Tên đầu trâu kia không quan tâm đến việc Tokeru thay đổi vũ khí, hắn
đang lao đến như mọt con trâu đích thực. Tay trái vươn ra đâm thẳng về
phía của Tokeru.
Tay phải của hắn mạnh mẽ hơn nhưng hiển nhiên bây giờ đã phế bỏ,
chỉ có thể dùng tay trái. Mặc dù hơi kém hơn nhưng uy thế hoàn toàn
lộ ra, thêm cả sự giận dữ của hắn cũng làm cho chiêu thức thêm đáng
sợ.
Đây là điều đám binh sĩ Hải Quân nghĩ, còn Tokeru thì khác, hắn
thấy số 9 lộ ra quá nhiều sơ hở, hơn nữa trên ngón tay còn không bọc
đủ Haki, độ cứng thua kém các chiêu trước rất nhiều.
Tokeru hai tay cầm kiếm, ánh mắt chăm chú, miệng gầm nhẹ :
“Nhất kiếm phái – Lôi phạt “.
Trong nháy mắt, ánh kiếm lóe ra như tia chớp. Thanh kiếm chém xuống
như lôi đình, vang ra tiếng rít như sấm. Lưỡi kiếm trực tiếp chém
thẳng đến số 9 đang lao đến.
“Cạch”.
Số 9 hoảng sợ phát hiện, những ngón tay trái của mình không
thấy—đúng, không thấy.
Ba ngón tay vừa dùng đã bị chặt xuống tận gốc, màu chảy đầm đìa.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Tokeru nói :
“Ngươi quá chủ quan, đồng thời cũng không đủ bình tĩnh. Khi ngươi bắt
đầu theo dõi ta, ngươi chắc chắn sẽ phải chết. Tuy nhiên hôm nay ta sẽ
không giết ngươi mà sẽ để ngươi cảm nhận cảm giác tàn phế vài năm
đã. Xin chào, đầu trâu “.
Cromwell thấy tình huống như vậy, nhanh chóng ra lệnh bao vây Tokeru,
trầm giọng nói :
“Xin lỗi nhưng cậu không thể đi “.
“Cromwell, ngươi nghĩ có thể cản lại ta sao ?”.
“Ta không cản được nhưng còn có các binh sĩ, súng ống, pháo… chắc
chắn sẽ đủ cản lại ngươi “.
Tokeru trong lòng cũng bội phục không ngớt. Cromwell đã hiểu rõ Tokeru
không còn thể lực nữa, nếu sử dụng chiến thuật biển người cùng
súng ống thì có thể bắt được. Đương nhiên cái giá phải trả là
không nhỏ.
Tokeru thật sự đã quá mệt, thể lực của hắn đã thấy đáy, bây giờ
còn không thể chém ra kiếm khí nữa. Đương nhiên hắn vẫn có thể chạy
thoát nhưng không phải theo cách thông thường.
“Hệ thống, sử dụng không gian bước nhảy “.
Chỉ trong nháy mắt, Tokeru trực tiếp biến mất trước mặt của bao
nhiêu người, không hề có một chút do dự nào. Nếu không phải hậu quả
của trận chiến ngay trước mắt, thì có lẽ đám người có thể cho
rằng Tokeru chưa từng xuất hiện qua.
“Nhanh, mau chóng lục soát “.
Cromwell ngẩn người, nhanh chóng hô lớn.
Cách đó gần 50 km, trên một con tàu cỡ vừa, một bóng dáng lóe lên.
Tokeru đã đứng trên thân tàu, hắn ngay lập tức nôn thốc nôn tháo.
“Không ngờ ta lại bị say không gian “.
Loại thẻ không gian bước nhảy này hắn đã đạt được khi mở hộp quà
trước kia. Bây giờ mới có cơ hội sử dụng, khoảng cách là 50 km.
Trước khi con tàu ra khơi, Tokeru đã định vị tọa độ ở trên tàu, trong
vòng 50 km, chỉ cần Tokeru ra lệnh, hắn sẽ nhảy qua không gian đến
thẳng tàu này.
Điểm yếu là Tokeru phải đích thân có mặt ở nơi định vị tọa độ, sau
đó phải đảm bảo mình không cách xa quá 50 km. Thêm một điểm yếu nữa
đó là cảm giác nhảy qua không gian quả thật không dễ chịu, giống như
say xe vậy.
Đây chính là một trong những lá bài tẩy của hắn. Chính vì có nó,
Tokeru có thể tự tin ở lại chiến với số 9 một trận, không đánh
được thì vẫn có thể chạy trốn thoải mái. Đương nhiên kết quả thì
ai cũng biết rồi, hắn rất hài lòng.
“Thuyền trưởng “.
“Thuyền trưởng “.
“Tokeru-kun “.
Ba người khác trên thuyền lúc này mới chạy ra ngoài, nhìn thấy thảm
trạng của Tokeru cũng kinh hãi không ngớt, Carmen thậm chí đã khóc
lên.
Bây giờ nhìn Tokeru chẳng khác gì ăn mày, đầu tóc rối bời, bẩn
thỉu, ngực có ba vết máu, đùi và lưng cũng có vết đâm, máu đen đặc
dính chặt vào quần áo. Hiển nhiên vừa trải qua một cuộc chiến đấu
thảm liệt.
Tuy nhiên ở thế giới One Piece này thì vết thương như thế này cũng
chưa tính là trọng thương. Tokeru đa số là hao hết thể lực thì trông
mới uể oải như vậy.
Hiện tại đã sáng hẳn, có lẽ là khoảng 7 giờ sáng. Tokeru đã chiến
đấu với cường độ cao trong vòng hơn ba giờ đồng hồ. Đây quả thật là
trận chiến mệt mỏi nhất của hắn từ khi đến thế giới One Piece này.
Tokeru thấy ánh mắt lo lắng của mọi người, cười yếu ớt :
“Xuất phát đi, mục tiêu là đảo Dawn “.
“Được “.
Notis và Carmen đỡ Tokeru về phòng, Shokan thì chạy đi lái thuyền.
Hắn nhìn thấy vết thương của Tokeru cũng không quá nặng nề, để Notis
và Carmen chăm xóc hợp lí hơn.
Ba ngày sau, vết thương của Tokeru đã đóng vảy, thể lực của hắn đã
khôi phục hoàn toàn.
Trên thuyền không có bác sĩ chân chính, nếu có thì Tokeru đã khôi
phục nhanh hơn nhiều.
Trên một chiếc bàn tròn, Tokeru và ba thuyền viên đang ngồi quây quần.
Đây chính thức là lần tụ hội đầu tiên trên thuyền này. Không khí
quả thật rất tốt, tiếng cười nói liên tục.
“Thuyền trưởng, hôm trước cậu chiến đấu với ai vậy “.
Shokan tò mò hỏi, hắn nhịn câu hỏi này khá lâu rồi, bây giờ Tokeru
khôi phục cũng nên biết.
“Kẻ này, cậu cũng biết đó. Ngón tay dài, cao lớn .. “.
“Là hắn, nếu tôi có mặt ở đó, nhất định phải cho hắn nhừ tử “.
Tokeru bật cười :
“Hắn rất mạnh, đến ta còn vất vả lắm mới chiến thắng. Nếu tên này
cẩn thận thì chưa chắc ta đã thắng được “.
Tokeru nói là sự thật, nếu không phải tên này quá tự tin vào
‘Shigan’ của mình thì chắc chắn sẽ không thua như thế. Tokeru lợi
dụng thói quen của hắn để sử dụng Mjolnir tấn công. Với sức mạnh
toàn thân của Tokeru cộng với sức nặng 10 tấn của Mjolnir, lực ép
xuống là cực lớn.
Vậy mà tên đầu trâu lại dám dùng ngón tay để đón đỡ, qủa thật là
không biết sống chết. Mjolnir của Tokeru chỉ là hàng nhái nhưng chất
liệu vẫn là cao cấp nhất. Thế giới cao cấp như Marvel còn ít người
có thể phá hủy, thế giới One Piece thì không ai có thể hủy nổi.
Dính phải một nhát búa như vậy, gãy tay là đương nhiên. Chuyện về
sau chủ yếu do tên này quá tức giận, haki không dùng đủ nên bị một
thanh kiếm chất lượng cao cấp nhất trên thế giới này chém đứt ngón
tay.
Shokan nghe được Tokeru đánh giá như vậy cũng trố mắt, hắn chưa được
tiếp xúc với cảnh giới sức mạnh khủng nên không đoán được tên đầu
trâu kia mạnh thế nào. Shokan nói :
“Có thể mạnh bằng Cromwell đại tá sao ? “.
“Ha ha, trong cuộc chiến của chúng ta, Cromwell chỉ đứng bên ngoài
nhìn “.
Tokeru cười to, hắn đã bỏ xa Cromwell từ lâu càng đừng nói đến tên
CP-0 kia.
“Cromwell đại tá làm trọng tài sao ? Quả nhiên ông ta vẫn là mạnh
nhất “.
Shokan lại nghe không hiểu ý của Tokeru, hiển nhiên điều này làm
Tokeru vừa bực mình vừa buồn cười. Tokeru cười cợt :
“Không phải là trọng tài, ông ta còn chưa đủ tư cách để tham dự
chiến đấu “.
“Làm sao có thể “.
Shokan không tin, hắn biết Tokeru mạnh nhưng không cho rằng Tokeru có
thể thắng Cromwell, dù sao Cromwell được nhiều người công nhận là
quái vật. Shokan định nói tiếp thì Tokeru chợt phất tay cười to :
“Ha ha, các ngươi có lộc ăn rồi “.
“Vì sao ?”.
Notis hỏi nhanh, hắn vừa ngắm nghía thanh kiếm Âu của Tokeru vừa hỏi.
Chẳng lẽ Tokeru dấu diếm chút của ngon vật lạ hay sao ? Carmen và
Shokan cũng nghĩ vậy nhưng chưa kịp nói gì thì đã thấy cột nước
trước thuyền dâng lên cực lớn, một con Seaking nổi thẳng lên, đầu sư
tử thân rắn, dài gần trăm mét.
“Quái vật biển “.
“Sea aaa king “.
Carmen run rẩy nói, Shokan ánh mắt co rút lại, lao thẳng đến bánh
lái, hắn phải đổi hướng tàu ngay. Tuy trong lòng sợ hãi nhưng lúc
này hắn phải cố gắng điều khiển tàu, hi vọng sống sót.
Notis cầm chặt lấy thanh kiếm, hắn cũng đang run chân. Tuy nhiên nếu
không chiến đấu thì sẽ phải chết. Chỉ có chiến đấu thì mới có cơ
hội.
Tokeru nhìn thấy tất cả biểu hiện, hắn rất hài lòng. Ai cũng sợ
chết nhưng nếu như sợ đến không dám phản kháng thì sẽ không thể
trưởng thành hơn. Càng gần cái chết, con người càng khao khát sức
mạnh hơn. Thứ mà Shokan và Notis cần lúc này đó là sự khao khát
đó.
Con Seaking này không biết rằng nó đã vào thực đơn của Tokeru, nó
vẫn đang gầm thét dữ dội, mùi hôi từ miệng của nó quả thật kinh
khủng. Tuy nhiên đích thật nó đã gây ra sự sợ hãi không nhỏ cho mấy
người. Cả ba người đều cùng có một câu hỏi :
“Sức người cót thể đánh bại quái vật này hay sao ? “.
Tokeru cảm thấy mình nên ra tay. Thứ nhất là ba người đã có đủ sự
sợ hãi trước cái chết, đã đến lúc Tokeru khiến họ khát khao sức
mạnh. Thứ hai là quả thật miệng của con Seaking này quá thối, hắn
không thể chịu đựng được.