Rắn Nước.


Người đăng: ꧁༺????????ể????❦????????????????༻꧂


  • " duyên" sao ...
    Hoàng Long cái hiểu cái không, gật đầu hỏi lại.

  • mặc dù ta không hiểu tại sao linh hồn ngươi lại mạnh mẽ như vậy, có cửu
    phẩm luyện ấn đến giờ vẫn không thể tu luyện, nhưng vệt sáng vừa rồi, nếu
    không nhầm nó là một ... hồn thú, không đúng nó cũng không phải hồn thú ...
    Phong Khải đang nói thì bỗng nhiên một mặt khó hiểu nghĩ lại.

  • hồn thú ???
    Ta đọc ít sách ngươi đừng lừa ta, không phải trên cái thế giới này chỉ có linh
    thú và dã thú sao, hồn thú là cái khỉ gì.
    Thấy lão hữu còn đang vò đầu suy nghĩ, Lôi Trịnh tiếp lời:

  • linh thú so với linh giả, võ giả cũng cấp mạnh hơn quá nhiều, nó cũng gần
    giống như ngươi vừa tu thể chất vừa tu linh hồn, nhưng bù lại tốc độ tu luyện
    của linh thú lại chậm hơn linh giả cùng võ giả quá nhiều. Linh thú từ tam phẩm
    trở lên nắm giữ thực lực cùng linh hồn quá mạnh mẽ, một số lựa chọn bỏ đi nhục
    thân vướng víu, một số thì bị ép bắt buộc phải bỏ đi thể xác, khi đó linh hồn
    quá mạnh không thể tiêu tan, vẫn giữ trong mình thần trí như lúc còn sống, qua
    thời gian hấp thu đủ thiên địa tinh khí nó trở thành một dạng tồn tại phi vật
    chất, thậm chí vẫn có thể tu luyện như thường, tuy rằng không có nhục thân
    nhưng sức chiến đấu lại gia tăng lên một đại cấp bậc, ngươi cũng biết linh giả
    mạnh mẽ nhờ bỏ qua nhục thân phá hủy linh hồn kẻ địch, hồn thú cũng vậy công
    kích chủ yếu chính là phá hủy linh hồn, mặc dù bỏ qua nhục thân tốc độ tu
    luyện chậm nhiều, nhưng một số linh thú vẫn chọn trở thành hồn thú.
    Hoàng Long gật đầu, Linh thú tu luyện vốn chậm hơn võ giả rất nhiều, bù lại
    sức chiến đấu của linh thú so với võ giả lại vô cùng mạnh mẽ, có thể một vài
    linh thú tuổi thọ sắp kiệt lựa chọn từ bỏ nhục thân, linh hồn sẽ theo đó hấp
    thu thiên địa linh khí mà duy trì thọ nguyên, không khác gì một tính mạng mới.
    Còn một số do bị sát hại, linh hồn không tiêu tan buộc phải trở thành hồn thú,
    mặc dù tốc độ tu luyện vô cùng chậm thậm chí gần như không thể tăng tiến tu vi
    nhưng bù lại được sống thêm một lần nữa thì ai mà không muốn.

  • Hồn thú thức ăn chủ yếu là linh hồn linh thú hoặc là một số hồn thú khác,
    nhưng nó cũng không phải vô địch, khi gặp gỡ linh thú mà linh hồn mạnh hơn nó,
    không những không thắng mà có thể còn bị đối phương hấp thu ngược.
    Lôi Trịnh suy nghĩ một lát rồi nói tiếp.

  • Ngươi cũng đã trở thành linh giả, ta cũng nói luôn, linh sư tam phẩm trở
    lên, linh hải rộng lớn, linh lực cũng đã hóa thành thể lỏng có thể thu phục
    hồn thú làm hồn nô. Có một hồn nô cũng tương đương có một tôn linh giả trợ
    chiến đấu, không chỉ vậy hồn nô luôn luôn mọi lúc mọi nơi rèn luyện linh lực
    cho linh giả khiến linh lực trở nên càng tinh thuần. Trong truyền thuyết nhờ
    vào hồn nô linh giả còn có thể hấp thu linh hồn của linh thú yêu thú khác,
    nhưng bởi phương pháp này quá tà ác, thế nên hơn 5 nghìn năm trước thập nhị
    phán quan, quyết định hủy diệt pháp quyết, phong ấn một số linh sư do hấp thu
    quá nhiều linh hồn linh thú ...
    Vừa nói Lôi Trịnh ánh mắt còn mang theo một tia buồn, chỉ thoáng qua rồi biến
    mất. Hắn quay sang một bên còn đang vò đầu bứt tai Phong Khải:

