Là một thuần thú sư, Aura có một kỹ năng đặc thù, kĩ năng này có thể đồng thời
cường hóa và suy yếu người bị ảnh hưởng. Chỗ đặc biệt của kĩ năng này là có
thể phát tán ra ngoài thông qua hơi thở của cô bé, hiệu quả trong bán kính vài
mét, nếu được kích hoạt thì phạm vi ảnh hưởng có thể tăng lên vài chục mét.
Trong Yggdrasil, mỗi khi xuất hiện hiệu quả cường hóa hoặc suy yếu đều sẽ có
một bảng tin thông báo trước mặt, cho nên người chơi có thể biết được kĩ năng
đã được phát động hay chưa. Tuy nhiên hiện tại, những thứ đó chưa từng xuất
hiện, khiến cho chuyện này khá là phiền toái.
“Không sao, hiệu ứng bị loại bỏ rồi.”
“Vậy à…”
“Nhưng Momonga-sama là một Undead, loại tác động tinh thần này hẳn là không
thể tác động lên ngài chứ?”
Nếu là thế giới Yggdrasill thì điều đó là một sự thật, Undead sẽ không chịu
bất cứ ảnh hưởng tinh thần nào, cho dù ảnh hưởng đó là tốt hay xấu.
“Vừa rồi ta nằm trong phạm vi ảnh hưởng sao?”
“A, vâng.”
Aura rụt cổ lại, có vẻ khá sợ hãi, Mare bên cạnh thì khỏi phải bàn rồi.
“Ta không tức giận đâu, Aura.” Momonga trấn an hai cô nhóc trước mặt “ Ngươi
không cần phải quá sợ hãi như vậy. Chẳng lẽ ngươi cho rằng những kĩ năng như
vậy có thể ảnh hưởng đến ta sao? Ta chỉ muốn hỏi ngươi là vừa rồi có phải ta
nằm trong phạm vi ảnh hưởng.”
“Đúng! Ngài vừa tiến vào phạm vi hiệu quả.”
Aura cảm giác như trút được gánh nặng, nhẹ nhõm trả lời. Momonga cảm thấy rất
áp lực, dạ dày của cậu bắt đầu cuộn trào khó chịu. Nếu như mình bị suy yếu thì
phải làm như thế nào? Mỗi lần nghĩ đến đây, Momonga cảm thấy rất đau đầu, và
cố gắng không nghĩ đến nữa.
“Hiệu ứng vừa rồi là gì?”
“A, hình như là hiệu ứng Sợ hãi.”
“À…”
Cậu không cảm thấy chút sợ hãi. Trong thế giới Yggdrasil, thành viên cùng công
hội, tổ đội không thể công kích lẫn nhau. Mặc dù bây giờ quy tắc này bây giờ
không còn hiệu quả nữa, nhưng vẫn là cần xác nhận lại một chút.
“Ta nhớ được năng lực của ngươi Aura lúc trước đối với người cùng guild…đồng
minh thì không tác động nhỉ?”
“A?”
Aura nhịn không được mở to mắt. Mare bên cạnh cũng lộ ra cái mặt tương tự.
Momonga nhìn thấy hai người thế, xác định được sự thật cũng không phải như
vậy.
“Vậy là ta nhớ lầm sao?”
“A, vâng. Thần có thể tự do thay đổi phạm vi anh hưởng, có lẽ ngài nhầm với
điều này chăng?”
Quy tắc không thể tấn công đồng bạn quả nhiên đã mất hiệu lực. Mare bên cạnh
không bị ảnh hưởng, có lẽ là do tác dụng của trang bị chống ảnh hưởng tinh
thần.
Momonga không hề trang bị bất cứ vật phẩm nào như vậy, đơn giản vì cậu là một
Undead. Nhưng tại sao cậu lại không cảm nhận được trạng thái Sợ hãi?
Có hai khả năng.
Một là dựa vào năng lực cơ bản của mình để ngăn chặn. Hoặc là do passive của
một Undead.
Bởi vì không biết được khả năng nào là đúng, vì vậy mà Momonga phải thực hiện
bước tiếp theo thí nghiệm.
“Ngươi có thể tạo ra hiệu ứng khác không?”
Aura nghiêng đầu, làm biểu tình không hiểu. Nó làm cho Momonga liên tưởng tới
bộ dạng của một chú cún con, không tự chủ được mà vươn tay xoa đầu Aura.
Cảm giác mềm mại như lụa, rât thoải mái. Bởi vì Aura không có biểu hiện ra sự
khó chịu, Momonga có chút rung động muốn đưa tay ra véo má cô. Ý định là vậy,
nhưng cậu chợt bắt gặp ánh mắt của Mare bên cạnh. Ánh mắt cậu nhóc có chút
đáng sợ, khiến cho Momonga không khỏi có chút ngượng ngùng.
Mare suy đang suy nghĩ gì vậy?
Nghĩ ngợi một lúc, Momonga quyết định buông cây trượng, đưa bàn tay còn lại
xoa đầu Mare.
Cảm giác tóc của Mare mượt nhỉnh hơn, Momonga không khỏi sờ thêm một chút.
Chốc sau mới nhớ ra mục đích của mình, Momonga hắng giọng:
“Ta đang làm chút thực nghiệm, cần sự trợ giúp của các ngươi.”
Hai tên nhóc con ban đầu có chút mất tự nhiên, không biết nên phản ứng thế
nào, bất quá lúc Momonga rời tay khỏi đầu họ, khuôn mặt hai người lộ ra chút
thẹn thùng, pha lẫn chút đắc ý.
Aura vui vẻ đáp lại.
“Không thành vấn đề, Momonga-sama. Chuyện này cứ giao cho thần.”
Đưa tay ngăn cô bé Aura đang có chút nôn nóng.
“Chờ chút đã…”
Momonga nắm lấy cây pháp trượng. Giống như khi kích hoạt chiếc nhẫn, cậu tập
trung tinh thần vào cây trượng. Cậu chọn một trong số những viên ngọc được
khảm trên cây trượng, viên “Đá mặt trăng”, artifact cấp Gods.
——Summon Moon Wolf.
Ma pháp được kích hoạt, theo đó triệu hồi ra ba con dã thú.
Ma pháp triệu hồi sinh vật trong Yggdrasil và ở đây giống hệt nhau, nên không
có gì bất ngờ với Momonga cả.
Những con Moon Wolf này rất giống với sói ở vùng Siberia, chỉ khác là trên
thân những con sói này phát ra ánh sáng màu bạc dịu nhẹ như ánh trăng. Momonga
cảm nhận được một mối liên kết kì diệu giữa bản thân và những con sói, cho
thấy cậu chính là chủ nhân của chúng.
“Đây là Moon Wolf sao?”
Giọng Aura có chút không hiểu được tại sao Momonga lại gọi về sinh vật cấp
thấp như vậy.
Moon Wolf - loại quái vật tốc độ tấn công khá nhanh, có thể sử dụng trong các
tình huống tấn công bất ngờ, nhưng level cũng chỉ ở mức 20. Lấy cấp độ Momonga
và Aura ra so thì những con sói này đích thực là loại sinh vật cấp thấp. Tuy
vậy, với mục đích lần này mà nói thì level như vậy là đủ rồi. Yếu một chút mới
tốt.