73 : Vật Chất Tầm Thường.


Cả buổi chiều chè chén thật sự vui vẻ, Tokeru cũng cảm thấy hơi
say. Đám thợ rèn đã nằm xuống từ lâu, rượu Rum thật sự không hề
nhẹ chút nào.

Sân bãi ngổn ngang, người nằm đầy dưới đất, tiếng ngáy vang trời.
Lần nào sau bữa tiệc cũng vậy, Tokeru cũng mặc kệ đám gia súc này,
bước vào phòng nghỉ ngơi.

“Hệ thống thăng cấp hoàn tất, chúc chủ nhân sử dụng vui vẻ “.

Đang mơ màng, Tokeru nghe được âm thanh cũng giật bắn mình lên, chợt
nhớ ra gì đó mới bật dậy.

Đúng 24 giờ đồng hồ, hệ thống thăng cấp hoàn tất. Không ngờ Tokeru
lại có thể quên béng mất như vậy. Đưa tay cố gắng bình phục tâm
tình kích động, Tokeru mở miệng :

“Mở ra hệ thống “.

Hệ thống mở ra, giao diện đẹp hơn không ít, hơn nữa Tokeru cảm thấy
có chút quen thuộc với loại trang trí này. Đương nhiên ngay lúc này
hắn lại không nhớ ra nổi.

Giao diện chứa đựng thêm cửa hàng, công xưởng, còn có thêm một cái
thư viện nữa. Tất nhiên chỉ có cửa hàng sáng lên, biểu thị có thể
vào ngay, công xưởng và thư viện chỉ hiện rõ chữ, chưa đủ điều kiện
vào trong.

“Hệ thống, tại sao lại không vào trong được “.

“Phải có vé mới vào được “.

“Vé ? không phải nói qua giai đoạn tân thủ sao, như thế nào vẫn cần
vé để vào ? “.

Tokeru buồn bực gắt giọng, đây điển hình là gian thương a. Nếu như
cần vé mới vào được, thì hiển nhiên mỗi lần vào đều phải có vé,
lần sau lại phải mua vé, hơn nữa còn có giới hạn thời gian vào
nữa. Lấy trình độ tham lam của hệ thống, vé chắc chắn không hề rẻ
a.

“Bao nhiêu tiền một vé ?“.

“Cửa hàng ngẫu nhiên đổi mới, mở hộp quà cũng có thể mở ra được.
Cụ thể giá cả sẽ được niêm yết sau “.

Tokeru buồn bực, ngẫu nhiên đổi mới ? đây không phải nói cửa hàng sẽ
không bán cố định một loại vật phẩm hay sao ?

Vào xem cửa hàng một chút đã. Nhẹ nhàng ấn vào cửa hàng, Tokeru
mong chờ nhìn vào trong. Lập tức trợn mắt há hốc mồm.

Kể cả cửa hàng có trang trí đẹp thế nào, có cao sang quý phái ra
sao thì Tokeru cũng không có bất ngờ đến như vậy. Dù sao Tokeru đã
tưởng tượng trong đầu sẵn rồi, muốn làm hắn bất ngờ khó vô cùng a.

Không thể nghi ngờ, cảnh tượng trước mặt làm Tokeru không nói nên
lời, thậm chí không thể tượng tượng nổi.

Những vật phẩm cao sang đến từ thế giới tiên hiệp, những công pháp
đến từ hồng hoang thế giới, những sản phẩm khoa kỹ đỉnh cao trong
Marvel thế giới đều…. không xuất hiện.

Những khu vực mua sắm sầm uất, những chương trình khuyến mãi mua một
tặng một, mua xe tặng người mẫu, mua BCS tặng người thật trải
nghiệm… cũng không có.

Thậm chí đến cả em gái bán hàng gì đó cũng không có.

Trước mắt Tokeru là một bức tranh lượn lờ tiên khí, khung cảnh thơ
mộng như ở trong mơ. Chim chóc hát ca, hoa thơm khoe sắc, ánh nắng rực
rỡ, không khí thật sự rất hoang vu, nguyên thủy.

