Shiki biết được con trai mình đang ở tiệm rèn của Tokeru thì cũng an
tâm lại. Dù sao ở nhà người quen cũng không có gì phải lo lắng, hơn
nữa Shiki rất sẵn lòng để con trai mình kết giao với Tokeru.
Shokan đang liên tục nhai nuốt đống thức ăn trước mặt, vừa ăn vừa giơ
ngón cái lên. Từ bé đến lớn hắn ăn uống không thiếu thứ gì, các
đầu bếp lớn với đủ mọi nguyện liệu tốt đều được ăn thường xuyên,
dù sao Shiki cũng không thiếu tiền. Tuy nhiên hôm này ăn sáng ở tiệm
của Tokeru tuyệt đối là ngon nhất, không cần phải suy nghĩ.
Carmen từ khi lấy được công thức mà Tokeru đưa cho liền không ngừng
nghiên cứu, đã có thể làm ra không ít món ngon.
Tất nhiên đa phần các món ngon đó đều vào bụng Tokeru, hắn ăn uống
thoải mái như muốn lên trời. Hôm nay Shokan rất may mắn mới được
thưởng thức. Nên nhớ đám thợ rèn thân quen đều chưa được ăn mấy món
mới này a.
“Tokeru, có rượu không ? “.
“Muốn uống sao, được, để ta uống cùng. Tuy nhiên tửu lượng của ta
rất cao đó “.
Tokeru cười to cầm một thùng rượu ra, bắt đầu rót.
Người với người kết giao với nhau thì điều quan trọng nhất đó là
thuận mắt. Nếu ngay cả nhìn cũng đã khó chịu thì đừng nói đến
nói chuyện. Tuy Shokan không phải dạng anh tuấn đẹp trai gì nhưng
Tokeru thấy thuận mắt, nói chuyện cũng đủ vui vẻ.
Shokan sau khi ngà ngà say, lớn tiếng nói với Tokeru:
“Tokeru-san, nếu ta gặp được tên hôm qua, nhất định sẽ đánh cho hắn
mất mấy cái răng “.
“Được, có chí khí “.
Tokeru cười to, đánh cho hắn mất mấy cái răng ? đến Tokeru thực lực
thiếu tướng cao cấp còn chưa chắc đã đối đầu được với tên đầu trâu
kia thì nói gì đến người bình thường như Shokan ? Tuy Shokan nói lời
này có chút mạnh miệng nhưng Tokeru thích nghe, ai bảo tên đầu trâu
kia cũng là kẻ thù của hắn đâu ?
Sau này khi Tokeru đi giết tên kia, nếu thuận lợi không chừng cũng đưa
hắn đến trước mặt của Shokan để hắn trả thù một chút.
Một tháng trôi qua, cuộc sống của người dân trên Logue Town vẫn diễn
ra bình thường. Kể cả hải tặc lẫn Hải Quân trong giai đoạn này đều
tương đối im ắng.
Hôm nay tiệm rèn Tokeru đặc biệt hơn mọi ngày.
Trong lò rèn, tiếng cười của Tokeru sang sảng phát ra, trong đó ẩn
chứa sự hưng phấn, đắc ý.
Đám thợ rèn bên ngoài cũng hiếu kì không thôi, đù sao rất ít khi
Tokeru cười lớn như vậy, kể cả khi chiến thắng trong cuộc so kiếm
với tiệm rèn của Ishida gia tộc cũng không.
“Chẳng lẽ có kiếm tốt ra đời ? “.
Notis lẩm bẩm, hắn cũng không nhịn được trông mong. Nếu thanh kiếm
mới này không đủ tốt thì ông chủ đã không đắc chí như vậy. Mà chất
lượng kiếm của ông chủ trước đó đã quá cao rồi, bây giờ còn cao
hơn, không biết sẽ đạt đến cảnh giới nào đây ?
Trong lò rèn, Tokeru hưng phấn vuốt ve lưỡi kiếm dài. Đúng, hắn đang
rất hưng phấn.
Đúng như Notis đã dự đoán, hắn sắp có thanh cực phẩm đại bảo kiếm
đầu tiên. Tuy rằng chưa mài kiếm nhưng hắn đã cảm nhận được linh hồn
cực kì mạnh mẽ của lưỡi kiếm này.
Linh hồn lần này khác biệt hoàn toàn với các thanh kiếm cho Hải
Quân và các thanh kiếm Series 1 trước đó. Nó rất mạnh, đủ mạnh để
có tác động đến linh hồn của kiếm khách. Tất nhiên với người làm
ra kiếm như Tokeru thì có thể bỏ qua sự tác động này.
Hơn nữa, Tokeru cảm giác được linh hồn của thanh kiếm đang tự động
dưỡng dục cái gì đó, rất có thể là một loại năng lượng, cảnh
giới nào đó. Tuy nhiên bây giờ Tokeru chưa thể xác định được rõ ràng
nhưng chắc chắn là nó sẽ có lợi cho Tokeru về sau.
Thanh kiếm này là một thanh Nodachi đúng nghĩa với lưỡi kiếm rất
dài, khoảng 1.2 m. Nếu thêm cả phần tay cầm và vỏ kiếm nữa thì
tổng chiều dài của thanh kiếm sẽ lên đến khoảng 1.5 m.
Đây là thanh kiếm được Tokeru rèn cho trường phái nhất kiếm, dùng hai
tay để trảm kích. Đương nhiên là hắn đã làm thanh kiếm theo tiêu
chuẩn của mình, trường phái nhất kiếm.
Tokeru nhanh chóng cầm lưỡi kiếm này ra ngoài, hắn sẽ đích thân mài
kiếm. Mặc kệ đám thợ rèn đang đứng nhìn, Tokeru phất tay nói :
“Đi làm việc đi “.
Tokeru nhanh nhẹn chạy đến phòng mài kiếm, bên trong luôn đặt đầy đủ
các loại đá mài với kích thước đã được cắt phù hợp.
Tokeru nhanh chóng ngồi xuống bắt đầu, rất nhanh trong phòng vang lên
tiếng mài đá sột soạt, thời gian nhanh chóng trôi qua.
Nhà của Shiki.
“Bố già, ngày mai ta sẽ đi đến Kitetsu tiệm rèn ăn cơm. Nghe nói hắn
mời vài người bạn thân quen đến để ăn mừng gì đó, bữa tiệc nhỏ “.
Shokan vừa vẽ bản đồ vừa nói, hắn đã được Tokeru mời. Tuy không
biết là vì chuyện gì nhưng cứ được mời ăn miễn phí là hắn ưa
thích, hơn nữa đồ ăn mà Carmen đầu bếp làm quả thật quá ngon.
“Ừm, cứ đi thôi “.
Shiki cũng thoải mái nói. Shokan kết bạn với Tokeru làm hắn vui mừng
không thôi, dù sao Shiki cũng tin tưởng và khâm phục Tokeru không ít.
Kết bạn với người như vậy rõ ràng tốt hơn đi lại với đám lưu manh
kia nhiều.
“Bố già, rõ ràng là con quen biết Tokeru sau bố rất nhiều nhưng hiện
nay lại thân thiết hơn, bố có biết tại sao không ? “.
Shokan cười đểu nhìn Shiki, hỏi vặn. Shiki nghe được, suy nghĩ một ít
rồi nói :
“Các ngươi đều trẻ tuổi, nói chuyện hợp hơn “.
“Đây chỉ là một phần lí do, chủ yếu là … “.
“Là gì ? “.
“Vì ta có nhân cách mị lực hơn a “.
Shokan vừa nói vừa cười toe toét chạy, để lại lão già Shiki đứng
sau giận dữ hô to.
Tiệm rèn Kitetsu.
Hôm nay Tokeru chủ động mở tiệc, không mời nhiều người. Chỉ loanh
quanh mấy tên thợ rèn trong tiệm, thêm Shokan nữa mà thôi.
“Hắc hắc, hôm nay ta rất vui vẻ, mời mọi người đến uống mấy chén “.
Tokeru hưng phấn nâng chén lên, chuẩn bị cạn.
“Khoan đã, không phải ngươi nên nói lí do trước sao ? “.
Shokan mở miệng cắt ngang, hắn là bạn của Tokeru, không có nhiều
kiêng kị như đám thợ rèn.
“Ồ, ta chưa nói sao ? Lí do ngày hôm nay là : ta đã rèn xong … Series 1
gồm 7 thanh kiếm “.
Tokeru cười cởi mở nói, hắn định nói ra mình đã rèn được cực phẩm
đại bảo kiếm nhưng lời đến miệng thì lại nuốt về, đổi lí do khác.
Ai bảo hắn đang bị Cp-0 theo dõi, nếu Hải Quân và Ngũ Lão Tinh biết
chuyện thì không biết Tokeru có thể thảnh thơi đến ngày mai hay không
?
Tuy nhiên đích thật là hắn đã rèn xong tất cả các thanh kiếm của
Series 1, chuyện này cũng rất đáng ăn mừng. Dù rằng mấy thanh kiếm
của Series 1 đã hoàn thành cách đây nửa tháng rồi.
“Ồ, được. Sao không lấy ra cho mọi người chiêm ngưỡng “.
Shokan hào hứng tiếp lời, hắn biết rõ Tokeru rèn kiếm quả thật rất
giỏi. Thừa dịp này chiêm ngưỡng tác phẩm đắc ý của Tokeru cũng
được a. Các thanh kiếm mà tiệm Tokeru bán ra ngoài không phải là
chính tay Tokeru rèn ra mà chỉ là do các thợ khác rèn mà thôi, chất
lượng không cùng trên một mặt bàn.
Tokeru cười hắc hắc, giả vờ giả vịt chạy về phòng rồi mang 7 thanh
kiếm trong kho đồ ra, thuận tiện lấy cả Nhật kí thợ rèn ra luôn.
Nhìn thấy thanh kiếm mới tinh đặt trên kệ, Tokeru thầm nói :
“Ngươi yên tâm, sẽ có lúc ta sẽ đưa ngươi nổi tiếng khắp biển cả “.
Thấy đám người đang ồn ào bên ngoài, Tokeru ôm nhanh mấy thanh kiếm ra
ngoài.
Notis và Shokan nhanh mắt nhìn thấy, lập tức chạy đến cầm kiếm,
nhanh chóng rút ra nhìn.
“Oa, thật đẹp “.
Shokan lần đầu tiên nhìn thấy những thanh kiếm này, kêu to không ngớt.
Những thanh kiếm của Tokeru vẻ ngoài được làm bằng gỗ hay ngà voi,
trậm trổ tinh thế mềm mại.
Lưỡi kiếm sắc bén với 7 màu sắc đặc trưng, đường vân hamon cuồng
dã, hoang dại. Chỉnh thể thanh kiếm vừa nghệ thuật lại vừa nguy
hiểm, tràn đầy sức hấp dẫn.
Đàn ông luôn có hứng thú lớn với đao kiếm súng ống, nhìn thấy
những thanh kiếm như thế này càng thêm thích thú hứng khởi.
Tiếng xuýt xoa tán thưởng chỉ được dừng lại khi đám người xem xét
quyển Nhật ký thợ rèn của Tokeru. Bầu không khí trong nháy mắt im
ắng đến tột cùng, Shokan cũng không nhịn được bật cười :
“Đủ vô sỉ a huynh đệ “.
Với lời lẽ trong Nhật kí thợ rèn, đám người ai cũng điên cuồng
giật giật miệng. Kể cả Notis và Yuba dù đã xem trước đó cũng phải
quay đầu đi, mồ hôi liên tục rơi xuống.
Đây chỉ là chút nhạc đệm, khi tất cả món ăn đưa ra thì mọi người
lập tức nhập cuộc, nhanh chóng tiêu diệt đồ ăn và rượu ngon trước
mặt. Kể cả Tokeru cũng không ngoại lệ.