Francis cũng thở dài rồi nói :
“Shokan đã ra tù và trở về được 3 hôm rồi “.
“Vậy hôm nay lão đến đây làm gì ? “.
“Lão muốn để con trai đi làm hoa tiêu cho thương hội, tuy nhiên có vẻ
như con lão không muốn. Nếu Shokan muốn đi, tôi rất sẵn lòng. Giờ có
lẽ lão đang về thuyết phục con trai rồi “.
“Không phải tên đó muốn làm hoa tiêu sao ? bây giờ còn cần thuyết
phục ? “.
“Cậu không hiểu, thương hội chỉ loanh quanh đi biển trong Đông hải,
không có một hoa tiêu nào lại không muốn vào Đại Hải Trình cả.
Chúng tôi không thể vào Đại Hải Trình được, quá nguy hiểm “.
Tokeru gật gù, Đại Hải Trình mới là miền đất hứa, Đông hải quả
thật quá nhỏ rồi.
“Francis, có con thuyền nào lớn không ? tôi muốn mua một chiếc “.
“Cậu định ra biển sao ? “.
“Đúng, Logue Town không còn phù hợp nữa. Yên tâm tiệm rèn vẫn còn
tồn tại, kiếm vẫn sẽ bán cho ông “.
“Cũng đúng, người trẻ tuổi thì nên đi đây đi đó, khám phá một chút
“.
Francis cười nhẹ một cái, hắn đứng dậy móc trong ngăn kéo ra một
quyển sách nhỏ đưa cho Tokeru, rồi nói :
“Đích thật thương hội mới đóng một số tàu nhưng không lớn lắm, cậu
tự xem đi “.
Tokeru liên tục lật xem từng chiếc, thuyền mà Francis mới đóng là
tàu chở hàng loại vừa và nhỏ. Đại đa số đều dài khoảng hơn 20 m,
rộng 5 m và trọng tải nhỏ.
Những chiếc tàu này đều được đóng ở công xưởng lớn nhất của biển
Đông và chất lượng đảm bảo. Vấn đề duy nhất là gỗ đóng tàu không
thích hợp chống chọi với bão và sóng lớn nên không thích hợp đi
đến khu vực biển động mạnh mẽ.
“Ồ chiếc này ?”.
Trang cuối cùng, một chiếc tàu lọt vào tầm nhìn của Tokeru. Dài 40
m, rộng 12 m, mũi tàu nhọn hoắt, bọc thép ở đầu, thân tàu thiết kế
thon dài giống như con cá mập, buồm lớn, nhìn quá rất chắc chắn.
“Đây là con tàu cũ, được mua lại từ Hải Quân. Nghe nói đây là con
tàu của một băng hải tặc trong Đại Hải Trình. Hải Quân sau khi đánh
bại băng hải tặc này đã rao bán nó “.
“Tàu này giá bao nhiêu tiền ? “.
“120 triệu Belly. Nếu muốn thì tôi sẽ đưa cậu đi xem. Con tàu này
không thích hợp chở hàng, ưu điểm lớn nhất của nó là tốc độ nhanh
“.
“Được, nếu được thì tôi sẽ mua nó “.
Tokeru cùng Francis nhanh chóng đi đến bến cảng, xem xét cụ thể con
tàu.
Kiến trúc bên trong tàu rất đầy đủ, có phòng ăn, phòng vệ sinh vè
phòng tắm riêng biệt.
Phòng ngủ cũng có 5 căn riêng biệt, bên trong không gian đủ rộng rãi.
Buồm lớn, được thay mới hoàn toàn, cột buồm cũng được làm chắc
chắn. Tokeru rất hài lòng với chiếc thuyền này.
Điểm đáng tiếc là vũ khí trên thuyền đã bị gỡ bỏ, không thể tấn
công tầm xa được.