  • không phải suy nghĩ, tia sáng vừa rồi vừa là hồn thú vừa là linh thú, dù
    sao nó cũng là sản phẩm của thiên đạo, không phải thứ chúng ta có thể hiểu.
    Tiểu tử theo chỉ dẫn của ta dò xét linh hải của mình.
    Lôi Trịnh nhắm mắt lại, ngay lập tức Hoàng Long cảm nhận được một luồng sức
    mạnh vô hình thông qua ấn đường ghi tạc vào não hải của hắn, quá trình này xảy
    ra quá nhanh đến nỗi hắn vô pháp phản kháng: " linh hồn truyền công".
    Chủ nhân cũ của cái thân thể này đọc qua rất nhiều sách về tu chân giới, hắn
    nhớ trong một bí tịch có ghi chép lại phương pháp này, biết Lôi Trịnh không có
    ý xấu, Hoàng Long nhắm mắt lại cảm nhận.
    Một bộ pháp quyết chỉ dẫn dò xét linh hải đơn giản được Hoàng Long vận dụng,
    hắn chưa bao giờ tu luyện nhưng bộ pháp quyết này Lôi Trịnh cố gắng rút gọn
    đơn giản đi rất nhiều, nên chỉ thử vài ba lần hắn đã có thể dễ dàng nắm giữ.
    Hoàng Long thả lỏng cơ thể, tập trung tinh thần tiến vào linh hải, rất nhanh
    hắn liền phát hiện 2 khối cầu một lớn một nhỏ, nhỏ thì bằng chậu nước, lớn thì
    bằng cái hồ, song song tồn tại trong ý thức hải của hắn, tập trung tinh thần
    tiến vào khối cầu nhỏ, trong đó chỉ có một đám khí màu vàng không ngừng du
    tẩu, " chắc hẳn cái này gọi là linh lực " hắn nghĩ, kỳ lạ là hắn phát hiện
    thỉnh thoảng trong đám khí lại phóng ra từng tia từng tia Hoàng Kim Lôi Điện,
    mang trong mình khí tức hủy diệt tương tự như Thiên Địa Diệt Thế Thần Lôi.
    Rời đi quả cầu nhỏ, một lần nữa hắn tiến vào quả cầu lớn, nhìn xung quanh hắn
    thấy một vật thể nhỏ chiếm không đến 1 phần 5 thể tích quả cầu, toàn thân phủ
    đầy vảy trắng, từng tia từng tia hoàng kim lôi điện uyển chuyển du tẩu quanh
    thân, đang cuộn tròn lại hình như ngủ say, :" chắc là Diệt Thế Thần Long con
    ".
    Hắn thận trọng tiến lại, một mặt cổ quái nhìn sang: " không phải nói ngươi do
    thần long sinh ra sao, tại sao nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới không
    khác gì một con rắn nước ". Trong lòng đậu đen rau muống, nghe tiếng động "
    rắn nước " tỉnh dậy, con hàng này toàn thân hình trụ, hai mắt li ti mở hé, một
    mặt tò mò nhìn hắn, hai cái răng nanh nhe ra, đầu lưỡi không ngừng thụt ra
    thụt vào, nhìn qua lại có chút khả ái ... Trông bề ngoài nhìn nó không có một
    chút lông mao bụi nào liên hệ được tới vẻ ngoài hùng dũng, oai phong của Thiên
    Địa Diệt Thế Thần Long cả, " không lẽ vừa rồi có sinh vật nào nhân lúc ông
    không để ý chui vào não hải làm tổ trong này ".
    Trong lúc Hoàng Long đang vò đầu suy nghĩ, sinh vật kia hai mắt híp lại, phóng
    người lên nhanh như chớp há miệng lớn định cắn nuốt tinh thần hắn. May mắn đây
    là trong não hải của hắn mọi hành động của rắn nước hắn đều cảm nhận được,
    nhanh chóng rút tinh thần ra ngoài, miệng đã lớn tiếng chửi mẹ.

  • " bà ngoại mụ nột ngươi, chiếm linh hồn ta làm tổ, thực lực không bằng
    người, ta nhịn. Ta chỉ là muốn xem xem linh hải mình trông như thế nào mà
    thôi, ta cũng không nói là muốn đuổi ngươi ra ngoài, ngươi cắn cái gì, cắn cái
    rắm. "
    Một bên nhìn sắc mặt Hoàng Long bực tức, tái xanh cả mặt, Lôi Trịnh tò mò hỏi
    :

  • thế nào.
    Hoàng Long một mặt bực bội nói:

  • con súc sinh kia chiếm linh hồn ta làm tổ to bằng cả cái hồ, ta vào dò xét,
    nó không vẫy đuôi nịnh nọt lấy lòng thì thôi, còn xuất thủ há miệng cắn ta ...
    Ngươi nói có bực hay không.


Phá Thiên Lập Đạo - Chương #9