97 : Ước Mơ Của Các Ngươi Là Gì ?


Lúc này Shokan đã bắn ra vài quả pháo, tuy nhiên lại không gây ra
chút tổn thương nào cho Seaking, nó có vẻ càng giận dữ hơn. Shokan,
Notis và Carmen dã tuyệt vọng.

Lúc này, Tokeru bẻ cổ bước lên, tay phải cầm thanh kiếm trắng dài,
thần thái xuất sắc.

Người ít nói như Notis cũng không nhịn được thét to :

“Senpai, thanh kiếm quá đẹp “.

Shokan và Carmen mặt đen xì gầm thét:

“Giờ là lúc khen kiếm sao ? “.

Tokeru mặt cũng giật giật, thanh niên Notis này đầu óc có chút nước
vào a. Nhìn con Seaking trước mắt đang có dấu hiệu tấn công, Tokeru
nói :

“Bữa tối này của chúng ta là thịt Seaking. Ta phải nói với các
ngươi một điều : sức mạnh của con người không có giới hạn, Seaking -
- không được tính là kẻ mạnh trên biển cả “.

Không đợi ba người có phản ứng, Tokeru đã nhảy lên thật cao, vung
kiếm chém ra kiếm khí.

Một liềm cong vút hiện ra, trực tiếp xé rách phần đầu của con vật.
Vết thương chéo, kéo dài từ đầu xuống đến cổ, sâu hoắm, dài hơn 20
m.

Trong ánh mắt trợn tròn của mọi người, Tokeru thu kiếm. Seaking cũng
nhanh chóng nổi lên, chết đến không thể chết hơn được.

“Chết… chết rồi”.

“Con người, có thể sao ? “.

Notis và Shokan lẩm bẩm, con quái vật như vậy mà chỉ chém một nhát
đã gục. Thậm chí cả đạn pháo cũng không bắn thủng da của nó. Đây
rốt cuộc là nhát chém như thế nào ?

Tokeru và Carmen đã cầm dao và kiếm lên xẻ thịt Seaking, thấy hai tên
điên này mắt vẫn trợn lồi ra, Tokeru quát lớn :

“Nhanh chóng lên lấy thịt, chốc lát nữa sẽ có không ít cá lớn xuất
hiện, các ngươi không muốn ăn sao ?”.

Notis và Shokan cũng nhanh chóng tham gia, trước mắt ăn ngon mới là
quan trọng nhất, thắc mắc gì cứ để sau.

Tokeru cầm trong tay kiếm tốt, xẻ thịt Seaking nhanh như chớp, rất
nhanh số lượng lớn thịt đã được ném lên thuyền, con thuyền cũng rời
xa khỏi khu vực này.

Thịt Seaking rất săn chắc và giàu dinh dưỡng, tuy nhiên do săn nó quá
khó nên ở biển Đông hầu như không có bán. Tokeru lần trước đã ăn một
lần, quả thật nhớ mãi không quên a.

Carmen rất nhanh nhẹn chế ra nước sốt, bắc lửa, trực tiếp mở tiệc
trên boong tàu. Notis, Shokan và Tokeru đều tham gia cắt thịt ngâm tẩm,
nhiệt tình mười phần.

Đương nhiên hiệu xuất của Tokeru vẫn nhanh chóng nhất, các miếng thịt
mỏng đều tăm tăm rất nhanh đã chứa đầy.

Carmen đã bắt đầu nướng, mùi thơm phát ra quả thật là không thể kìm
chế được. Shokan và Notis miệng chảy ròng ròng nước bọt, hiển nhiên
đã khó dằn lòng a.

“Mở tiệc thôi “.

“Yes”.

Mấy người nhanh chóng động đũa, tiêu diệt các miếng thịt. Shokan và
Notis luôn miệng xuýt xoa, quá ngon.

