Món ăn được bưng lên rất nhanh chóng, hiệu suất làm việc thật sự
không hề chậm chạp, Tokeru tương đối hài lòng.
“Ồ, không phải nói không có gan cá hay sao ? “.
Tokeru kinh ngạc mở miệng, chẳng lẽ đám đầu bếp ngộ ra bí kíp gì
hay sao ? cảm nhận được hào quang của ta sau đó ngộ ra kỹ thuật làm
cá, giải thích này tương đối hợp lí a.
Nhìn kỹ, Tokeru phát hiện ra món gan cá này rất nổi bật, kể cả vẻ
ngoài lẫn mùi hương đều khác biệt. Mùi hương này thật sự quá thơm,
thậm chí còn hơn cả mùi mấy món ở quán ăn sang trọng nữa.
Điểm quái dị là món gan cá này hơn hẳn mấy món cùng bàn khác.
Nếu cũng một đầu bếp nấu thì không nên có sai khác lớn vậy chứ ?
chẳng lẽ vị đầu bếp này là một cao thủ nấu gan cá, cố tình nói
dối để chờ đợi người có duyên hay sao ?
Các loại phim kiếm hiệp đa số theo mô típ nhân vật chính gặp được
cao thủ võ lâm. Sau đó vị cao thủ này cảm giác hai người có duyên
phận, sau đó truyền cho nhân vật võ công tuyệt thế. Vị đầu bếp có
thể cũng vậy, chờ đợi người như Tokeru xuất hiện mới sử dụng tuyệt
kỹ của mình, nấu món gan cá ngon nhất cho hắn.
Tất nhiên loại giả thuyết này khá là vô lí nhưng trên khía cạnh nào
đó lại đúng sự thật. Tokeru cứu Carmen, bây giờ hai người lại gặp
nhau, Carmen nấu nướng cho Tokeru ăn, không phải có duyên thì là gì ?
Tokeru và Gion cũng rất nhanh bắt đầu ăn. Quá trình ăn uống tương đối
là hương diễm, anh anh em em căn bản không dừng được. Tất nhiên món ăn
ngoại trừ gan cá ra thì cũng chỉ thường thường, không so được với
quán ăn lớn.
Hai người không quan tâm đến việc khác, chuyên tâm thưởng thức ‘tình
yêu bữa sáng’. Mất khoảng một tiếng đồng hồ mới xong một bữa cơm,
Tokeru cũng thanh toán tiền rồi ra khỏi tiệm.
Phục vụ rất nhanh dọn bàn, chuẩn bị mang đi rửa.
Lúc này trong bếp đã vỡ tổ, gan cá không những không độc hại mà
còn được Tokeru khen không ngớt. Như vậy Carmen đã đúng và bếp trưởng
rõ ràng là sai lầm.
Carmen không có phản ứng gì cả, vẫn chăm chú làm việc. Nhưng bếp
trưởng thì khác, ông ta cảm thấy nhục nhã vô cùng. Luôn miệng nói
là đầu bếp có kinh nghiệm mấy chục năm mà bây giờ thua một đứa
trẻ, mặt mũi không qua được a.
Nghe thấy tiếng xì xào bàn tán đằng sau mình, bếp trưởng cực kỳ
giận dữ. Ánh mắt âm độc của hắn nhìn về phía Carmen, theo hắn
thấy, chính Carmen đã cố tình hạ bệ mình. Rõ ràng không thể để
Carmen ở lại đây, uy hiếp quá lớn.
Khi gặp chuyện, con người luôn có xu hướng đổ lỗi cho người khác mà
không chịu thừa nhận sai lầm của mình. Vị bếp trưởng này không muốn
thừa nhận là ông ta kém cỏi, xử lí nguyên liệu không tốt mà muốn
đổ tội cho Carmen chống đối mình. Không dám thừa nhận sai lầm thì
cũng chỉ là người tầm thường mà thôi, điều này đã quá rõ.
Hiển nhiên, bếp trưởng đã càng thêm nóng mắt với Carmen, nếu tiếp
tục ở đây, cô nàng này sẽ không được sống tốt.
Tokeru và Gion nắm tay nhau đi trên đường, cười cười nói nói. Hắn và
Gion đi dạo trong chốc lát, tay hắn đã bao lớn bao nhỏ. Không thể
không nói, nữ nhân luôn luôn ưa thích mua sắm, thế giới nào cũng vậy
a.
“Đúng rồi, khi Yuba kết hôn, người có định làm gì hay không ? “.
“Ừm, ta đang muốn thuê thêm đầu bếp, mua thêm thức ăn và đồ uống. Vấn
đề tổ chức tốt nhất vẫn nên để hắn tự lo liệu, không nên can dự “.
“Nói cũng đúng, vậy ngươi định thuê đầu bếp ở đâu ?”.
“Ngày mai ta sẽ đến quán ăn lớn nhất ở Logue Town này, có lẽ thêm
chút tiền là sẽ mời được thôi “.
Tokeru thoải mái nói, hắn cũng không tin đám người kia có thể chịu
nổi cám dỗ. Nhắc đến mới nhớ, có thể mời thêm đầu bếp ở quán ăn
hồi nãy, món gan không tệ a.
“Đúng rồi, Gion ngươi thấy món gan hồi nãy thế nào ?”.
“Ừm, rất ngon. Ngươi muốn mời cả đầu bếp làm món đó hay sao? “.
“Đúng rồi, chỉ cần làm món này thôi cũng tốt ".
Gion cũng tương đối thích thú, món gan này ngon. Hơn nữa nàng cũng
thấy có chút tác dụng, đau đớn ít đi nhiều a.
“Bây giờ chưa đi xa, người quay lại mời luôn đi, ta muốn vào cửa hàng
hoa một chút “.
“Vậy cũng được, chờ ta một chút”.
Tokeru cũng không có dị nghị, cửa hàng hoa này hắn cũng hay vào mua.
Với tính cách của Gion, vào đây chọn hoa cũng phải mất không ít
thời gian, quay lại một chút cũng được.
Rất nhanh Tokeru đã quay trở lại quán ăn, lập tức bước vào trong. Bây
giờ đã là nửa buổi, không phải giờ cơm nên quán cũng không có
khách, người phục vụ cũng ngủ gật trên bàn.
Người phục vụ cũng tỉnh giấc, nhìn thấy Tokeru đứng trước mặt cũng
giật mình, cười mở miệng :
“Quý khách quay lại có yêu cầu gì không ? “.
Tokeru cũng nói thẳng :
“Dẫn ta đi gặp vị đầu bếp làm món gan vừa rồi “.
Người phục vụ cũng giật nảy mình, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì hay
sao ? vị nữ thực khách không xuất hiện có phải là do đã bị ngộ
độc hay không, vừa rồi nữ khách đó ăn khá nhiều gan cá a.
Người phục vị cũng trù trừ một lúc mới quyết tâm, đưa tay mời
Tokeru. Cái việc khách hàng bị ngộ độc này chỉ có do đầu bếp hoặc
phục vụ mà thôi. Hắn không dám gánh trách nhiệm này, cũng chỉ đành
xin lỗi Carmen thôi.
Thái độ của người phục vụ này hơi lạ a… Tokeru cũng cảm thấy có
chuyện gì bí ẩn.
Bếp cũng không lớn, hơn nữa cũng tương đối gần, Tokeru rất nhanh bước
vào trong.
Bếp trưởng đang hậm hực chuyện vừa rồi, thấy phục vụ viên đưa một
người không phải nhân viên quán ăn vào cũng khó chịu thêm, đang đình
mở miệng quát mắng thì thấy Tokeru, lập tức im miệng.
Hết cách, hắn biết Tokeru. Đương nhiên chỉ là nghe qua mấy đầu bếp
Hải Quân nói chuyện với nhau, đồng thời nhìn thấy từ xa mà thôi. Tên
này lươn lẹo, khôn khéo, thường xuyên qua lại với mấy đầu bếp của
Hải Quân nên cũng biết không ít chuyện. Người trước mắt này cực kỳ
mạnh mẽ, làm giáo viên dạy kiếm thuật cho tân binh một thời gian. Bây
giờ nghe nói phó đô đốc Stainless cũng thường xuyên qua lại.
Người như vậy hắn không muốn chọc mà chọc cũng không nổi.
Tokeru không nhớ ra tên đầu bếp này, hắn không có hứng thú với một
đại thúc hèn mọn, không có chút nào xuất hiện trong cốt truyện.
Hắn hứng thú với cô bé tóc đỏ kia, nhìn trang phục này, có lẽ cô
bé này làm phụ bếp trong quán này.
Rất có duyên phận a.
Tất nhiên bây giờ hắn cần phải làm việc chính trước đã, nói chuyện
với cô bé này phải để sau thôi.
Tokeru cười thoải mái mở miệng :
“Đừng căng thẳng như vậy, món vừa rồi rất ngon, ta muốn hỏi ai là
người làm món gan hồi nãy “.
Lập tức, đám người thở phào nhẹ nhõm, món ăn không có vẫn đề, hơn
nữa được thực khách đến tận nơi tìm hiểu, xem ra Carmen sắp được
trọng dụng a. Carmen cũng vui mừng, được nấu món ăn cho ân nhân của
mình làm cho nàng thấy vui vẻ, đang chuẩn bị giơ tay thừa nhận thì
thấy bếp trưởng đã chạy đến cạnh Tokeru. Nhanh nhẹn mở miệng trước:
“Là tôi làm, không biết có chuyện gì không ? “.
Bếp ăn lập tức trở lên yên tĩnh đến đáng sợ, đám phục vụ viên trợn
mắt nhìn bếp trưởng của họ, khó chịu nhưng không dám nói gì. Bếp
trưởng cũng rất gian trá, hắn không tin đám thợ kia dám vạch trần
chính mình, dù sao trong quán ăn hắn rất có quyền. Carmen cũng nghẹn
ngào, cảm giác bị người khác cướp đi thành quả lao động thật sự
rất tổn thương với một cô bé như nàng. Nhưng nàng muốn được nấu ăn,
nếu chống đối bếp trưởng, có lẽ nàng sẽ bị đuổi đi, khi đó nàng
không có cả nơi để ở, làm sao có thể theo đuổi ước mơ ?
Đầu bếp cũng đắc ý, cướp được công lao này, hắn rất có thể sẽ
được nhân vật như Tokeru thưởng thức, làm tốt có thể được đưa vào
làm đầu bếp trong Hải Quân, như vậy hắn cũng trở nên có quyền và
có tiền hơn, bước lên đỉnh cao nhân sinh a.
Tokeru cảm nhận không khí quỷ dị trong tiệm này, hơn nữa thấy vẻ
mặt của Carmen cũng đã đoán ra một ít. Nhìn lại gương mặt của tên
đầu bếp này, Tokeru thêm khẳng định suy nghĩ của mình. Theo nhân
tướng học, mặt của tên này chính là gian trá nhân vật đại biểu a.
Loại gương mặt này xuất hiện nhiều ở nhân vật phản diện.
Đương nhiên Tokeru phải thử thêm mới xác định được. Thế là, Tokeru
mặt cười ngay lập tức thay đối, ánh mắt đáng sợ nhìn vào tên đầu
bếp, bàn tay cũng bóp chặt cổ tay của hắn, gằn giọng :
“Rất tốt, gan cá của ngươi làm bạn gái của ta bị ngộ độc, bây giờ
lập tức theo ta đi trụ sở Hải Quân, hôm này không cho ngươi đi tù 10
năm không thể được “.