Trong khung cảnh nên thơ nguyên thủy đó. Cửa hàng xuất hiện hoàn toàn
phù hợp với mọi khung cảnh, đầy chất hoang dã, cổ xưa.

Một phiến đá phẳng, mặt cắt bóng loáng, chất liệu theo Tokeru dự
đoán chính là đá xanh. Chính là loại nghiền nhỏ ra để trộn bê tông
thường thấy.

Từ trái qua phải để theo thứ tự là : Một chiếc bát bằng đồng, một
quyển từ điển, một con chuột máy tính, một tấm thẻ chiều cao, một
viên thông mạch đan.

Sau đó… không có sau đó. Thậm chí không có cả người bán hàng, tất
cả chỉ có như vậy. Giá cả ghi bên dưới mỗi vật phẩm, theo thứ tự
là 20, 30, 50, 700, 900.

Tokeru mặt méo xệch nhìn vào ‘cửa hàng’ trước mặt, hắn không nói
lên lời nào. Tất cả mọi mong chờ tan vỡ như bọt nước, tâm thần của
hắn thật sự suy sụp.

Nếu không phải mấy thứ đồ này tương đối hiện đại, Tokeru còn hoài
nghi mình đang lạc vào thời cổ đại, ăn lông ở lỗ niên đại. Nơi con
người trao đổi thành quả lao động một cách thô thiển, thời kì tiền
tệ còn chưa xuất hiện.

“Hệ thống, ngươi đi ra, cái cửa hàng vớ vẩn này là thế nào ? “.

“Cửa hàng phù hợp với thẩm mỹ của chủ nhân, tiện lợi dễ sử dụng
“.

“Thẩm mỹ cái sh** “.

Tokeru giận thở phì phò, nếu có thể hắn đã đánh nhừ tử hệ thống
từ lâu rồi. Từ khi có được hệ thống, sức chịu đựng của Tokeru tăng
lên không ít. Tokeru cắn răng chất vấn :

“Cửa hàng này còn không bằng quay thưởng, ít nhất vật phẩm quay
được còn nhiều hơn “.

“Chủ nhân, hệ thống đã hủy bỏ Module quay thưởng rồi “.

Tokeru lập tức nghệt mặt ra, hủy bỏ ? nói đùa cái gì ?

“Hệ thống ngươi điên rồi, tại sao lại hủy bỏ ? “.

Nhìn qua cửa hàng, Tokeru cho rằng dùng tiền quay thưởng vẫn đáng tin
hơn nhiều, nhiều tiền thì mua được đồ tốt, đơn giản tiện lợi. Cửa
hàng sẽ đổi mới sau ngày, nếu không may mắn, kể cả Tokeru có vài
tỉ cũng chẳng mua được cái gì hay ho.

Vậy mà bây giờ hệ thống nói hủy bỏ, hơn nữa giọng điệu không hề
có chút tình cảm nào… ừm, từ trước đến nay đều không có tình cảm.
Vậy tiền của Tokeru tiêu vào đâu ? mấy thứ đồ này có thể so với
màu vàng, bạch kim vòng quay hay sao ? hơn nữa Tokeru còn chưa quay
thưởng mức 1 tỷ với 5 tỷ, hủy bỏ như vậy quá đáng

“Quay thưởng đã không còn phù hợp với xu thế của truyện online nữa.
Xu hướng của năm nay đã chuyển sang mua bán trực tiếp rồi “.

Wtf… xu thế con mẹ ngươi à. Còn nói xu thế của truyện online, chẳng
lẽ bàn tay vàng là hệ thống thì hợp xu thế ? chiếu theo xu thế thì
ngươi cũng không nên tồn tại nữa, chuyển đổi loại hình bàn tay vàng
sang loại khác cho bắt kịp thời đại.

Nhìn nhìn cửa hàng mấy món đồ kia, Tokeru mặt giật giật. Cộng tất
cả món đồ lại cũng chưa đến 2000 Belly, giá cả rẻ như cho. Nhưng với
tính tình rẻ rách của hệ thống, đồ rẻ dùng tốt gần như không bao
giờ xuất hiện. Đồ nào của nấy mới là vương đạo a.

Chiếu theo tinh thần cẩn thận tỉ mỉ, Tokeru vẫn quyết định xem xét
kỹ càng mấy món đồ này. Dù sao cũng là lần đổi mới đầu tiên,
biết đâu hệ thống có sai sót gì đó ? đương nhiên loại hy vọng mong
manh này đến Tokeru còn không tin.

“Bát đồng : hàng Fake 2. Lấy cảm hứng từ bát vàng của Đường Tăng
trong Tây Du Ký. Được làm bằng đồng đỏ nguyên chất, hấp thu tinh hoa
trời đất. Giúp chủ nhân dễ dàng chinh phục những người khó tính
nhất, xin ăn dễ dàng, không lo chết đói “.

“Từ điển thực vật học : Làm từ giấy tốt, ghi chép hơn 300 loại
thực vật về nguồn gốc, đặc tính, tác dụng, cách gieo trồng “.

“Chuột máy tính Genius mạ bạc. Đảm bảo hơn 10 triệu lần click chuột,
độ nhạy tuyệt đối. Sản phẩm yêu thích của Game thủ “.

“Thẻ chiều cao : chủ nhân không cần tự ti về chiều cao khủng của
mình. Với thẻ này, chỉ một lần dùng, chiều cao sẽ được thu ngắn
xuống 50 cm. Đảm bảo tỉ lệ xương cốt cân đối hợp lí “.

“Thông mạch đan: đan dược cao cấp của thế giới võ hiệp. Trực tiếp
đả thông kinh mạch, tu luyện chân khí nhanh như tia chớp, cao thủ nội
công trong tầm tay “.

Tokeru mặt tối sầm nhìn mấy thứ trước mặt: bát ăn mày, chuột chơi
game, sách từ điển chính là thứ linh tinh, không có chút tác dụng
nào.

Thẻ chiều cao không phải là tăng chiều cao mà là giảm đi. Hơn nữa
một lần giảm 50 cm. Tokeru cao khoảng 1m9, giảm đi 50 cm, lập tức sẽ
trở thành 1m4. Với chiều cao này, Tokeru có thể trực tiếp đi kết
bạn với nàng Bạch Tuyết luôn.

Đương nhiên tấm thẻ này cũng có tác dụng, nhưng không phải bây giờ.

Thông mạch đan là món đắt nhất, Tokeru cũng thấy nó tốt nhất. Sử
dụng nó xong, có lẽ Tokeru chỉ mất vài tuần là học xong mấy loại
nội công cao cấp. Cái gì Cửu Dương chân kinh, Dịch Cân kinh,… luyện
vài tuần là đại thành luôn, lập tức trở thành cao thủ siêu cấp.
Đương nhiên cao thủ giới hạn trong thế giới võ hiệp mà thôi.

Nếu sau này đạt được môn nội công nào đó, Tokeru cũng có thể suy
nghĩ sử dụng. Dù sao mất có vài tuần là đại thành, bỏ ra thời
gian để đạt được sức mạnh ao ước từ kiếp trước cũng được a. Nếu
không có đan dược này, Tokeru sẽ không luyện nội công làm gì cho mất
thời gian. Tốn vài chục năm luyện công mà tác dụng không bằng luyện
thể thuật mấy năm thì Tokeru cũng xin thôi.

Dù sao cũng rẻ mạt, Tokeru vung tay hô to :

“Hệ thống, nạp 1 triệu Belly, mua hết cả 5 món “.

“Không thể nạp tiền, tiền Belly đã không còn được hệ thống sử dụng
nữa “.

Tokeru giật nảy mình, không kịp tức giận, lập tức hỏi :

“Tại sao ? “.

“Hệ thống đã không còn quan tâm đến thứ vật chất tầm thường như
tiền tài nữa, thay vào đó, sẽ sử dụng loại đơn vị khác để mua bán
“.

Vật chất tầm thường ? cách đây một ngày, ngươi còn là nô lệ của
thứ ‘vật chất tầm thường’ đó.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #73