74 : Pe


Hôm nay thời tiết ở Logue Town rất ấm áp, dễ chịu. Biển cả cũng êm
đềm nhẹ nhàng, ánh trăng chiếu xuống mặt nước tạo ra những vệt
vàng óng ánh.

Thời tiết đẹp như thế này, người nào cũng cảm thấy thoải mái sung
sướng.

Nhưng có hai chỗ thì không như vậy.

Ishida gia tộc, cuộc họp gia tộc đã tổ chức được hai giờ đồng hồ,
không khí đè nén đến cực điểm.

Một bàn dài đặt chính giữa phòng, xung quanh xếp đặt 20 chiếc ghế
tựa, trang trí rất đẹp, tất cả đều được sơn màu đỏ, chạm trổ tinh
tế. Trên ghế đều có một người ngồi sẵn.

Tất cả đều mặc trang phục truyền thống Nhật Bản, hơn nữa đều đã
có tuổi. Nếu để ý kỹ, sẽ thấy mấy người này hoàn toàn không
giống người dân lao động bình thường. Thậm chí có thể ngửi được
mùi tiền phảng phất a. Hiển nhiên hai mươi người này đã sống giàu
sang không ít năm.

Ở phía đầu bàn đặt một chiếc ghế lớn nhất, oai phong nhất, nhưng
rất tiếc lại không có người ngồi. Rất rõ ràng, đây là vị trí quan
trọng nhất của cuộc họp.

“Kyoko thái độ rất hờ hững, hiển nhiên hắn không e ngại chúng ta, như
vậy hắn lây đâu ra dũng khí để đặt giá vậy ?“.

Một người trung niên lên tiếng phá vỡ trầm mặc, theo vị trí ngồi
này thì quyền lực của hắn rất cao. Đích thật là như vậy, hắn
chính là con trai cả của gia chủ Ishida Hiroaki, tên là Ishida Taki. Sẽ
kế thừa vị trí gia chủ trong nay mai.

“Không cần để ý đến hắn, trực tiếp cắt cung cấp kiếm “.

“Đúng, để xem hắn lấy kiếm ở đâu mà bán “.

“Ta không tin hắn sẽ bán được mấy thanh kiếm kia “.

Không lên tiếng thì thôi, Taki vừa mở lời, lập tức tiếng nói ồn ào
như vỡ chợ, ai cũng bức xúc nói to. Tất cả đều là những lời nói
đầy thách thức, cực đoan, quyết liệt. Taki nhìn thấy như vậy cũng
trầm mặt, chưa biết rõ mọi chuyện đã lập tức xé rách da mặt, mấy
lão già này đầu óc chứa toàn bã đậu sao ?

“Isime, điều tra thế nào rồi ? trước tiên nói về mấy thanh kiếm đi “.

Taki hướng về một người ngồi im lặng nói. Đây là trợ thủ đắc lực
của hắn, rất giỏi hỏi thăm thông tin, hơn nữa khôn khéo.

“Các vị, mười lăm thanh kiếm mới xuất hiện trong tiệm Kyoko chiều nay
đều có giá cao hơn những thanh kiếm tốt của chúng ta. Mọi người
cũng biết, thanh kiếm 3 triệu của chúng ta chỉ có ý nghĩa biểu
trưng, nên những thanh kiếm mới kia thực tế chính là những thanh cao
giá nhất của cửa hàng đó “.

Mấy lão già cũng im lặng, thanh kiếm giá 3 triệu đó không ai mua,
trưng bày là chủ yếu, kiếm khách sẽ mua những thanh kiếm có giá
vài trăm nghìn Belly, vừa rẻ vừa chất lượng. Nói trắng ra là thanh
kiếm trưng bày đó không có giá trị cao như vậy, để làm cảnh mà
thôi.

“Chuyên này không cần nhắc lại, ngươi nói xem những thanh kiếm đó
chất lượng như thế nào ? “.

“Chất lượng rất tốt, không thua gì mấy thanh cao cấp của chúng ta”.

Isime vừa dứt lời, lập tức đám người ồn ào lên:

“Nói năng linh tinh”.

“Không có khả năng “.

“Những thanh kiếm cao cấp của chúng ta mạnh hơn 50 thanh bảo kiếm,
ngươi dựa vào đâu mà nói như thế ?”.

Sự thật chứng minh, không phải già hơn là khôn hơn, đám người này
bồng bột nóng nảy còn hơn cả mấy tên choai choai, một lời không hợp
là nổi nóng.

“Trật tự “.

Taki gầm lên, hắn cực kỳ khó chịu. Một đám tự cao tự đại, hơn nữa
kiến thức hạn hẹp. Mấy chục năm sống trong nhung lụa đã làm cho đám
người này không biết trời cao đất rộng. Mạnh hơn 50 thanh bảo kiếm ?
không biết gì còn mạnh miệng.

Đám người này cũng dần dần im lặng, hiển nhiên Taki còn chưa có đủ
vị thế để đè ép mấy tên này. Nếu gia chủ ở đây, chỉ một cái liếc
mắt, không ai dám ho thêm một câu. Uy quyền đến từ tài năng, đến từ
thực lực cá nhân. Rõ ràng Taki chưa đủ mấy thứ này.

“Được rồi Isime, nói tiếp về tiệm rèn Kitetsu đi. Chủ nhân là ai ?
năng lực, sức mạnh như thế nào, có thể chèn ép được không ?”.

“Kitetsu Tokeru, 17 tuổi, đến Logue Town được 7 tháng. Một kiếm kĩ rất
mạnh mẽ, có khả năng chém đứt sắt thép, từng dạy học cho tân binh
Hải Quân một thời gian. Tiệm rèn này của hắn trực tiếp hợp tác
với Hải Quân, chèn ép không được”.

