Sự thật cuối cùng vẫn không thay đổi, Modric không chạy nổi, bị
Stainless đuổi theo và bị bắt. Chỉ vài lần Geppou, Stainless đã tước
đi hi vọng cuối cùng của hắn.
Quân hạm rất nhaanh tiến đến, dây xích đá biển được sử dụng để
trói Modric. Với hải tặc như vậy, trói bằng xích bình thường không
ổn. Đương nhiên cũng không có kiểu xuyên thẳng dây xích vào người
Modric, bởi vì không cần thiết a.
Chỉ những người có thể thuật cực mạnh mới làm điều này, hơn nữa
thể thuật mạnh cũng chưa chắc có thể làm đứt dây xích đá biển
này. Modric thể thuật không đủ làm chuyện này a. Hơn nữa nếu xuyên
như vậy, tên này có thể sẽ chết luôn tại chỗ, hắn đã bị thương
không nhẹ.
Trước khi bị giải đi, Modric còn thều thào :
“Ngươi… tại sao ngươi có thể bơi ? “.
“Tại sao ta không thể bơi “.
Stainless hỏi ngược lại.
“Ngươi… ngươi ăn Trái Ác Quỷ ?”.
“Không có, ta cũng như ngươi, không có dùng Trái Ác Quỷ “.
Modric trợn mắt lên, đầu óc quay cuồng. Cuối cùng cắn răng hỏi :
“Ngươi vì cái gì mang theo 4 thanh kiếm ? “.
“À, ta có thói quen như vậy, nhưng ta chỉ dùng một thanh kiếm a “.
Stainless tâm trạng thoải mái, cũng không có dấu giếm cái gì. Ở một
bên khác, Modric đầu óc như trống rỗng, thì ra tất cả đều do thói
quen, không phải dùng trái ác quỷ.
Tên kiếm hào đáng ghét, ngươi chính là đang lừa dối ta, ngay từ đầu
đã vậy. Modric trong đầu điên cuồng gào thét, hắn không cam tâm, chỉ
vì một thói quen vớ vẩn mà bị bắt, đời này có lẽ không thể ra
biển được nữa.
Ngày bình thường, Stainless cũng chỉ cầm theo một thanh kiếm mà thôi,
nhưng bây giờ hắn làm nhiệm vụ, đeo kiếm trên người để bảo vệ cũng
hợp lí. Tên Modric này tương đối không may, gặp đúng thời điểm này.
Nếu không phán đoán sai lầm và chịu vết thương quá nặng, trận chiến
này chưa chắc đã kết thúc chóng vánh như vậy.
Nghĩ đến kiếm, Stainless không nhịn được vuốt ve thanh kiếm của
Tokeru. Dùng kiếm tốt thật sự quá thoái mái, nghiền ép mấy kiếm
hào nghèo túng thật sự rất thư thái a. Đặc biệt là mấy kiếm hào
chưa học Haki Vũ Trang, kết cục kiếm hủy người vong.
….
Logue Town, Kitetsu tiệm rèn.
Tokeru và Gion không hề biết Stainless đã lập được công lao với thanh
kiếm mang về, hai người đang đứng đấu kiếm. Cuộc đấu kiếm này
thường xuyên diễn ra, hầu như cứ cách 2 ngày lại chiến đấu một lần.
Đương nhiên lần nào cũng là Tokeru thắng, hắn đã thắng một lần, sẽ
không có chuyện để Gion đuổi theo.
Gion thiên phú tiềm lực cực cao, hầu như trong lần chiến đấu nào
cũng có thu hoạch. Cô nàng này không muốn thua kém Tokeru quá nhiều,
tập luyện chăm chỉ hơn không ít. Thân thể sức mạnh cũng phát triển
cực nhanh chóng, đã vượt qua đại tá Cromwell. Nếu như quay trở lại
trận chiến đầu tiên, với cường độ thân thể như thế này, Tokeru đoán
chừng sẽ vùi dập giữa chợ a.
Bây giờ cường độ thân thể của Tokeru cũng rất biến thái, hắn không
bì được với Garp nhưng có lẽ không hề thua kém đám thiếu tướng cao
cấp a.
Ít nhất bây giờ đối đầu với Stainless, hắn cũng có thể chỗng đỡ
vài chiêu, không đến mức bị đánh cho không có chút hoàn thủ nào.
Đương nhiên nếu Stainless buff haki vào, thì tốt nhất Tokeru nên tránh
đi cho nhanh.
“Gion-chan, làm sao vậy ?”.
Tokeru cau mày hỏi, hắn thấy biểu hiện của cô nàng này hơi lạ, kể
cả đấu kiếm cũng không tập trung. Chẳng lẽ có chuyện gì hay sao ?
Gion thu kiếm đi đến ngồi cạnh Tokeru mới mở miệng :
“Ta sắp rời Logue Town “.
“Bao giờ đi ?“.
“Có lẽ là 2 ngày nữa, phó đô đốc Garp chuẩn bị trở về, lúc đó
quân hạm sẽ đi qua Logue Town”.
“Ừm”.
Tokeru cũng gật đầu, chuyện này không thể tránh được, Gion không thể
tiếp tục ở đây được, việc nàng phải làm còn có rất nhiều. Tokeru
cũng không có giữ nàng, dù sao hắn cũng chưa biết con đường cụ thể
khi kết thúc hợp tác là gì. Làm người trung lập hay làm hải tặc,
hoặc quân cách mạng, vấn đề này hắn chưa quyết định.
Không khí hiện ra cực kỳ trầm mặc, Tokeru suy tính một chút một
chút mới mở miệng :
“Gion, nếu… ta nói nếu… ta đối đầu với Hải Quân thì ngươi sẽ làm gì
?“.
“Thì ta đi theo phe của ngươi thôi “.
Khác với Tokeru dự đoán, Gion không hề thể hiện ra cái gì xoắn
xuýt, khó khăn, mà thoải mái trả lời. Hơn nữa nghe ngữ điệu này,
đây là chuyện đương nhiên. Không thể không nói, Tokeru cảm động rối
tinh rối mù a.
“Chẳng lẽ ngươi không nghe lời của Tsuru sao ? “.
“Thực ra, chị Tsuru không hề muốn để ta làm Hải Quân, ta có thể cảm
nhận được. Đến tận bây giờ cũng vậy, luôn luôn hướng ta đến loại
việc làm an toàn, không phải chiến đấu “.
“Vậy Tsuru cũng không muốn ngươi đối đầu với Hải Quân a, đi theo ta
nguy hiểm hơn nhiều chứ “.
“Không còn cách nào khác, ai bảo ngươi là người đàn ông của ta “.
Gion đương nhiên trả lời, nàng mỉm cười vuốt ve vòng cổ, thần sắc
thoải mái. Tokeru cũng ngẩn người nhìn Gion, đúng vậy, lí do rất đơn
giản như vậy đã đủ a.
“Yên tâm, nếu Hải Quân dám động đến Tsuru, ta nhất định sẽ cứu người
“.
“Không lo, Ngũ lão tinh kể cả có thay Thủy Sư Đô Đốc thì cũng không
dám động đến chị ấy “.
Gion cười cười giải thích, đương nhiên cũng làm Tokeru ngạc nhiên không
thôi, chẳng lẽ Tsuru có loại ưu thế nào đó quá lớn hay sao ? thật
đáng tiếc, Gion không biết nhiều hơn, nàng chỉ biết được là do Trái
Ác Quỷ của Tsuru mà thôi, không biết cụ thể là năng lực gì.
Tokeru lại có ấn tượng về vị phó đô đốc này, Trái Ác Quỷ bà ăn
là Woshu Woshu no mi – Trái rửa. Có thể giặt và phơi khô người khác
như quần áo vậy, hơn nữa cũng hạn chế khả năng di chuyển của người
bị tác dụng vào. Trái này tương đối kì lạ, thường được xếp vào
những trái yếu nhất. Nhưng có vẻ như không phải như vậy, tác dụng
của nó có thể mạnh hơn nhiều.
Tsuru không có thể hiện sức mạnh nhiều nhưng Doflamingo lại tương đối
kiêng kỵ vị phó đô đốc này. Rất có thể sức mạnh của Tsuru không hề
yếu như trong tưởng tượng a.
Doflamingo ăn trái tơ, đáng lí ra càng phải ưa thích giặt rửa mới
đúng chứ nhỉ ? tơ càng giặt càng sạch sẽ a. Tokeru không nhịn được
ác ý nghĩ đến.
“Gion-chan, ngươi sắp đi rồi, tối nay ta sẽ miễn cưỡng dâng lên thân
thể của mình cho ngươi chà đạp. Xin nhẹ tay một chút a “.
Gion cũng trợn trắng cả mắt, không hiểu sao mình lại yêu cái tên lưu
manh này, hơn nữa yêu đến không thể tự kìm chế a. Tìm cơ hội phải
ném tên này cho Tsuru giặt vài tháng, tẩy bớt ý nghĩ đen tối đi.
Mấy tên thợ rèn đang nghỉ uống nước, Yuba đứng ở giữa, có vẻ lại
chuẩn bị giãi bày cái gì đó. Tokeru cũng tò mò, kéo Gion chạy đến
xem, hơn nữa Carmen đã xuất hiện bên cạnh, sẵn sàng nghe ngóng.
Tên Yuba này lấy vợ gần một tháng, béo tốt lên không ít. Thỉnh
thoảng lại cố tình kể chuyện yêu đương trước mặt đám thợ rèn, làm
người khác ghen tị không thôi.
Tokeru khe khẽ thở dài, nhất định phải cho tên này chút giáo huấn.
Yêu đương không có lỗi nhưng yêu đương trước mặt người khác thì chính
là có tội, hơn nữa phải chung thân a.
Tên này không biết vì sao hôm nay lại bị đau ở mông, đi đứng khó khăn.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ này, có lẽ không hề nhẹ nhàng một chút nào.
“Yuba, mông ngươi không phải bị vợ đánh đấy chứ ? ta phải nói là…
đánh rất hay “.
“Không phải tối qua ngươi và Notis vào trong kho sao ? chẳng lẽ quên
không mang dầu ăn ? “.
…
Yuba mặt đầy buồn khổ, Notis cũng thế, hai người căn bản không giải
thích nổi, miệng lưỡi không đủ. Notis còn đáng thương hơn, không có
việc gì bị lôi vào cuộc chơi gay, buồn bực muốn khóc a.
“Không phải mấy loại này, ta bị miếng vữa trên trần nhà rơi trúng
mông “.
“Ồ, thật ? “.
“Ngươi ngủ chổng mông lên à ? “.
Mấy tên thợ rèn không tim không phổi cười, nhà của Yuba tương đối cũ,
trần nhà bong tróc, thật sự xuống cấp không ít. Đương nhiên loại tỉ
lệ trần nhà rơi trúng mông thật sự thấp đến đáng thương, tên này
vận đen không nhẹ.
Tokeru cũng buồn cười, xem ra tên này sắp sửa nhà a.
“Milla không có sao chứ ?“.
Gion quan tâm hỏi, nàng tương đối thích người chịu khó như Milla,
thỉnh thoảng cũng qua lại, hỏi thăm cũng hợp lí.
“Nàng không sao, ta che đỡ hộ mà “.
“Ohh”.
Đám người không nhịn được ồ lên, đây chính là tình tiết tình cảm
kinh điển a. Cái phong cách như thế này thể hiện ra tình cảm thật
đáng quý. Tokeru cũng không nhịn được giơ ngón cái lên, đàn ông tốt.
Nam chính đỡ xe đâm, hay dùng lưng bảo vệ nữ chính là tình tiết
tương đối máu chó một ít nhưng lại rất cảm động. Đương nhiên cái
kiểu dùng mông bảo vệ như thế này tương đối buồn cười a.