Dù sao bây giờ Tokeru cũng có tiền, hắn cũng nhanh chóng đặt mua con
thuyền này. Khi cần có thể trực tiếp ra khơi ngay.
Con thuyền này rất nhanh, nhanh hơn đa số các thuyền hải tặc khác.
Nếu điều kiện gió phù hợp thì quân hạm cũng không thể đuổi theo
kịp. Nghe nói Hải Quân đuổi theo đám hải tặc này cũng tốn không ít
sức lực.
Xử lí xong hết chuyện ở đây, Tokeru cũng chuẩn bị đi bộ về tiệm
rèn. Tuy nhiên khi đi qua một quán rượu, liếc mắt vào trong, Tokeru
thấy một bóng người cao to đang ngồi trên quầy rượu.
“Là hắn “.
Quả thật rất trùng hợp, Tokeru nhìn thấy tên đầu trâu đang uống rượu
một mình. Bởi vì Tokeru và tên đầu trâu này đều không dùng haki nên
sự gặp gỡ này rất trùng hợp.
Bởi vì góc độ có vấn đề nên Tokeru có thể trông thấy hắn còn hắn
thì không.
Chiếu theo kế hoạch của Tokeru thì bây giờ lặng lẽ đi tiếp là hợp
lí nhất, tránh đụng độ đối phương gây ra cảnh giác. Tuy nhiên nghĩ
nghĩ gì đó, Tokeru lại cắn răng bước tới, ngồi cạnh tên đầu trâu
này.
“Một chén rượu nho “.
Tên đầu trâu này rõ ràng đã uống không ít, khi Tokeru ngồi ngay bên
cạnh mới phát hiện nhìn sang. Lập tức gương mặt cứng đờ, con ngươi
co lại. Người mình đang theo dõi và có ý đồ xấu ở ngay cạnh mình,
dù tên này mạnh mẽ nhưng cũng có chút chột dạ.
Tokeru làm bộ như thấy ánh mắt của tên này, chợt quay sang cười vô
hại.
“Có gì dính trên mặt ta sao ? “.
Tên đầu trâu luống cuống thu lại ánh mắt, mở miệng :
“Không có gì “.
Nhìn điệu bộ này, rất có thể đây là trùng hợp, tên đầu trâu nghĩ
trong đầu. Hắn cũng không tin Tokeru có thể biết được gì, dù sao hắn
điều tra bằng Haki là chủ yếu, chưa bao giờ lộ diện trước mặt
Tokeru. Còn với người yếu như Tokeru thì phát hiện ra haki của hắn
thậm chí truy ngược lại là chuyện không thể xảy ra.
Tokeru giả bộ lơ đãng phất tay, thuận miệng hỏi :
“Anh em này vóc dáng to lớn thật, không biết là có phải hải tặc
không ? “.
“Không phải, ta chỉ là dân thường thôi “.
Tokeru cười lạnh trong đầu, nhưng vẻ ngoài vẫn đầy hào hứng, diễn
kỹ max điểm a. Hắn ghé sát vào tên đầu trâu, nhẹ giọng nói :
“Không dấu gì anh em, tuy là dân thường nhưng ta rất thích làm hải
tặc. Nếu không thì gia nhập đoàn hải tặc của ta “.
“Không, không, ta là người lương thiện “.
Tên kia cũng đáp, càng thế này hắn càng tin đây là trùng hợp. Hơn
nữa thấy bộ dáng của Tokeru ngu ngơ, tên này nảy ra một ý.
“Ta có mấy người bạn hải tặc, nếu anh em thích thì có thể giới
thiệu cho, sau này ra biển cũng coi như thân quen “.
“Ồ vậy hay quá, tên ta là Tokeru, nếu được thì giới thiệu dùm a “.
…
Tokeru thanh toán tiền cho cả hai rồi chào tên này bước ra khỏi quán
rượu. Tên đầu trâu kia có vẻ vẫn muốn uống a.