Taki trầm ngâm một chút rồi nói :

“Họ Kitetsu, là thợ rèn, rất có thể là hậu duệ của Kitetsu đại sư.
Thực lực mạnh mẽ, quan hệ với Hải Quân không cạn. Thủ đoạn ngầm
không thể áp dụng được, như vậy phải làm sao ? “.

Lần này mấy lão già cũng không ồn ào nữa, kiếm sĩ mạnh như vậy
không phải cải trắng, tất cả người ở đây cộng lại cũng không đủ cho
người ta chém. Mấy thủ đoạn hèn hạ tốt nhất là bỏ đi, không chơi
nổi. Chưa kể đến quan hệ với Hải Quân, tuy không biết là quan hệ gì
nhưng chắc chắn không trêu vào được.

“Nếu không, cứ để kệ như vậy. Dù sao giá cao như vậy chưa chắc đã
có người mua. Kyoko thấy không ai mua sẽ phải xuống giá thôi “.

“Hay là chúng ta cũng tăng giá, khẳng định uy thế “.

Mấy cách này Taki đã nghĩ qua, nhưng dù làm thế nào, danh tiếng của
Ishida gia tộc cũng sẽ ảnh hưởng không nhỏ. Tiệm Kitetsu mới bán
kiếm, đặt giá thế nào cũng không ai nói gì, nhưng nếu tiệm Ishida
dám nâng giá, hơn nữa nâng cao như vậy thì sẽ bị chửa rủa không
thương tiếc a. Còn nếu để kệ không phản ứng, lâu dần sẽ gây ra nghi
ngờ về chất lượng.

“Chúng ta phải khẳng định chất lượng kiếm của ta cao cấp hơn nhưng
không được tăng giá. Ta kiến nghị : so kiếm “.

Isime lên tiếng nói, Taki mắt sáng lên, đúng vậy, cách này đơn giản
nhất, hơn nữa cũng không phải mưu hèn kế bẩn gì. Hắn không cho là
tiệm của Tokeru mới mở mấy tháng mà có thể bì kịp với tiệm Ishida
đã mở mấy đời.

“Ai đồng ý mời biểu quyết “.

Rất nhanh mấy lão già đã đưa tay lên. Hiển nhiên, ai cũng nghĩ rằng
tiệm Ishida chắc chắn sẽ thắng.

“Như vậy, chúng ta sẽ chờ đợi thêm 3 ngày nữa, nếu Kyoko không điều
chỉnh giá, lúc đó sẽ tiến hành so kiếm. Cuộc họp kết thúc ở đây
“.

Một bên khác, nhân vật chính Tokeru của chúng ta đang chán nản nằm
vật ra giường. Cố gắng không chế cơn tức giận của mình.

Đám thợ rèn say xỉn nằm dưới đất không tự chủ được giật mình tỉnh
dậy. Trời thì đẹp nhưng mồ hôi ra như mưa, thấm ướt cả quần áo. Bầu
không khí đè nén như sắp xảy ra động đất sóng thần.

Cả đám người không hẹn mà cũng nhau đứng dậy chạy về nhà. Đám thợ
rèn này thật sự cảm thấy hơi sợ a.

Trông chờ bao nhiêu lâu, hơn nữa tốn 200 triệu Belly, đổi lại được hệ
thống gần như chẳng thêm được chút đổi mới nào, thậm chí còn trực
tiếp chặn con đường mà Tokeru đang đi thuận lợi.

Quay thưởng đã đóng, không thèm nói đạo lí. Thậm chí Tokeru còn chưa
sử dụng hết các vòng quay. Vòng quay một tỷ belly Tokeru trông mong
cũng không còn. Với tình hình làm ăn của Tokeru, 1 tỷ Belly không
phải là khó khăn. Nhịn ăn nhịn mặc một chút cũng có thể kiếm đủ.

Giờ thì hay rồi, không quay thưởng được, hệ thống trực tiếp bỏ luôn
nạp Belly. Kêu cái gì tầm thường, tiền tài chỉ là vật ngoài thân.
Lí do này quả thật quá mạnh mẽ, Tokeru không nói lên lời. Không quan
tâm đến tiền tài, ánh sáng thánh thiện từ hệ thống tỏa ra làm
Tokeru chói đến mù mắt, không thể nhìn thẳng a.

Loại tiền mới mà hệ thống sử dụng, gọi là PE. Muốn thu hoạch được
PE, chúng ta phải trùng hợp các monome etylen- ặc nhầm sang hóa học.

PE không thể định theo hóa học, toán học, vật lí học… mà phải định
nghĩa theo-- hệ thống học. Theo hệ thống, PE ( positive emotions – cảm
xúc tích cực ) nhận được khi người khác có suy nghĩ tích cực về
mình. Cụ thể như tôn trọng, yêu thích, sùng bái…

Người nào càng có suy nghĩ tích cực về Tokeru thì Tokeru thu được
càng nhiều PE, ví dụ như người tôn trọng Tokeru cung cấp PE thấp hơn
người sùng bái rất nhiều. Hệ thống sẽ tự động tính toán và tổng
hợp lại cho Tokeru. Công thức tính toán cũng làm Tokeru phải quỳ, 11
ẩn, 54 phép tính, 22 kí hiệu toán học. Với tình độ đại học của
Tokeru, nhìn thôi cũng đủ ngất.

Tổng hợp đủ các nguồn lại, bây giờ Tokeru chỉ có 423 PE, nguồn cung
cấp từ mấy người trong tiệm rèn, đám tân binh Hải Quân cũng cung cấp
một chút, Gion, mấy người quen… tất cả chỉ có như vậy. Chỗ này còn
không đủ mua cái thẻ chiều cao kia nữa, nghèo đến đáng thương.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #74