69 : Lấy Kiếm.


Mấy ngày thời gian rất nhanh trôi qua, Tokeru cũng nghỉ ngơi, thỏa sức
hẹn hò cùng với Gion. Cũng coi như để nàng chơi thỏa thích, Tokeru
tốn không ít sức lực.

Garp cũng không có dây dưa dài dòng, quân hạm rất nhanh thì đến đón
Gion, thậm chí ông già này cũng không lên bờ. Có vẻ như việc Sengoku
và ba vị đô đốc mới sắp lên chức đã lửa xém lông mày, không còn
thời gian nữa rồi.

Trong vòng gần một tháng, các loại tin tức báo chí liên tục đưa tin
về chuyện này, Tokeru cũng quan tâm không ít.

Lúc này có lẽ là thời điểm Hải Quân mạnh mẽ nhất, Tokeru không dám
chủ quan. Hắn đón đọc tất cả các bài báo, chọn lọc thông tin hơn
nữa cũng lưu ý từng cử động nhỏ của ba vị đô đốc tương lai.

Kuzan và Akainu khoảng 32-33 tuổi, thực lực theo Tokeru đánh giá là
yếu hơn lúc Luffy ra biển một chút. Chiến tích thực sự rất nổi
bật, bắt được rất nhiều Hải Tặc có mức truy nã cao. Tất nhiên
Tokeru không có hiểu biết nhiều về mấy hải tặc thời đại này, trừ
mấy người như Râu Trắng, Shiki, Kaido… ra.

Kizaru hơn 40 tuổi, được công nhận là người mạnh nhất trong ba vị đô
đốc sắp nhận chức. Tokeru dựa vào đây để đoán ra thực lực của mấy
người này. Kizaru thể thuật không mạnh lắm nhưng Trái Ác Quỷ lại
quá biến thái, tổng hợp sức mạnh lại tuyệt đối là mạnh hơn hai
người còn lại.

Kuzan và Akainu yếu hơn một ít nhưng lại trẻ tuổi hơn, vẫn có thể
tăng lên thực lực. Hiển nhiên, so với Kizaru, Akainu có dã tâm hơn
nhiều. Mà có dã tâm thì mới có động lực để mạnh mẽ hơn. Chính vì
thế sau này Akainu mới vượt trội hơn để trở thành thủy sư đô đốc,
thay thế Sengoku.

Sau này Akainu cũng thể hiện chói mắt nhất, đặc biệt là trong cuộc
chiến thượng đỉnh, lúc đó có lẽ hắn đã là kẻ mạnh nhất trong ba
vị đô đốc rồi.

Chiến lực của Hải Quân bây giờ thể hiện ra tương đối khủng khiếp :
Sengoku và Garp vẫn sung sức, tuyệt đối là chiến lực cao cấp nhất
trên biển cả. Zephyr bị cụt tay nhưng vẫn còn khỏe mạnh, ngang cơ với
Kizaru. 3 vị đô đốc mới trẻ trung có thực lực mạnh mẽ, một đám phó
đô đốc cũng không phải dạng đùa.

Chỉ bề mặt nổi thôi cũng đã có 6 vị có thực lực đô đốc trở lên,
chưa nói đến một ít cao thủ mà Tokeru không tiện phán đoán, đó là
Dragon, Tsuru… Nếu không liên kết lại, không một băng hải tặc nào có
thể chống đỡ, kể cả băng Râu Trắng cũng vậy.

Việc tổ chức buổi lễ nhận chức được Hải Quân chuẩn bị chu đáo,
phát sóng trực tiếp trên thế giới, thậm chí các cơ quan báo chí
cũng đã có mặt tại bản bộ Hải Quân. Đầu tư thuyệt đối là con số
thiên văn, hiển nhiên Hải Quân cũng lợi dụng luôn cơ hội này để phô
diễn sức mạnh của mình.

Cũng giống như kiếp trước của Tokeru, thường thấy quân đội duyệt binh
trong các ngày lễ trọng đại. Vừa phô diễn sức mạnh cho người dân
thấy an tâm, lại vừa cảnh báo một số ý đồ quân sự của các nước
khác. Ở đây, Hải Quân muốn răn đe đám hải tặc không an phận kia, phần
nào đó hạn chế sự ngông cuồng của bọn chúng.

Tất nhiên việc phát sóng trực tiếp không hề dễ dàng, cần đủ loại
công cụ đặc thù, hơn nữa cũng phải đảm bảo tín hiệu truyền đi giữa
các khu vực. Công nghệ truyền thông của thế giới này dựa vào den den
mushi rất nhiều, nên chi phí quả thật là không nhỏ. Có lẽ phải mất
khoảng 1 tỷ Belly mới ổn.

Về vấn đề này thì thế giới One Piece lại thua kém thể giới trước
của Tokeru không ít. Trực tiếp phát sóng ở thế giới trước kia quả
thật là đơn giản như ăn một bữa cơm, môt người cũng có thể làm tốt.

Bây giờ Gion đã về bản bộ, Tokeru cũng lại phải tiếp tục giường đơn
gối chiếc a.

Tokeru buồn bực tản bộ trên đường phố, có lẽ tương đối lâu nữa mới
có thể gặp lại.

Quân hạm đã rời đi, đám hải tặc cũng đã bắt đầu hoạt động trở
lại, Tokeru thấy không ít tên hải tặc đi lại trong Logue Town. Về phần
vì sao Tokeru biết đó là hải tặc ? vấn đề này quá đơn giản. Chỉ
cần sống ở thế giới này lâu một ít là có thể nhận được sự khác
biệt giữa người thường và hải tặc. Loại khí chất hung hãn, liều
mạng, tham lam lộ ra rõ ràng, nhìn qua là biết rõ.

Đám người này chỉ là chân chạy nhưng cũng nhiễm không ít loại đặc
trưng này, muốn nhận ra không hề khó. Garp đã đi nhưng hải tặc không
dám ngông cuồng trên thị trấn này, dù sao Cromwell cũng không phải là
ăn chay, ngược chết đám hải tặc trên biển đông rất đơn giản. Thể
thuật của Cromwell không phải ai cũng có thể chống đỡ nổi.

Bây giờ đang là cuối buổi chiều, mặt trời đã bắt đầu lặn, đường
phố trải đầy những tia nắng vàng cuối cùng, bóng dáng của Tokeru
trên đường kéo dài ra, đầy chất lãng mạn.

Không biết vì sao, Tokeru lại đi lệch sang một con đường khác, không
phải đường về tiệm rèn. Khi Tokeru nhận ra thì cũng đi xa quá rồi,
hắn cũng lười quay lại, dù sao thì cũng đi thêm một đoạn nữa cũng
về được tiệm rèn, đường ở Logue Town loanh quanh nối liền nhau.

Con đường này đi qua Ishida tiệm rèn, Tokeru cũng từng đi một vài
lần.

“Hay là, vào một chút ? “.

Gãi gãi đầu, Tokeru cũng quyết định ghé vào một chút, dù sao cũng
không có việc gì làm, thời gian rảnh còn nhiều. Hơn nữa Tokeru cũng
muốn xem thanh kiếm mình ủy thác.

Từ lúc ủy thác đến bây giờ cũng tương đối lâu, Tokeru chưa từng quay
lại nơi này. Lí do cũng đơn giản, lúc trước hắn chỉ lấy cớ để thu
hoạch nghề nghiệp hộp quà, cũng không thật sự muốn làm một thanh
kiếm. Chẳng lẽ còn có thể trông mong sẽ đạt được danh kiếm hay sao ?

Tất nhiên bây giờ đi qua thì cũng nên ghé vào một chút, giết thời
gian cũng được.

“Ta đến lấy kiếm “.

Tiệm rèn này không đông khách, Tokeru cũng không phải chờ đợi gì,
thuận tiện báo ra yêu cầu. Rất nhanh chóng, một thanh kiếm được mang
ra, đưa đến trước mặt của Tokeru.

Giá cả chỉ là 100 000 Belly, dù sao Tokeru cũng đã cung cấp nguyên
liệu, giá của thanh kiếm cũng được khấu trừ bớt.

Đúng như Tokeru đoán, thanh kiếm không có gì đặc biệt, chất lượng
tầm trung, kỹ thuật rèn thật sự không có điểm nổi bật. Hiển nhiên
nó không có chút nào lọt vào mắt của Tokeru a.

Nếu đã đến lấy kiếm, Tokeru cũng đành phải trả đúng giá tiền,
chấp nhận mang thanh kiếm này về. Cứ như vậy quay mặt đi rõ ràng là
không lịch sự, hơn nữa có chút bắt nạt người ta.

“Quý khách, nếu sau này có ủy thác gì thì có thể tìm đến chúng
tôi. Nếu quý khách muốn bán nguyên liệu thì cũng có thể đến đây,
giá cả tuyệt đối làm cho ngài hài lòng”.

“Ồ, các ngươi còn thu mua cả nguyên liệu nữa hay sao ? “.

“Đương nhiên rồi, chúng tôi là cửa hàng lớn, nguyên liệu tốt không bao
giờ là đủ “.

Tên phục vụ này có vẻ rất tự hào a.

“Vậy những nguyên liệu nào thì các ngươi sẽ mua ? “.

“Quý khách có thể mang thép tốt, hợp kim đặc biệt cũng được, chất
lượng phù hợp sẽ được thu mua ngay”.

“Vậy các ngươi đã thu được những nguyên liệu gì rồi ? “.

“Cái này thì tôi không thể trả lời, đây là bí mật “.

Tokeru bĩu môi, ‘bí mật’? chẳng lẽ các ngươi còn tìm được nguyên
liệu giống của ta hay sao ? hơn nữa kỹ thuật không theo được thì hợp
kim tốt cũng không thể thành kiếm tốt a.

“Được rồi, khi nào có ta sẽ mang đến”.

Tokeru qua loa đại khái một câu rồi cất bước đi. Hắn đương nhiên sẽ
không mang nguyên liệu đến để đám thợ rèn yếu kém này chà đạp. Hắn
có nhiều nguyên liệu thật nhưng không phải để phung phí như thế.

Đáng thương cho người phục vụ, bây giờ vẫn còn đang toe toét cảm ơn,
Tokeru nhìn thấy cũng không đành lòng, nhanh chóng bước đi.

Tận bây giờ, người phục vụ vẫn không biết Tokeru chính là đối thủ
cạnh tranh. Chuyện mang nguyên liệu đến là không có khả năng xảy ra.
Hơn nữa đám thợ làm ở chỗ Tokeru cũng bắt đầu bán kiếm rồi, nghiêm
chỉnh là nói, Tokeru chính là địch nhân của tiệm Ishida này.

Loại cử chỉ cười nói với địch nhân của mình như thế này thật sự
rất cay mắt, Tokeru cũng không chịu nổi a.

Ngày mai, những thanh kiếm của tiệm Tokeru chính thức lên kệ tại
tiệm của Kyoko, bắt đầu được bày bán công khai.

Chất lượng thật sự không so được với kiếm của Tokeru nhưng chắc chắn
không kém mấy thanh kiếm tốt của tiệm rèn Ishida. Giá cả cũng cạnh
tranh hơn không ít, bới vì kỹ thuật của Tokeru chuẩn hơn, làm việc
nhanh hơn nên giá cũng thấp hơn là điều đương nhiên.

Còn chuyện có bán được hay không thì không phải Tokeru có thể biết
được, hắn không có rành chuyện thương nghiệp này lắm.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #69