Không thể không nói, thời gian có thể làm thay đổi nhiều thứ. Không
biết cô nàng này đã trải qua cái gì mới có thể trở thành một
người có cá tính như vậy. Bây giờ , cô gái này tương đối tinh nghịch
mà thôi, hơn nữa kiểu tóc tương đối bình thường, tính cách không có
vẻ cuồng dã như sau này.
Đương nhiên, Carmen chỉ là một nhân vật phụ, xuất hiện rất ngắn nhưng
như vậy cũng đủ để xuất hiện tình yêu hộp quà rồi. Tokeru không
ngại thu hồi.
“Điều kiện mở ra : liên tục gặp mặt trong vòng 2 tháng “.
Không hề phức tạp a. Tokeru cũng định đưa cô bé này về tiệm rèn để
làm đầu bếp. Lượng ăn của hắn lớn, hơn nữa cũng muốn ăn ngon, thuê
đầu bếp cũng dễ hiểu. Không phải lúc nào hắn cũng ăn với lượng
cực lớn mà là chia ra thành các bữa, mỗi bữa ăn bằng khoảng 20-30
người, tuyệt đối không thua kém một quán ăn loại nhỏ.
Hiện nay hắn đang ở một mình, hơn nữa có khá nhiều phòng trống
không, có thể chuyển vào ở. Đương nhiên nếu là đầu bếp nam thì không
có chuyện vào ở cùng, Carmen có thể bởi vì cô nàng này xinh đẹp,
Tokeru có thể thoải mái tiếp nhận.
Nếu mời đến làm đầu bếp riêng thì còn sợ không gặp nhau mỗi ngày
sao ? 2 tháng gặp liên tục quá đơn giản a. Tất nhiên bây giờ phải xem
cô gái này quyết định đã.
“Thế nào, Carmen ? “.
Carmen xoắn xuýt một hồi cũng gật đầu đồng ý. Thứ nhất là Tokeru
đã cứu nàng, thứ hai là nàng cũng muốn theo đuổi ước mơ, mỗi ngày
chỉ được nấu khoảng 2-3 món rõ ràng là không đủ, muốn nầu nhiều
món ngon thì phải được thực hành nhiều và liên tục.
Tokeru cũng cười cười, hắn cũng không nhịn được đắc ý. Đầu bếp
giỏi có hạng của Đông Hải đã vào tay a. Với tài lực của mình,
Tokeru không tin không đào tạo cô nàng này trở thành đầu bếp số 1.
Nhu cầu ăn uống của hắn cũng được đáp ứng đáng kể. Hắn không thể
bữa nào cũng ăn trực của Hải Quân được, hắn mặt dày nhưng cũng
tương đối xấu hổ a.
“Đúng rồi, Carmen-chan có biết người nào tên Jose và Leon không ? “.
Tokeru cũng tò mò hỏi. Hắn nhớ về sau bên cạnh Carmen có hai tên đồ
đệ tương đối có đặc điểm, không biết nấu nướng ra sao nhưng tuyệt
đối là vật làm nền cao cấp.
Hai tên này ở bên cạnh làm cho vẻ đẹp của Carmen tăng lên không chỉ
một bậc mà thôi. Trước tiên nói đến chiều cao đi, Carmen thấp hơn
Sanji một ít, cao khoảng 172 cm. Hai tên đồ đệ của nàng thấp hơn nàng
không ít, căng hết cỡ cũng chỉ khoảng 150cm. Đứng cạnh Carmen rõ
ràng làm cho nàng có vẻ cao ráo thanh thoát hơn nhiều.
Gương mặt cũng rất khác biệt. Một tên thì lỗ mũi to như hai cái
giếng, môi dầy, béo, da đen, tuyệt đối là lỗ mũi to nhân vật đại
biểu. Tên khác có vẻ khá khẩm hơn, ngũ quan tuyệt vời, da trắng thon
gọn nhưng diện tích gương mặt quá nổi trội làm chỉnh thể có chút
quái dị.
Đương nhiên khi xuất hiện thì hai tên này có vẻ ít tuổi, không biết
bây giờ Carmen đã quen biết chưa ?
“Không có, Tokeru-san muốn tìm hai người này sao ? “.
“Không có gì, thuận miệng hỏi vậy thôi “.
Tokeru cũng thở phào, không có thì tốt. Người ta nói gần mực thì
đen, gần đèn thì rạng. Cô nàng này tiếp xúc nhiều với những người
có phong cách đặc dị quá nhiều cũng không tốt, có thể làm cho tính
cách chưa định hình của nàng có chút sai lệch theo.
Ví dụ kinh điển chính là Luffy, hồi nhỏ tiếp xúc với Shanks, Garp,
nhà Dadan nhiều quá, tính cách bị ảnh hưởng không ít. Đương nhiên
cũng có thể là do Garp đấm quá nhiều a.
Tokeru và Carmen cũng nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chuyển đi luôn. Cô
nàng này cũng tương đối nghèo, có vài bộ quần áo đã cũ, 1 đôi
giày, đồ đạc khác cũng không có gì, xếp gọn gàng trong một cái
bọc. Đương nhiên còn một cái Vally rất lớn chỉ đựng sách dạy nấu
ăn, đủ các loại sách làm Tokeru cũng hoa cả mắt.
Tìm được Gion, Tokeru cũng nói thẳng với nàng mọi chuyện và nhờ
nàng cùng Carmen đi mua chút đồ đạc.
Nữ nhân tương đối cảm tính, Gion nghe được tên đầu bếp dám làm
chuyện như vậy cũng bất bình, muốn chạy đi chém cho tên kia vài
nhát, cũng may là Tokeru ngăn lại được. Với tính cách của cô nàng
này, tên đầu bếp kia chắc chắn vứt bỏ nửa cái mạng. Dù sao hắn
không có phạm tội gì quá lớn, mất việc là đủ rồi.
Nữ nhân bắt chuyên rất nhanh, hơn nữa Gion và Carmen có không ít điểm
chung về sở thích lẫn tính cách, rất nhanh thì Tokeru đã bị cho ra
rìa, trở thành chân chính người giúp việc, đi theo xách đồ là chủ
yếu.
Nhìn điệu bộ mua sắm thoải mái của Gion, Tokeru hận đến nghiến răng,
tối nay không cho cô nàng này quỳ xuống xin tha thì không thể được.
Cửa hàng quần áo ở Logue Town rất lớn và đẹp, Tokeru đi qua mấy lần
nhưng đều chưa từng bước vào. Hắn cũng chỉ tiện tay mua mấy món
quần áo ở bên ngoài, không có vào cửa hàng lớn như vậy. Đương nhiên
bây giờ không muốn hắn cũng phải vào.
Gion muốn mua chút đồ cho Carmen, dù sao cô bé này ăn mặc quá cũ một
chút. Lúc đầu Carmen chết sống không đồng ý, nàng muốn sử dụng
tiền của mình để mua quần áo sau. Cuối cùng Tokeru đành phải ra
tuyệt chiêu cuối cùng… trừ vào lương, cô nàng này mới thôi.
Hết cách, lấy tính cách của cô nàng này, có lẽ tiền lương sẽ đổ
hết vào mua sách dạy nấu ăn, mua công cụ nấu ăn… đợi nàng mua quần
áo cho mình có lẽ Tokeru đã thống nhất thế giới rồi.
Gion ăn mặc tương đối đơn giản nhưng ánh mắt không tệ, Carmen mua mấy
bộ quần áo đều rất hợp và đẹp mắt, Tokeru cũng phải thừa nhận.
Sau khi mua xong cho Carmen, Gion hướng ánh mắt đến Tokeru, bắt đầu
nghiền ngẫm.
Tokeru vóc người to lớn, dáng đứng thẳng tắp, tuyệt đối là người
mẫu cấp bậc. Những người như vậy mua quần áo tương đối dễ dàng và
đảm bảo thẩm mỹ.
Với phong cách của Gion, quần áo cho Tokeru có thêm vài họa tiết
trang trí hoa hồng là chuyện đương nhiên. Sau đó là đủ loại sơ mi,
vest, quần dài… thậm chí cả đồ lót cũng đều điểm xuyến thêm một
bông hồng lên trên. Khoan hãy nói, nhìn còn rất có điểm đặc biệt a.
Tất nhiên, người chủ tiệm vui vẻ như điên. Mấy bộ đồ nam có họa
tiết hoa đặc biệt như thế này tương đối khó bán, không cẩn thận trở
thành hàng tồn, lúc đó thì sẽ lỗ vốn không ít. Bây giờ Gion xuất
hiện, lấy đi gần hết mấy bộ này, hắn làm sao không mừng ?
Tokeru vẻ mặt suy sụp bước ra khỏi cửa hàng, xem ra sau này biệt danh
‘ Pinky ‘ của mình là chạy không thoát. Trước kia hắn mặc quần bơi
hoa hồng thì đã có biệt danh này, tuy nhiên chưa phổ biến lắm. Bây
giờ thì khác rồi, từ đầu đến chân, tất cả đều có màu hồng, không
còn gì để tranh luận nữa rồi, biệt danh Pinky chỉ có thể là hắn.
Đưa Gion về tiệm rèn, Tokeru và Carmen cũng đi mua một chút công cụ
nấu bếp. Hắn sẽ sửa một căn phòng để làm phòng bếp, dù sao cũng
nhiều phòng trống. Đương nhiên phòng bếp phải cách xa phòng ở một
chút cho đỡ ám mùi.
Mấy món đồ như tủ lạnh, bàn bếp, xoong nồi gì đó đều chọn loại
tốt nhất, hơn nữa có vẻ sạch sẽ. Các loại bàn ghế bát đũa gì đó
thì để cho cửa hàng tự động chuyển đến, cửa hàng có thể tự động
chọn lựa đồ tốt.
Cuối cùng quan trọng nhất là dao cho đầu bếp. Có rất nhiều loại
với cách xử lí khác nhau, hơn nữa loại dao này phải thật tốt và
luôn sắc bén. Tất nhiên dao cho đầu bếp không có cửa để so sánh với
kiếm, cho dù là loại tốt nhất cũng vậy. Tokeru nhìn mấy con dao do
Carmen chọn cũng lắc đầu, sắc bén thật nhưng không đủ cứng, có lẽ
chặt 1-2 tháng là phá hủy.
Có lẽ Tokeru sẽ rèn cho Carmen mấy con dao tốt để dùng. Chất lượng
chắc chắn không thể chê. Nếu Tokeru muốn, hắn dùng hợp kim cao cấp
để làm dao cũng được, cũng không tốn bao nhiêu nguyên liệu.
Dao khác với kiếm, quy trình nhanh gọn hơn nhiều, hơn nữa yêu cầu
chất lượng cũng không quá cao. Nếu Tokeru muốn rèn, có lẽ mấy ngày
là xong hết.
Dùng hợp kim cao cấp để rèn mấy thứ đơn giản như dao trước khi rèn
kiếm cũng hợp lí. Dù sao bây giờ Tokeru không có nắm chắc có thể
rèn kiếm từ loại hợp kim này.
Từ đó, Carmen có thể có dao xịn dùng mà Tokeru lại tích lũy thêm
kinh nghiệm xử lí hợp kim, một công đôi việc. Theo số lượng và phân
loại các hợp kim mà Tokeru hiện có, mỗi loại Tokeru thử trước 1-2
lần, như vậy thì Carmen sẽ có khoảng vài trăm con dao để dùng dần,
số lượng tương đối lớn a.