Shokan nhà giàu nhưng chưa bao giờ được ăn loại thịt này, Notis thì
đương nhiên không cần nói. Cảm giác miếng thịt thơm ngon, hơi dai, ngậy
mùi quả thật tuyệt phẩm.

Carmen vừa ăn ánh mắt vừa liếc nhìn Tokeru, nàng chưa bao giờ được
làm thịt những động vật cao cấp như thế này. Nàng ra biển chính là
muốn tìm ra những nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp nhất. Tokeru cho nàng
cảm giác tin cậy rất cao, có thể ước mơ của nàng sẽ thành thật.

Ăn uống no đủ, bốn người quây lại nói chuyện phiếm, Shokan hăng hái
nói :

“Thuyền trưởng, vừa rồi nhát chém đó quả thật kinh điển, trên biển
có người nào so sánh được không ? “.

“Có, hơn nữa không ít. Xếp trên ta còn có kiếm hào, đại kiếm hào.
Hơn nữa những người mạnh hơn ta mà không dùng binh khí cũng rất
nhiều “.

Tokeru nói thật, hắn cũng chưa trở thành kiếm hào chân chính. Kiếm
khí mà hắn chém ra thuần túy dựa vào sức mạnh để bắn ra ngoài.
Nó thiếu đi lực xuyên thấu và sức lan truyền. Sai khác này chỉ có
người sử dụng kiếm mới nhận ra được.

Kỹ xảo thì Tokeru đã nắm giữ nhưng luyện tập mãi chưa thành công,
hắn thấy mình đang thiếu một cái gì đó.

“Thuyền trưởng, có thể dạy chúng tôi tu luyện được không ? “.

Shokan nói, hắn phát hiện ra nếu muốn bước vào Đại Hải Trình, không
mạnh mẽ thì không thể được. Notis và Carmen cũng sáng mắt lên, trông
đợi không ngớt. Carmen biết rõ sức mạnh của nữ tính cũng rất kinh
khủng, trước kia Gion chiến đấu nàng cũng nhìn thấy.

“Được, ngày mai ta sẽ dạy mấy người tập luyện. Tuy nhiên nếu không
chăm chỉ thì cũng không có chút tác dụng nào “.

“Cảm ơn thuyền trưởng “.

Ba người hớn hở nói, bọ họ đều có ước mơ, để thực hiện ước mơ
đó, không thể cứ dựa vào Tokeru che trở được.

“Thuyền trưởng, chúng ta mấy hôm nữa sẽ đến đảo Dawn “.

“Ồ, nhanh vậy à. Shokan ngươi đến đó bao giờ chưa ? “.

“Chưa từng, nhưng vương quốc Goa thì đã nghe nói nhiều “.

“Chúng ta lần này đến xem một chút rồi sẽ đi thẳng đến Đại Hải
Trình. Ta cũng rất tò mò về vương quốc này, nghe nói có tiệm rèn
lớn ở đó“.

Notis ánh mắt sáng lên, đây là điều làm hắn hứng thú. Tokeru cười
cợt, hắn đến đảo Dawn với nhiều mục đích.

Thứ nhất muốn đi xem một chút Luffy, Ace và Sabo. Thứ hai là muốn
nhìn thấy vương quốc Goa có dạng gì. Thứ ba là hắn muốn lấy nghề
nghiệp hộp quà và - - - tình yêu hộp quà.

“Thuyền trưởng, có thể cho ta xem thanh kiếm đó không ? “.

Notis nhìn thấy thanh kiếm bên cạnh Tokeru, ánh mắt sáng lên. Đây
chính là thanh kiếm tốt nhất của Tokeru hiện tại, đương nhiên cũng
nằm trong top những thanh kiếm cao cấp nhất thế giới.

Tokeru ném thanh kiếm cho Notis, mở miệng nói :

“Chất lượng cực phẩm đại bảo kiếm, rèn bằng hợp kim cao cấp. Khi
nào ngươi đủ trình độ thì có thể sử dụng những hợp kim này “.

Notis liên tục gật đầu, say mê ngắm nghía thanh kiếm, nét si mê lộ rõ
trên mặt. Hắn rất thích nghề rèn, đồng thời cũng yêu luôn kiếm tốt.
Rèn được kiếm tốt lúc nào cũng là mục tiêu của hắn.

Thấy tên này si mê như vậy, Tokeru cũng cười nhẹ nhàng. Có thiên phú
đồng thời yêu nghề, tên này sẽ tiến rất xa.

“Mọi người, nói ra ước mơ của mình đi. Ta sẽ nói trước : ước mơ của
ta là thay đổi thời đại này, biến thế giới này trở thành một thiên
đường trong tâm trí ta “.

Ba người khác nghe được cũng chấn động, nhiệt huyết sôi trào lên.
Carmen nói trước :

“Ta muốn đi khắp nơi, tìm được những nguyên liệu nấu ăn tốt nhất “.

“Ta muốn trở thành một thợ rèn vĩ đại,, có thể rèn được những
thanh kiếm tốt nhất “.

“Ta thì muốn trở thành một hoa tiêu xuất sắc nhất, đặt chân lên mọi
hòn đảo và vẽ ra bản đồ thế giới. Nói thật, ta có chút sợ hãi
với ước mơ của mình “.

Tokeru cười to, hào khí nói :

“Nếu nghĩ đến một giấc mơ mà không đủ làm ngươi sợ hãi thì nó quá
nhỏ bé đối với ngươi “.

“Đúng “.

Sáng hôm sau, Tokeru bắt đầu hướng dẫn tất cả luyện tập. Trước tiên
phải tập hít thở đúng cách, quá trình này không dễ, phải có thời
gian. Sau đó là các bài tập cơ thể bình thường, chống đẩy, bơi lội,
nâng tạ.

Nghị lực của mọi người đều rất lớn, kể cả Carmen cũng cắn răng
rèn luyện xong. Hiển nhiên khát khao lực lượng đã đủ lớn a.

Tuy nhiên có vấn đề mà Tokeru đang đau đầu, đó là tiềm lực. Cả ba
người đều không được tạo nên nền móng tiền lực từ nhỏ, tương lai sẽ
rất có hạn.

Tokeru cũng không có tiềm lực nhưng hắn lại có thiên phú ‘ thao thiết
‘, do đó tương lai của hắn cao đến đáng sợ. Tuy nhiên người khác lại
không có được loại thiên phú này.

Nếu như cứ luyện tập chăm chỉ, cùng lắm thì mấy người cũng chỉ lên
đến đẳng cấp của thiếu tướng mà thôi. Đương nhiên nếu ăn Trái Ác
Quỷ thì lại khác biệt.

Vấn đề nữa là cả ba đều không thích ăn Trái Ác Quỷ, rõ ràng điểm
yếu của Trái Ác Quỷ không phải ai cũng chịu đựng được.

Tokeru trông chờ vào hệ thống sẽ đổi mới ra vật phẩm gì đó có thể
tăng tiềm lực lên cao. Đó là tiên đan hay là công pháp gì đó… tuy
nhiên nếu có hiển nhiên giá sẽ rất cao, Tokeru không đủ PE để mua a.

Xem ra hắn phải nghĩ ra cách gì đó có thể lấy được PE, và hy vọng
sẽ có gì đó tăng chỉnh thể thực lực thuyền viên lên cao.

Cửa hàng hệ thống mấy hôm nay không có món đồ gì đặc biệt, Tokeru
không có ưng ý với món đồ nào cả.

Thực chất Tokeru có mua thêm được hai viên thông mạch đan nhưng lại
không có công pháp gì. Thông mạch đan giá cả rẻ mạt, tác dụng cao
trong thế giới võ hiệp nhưng bây giờ thì chưa thể hiện ra giá trị
của mình.

Không rõ phải đến bao giờ mới có chút công pháp xuất hiện để tu
luyện.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #97