Thời gian vẫn còn sớm, hôm nay tiệm rèn đã được Tokeru cho nghỉ, đám
thợ rèn sẽ không đến. Bồi Gion ngủ tiếp một chút cũng không tệ, gia
tăng thêm chút tình thú a. Theo kinh nghiệm của Tokeru, nữ nhân mới
trải qua sự việc này lần đầu đều tương đối nhạy cảm, phải cẩn
thận.
Thông thường, nữ nhân tính tình thất thường trong một số ngày trong
tháng, loại này dễ dàng xử lí, quan tâm kỹ một chút là được. Loại
thứ hai là ngày đầu tiên First Blood, lúc này nữ nhân tương đối dễ
tổn thương, cần phải liên tục ở bên cạnh. Loại thứ ba thì Tokeru chỉ
nghe nói qua, chưa từng trải nghiệm, đó là giai đoạn mang thai và sinh
con. Giai đoạn này không cẩn thận có thể tạo ra thảm kịch, người
đàn ông tương đối khổ cực trong giai đoạn dài này.
Đương nhiên Tokeru chưa có hứng thú để sinh con, mười năm nữa may ra
còn được.
Suy nghĩ linh tinh một hồi, Tokeru cũng ngủ thiếp đi, tối hôm qua ngủ
quá muộn, hắn cũng cảm thấy buồn ngủ.
Lúc Tokeru mơ màng tỉnh lại, Gion đã thức giấc trước, nàng thở nhẹ,
mắt hé mở, hai tay ôm chặt lấy eo của Tokeru, bộ ngực sung mãn ghé
sát vào người hắn. Gion trông thấy Tokeru đã mở mắt mới thẹn thùng
nói :
“Tokeru, ngươi tỉnh rồi “.
Tokeru cười cười vuốt ve lưng của nàng :
“Gion- chan, bây giờ phải gọi ta là Tokeru- kun, nhớ rõ sao ? Nào,
nào, gọi thử một tiếng xem sao “.
Gion “ừm” một tiếng, nép sát vào lòng Tokeru mở miệng :
“Tokeru- kun, đáng ghét… “.
Hai người ỷ ôi một hồi mới lưu luyến rời giường, nhìn thấy vết hoa
đào mới thêu trên đệm, Gion khẽ kêu một tiếng, mặt đỏ lên vì xấu
hổ, vội vàng dọn sạch chăn đệm, đem tấm ga trải giường cẩn thận
gấp lại.
Tokeru đứng sau lưng nàng, nhìn thấy bờ mông cong đầy đặn nhô ra lúc
cúi người, nhớ đến sự chủ động của nàng hôm qua, lập tức ánh mắt
nóng cháy, ôm lấy eo của nàng, cột cờ giương lên cao, chọc chọc vào
bờ mông đẫy đà đó. Tokeru cắn nhẹ lên dái tai mềm mại của nàng,
cười hắc hắc nói :
“Gion-chan, bây giờ vẫn còn sớm, hay là chúng ta ‘tu luyện’ thể thuật
một chút đi ? “.
Gion mềm nhũn tựa vào người của Tokeru, gắt giọng :
“Hư hỏng, đêm qua như vậy còn chưa đủ sao ? “.
“Với Gion-chan thì không bao giờ đủ “.
Tokeru cười cợt bên tai nàng, Gion tim đập nhanh như đánh trống, không
dám lên tiếng nữa.
‘Tu luyện’ bây giờ không phải là lúc, Tokeru chỉ trêu đùa vậy thôi.
Gion vừa mới trở thành phụ nữ, ‘bị thương’ tương đối nghiêm trọng,
đến đi bộ còn có chút khó khăn chứ đùng nói đến ‘tu luyện’.
Tokeru tuyệt đối là ‘thương hoa tiếc ngọc’ đàn ông tốt, điểm này hắn
có thể nhịn được. Tokeru bế bổng Gion lên, đặt nàng ngồi trên đùi
mình, bắt đầu miệng lưỡi ba hoa.
Hai người tình chàng ý thiếp sờ mó thoải mái, khoan khoái như muốn
lên trời.
“Tokeru, vòng cổ này tặng ta phải không ? “.
Gion xoa xoa vòng cổ hoa hồng không buông tay, ánh mắt vui thích cơ bản
không dấu giếm được. Nàng thích hoa hồng cơ bản đã trở thành bệnh,
từ khi gặp Tokeru thì bệnh mới giảm đi đôi chút. Tokeru làm cho nàng
kiếm hoa hồng, thuộc hàng ngũ tuyệt tác, lại còn thường xuyên tặng
nàng hoa hồng tươi, bây giờ với hoa hồng bình thường, nàng có thể
miễn dịch bớt.
“Đương nhiên, chính ta đa đã làm nó. Hắc hắc, Gion-chan mau thưởng ta
cái gì đi “.
Tokeru không biết xấu hổ tự nhận, dù sao hắn là chủ nhân của hệ
thống, đồ của hệ thống cũng là của hắn, đơn giản rõ ràng a.
Gion yêu thích vuốt ve mặt dây chuyền, nàng thật sự thích nó vô
cùng, hơn nữa lại còn là đồ do Tokeru tặng. Gion ngượng ngùng một
chút rồi chủ động hôn Tokeru một thoáng. Đương nhiên Tokeru cũng thoải
mái hưởng thụ, vừa hôn Gion vừa hưởng thụ cảm giác mềm mại từ bờ
mông ở trên đùi, không nhịn nổi quần cũng hơi đội lên.
“Tokeru-kun, để ta xuống “.
Gion cảm nhận được chút dị dạng, bực mình gắt giọng.
“Ừm, phản ứng tự nhiên thôi, không phải ta cố ý đâu. Nàng cũng biết,
bảo kiếm tự tìm vỏ của nó, cái này của ta đặc tính cũng tương tự
như vậy, thông cảm một chút a “.
Tokeru chẳng biết xấu hổ ba hoa, thần sắc đắc ý. Gion nhìn không
nổi, mở miệng nói kháy :
“Bảo kiếm chỉ có một vỏ, không biết cái kia của Tokeru đại nhân
phải tìm bao nhiêu vỏ mới được ? “.
Tokeru cũng có chút xấu hổ, mặt dày nói :
“Ừm, Gion-chan, có một loại gọi là chìa khóa vạn năng, có thể mở
được hàng vạn ổ khóa a “.
Gion quắc mắt lại, nguy hiểm nói :
“ Ý của Tokeru- kun là muốn tìm vạn ổ khóa sao ? “.
Không biết vì cái gì, Gion cũng không có khó chịu với cái tính
phong lưu của Tokeru như hôm qua, nàng có vẻ thoải mái tiếp nhận hơn.
Nhưng thoải mái không có nghĩa là có thể chấp nhận ‘vạn cái ổ
khóa’ a.
“Làm gì có chuyện đó, ta tương đối thích một loại chìa khóa đa
năng, có thể mở vài ổ khóa khác biệt “.
Tokeru cũng rùng mình, vạn cái ổ khóa ? nếu như vậy thì hắn không
cần phải làm gì, cả ngày chỉ nhấp nhổm trên giường cũng hết cả
đời.
Khi đó thiên phú Thao Thiết của hắn có lẽ chỉ có tác dụng cung cấp
thể lực mà thôi, không cần nghĩ đến năng lượng thừa để tiến hóa tế
bào nữa.
Đương nhiên, nhiều mà chất lượng không đồng đều cũng không có gì
đáng nói. Hắn là một người có yêu cầu cao về chất lượng a.
“Ừm, đúng rồi, để ta đi mua đồ ăn sáng “.
Tokeru hơi cảm thấy đói bụng, trời đã sáng rõ rồi, hắn không có
thói quen bỏ ăn sáng.
“Ta cũng đi cùng “.
Hai người vừa mới ‘đại chiến’ đêm qua, đang lúc tình cảm mặn mà,
đương nhiên là Tokeru đi đâu, Gion cũng theo đó rồi. Tokeru cũng không
thể phản đối, hai người thu dọn nhanh chóng rồi ra ngoài.
Gion bây giờ chưa có sức mạnh khủng khiếp như về sau nhưng cũng không
phải người thường có thể so sánh, sức hồi phục rất nhanh. Bây giờ
tuy còn có chút đau đớn nhưng cũng có thể chậm rãi đi bộ được rồi.
Tokeru đoán chừng ngày mai là khỏi hẳn.
Nhìn Gion chầm chậm bước nhẹ, khác hẳn với phong cách thường ngày
nhanh nhẹn, Tokeru đau lòng không thôi. Đôi khi quá to và bền bỉ cũng
không tốt lắm a.
“Gion-chan, hay là để ta bế ? “.
Gion nghe được, cảm động không thôi nhưng loại yêu đương công khai như
vậy thật sự là có chút quá đáng, hơn nữa nàng cũng rất thẹn
thùng. Uyển chuyển cự tuyệt Tokeru, nàng quàng vào tay Tokeru, mỉm
cười hạnh phúc.
Tokeru cũng đành phải thôi, hắn thì da mặt dầy không sao, Gion thì
không được. Không phải ai cũng có tư tưởng rộng rãi thoải mái như vị
nữ nhân muốn kích thích kia.
Tiệm ăn mà Tokeru thường đến rất xa so với tiệm rèn, hiển nhiên bây
giờ Gion không muốn đi xa như vậy. Tokeru cũng không muốn Gion vất vả,
hắn dẫn Gion chậm rãi đi về khu vực gần đó, nhỏ một chút nhưng
tương đối sạch sẽ.
Lại nói, hai người vừa quàng tay, vừa cười nói vui vẻ vừa đi rất
chậm, đây không phải là điển hình yêu đương nồng cháy cặp đôi sao ?
Phụ cận người đi đường thật sự có không ít ánh mắt sắc bén nữa.
Loại ánh mắt này phảng phất có thể đâm thủng thân thể của Tokeru
thành ngàn lỗ. Loại ánh mắt này Tokeru rất quen thuộc, hắn trải qua
không ít, đây là đám giống đực thanh niên đang hâm mộ ghen ghét với
hắn.
Cái cảm giác bị người khác ghen ghét kiểu này… thật sự quá thoải
mái a.
Tất nhiên, việc Tokeru và Gion yêu đương cũng bị đám Hải Quân binh sĩ
nhìn thấy. Không thể không nói, nữ thần Hải Quân yêu người khác thật
sự đả kích quá lớn, Tokeru thậm chí có thể nghe được tiếng tâm can
vỡ vụn kia. Hình ảnh người lính Hải Quân thiết huyết ôm mặt khóc
trên vai đồng đội thật sự quá ám ảnh a.
Đương nhiên đám Hải Quân này mà biết rõ tối qua đã có chuyện gì
xảy ra, chắc không ít người có thể xuất hiện bệnh trầm cảm .
Hải Quân xây dựng kho hàng bên cạnh tiệm của Tokeru một phần vì
thuận tiện, phần khác là muốn giám sát Tokeru. Nhưng việc Tokeru xây
tường cao lên cũng truyền ra không ít thông điệp. Thứ nhất là Tokeru
đã biết rõ mục đích của Hải Quân, thứ hai là hắn không thích bị
theo dõi như vậy.
Bây giờ thì đến lượt Hải Quân phải truyền ra thông điệp gì đó. Cá
tính của đại sư không phải cái gì bí mật nữa, Sengoku không muốn vì
chút khó chịu mà Tokeru hủy bỏ hợp tác. Khi đó thì công sức của
Sengoku đổ xuống sông xuống biển hết.
Kho hàng được gia cố thêm, rút hết quân canh gác đi, chuyển mục tiêu
canh gác ra xa tiệm của Tokeru, bảo vệ nghiêm mấy tuyến phố xung
quanh. Làm như vậy Hải Quân vẫn có nhất định khả năng bảo vệ đồng
thời không có ảnh hưởng đến cuộc sống Tokeru.
(sau này hạn chế viết mấy chương tình cảm kiểu này nhé, tốn tế
bào não vcc ).