? Không biết rằng, bình thường mới là thật à?”

“Cuộc sống chỉ có 3 chữ, cứu không nổi!”

“Lãng phí chữ nghĩa được học….”

“Tên trộm bỉ ổi vô sỉ kia, mau trả Trượng lại cho ta, nếu không ta sẽ nói với
cha ta, anh ta, làm cho ngươi không thể ở lại Phế Tích này nữa!” Vị Pháp sư Mĩ
nữ bị trộm mất cây Trượng chỉ vào Cảnh Sát đang các tường mà phát tiết tức
giận.

Bạn Cảnh Sát trong tường trề môi: “Đại tỷ, ta trộm của tỷ cây Trượng này là
muốn tốt cho tỷ thôi. Tỷ có biết cây Trượng này là đồ ăn cắp không?”

“Ngươi mới là trộm đấy!”

“No, no, no, no, ta trộm của ngươi là hành vi hợp pháp làm tăng thú vị mà
thôi, còn cây Trượng cảu ngươi là do đạo nick mà có!”

“Cây Trượng này rõ ràng là do chồng ta mời người đến làm riêng để tặng ta.”

“Bàn Nhược Trượng, pháp khí, lực hồi phục sinh mệnh +1, trí lực +2, tăng sức
sát thương pháp thuật +20, pháp lực cực hạn +40, người sáng tạo: Đường Tiếu.
Dung hợp 2 khối đá của Nữ oa, thời gian duy trì pháp thuật – 10%” Cảnh Sát đọc
thuộc tích, nhìn về phía Chung Cấp.

“…” Chung Cấp im lặng, thật là những thuộc tính quen thuộc đến tận xương.

“Lão công.” Pháp sư mỹ nữ hướng về một Kị sĩ mới tới khóc lóc.

“Các ngươi…” Kị sĩ vừa mở miệng lập tức im bặt.

“…” Chung Cấp cười khổ.

“Hi, người quen nha!” Cảnh Sát cười lạnh.

“Đi đâu cũng gặp!” Tiểu Ngả mặt người trong không cười.

Kị sĩ mới đến không phải ai khác, chính là “bạn tốt” lúc trước của Chung Cấp –
Bá Đao Huyết Ma.

Pháp sư mĩ nữ khóc lóc kể lể với Bá Đao hành vi ác độc của bọn Cảnh Sát.

“Lão công, anh nhất định phải giúp em trả thù, bọn họ lấy trộm của em, còn các
tường, sau này thấy lần nào, giết lần đấy.”

“Muội phu, ta chia một nửa quân số giữ tại nơi Phục sinh, trừ khi bọn họ không
ra ngoài, ra ngoài hay hồi thành đều sẽ làm cho bọn họ chỉ có thể nằm trong
Phế Tích mà thôi.” Một người được Pháp sư mĩ nữ gọi là Ca ca, bộ dạng đầu lĩnh
nói với Bá Đao.

“Xì, khẩu khí cũng lớn ghê.” Tiểu Ngả xoay xoay chủy thủ, lạnh lung nói “Lừa
đảo và cường đạo quả là hợp nhất.”

“Cái này gọi là cá mè một lứa, nồi nào úp vung nấy, cùng một giuộc,…”

“Huynh đệ, ngươi quả là rất biết dùng từ, lại đây cho ta xin chữ kí nào.”

“Không dám, không dám, tất cả đều là nhờ tài liệu sống động, khiến người ta dễ
dàng ghi nhớ thôi/”

Cảnh Sát và Tiểu Ngả ở trong tường người tung kẻ hứng.

“Ngoan ngoãn giao cây Trượng ra, cúi đầu xin lỗi em gái ta, nếu không đừng
trách ta diệt Môn các ngươi.”

“A, ta sợ quá à!” Bạn Cảnh Sát kêu to : “Sắp bị diệt môn, là huyết án nha. Ta
vẫn còn chưa kết hôn, chưa sinh con trai 18 năm sau giúp ta trả thù nữa.”

“Muốn diệt môn phải bước qua xác ta đã.” Tiểu Ngả anh dũng ưỡn ngực.

“Có gan đó ngươi ra đây đã.” Kị sĩ đầu nổi gân xanh.

“Có gan ngươi vào đây, ta lúc nào cũng sẵn sang đón tiếp.” Thích khách nào đó
dũng mãnh vỗ ngực.

Có điều rõ ràng, 2 bên ngoại trừ miệng phun lửa vô hình, mắt phát điện vô
hình, huy động chân khi vô hình toàn thân, trong không trung va chạm vô hình
ra, cái gì cũng không làm được.

“Chung Cấp.” Chung Cấp từ đầu vẫn chưa mở miệng nhận được tin nhắn từ Bá Đao
“Việc lúc trước là ta sai, ta có lỗi với ngươi, ta không phải người, ngươi đại
nhân không so đo với tiểu nhân…”

“…” Chung Cấp im lặng.

“Dù gì chúng ta cũng từng là bạn, lần này là trước mặt vợ ta, đừng khó coi
quá. Ngươi cứ trả cây Trượng lại, rồi xin lỗi trước mặt cô ấy đi.”

“…” Chung Cấp không nói gì.

“Dù sao ngươi cũng đâu có tổn thất gì, trang bị của ngươi bây giờ cũng đã đầy
đủ rồi. Rớt 5 cấp, ta cũng đã nghe nói, chúng ta sẽ giúp ngươi lên lại. Nói
tên Đường Tiếu kia làm lại cho ngươi một cái Trượng nữa là được rồi.”

“…” Chung Cấp lạnh lùng trả lời từng từ một “ Chúng ta từ lâu đã không còn là
bạn bè rồi.”

“Cứ thế này cũng không phải cách. Các ngươi gọi Lão đại của các ngươi tới đây
giải quyết. Không làm cho rõ ràng chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua. Khi dễ
phụ nữ có phải là đàn ông không?” Kĩ sĩ đầu lĩnh phát ngôn.

“Lấy lại đồ vật của mình, ta thấy không cần phải làm rõ.” Chung Cấp mở miệng “
Cây Trượng này vốn là của ta, bị tên đạo nick trộm đi, hơn nữa tên đạo nick đó
lại chính là vị Bá Đao Huyết Ma đây…”

“Đủ tồi, lão bà, đừng so đo với hăn nữa. Về anh sẽ tặng em cây Trượng còn tốt
hơn thế.” Bá Đao nhanh chóng cất tiếng.

“Không cần, em muốn cây Trượng này cơ.” Pháp sư mĩ nữ không chịu.

“Lúc nào ‘người bạn’ Pháp sư của ngươi bị đạo nick “ Cảnh Sát tiếp lời “nhớ
gọi ta nhé, ta còn trả vật về cho cố chủ.”

“Nói nhiều thế làm gì? Cứ thế này chỉ làm lãng phí thời gian luyện cấp của mọi
người. ĐỊnh giải quyết thế nào thì nói mau” Kĩ sĩ đầu lĩnh mất kiên nhẫn nói
“nếu không các ngươi cứ các tường cả đời đi.”

“Thành giao, nhớ giúp ta trông nhà nhé, ta đi ngủ đây.” Tiểu Ngả hoàn toàn tán
thành.

“Phải nói Lão đại tổ đội chúng ta đã, ít ra cũng phải kiếm được vài trăm đồng
tiền vàng chứ.” Cảnh Sát cũng tán thành. Kĩ sĩ đầu lĩnh đầu xịt khói.

“Long long ago, there are a Pháp sư and a Kị sĩ, they are friends…” Kênh Thế
giới của Phế Tích bỗng xuất hiện một cái loa kể chuyện cổ tích. 1 câu mà dùng
tới 3 cái loa cùng nói.

Câu chuyện kể về một Pháp sư bị lừa gạt và một tên Kị sĩ không chút nhân phẩm
đi lừa gạt người khác. Tên người kể chuyện là Ý Tiêm Tiểm đại tỷ vô cùng ôn
nhu, loa dùng để kể chuyện… là Tiêm Tiêm tỷ bóc lột mỗi người một ít.

Đám heo Kim Qua vừa ngoan ngoãn nghe truyện, vừa nhanh chóng di chuyển đến chỗ
bọn Chung Cấp. Người nào người nấy đều chuẩn bị đầy đủ, thư giãn gân cốt,
thanh tỉnh tinh thần…. mùa đông cũng phải nở hoa, phát tình tý chứ…. (- -|||
bó tay bọn này)

Câu chuyện rất đặc sắc, những bằng hữu đang dùng loa khác trên kênh Thế giới
cũng rất phối hợp, chỉ ngồi đó nghe Tiêm Tiêm tỷ không nhanh không chậm kể
truyện. Truyện cũng không dài, lúc đám Kim Qua đến nơi thì cũng đã kể gần
xong.

Còn về việc Tiêm Tiêm tỷ làm thế nào vừa đánh chữ vừa theo kịp tốc độ của mọi
người??? Việc này…. Đương nhiên là do được Giang Hải Lão đại ôm rồi – đám Kim
Qua quay lại nhìn với bộ mặt nhìn tên đần (ý ở đây là nhìn người đọc ý ạ –
-|||)

“Lão công, chuyện bọn họ kể có đúng không?” Pháp sư mĩ nữ lại hỏi chồng mình –
Bá Đao mới phát hiện Bá Đao đã log out.

Sự việc coi như cứ như thế mà kết thúc.

Bạn Cảnh Sát đang kể lại câu truyện làm sao lại đi trộm cây Trượng của Chung
Cấp mọt cách rất … làm trò, mặt mũi hớn hở: “Ta vừa nhìn thấy cây Pháp trượng
phát ra ánh vàng đấy liền cả người như có cảm giác quen thuộc, giống như vận
mệnh trong chốn ú tối bắt lấy ta. Thế là ta cả người chấn động, tinh thần rung
động, hạ thân căng thẳng, gầm khẽ một tiếng lập tức ra tay, thế là đã có cây
Trượng….”

Đám Kim Qua máu phun cao 3 thước.

Sau đó vài ngày, Kim Qua dừng việc luyện cấp vô sỉ, mỗi ngày đều đi đến các
ngóc ngách của Phế Tích du sơn ngoạn thủy, thăm quan du lịch.

“Wa, phong cảnh chỗ này cũng không hề thua kém so với Thác nước.”

“Lại đây, lại đây, tọa độ 101 10, ta phát hiện được một Thế ngoại đào viên
rồi, ha ha ha ha, lần này ta phải làm Đào Tiềm mới được.”

“Đào Tiềm là ai?”

“…. Là tên thích hoa cúc ấy.”

“Ờ, yêu hoa cúc là loại bệnh yêu thực vật. Phải viết lại đa, không để lâu quên
mất.”

“Hoa cúc không phải vật…” Tiêm Tiểm tỷ cải chính. (ậy, tự hiểu, đừng bắt ta
giải thích nhá :D )

Ôn Thành Không lượn lờ trong Tan Thủ bình nguyên, kể lể với các bạn nhỏ lý do
hắn ở đây “ Ta đang đi tìm hóa thân của tà ác trong Phế Tích. Cho dù gặp bất
cứ khó khăn nào ta cũng phải đánh bại hắn, chà đạp hắn, SM hắn, cuối cùng là
tiêu diệt hắn….”

“Nếu tìm không được thì sao?” Bạn nhỏ thuần khiết hỏi.

“Vậy ta sẽ…”

“Tìm đến tận chân trời góc biển, tìm đến tận hơi thở cuối cùng?” Bạn nhỏ nick
xanh nhìn nick Ôn Đại Cung thủ đỏ rực, hoàn toàn tin tưởng Hồng danh của hắn
là do giết người ác mà có.

“Vậy ta sẽ… không tìm nữa.” Ôn Thành Không trả lời vang dội.


Phế Tích - Chương #30