Hôm nay Stainless tìm đến tiệm rèn, gặp Tokeru để thông báo một chút
công việc. Quân hạm chở nguyên liệu đã đến, việc hợp tác sắp chính
thức bắt đầu.
“Stainless trung tướng, có chuyện gì sao ? “.
“Quân hạm đã neo đầu tại bến cảng, các loại nguyên liệu đã được
chuyển dần vào kho, đại sư cần phải đi kiểm tra một chuyến “.
“Ồ, được “.
Tokeru lập tức hứng thú, mở ra haki quan sát thăm dò. Đúng là đã có
không ít Hải Quân vận chuyển đồ đến, rất nhanh sẽ đến kho hàng. Garp
đã rời đi, Tokeru có thể thoải mái mở Haki quan sát để thăm dò.
Stainless cũng có haki quan sát nhưng không đủ tầm để có thể cảm
nhận ra haki đẳng cấp cao như Tokeru.
Theo Tokeru dự đoán, vị Stainless này có haki quan sát khoảng lv5-6 gì
đó, haki của vị này có vẻ như không tăng phúc năng lực cảm giác,
chỉ đơn thuần là thị giác và thính giác mà thôi. Muốn haki lên đến
đẳng cấp cao như Garp và Tokeru thì phải tăng phúc cảm giác, có vẻ
như Stainless không có thiên phú này.
Hợp kim quý hiếm cũng là món đồ mà Tokeru ao ước đã lâu. Với nguyên
liệu thép, qua các công đoạn xử lí cơ học của Tokeru thì cũng chỉ
làm được đại bảo kiếm, không thể tăng hơn được nữa. Thép mà Tokeru
luyện được không phải là tốt nhất nhưng cũng tiệm cận rồi, kể cả
thép có tốt hơn thì cũng chỉ tốt hơn kiếm của Tokeru một chút,
không thể đột phá tầng thứ. Đây đã là cực hạn của nguyên liệu rồi,
muốn tạo ra cực phẩm đại bảo kiếm, dùng thép rõ ràng là không khả
thi.
Tokeru không ra biển nhiều, hắn không đủ thực lực để làm vậy. Mà
không đi nhiều nơi thì không thể nào tìm kiếm được hợp kim gì quý
giá, thậm chí kể cả đá mài cũng không có tìm đủ. Hơn nữa sức một
người khó có thể tìm được nhiều nguyên liệu cao cấp. Kitetsu tổ sư
chính là một điển hình, cả đời đi khắp nơi cũng chỉ tìm được mấy
miếng hợp kim cao cấp, mất quá nhiều thời gian tìm nguyên liệu không
phải là một ý hay.
Tokeru cũng cảm thấy Kitetsu tổ sư thật sự quá may mắn, không phải
là một kiếm hào nhưng có thể sống sót mấy chục năm tại đại hải
trình, thậm chí Tân thế giới, không may mắn thì là gì ?
Bây giờ nguyên liệu cao cấp đang ở trước mắt, Tokeru cảm thấy mình
thật quá sáng suốt.
Tokeru cùng Stainless cũng đi đến kho đồ chỉ cách vài bước chân. Lúc
này đám Hải Quân đã đưa nguyên liệu đến, đang tiến hành kiểm kê và
phân loại cụ thể. Hải Quân đông người lại lắm tiền nhiều của, chỉ
mất có vài ngày đã làm xong kho đồ. Tuy không phải cao quý xa hoa gì
nhưng vẫn coi như phù hợp. Đồ cất giữ trong kho tuyệt đối mưa không
đến mặt, nắng không đến đầu.
Đương nhiên bây giờ Tokeru không có hứng thú gì với kiến trúc của kho
đồ, hắn đang trợn mắt nhìn đống nguyên liệu trước mặt. Hắn thực sự
kinh ngạc đến ngây cả người.
Loại bỏ đi mấy thứ đồ để tạo vỏ kiếm, đá mài… số lượng hợp kim
cao cấp cũng phải mấy tấn, hơn nữa còn đang chuyển vận đến.
Không phải nói hợp kim cao cấp rất hiếm có sao ? mấy tấn trước mặt
là chuyện gì xảy ra ? chẳng lẽ Hải Quân muốn đùa sao, cho mấy loại
kim loại linh tinh vào để chơi ta ? với số lượng này, cực phẩm đại
bảo kiếm ít nhất cũng làm được mấy nghìn thanh .
“Stainless trung tướng, ngài xác định đây là hợp kim cao cấp sao ? “.
Tokeru nghi hoặc hỏi, thật sự quá nhiều, hơn nữa rất khó tin.
“Đúng vậy, chắc chắn đây là nguyên liệu cao cấp ngài cần “.
Stainless chắc chắn nói, đích thân hắn giám sát quá trình chuyển đồ
từ quân hạm, không thể có sai sót.
“Hải Quân còn có bao nhiêu hợp kim cao cấp ? “.
“Ừm, đây là quân hạm xuất phát từ bản bộ G1, mấy chiếc quân hạm
khác xuất phát từ các chi bộ cũng không sai biệt lắm với chiếc
này. Ngài yên tâm, Sengoku đô đốc đã ra lệnh Hải Quân tiến hành thu
gom cũng như tìm kiếm thêm, chắc chắn không lo thiếu nguyên liệu “.
Tokeru trợn tròn mắt, ta lo thiếu nguyên liệu ? con mẹ nó nguyên liệu
này quá nhiều a. Không sai biệt lắm một chiếc quân hạm chở được
khoảng 9 tấn hợp kim cao cấp, từ G1 đến G8 cũng phải có khoảng 72
tấn hợp kim. Hơn nữa với thái độ nhiệt tình của Sengoku, cộng với
việc hắn sắp lên làm nguyên soái, ra lệnh xuống một tiếng, đám Hải
Quân chắc chắn sẽ cố gắng tìm kiếm để lấy lòng Sengoku. Thời gian
ngắn có lẽ không tìm được nhiều nhưng trong vòng mấy tháng, chí ít
cũng thêm mấy tấn nữa. Cộng lại cũng khoảng hơn 80 tấn hợp kim cao
cấp, còn thiếu nguyên liệu ?
Tokeru luyện mẻ thép đầu tiên, được khoảng 9 tấn thép tốt, rèn mấy
thanh kiếm cộng lại chưa hết 10 cân thép. Cung cấp cho đám thợ rèn
nửa tấn, đến bây giờ vẫn còn hai phần ba. Tokeru không rõ đến bao
giờ mới hết thép nữa. Bây giờ lại sắp có hơn 80 tấn nguyên liệu
xịn hơn, Tokeru đoán chừng mình có rèn cả đời cũng chẳng hết, đám
thợ rèn kia cơ bản không thể rèn nổi hợp kim cao cấp a .
Nhìn đống nguyên liệu trước mắt, Tokeru cũng muốn khóc, nhiều quá
thật sự cũng không tốt a. Chợt, Tokeru nhìn lướt sang bên cạnh, thiếu
chút nữa ngất đi.
Ta biết Hải Quân các người có tiền nhưng không cần khoa trương như vậy
chứ ? gỗ cao cấp, ngà voi… xếp đầy thành đống, còn mấy chiếc
giường kia là chuyện gì xảy ra ?
Ta nói là đá mài chứ không phải là giường đá. Mười mấy miếng ‘đá
mài’ xếp vuông vức bên cạnh, đủ các loại đá với độ mịn khác nhau,
chất lượng rất tốt nhưng các ngươi cắt thành miếng to như vậy làm
cái gì ? chỗ đá mài này Tokeru đoán chừng mình có mài què tay
cũng không hết.
Tokeru vô lực che trán, ta là thợ rèn kiếm thủ công… thủ công a. Chỗ
nguyên liệu này đưa đến chỗ rèn kiếm công nghiệp thì cũng đủ sản
xuất mấy tháng. Ừm… rèn kiếm công nghiệp là cái kiểu trực tiếp
cắt miếng kim loại thành hình, sau đó mài, sản lượng có lẽ khoảng
mười thanh một ngày.
Thế giới One Piece này là thế giới của biển cả cho nên những sản
vật của biển cả thường rất đắt đỏ. Đó là da và thịt của một số
loại Seaking, ngọc trai, san hô quý… Đương nhiên nếu kích cỡ không lớn
thì không phải cái gì quý giá. Tiêu biểu là ngọc trai, ở thế giới
trước kia một viên ngọc trai có đường kính 1 cm đã được coi là rất
lớn rồi, còn ở thế giới này, thì cũng chỉ coi là hàng thông
thường. Viên lớn phải có đường kính khoảng 5-6 cm, đương nhiên Tokeru
đã nhìn thấy không ít ở cửa hàng của Shiki ‘sư tử bạc’.
Sản vật ở biển rất được giá nhưng sản vật đất liền thì lại rất
xấu hổ. Chỉ có một số loại sản phẩm đất liền được ưa chuộng nhất
đó là gỗ đóng tàu loại tốt, đá quý, kim cương và vàng. Các loại
gỗ mĩ nghệ và ngà voi thô chỉ có thể coi là có chút giá trị,
người có chút tiền cũng mua chơi được.
Nơi này không có luật bảo vệ động vật hoang dã, các loại ngà voi
sừng hươu gì đó muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu, giá cả đương nhiên
không so sánh được với gỗ đóng tàu, đá quý. Vì thế nên Hải Quân
không thèm để ý mấy món đồ để tạo vỏ kiếm này, đưa ra không cần
cân nhắc.
Nghĩ lại ở thế giới trước, ngà voi là đồ cấm, chỉ những tay chơi
sành sỏi mới dám động đến, đương nhiên là giá cả cũng cao đến dọa
người. Tokeru đoán chừng mình cầm mấy cái ngà voi kia về cũng bán
được đủ tiền tiêu cả đời.
Khi Tokeru chọn nguyên liệu làm vỏ kiếm cũng không dám dùng ngà voi
mà chỉ dám dùng gỗ tốt. Một phần vì lúc đó hắn nghèo, không chơi
nổi một phần vì chế tác trên ngà voi khó hơn trên gỗ rất nhiều,
các công đoạn cũng nhiều hơn.
Bây giờ ngà voi đã có đầy, Tokeru có thể thử một chút. Không nói
đâu xa, chỉ riêng ngà voi sau khi xử lí cũng đã rất đẹp rồi, qua bàn
tay của đại sư thì còn thế nào nữa ? Tokeru đoán chừng qua bàn tay
của mình, đống ngà này xử lí xong cũng lừa không ít tiền.
Thông thường, vỏ kiếm được làm phổ biến bằng gỗ, đồng, cao cấp hơn
là bằng ngà, sứ, vàng. Vàng thì Tokeru không có, hơn nữa nếu có
cũng muốn nạp vào hệ thống, sứ và ngà thì không thành vấn đề.
Sứ nếu làm tốt thì cũng rất cao cấp và tuyệt vời, không hề kém
cạnh ngà voi. Thanh Yubashiri của Zoro cũng có vỏ bằng sứ đen, đương
nhiên trình độ thế nào thì Tokeru chưa dám khẳng định.
Hải Quân giàu có như vậy, Tokeru cũng đành tiếp nhận. Chỉ một chiếc
quân hạm này, Tokeru không biết mình có thể làm bao nhiêu thanh kiếm
nữa. Đương nhiên trong vòng 6 tháng tới, Tokeru cũng phải cung cấp
kiếm cho hải quân, hơn nữa chất lượng phải là danh kiếm.