Yuba cũng thoải mái hưởng thụ các loại ánh mắt này, đích thật hắn
đã bảo vệ cho Milla, đương nhiên quá trình tương đối trùng hợp mà
thôi.
“Ừ, lúc đó ngươi đang làm gì ? “.
Tokeru cũng thuận miệng hỏi, có lẽ tên này ở ngay sát với Milla,
cứu người rất nhanh. Yuba là người bình thường, hơn nữa vữa rơi rất
nhanh, ở xa không thể cứu nối.
Yuba mặt đỏ lên, ngậm miệng không nói. Hết cách, việc này tương đối
nhạy cảm một chút. Nhưng rất không may cho hắn, Tokeru đã bắt được
biểu tình này. Thế là đủ các loại tra tấn ập lên người Yuba, không
muốn cũng phải nói a :
“Lúc đó ta và Milla đang… đang… ấy “.
Không cần nói hết, tất cả đều đã hiểu rõ. Loại vẻ mặt này, không
phải người ngu đều có thể hiểu.
Chính vì mọi người đều hiểu, không khí bỗng trở lên quỷ dị im ắng.
Một đám người không sai biệt lắm đều ‘mắt chữ o mồm chữ a’. Như vậy
cũng được ? loại chuyện này cũng có thể xảy ra, nghìn năm có một
a.
Tokeru đầu óc cũng đang điên cuồng tưởng tượng, loại chuyện này vừa
cay mắt, vừa buồn cười, vừa người lớn, không suy nghĩ sâu xa không
được a.
Sau một thời gian im lặng, tất cả mọi người đều phình bụng cười to,
nước mắt đều chảy ra. Gion và Tokeru cũng cười đau cả bụng, loại
truyện này này chỉ nghĩ đến thôi cũng buồn cười, hơn nữa còn thật
sự xảy ra.
Tất nhiên cũng có một người không hiểu lắm, đó là Carmen. Cô nàng
này tuổi vị thành niên, không thể hiểu được a. Muốn để nàng tiếp
xúc với loại truyện này, Tokeru cần phải có giáo trình riêng, thậm
chí bắt tay làm mẫu.
Tokeru nghĩ đến gì đó, nghiêm túc nói với Yuba :
“Yuba này, ta thấy người nên cảm thấy may mắn “.
“Senpai, có ý gì ? “.
Mọi người cũng ngừng cuồng tiếu, nghi hoặc nhìn Tokeru, loại chuyện
này chẳng lẽ còn là gặp may hay sao ?
“Nếu vừa trần nhà rơi trước đo mấy phút, chẳng phải đập trúng đầu
ngươi hay sao ? “.
Ngay lập tức, trí tưởng tượng điên cuồng phát tán, mô hình 3D được
mô phỏng trong đầu đám người. Rơi trước đó mấy phút, cũng vị trí
đó, tại sao lại trúng đầu Yuba ? đầu hắn tại sao lại ở vị trí đó
?
Lần này, đám người im lặng lâu hơn, lấy trí tuệ của bọn hắn, cần
thời gian a. Yuba cũng nghi hoặc không thôi, hắn chưa hiểu lắm. Hắn có
một thói quen, những lúc suy nghĩ, tên này lại thường liếm môi một
chút. Lần này cũng vậy, chỉ đơn giản là thuận miệng một chút mà
thôi.
Nhưng tất cả mọi người đều đang tập trung nhìn vào đầu hắn, thấy
động tác này, lập tức bắt được cái gì đó. Chỉ một cái liếm môi
nhẹ, ánh sáng chân lí lập tức xuyên qua đầu của những kẻ ngu muội
bên cạnh, mọi chuyện lập tức sáng tỏ a. Tất cả các manh mối đều
được ghép chính xác vào nhau, mọi chuyện trở lên hợp lí.
“Ha ha ha… ha ha ha, thì ra là vậy “.
“Ha ha ha”.
…
Không thể nghi ngờ, lần này tiếng cười không ngừng được, tất cả đều
lăn lộn trên đất, ôm bụng cười không ra hơi. Đúng vậy, Yuba rất may
mắn, tảng vữa như vậy đập trúng đầu thì quá bi kịch a.
Gion cũng không nhịn nổi cười, vừa ôm bụng vừa đỏ mặt véo Tokeru.
Không hiểu tên này ăn cái gì mà lại tưởng tượng ra được mấy thứ như
vậy. Lại nói, đáng ra tên này phải bị vữa rơi trúng đầu mới đúng.
Đương nhiên vẫn có một người gãi đầu khó hiểu, vẫn là Carmen. Không
biết sau này nàng biết rõ tại sao thì sẽ có phản ứng gì, có lẽ
lúc đó nàng đã được Tokeru giáo dục đầy đủ mọi thứ a.
Không hiểu sao, trải qua chuyện cười này, Tokeru cũng không có buồn
vì Gion sắp phải đi nữa. Hắn cũng suy nghĩ thoải mái hơn nhiều, khi
gặp lại, có lẽ mọi chuyện không khó như suy nghĩ.
Dù sao anh em cũng có hệ thống a. Hắn sắp có thêm 200 triệu Belly
nữa, cánh cửa sức mạnh đang mở ra rộng rãi. Khi hắn đủ mạnh, mọi
vấn đề cũng trở lên đơn giản.
Buổi chiều, vì Gion sắp đi nên Tokeru cũng nghỉ ngơi, đi chơi cùng với
nàng. Logue Town có mấy khu vực thú vị Tokeru đều đã đi, tuy nhiên
trước kia là cưỡi ngựa xem hoa. Hôm nay nhân cơ hội, Tokeru cũng đưa
Gion đi chơi thoải mái.
Địa điểm nổi tiếng nhất tại Logue Town chính là đài tử hình Vua
Hải Tặc Roger, gần như lúc nào cũng có du khách đến tham quan. Tokeru
cũng đã đến mấy lần, hơn nữa cũng đã từng đứng tại vị trí tử
hình cao nhất mấy lần.
Cảm giác, ừm… lạnh lẽo… cô độc. Về sau mỗi khi Tokeru có ý định leo
lên đều mang theo một cái áo khoác. Chỗ cao thì lạnh a.
Hải Quân cấm trèo lên tử hình đài, tham quan xung quanh thì không có
vấn đề gì. Đương nhiên với Tokeru, hắn không coi lệnh cấm này ra gì,
hơn nữa hắn cũng không có trèo lên mà là bay lên. Cảnh giới cao hơn
hẳn.
Trái Ác Quỷ hệ chim có ưu thế trên không trung, có tỉ lệ trốn thoát
bảo toàn mạng sống rất cao.
Gion hôm nay muốn đến nơi này, Tokeru vui vẻ đồng ý. Cô nàng này là
Hải Quân nhưng lại nể phục Vua Hải Tặc, cũng là điều kì lạ.
“Gion- chan, hay là chúng ta leo lên “.
“Không cần, đứng đây cũng tốt, hơn nữa Hải Quân cũng có lệnh cấm, ta
là Hải Quân thì phải tuân thủ “.
“Ồ, thật sao ? chẳng lẽ nàng chưa từng lên đó ? ”.
Gion mắt đảo loạn, đường đường nói :
“Đương nhiên là chưa từng, ta không có hứng thú với đài tử hình
này”.
Tokeru cười hắc hắc.
“Ta cũng vậy, chúng ta không hổ là vợ chồng, suy nghĩ quá giống nhau
a. Đúng rồi Gion-chan, có hiểu biết gì về Roger không, nói ra nghe
thử ? “.
“Không có, chỉ biết là ông ta rất mạnh, trong Hải Quân cấm truyền ra
thông tin về người này. Mấy chuyện về Roger đều bị giấu kín, các
cuộc chiến cũng bị xóa hết mọi tài liệu ghi chép. Có vẻ như chỉ
những cao thủ thời đại cũ mới hiểu biết nhiều, đương nhiên họ không
nói cho binh sĩ”.
Tokeru cũng phải bội phục khả năng giữ bí mật của Hải Quân, hạn
chế mọi hiểu biết về Roger không phải chuyện đơn giản. Bởi vì Roger
là Vua Hải Tặc, nắm giữ One Piece, việc đám người muốn biết thêm
thông tin để truy tìm One Piece là chuyện hiển nhiên.
Vậy mà Hải Quân có thể hạn chế thông tin đến mức này, kể cả Gion
cũng không có biết thật sự là tài giỏi.
Có lẽ bây giờ Tokeru còn hiểu biết về Roger hơn Gion nhiều. Hắn biết
vị này có khả năng lắng nghe âm tham của vạn vật, có con trai, thậm
chí còn biết rõ con trai Roger đang ở đâu.
Kể cả chính phủ và Hải Quân đều không biết đến sự xuất hiện của
Ace, trừ Garp. Gần 10 năm nữa bí mật này mới bị lộ, trực tiếp dẫn
đến cuộc chiến thượng đỉnh. Tokeru cũng biết rõ, chuyện này quan
trọng như thế nào, nếu khéo léo, hắn hoàn toàn có thể lợi dụng
để đạt được thứ mình muốn.
Nên nhớ, còn có không ít người chắc chắn sẽ ra tay hết sức để bảo
vệ máu mủ của Vua Hải Tặc. Đó là các thuyền viên cũ của Roger
hoặc… kẻ thù cũ của Roger.
“Đi thôi “.
Tokeru không suy nghĩ gì thêm nữa, hắn kéo Gion đi đến khu vực khác.
Đài tử hình thật sự không có cái gì phù hợp với những chuyện yêu
đương như thế này.
Hai người khoác tay nhau cười nói, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt
ghen ghét của người đi đường.
Địa điểm ưa thích của các cặp đôi luôn là quán cà phê, rạp hát, bờ
biển… Tokeru với loại chuyện này qủa thật là kinh nghiệm tràn đầy.
Hắn cũng đưa Gion đi trải nghiệm tất cả các địa điểm trên.
Mấy kiểu lãng mạn cũng được Tokeru vận dụng nhuần nhuyễn, làm Gion
cảm động không thôi.
Chiều tối, Tokeru đưa Gion trở về tiệm rèn, dù sao đã đi hết các khu
vực, không còn chỗ đến nữa.
Tiệm rèn đã nghỉ ngơi, bên trong chỉ có Carmen đang chuẩn bị cơm tối.
Cô nàng này biết Gion sắp về bản bộ, muốn nấu nướng các món ngon
mời nàng. Hiển nhiên, quan hệ của hai nàng rất tốt đẹp.
Từ khi mời Carmen về làm, Tokeru cũng không còn đến chỗ của Hải Quân
ăn uống nữa. Đơn giản bởi vì Carmen nấu ăn ngon hơn, hơn nữa cũng
không phải đi đâu cả, chỉ cần ngồi một chỗ là được.
Tokeru tuyệt đối là một người lười. Trừ lúc tu luyện và lúc rèn
kiếm ra, các thời gian khác, hắn không muốn động tay một chút nào.
Việc chạy đến trụ sở Hải Quân ăn chực tương đối mất thời gian, mệt
mỏi.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Tokeru và Gion cũng ngồi vào bàn, chuẩn bị
ăn cơm. Carmen cũng nấu xong xuôi, chuẩn bị bê món lên.
Chiếu theo khẩu vị của Gion, hôm nay có rất nhiều các món cá với
các kỹ thuật làm khác nhau. Carmen cũng bỏ ra không ít công sức a.