Trước kia khi mới đến thế giới này, Tokeru cũng không rèn được kiếm
ngay, lúc đó hắn thường xuyên rèn mấy loại nông cụ, các loại dao
cũng rèn không ít. Dao nhà bếp Tokeru cũng hiểu biết kha khá, tính
sơ sơ cũng mười mấy loại. Với đầu bếp cao cấp, sử dụng thuần thục
nhiều loại dao là điều bắt buộc phải làm.
Khả năng dùng dao của Carmen cũng rất khá, các loại kỹ thuật sử
dụng thật sự làm Tokeru hoa cả mắt. Với kỹ thuật này, nếu hôm qua
cô nàng này có một con dao thì chưa chắc đám người xấu kia bắt nạt
được nàng. Không cẩn thận có thể mất mấy lạng thịt trên người mà
không biết a.
“Mua cả bộ dao đi, chất lượng không tốt cũng được, dù sao sau này ta
sẽ rèn dao cho, không cần cẩn thận như thế “.
Tokeru chẳng hề quan tâm nói, hắn đã nhìn qua, chỗ dao này chất
lượng không ra sao, chọn thế chọn nữa cũng vậy, chẳng lẽ còn trông
đợi có thể tìm được đồ tốt hay sao ? đương nhiên lời nói này Tokeru
thấy không có sao nhưng người bán dao lại thấy khó chịu. Đây rõ ràng
là công khai hạ thấp sản phẩm của cửa hàng a, còn nói ‘sẽ rèn dao
cho’ ? chẳng lẽ dao của ngươi tốt hơn dao của chúng ta sao ? Người bán
rõ ràng thấy khó chịu nhưng lại không dám to tiếng mắng to, nghẹn
đến đỏ cả mặt, cuối cùng mới cắn răng nói :
“Quý khách, dao của chúng tôi chất lượng tuyệt đối là số 1, không
có sản phẩm nào tốt hơn trong Logue Town này. Ngài nói như vậy thật
sự làm chúng tôi khó xử, không biết ngài đã theo học sư phụ rèn dao
nào ? “.
Người bán hàng uyển chuyển châm biếm, theo tuổi tác của Tokeru, có
lẽ đang theo học vị thợ rèn dao nào đó, hơn nữa có thể thợ rèn dao
này cũng bán dao tại đây, khi đó thì buồn cười a. Tokeru cũng nghe
hiểu, hắn cười lắc đầu :
“Ta không có rèn dao, hơn nữa không có sư phụ, nghề chính của ta là …
rèn kiếm “.
Người bán hàng nghe được nửa câu đầu cũng khinh thường, không có rèn
dao, không có sư phụ, vậy mà dám mạnh miệng nói mình sẽ rèn ra
thanh dao tốt hơn ? nhưng nghe được câu sau, suýt nữa ngã chổng vó.
Rèn kiếm ? không có nói đùa chứ. Dù chỉ khác nhau có một chữ nhưng
cũng tương tự ngày đêm khác biệt a.
Trong nghề rèn cũng phân biệt quý tộc với bình dân, rèn dao, rèn
nông cụ, rèn vũ khí đơn giản chỉ coi là bình dân. Quý tộc đương
nhiên là rèn kiếm rồi, thợ rèn kiếm cao quý hơn thợ rèn dao rất
nhiều. Để rèn kiếm, người rèn phải thông thạo đủ thứ, có kỹ năng
tốt và kinh nghiệm. Bởi vì kiếm dùng để chiến đấu, chất lượng
không thể qua loa a. Chính vì thế, những con dao tốt nhất cũng không
có cửa so với kiếm cả về độ bền và độ sắc.
Quan trọng là, Tokeru là thợ rèn kiếm mà bây giờ lại đứng đây chê
một con dao, điều này có thật sự ổn không ? ta biết ngài là quý
tộc cao quý, tốt nhất ngài nên đi đến cửa hàng kiếm, nơi đây không
chứa nổi ngài a. Còn nói sẽ rèn dao ? không phải nói thợ rèn kiếm
khinh thường nhìn mấy con dao này sao ?
Đương nhiên, tên bán hàng cũng không biết, Tokeru trong nghề rèn kiếm
địa vị cũng là quý tộc a.
Cuối cùng Tokeru và Carmen cũng mua xong mấy con dao làm bếp. Trong
ánh mắt u oán của người bán hàng, Tokeru cười cười trả tiền rồi
kéo Carmen ra khỏi đây.
Việc sau cùng là mua nguyên liệu nấu ăn, Carmen rất thông thạo việc
này, đương nhiên số lượng thật sự rất lớn.
“Tokeru-san, chúng ta có tiệc tùng gì sao ? “.
“Không, lượng đồ ăn của ta rất lớn nên cần mua nhiều, hơn nữa chố
này cũng chỉ đủ ăn trong vòng 2 ngày thôi “.
Carmen hoài nghi nhìn bụng của Tokeru, lượng cơm ăn lớn nhưng chỗ chứa
cũng chỉ có thế, làm sao ăn hết chỗ này trong 2 ngày được ? Tokeru
cũng lắc đầu cười, cô nàng này phải chứng kiến trực tiếp thì mới
tin được, giờ nói cái gì đều vô dụng.
Đồ ăn cũng chuyển trực tiếp về tiệm của Tokeru, dù sao Tokeru mua
quá nhiều, chẳng lẽ phải tự vận chuyển về sao ?
Tất cả các loại đồ đạc đã được đưa đến, Gion đang chỉ huy tháo dỡ.
Có tiền chính là thuận tiện, hiệu suất làm việc thật sự rất ấn
tượng. Phòng bếp cần sự sạch sẽ nên Tokeru cho lát đá trắng hết
trong phòng, lau dọn cũng dễ dàng hơn.
Mấy nghệ nhân thế giới này rất giỏi trong việc cắt ghép, các phiến
đá không cần xi măng kết dính, chỉ xếp lại với nhau cũng đủ chắc
chắn, sạch sẽ. Dù sao hai ngày nữa Yuba cũng kết hôn tại đây, phòng
bếp làm luôn trong nhà cũng tốt hơn.
Vì lượng cơm của Tokeru tương đối lớn nên cũng có nhu cầu lưu trữ
cao. Tokeru mua 2 cái tủ lạnh loại lớn nhất, có thể tích trữ tương
đối nhiều đồ ăn. Đương nhiên tủ lạnh lớn thì vận chuyển khó khăn,
Tokeru đành phải xắn tay vào giúp sức.
Vất vả đến trưa thì cũng làm xong, vì đáp ứng nhu cầu ăn uống, đầu
tư đến mức này cũng hợp lí. Carmen hưng phấn chạy trong phòng bếp,
với nàng thì nấu ăn luôn mang lại niềm vui lớn nhất.
Nguyên liệu nấu nướng đã chuyển đến từ lâu, Carmen cũng bắt đầu làm
luôn. Vì Tokeru đã nói trước đó, nàng chuẩn bị món ăn đủ cho 50
người.
Với đầu bếp trong One Piece, chuẩn bị đủ đồ ăn cho 50 người không có
vấn đề gì. Những đầu bếp có kỹ năng cao, làm việc này chỉ tốn
khoảng nửa giờ là xong. Kỹ năng của Carmen chưa hoàn thiện nhưng cũng
rất nhanh nhẹn, khéo léo. Mấy món ăn rất nhanh được hoàn thành, tốc
độ làm cho Gion và Tokeru hoa cả mắt.
Sanji tại G8 đã từng nấu ăn cho 100 người chỉ trong nháy mắt, hơn nữa
hương vị tuyệt vời. Carmen không có nhanh nhẹn như vậy nhưng cũng hoàn
thành rất nhanh, ngửi mùi hương kia, Tokeru và Gion cũng thèm rỏ dãi.
Đầu bếp trong One Piece có thể phẩy tay một cái, tất cả món ăn đều
được bày lên đĩa sạch đẹp, không rớt ra ngoài một chút nào. Hôm nay
Tokeru cũng chứng kiến Carmen biểu diễn loại kỹ thuật này. Hắn chỉ
có thể yên lặng dâng lên đầu gối của mình, skill này đơn giản là
phá vỡ không ít định luật vật lí a.
Với một thế giới như thế này, định luật vật lí cơ bản chỉ có thể
tham khảo một chút. Định luật bảo toàn và chuyển hóa năng lượng
trên cơ bản là vô nghĩa. Chính những điều vượt qua những hiểu biết
này làm Tokeru càng thêm hứng thú với mọi thứ, không phải sao ?
Tokeru cũng nhìn tận mắt phong cách nấu nướng đầy hoa lệ của nàng,
Tokeru cảm thấy nó không hề cay mắt hơn nữa còn rất đặc biệt. Đơn
giản là vui tai vui mắt a.
Đây coi như lần đầu tiên mà Carmen được nấu nướng thoải mái, những
năm tháng học việc của nàng đa số là phải đi mua và sơ chế nguyên
liệu, hơn nữa kiêm luôn việc lau dọn quán ăn. Số lần được trực tiếp
nấu nướng ít đến thương cảm. Lần này có ý nghĩa quan trọng, nàng
làm công việc mới, hơn nữa có điều kiện tốt để theo đuổi ước mơ
của mình.
Để ăn mừng việc này, Tokeru cũng mang chút rượu ra uống một chút để
ăn mừng.
“Cạn ly “.
Bữa ăn ngay lập tức được bắt đầu, món ăn tương đối đơn giản nhưng
thật sự rất ngon, hơn mấy món trong quán ăn sang trọng mà Tokeru từng
thưởng thức. Đầu bếp có thiên phú cao có khác, làm món ăn tuyệt
đối cao cấp.
Carmen không có tu luyện, sức ăn của nàng chỉ thuộc dạng bình
thường, rất nhanh cũng liền ăn xong. Gion thì lại khác, vì nhu cầu
mạnh mẽ của tế bào nên ăn hơn người thường rất nhiều, ít nhất cũng
gấp 5-6 lần.
Khi tế bào của nàng đủ mạnh, chiến đấu liên tục trong vòng mấy
ngày cũng thoải mái. Cuộc chiến giữa những cường giả cấp bậc đố
đốc hoặc cao hơn diễn ra rất dài, có thể liên tục trong 10 ngày nửa
tháng mà không ăn uống gì cả. Như vậy ngày thường họ ăn nhiều hơn
phần nào để bổ sung dinh dưỡng chuẩn bị cho chiến đấu dai dẳng có
thể phải đối mặt.
Tokeru thì không cần phải nói, có thiên phú Thao Thiết, hắn ăn uống
và tiêu hóa cực nhanh. Khi đủ năng lượng vẫn nạp thêm vào để tiến
hóa tế nào, đây là cơ sở mà thể thuật của Tokeru tăng nhanh chóng.
Gion và Carmen đã ăn xong, đang chống cằm nhìn Tokeru chiến đấu với
mấy món ăn trên bàn. Gion thì đỡ, dù sao nàng cũng đã quen thuộc
rồi. Nhưng Carmen thì trợn tròn mắt, nàng không thể tưởng tượng được
Tokeru làm sao có thể nuốt trôi lượng thức ăn lớn như vậy trong cái
bụng bé tí. Lúc Tokeru nói nàng còn không tin tưởng đâu.
“Không cần phải ngạc nhiên, những người tu luyện thường ăn uống hơn
người thường rất nhiều, sau này em sẽ gặp không ít “.
Gion thấy vẻ mặt của Carmen thì cũng thoải mái giải thích cho nàng.
Gion cũng không ngờ, chính vì lời giải thích này đã làm cho Carmen
có tò mò đầu tiên về tu luyện và tạo ra hướng đi khác biệt hơn cho
nàng.