Trong quán rượu, tên CP-0 này không nhịn được cười lạnh. Hắn chưa bao
giờ điều tra theo kiểu hỏi trực tiếp mục tiêu cả. Vậy mà hôm nay cơ
hội đến ngay trước mũi, chỉ cần vận dụng tài ăn nói hắn đã biết
không ít thông tin quan trọng.
Thứ nhất là chỉ 4 tháng nữa là Tokeru sẽ ra biển, sau khi kết thúc
việc rèn kiếm cho Hải Quân. Lúc đó hắn sẽ thực hiện nhiệm vụ.
Thứ hai là trước khi Tokeru ra biển, sẽ mời hắn đến ăn bữa cơm chia
tay. Đây không phải là dâng đến tận miệng sao ?
“Nếu mục tiêu nào cũng ngu như vậy thì tốt nhưng miệng lưỡi của ta
cũng quả thật lợi hại, ưu điểm này tại sao mình không phát hiện
nhỉ “.
Tên đầu trâu vừa cười hắc hắc vừa lẩm bẩm.
Tiệm Kitetsu.
Tokeru đang ôm bụng cười, nước mắt cũng chảy ra.
“Ngu như vậy cũng làm CP-0, quả thật không còn lời nào để nói “.
Có vẻ như thế giới này tương đối thiếu mấy môn học như tâm lí tội
phạm, nghiệp vụ cơ sở, hay chính sát điều tra gì đó. Có lẽ ngũ
lão tinh lập tổ chức Cipher Pol đa số là dựa vào thực lực, các kỹ
năng điều tra hay nắm bắt tâm lí tội phạm quả thật yếu phát nổ a.
Kết luận này cũng phần nào đúng, bởi vì muốn thực lực mạnh thì
phải tập luyện chăm chỉ, gần như không còn thời gian học mấy cái
khác. Giống như Hải Quân, các vị phó đô đốc hay kể cả đô đốc cũng
không hề giỏi giang gì trong bố trí kế hoạch hay bày mưu tính kế.
Chuyện cần đầu óc như thế chủ yếu dựa vào Tsuru, Sengoku.
Đa phần các vị tướng lĩnh cấp cao chỉ có kinh nghiệm trong chỉ huy
hạm đội và chiến đấu mà thôi.
Công bằng mà nói, hôm nay Tokeru hành động rất mạo hiểm nhưng mà ai
biết được, tên kia cảnh giác lại kém như vậy. Chỉ vài chén rượu,
vài câu nói, tên kia đã bị hắn xoay ngang xoay dọc. Thuận tiện Tokeru
cũng gài thêm ít thông tin sai sự thật vào, chuẩn bị lừa tên này
một chút.
Thu hoạch của lần này không chỉ những điều kể trên mà còn là một
hộp quà hạng B. Chính vì hộp quà hạng B này mà Tokeru đã liều
lĩnh như vậy.
Trong lúc đang nói chuyện, Tokeru đã thuận tiện lấy luôn hộp quà này
ở trên bàn.
Khi tên này điều tra Tokeru thì hộp quà này đã xuất hiện, tuy nhiên
vị trí và thời điểm xuất hiện quả thật quá vi diệu. Lần nào xuất
hiện cũng ở trong phòng ngủ của tên đầu trâu này, hơn nữa còn ở
ngay đầu giường. Ở vị trí này thì Tokeru chỉ còn nước cướp lấy mà
thôi.
Chỉ cần Tokeru xuất hiện trong phòng ngủ thì chắc chắn sẽ có một
cuộc chiến, không có cách giải quyết nào khác.
Lần này hộp quà đổi mới địa điểm, nếu Tokeru vào quán rượu lấy
hộp qùa thì tên kia sẽ nghĩ có thể do trùng hợp. Dù sao đây là nơi
công cộng, cũng không phải phòng ngủ của hắn nên vô tình gặp Tokeru
cũng chẳng có gì lạ lùng.