Stainless cầm thanh Kazenooto lên, say mê ngắm lưỡi kiếm. Thanh kiếm này
cũng không phải mục tiêu của hắn, phong cách của hắn không phù hợp
với loại kiếm mỏng nhẹ như thế này.
Kiếm khách chia làm hai phong cách, đó là loại thiên về sức mạnh và
loại thiên về tốc độ và khéo léo. Một kiếm khách dựa vào đặc
điểm của bản thân để chọn kiếm cho phù hợp với mình. Hiển nhiên
Stainless thiên về sức mạnh, loại kiếm hắn ao ước phải dày và nặng,
chặt chém tốt.
Việc thanh kiếm không phù hợp không ảnh hưởng đến việc Stainless
thưởng thức thanh kiếm này. Sau khi ngắm nhìn một lúc, hắn mới vung
tay lên chém vào một thanh thép đặc đã chuẩn bị từ trước.
“Xoạch”.
Không có bất ngờ gì, thanh thép lập tức bị chém đứt đôi, mặt cắt
phẳng như gương. Stainless tiếp tục thử với các loại thanh thép với
đường kính khác nhau.
Việc so sánh hai thanh kiếm diễn ra rất nhanh, chỉ khoảng nữa giờ
đồng hồ đã hoàn tất. Thanh kiếm của Tokeru nhỉnh hơn một chút so
với thanh Kazenooto, Stainless có thể khẳng định điều này.
Thanh kazenooto đứng thứ 15, theo Stainless phán đoán, có lẽ thanh của
Tokeru sẽ đứng thứ 12- 13 nếu xét theo chất lượng đại bảo kiếm.
Không thể nghi ngờ, thanh kiếm này có chất lượng cực kỳ cao cấp dù
không phải là danh kiếm.
Stainless lập tức sử dụng den den mushi điện báo cho Sengoku.
“Đô đốc Sengoku, đã có kết quả “.
Sengoku lập tức nghiêm túc, việc này quá quan trọng với hắn.
“Phó đô đốc Stainless, đánh giá thế nào ? “.
“Kiếm rất tốt, chất lượng nhỉnh hơn thanh Kazenooto một chút, có lẽ
ngang hàng với thanh thứ 12 hoặc 13. Thanh kiếm này là tác phẩm của
đại sư rèn kiếm cùng với đại sư điêu khắc. Vỏ kiếm là kiệt tác
của đại sư điêu khắc, các giám định sư đã khẳng định chắc chắn “.
“Rất tốt, bản bộ rất nhanh sẽ quyết định bước kế tiếp, trong lúc
đó ngươi tạm thời vẫn ở lại Logue Town “.
“Đã rõ “.
Sengoku hưng phấn nắm tay. Bây giờ sự việc đã được kiểm chứng chắc
chắn, hắn đang có một cơ hội cực lớn.
Rất nhanh hắn sẽ lên làm nguyên soái Hải Quân, bây giờ hắn cần phải
lôi kéo lực lượng, đồng thời lập ra công lao lớn. Hải Quân cũng có
phe phái, để làm nguyên soái, hắn cần được nhiều sự ủng hộ.
Ba vị đô đốc mới không đáng lo. Kizaru tính tình hời hợt, lười nhác,
thích sống bình yên. Aokiji thậm chí còn lười hơn, hơn nữa hắn ủng
hộ chính mình. Akainu chỉ được rất ít người ủng hộ, tính cách của
hắn quá cực đoan.
Người đáng để lo nhất là Zephyr. Cho dù hắn đã nản chí, không còn
truy cầu nhưng lượng người ủng hộ hắn cực lớn. Số lượng người đã
được hắn chỉ dạy cho rất nhiều, không ít sĩ quan cấp cao.
Đám người này dù không thể đưa Zephyr lên làm nguyên soái nhưng cũng
chắc chắn không phục tùng Sengoku một cách vô điều kiện. Sengoku sẽ
phải tốn không ít thời gian mới tạo ra được lực không chế tuyệt đối
với Hải Quân. Bây giờ tình hình trên biển căng thẳng, Sengoku không có
nhiều thời gian.
Ngoài các lực lượng trên, có một nguồn lực mà Sengoku muốn lôi kéo
đã lâu, đó là các phó đô đốc cao cấp sử dụng kiếm. Bản bộ có
nhiều phó đô đốc, trong đó ba phần là sử dụng kiếm, tỉ lệ cực cao.
Đám người này luôn nằm trong nhóm trung lập, không ủng hộ hay phân bè
cánh gì cả. Đối với Sengoku lên làm nguyên soái cũng giữ thái độ
không nóng không lạnh, rất khó lôi kéo.
Thứ duy nhất có thể lôi kéo họ đương nhiên là kiếm thuật và danh
kiếm. Số lượng cao thủ dùng kiếm không ít nhưng số người có được
danh kiếm lại là số ít. Các loại kiếm bọn họ dùng chỉ có thể coi
là kiếm tốt, vẻ ngoài thì dũng mãnh nhưng chất lượng cũng chỉ
thường thường.
Hải Quân thống trị biển cả rất lâu nhưng số lượng danh kiếm dùng để
làm phần thưởng cho sĩ quan lại ít đến xấu hổ. Chỉ có 3 thanh đại
bảo kiếm và 5 thanh bảo kiếm, trong đó thanh Kasai đã bị phá hủy.
Chính phủ thế giới cũng có vài thanh nhưng sẽ không có chuyện đưa
cho Hải Quân sử dụng. Đám thiên long nhân thậm chí có được 2 thanh
đại bảo kiếm và không ít bảo kiếm nhưng lại dùng để chơi đùa. Điều
này làm Sengoku hận đến nghiến răng.
Nếu Sengoku có thể mang về cho Hải Quân một ít danh kiếm nữa, đáp
ứng phần nào nhu cầu thì đám sĩ quan dùng kiếm kia lập tức sẽ
nhìn Sengoku bằng ánh mắt khác. Rõ ràng Sengoku có năng lực hơn Kong
thì mới có thể mang về những báu vật như vậy. Kong cũng biết điều
này, đậy là lí do mà Kong để Sengoku toàn quyền xử lí.
Stainless là kiếm hào, thuộc hàng ngũ những kiếm hào cao cấp nhất,
hắn ủng hộ Sengoku. Để hắn đi vừa xác nhận chính xác đẳng cấp
những thanh kiếm mới này, đồng thời sau này có thể dựa vào hắn để
làm đám sĩ quan tin tưởng phần nào.
Bây giờ Sengoku phải suy nghĩ làm sao để có thể hợp tác với Tokeru.
Đại sư là một đám tâm cao khí ngạo, rất khó để làm quen, kết bạn.
Sengoku đã từng gặp một số vị, để kết bạn với đám người này thì
ít nhất cũng phải là một vị đại sư, hiển nhiên Sengoku không thể
làm được.
Vị đại sư rèn kiếm này có vẻ không lập dị như vậy, theo Cromwell và
Garp nói lại, hắn cũng rất bình thường, thậm chí khá thân với Gion.
điều này có thể lợi dụng.
Cromwell đi đến tiệm rèn của Tokeru, hắn đã liên tục gặp Tokeru trong
mấy ngày. Đương nhiên bây giờ hắn không đi thuyết phục Tokeru vào Hải
Quân nữa, việc này là vô ích.
Tokeru đã thấy Cromwell từ xa, hắn cũng chán phải gặp vị đại tá
này. Hắn không có hứng thú với một ông chú già, thường xuyên lải
nhải mời mọc… Gion còn được.
Tokeru không nhịn được nói luôn :
“Cromwell đại tá, tôi không có hứng thú gia nhập Hải Quân, ngài không
cần tốn công sức “.
Cromwell cũng cười nói :
“Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng tôi đã thất bại trong việc mời
cậu vào Hải Quân. Hôm nay tôi có nhiệm vụ khác, Sengoku đô đốc muốn
được gặp cậu “.
Sengoku sao ? Tokeru cười hắc hắc, chuẩn bị sử dụng miệng lưỡi cao
thủ thôi.
“Xin chào Sengoku nguyên soái, tôi là Tokeru Kitetsu, rất hân hạnh được
gặp “.
…
Sengoku thở dài đóng lại den den mushi, vị đại sư này rất trẻ nhưng
miệng lưỡi dẻo quẹo, hơn nữa rất khôn khéo. Nếu không phải đã kiểm
chứng Sengoku tuyệt đối không tin một người miệng lưỡi như vậy lại
là một đại sư rèn kiếm. Lắc đầu, Sengoku cũng phấn khởi, dù sao
hắn cũng đã hợp tác được với Tokeru, lợi ích đang ở ngay trước
mắt.
Tokeru cũng kết thúc cuộc trò chuyện với Sengoku, hắn cảm thấy rất
hài lòng. Hắn cảm nhận được thành ý của Hải Quân với mình. Xem ra
mình vẫn đánh giá thấp sức ảnh hưởng của một đại sư rèn kiếm và
tầm nhìn của Hải Quân a.
Hải Quân sẽ cung cấp cho Tokeru những loại nguyên liệu, công cụ tốt
nhất. Đó là đá mài mà Tokeru yêu cầu, nguyên liệu tạo màu hiếm có,
các kim loại màu hiếm có, các loại gỗ đặc biệt….
Thứ mà Tokeru động tâm nhất là Hải Quân sẽ cũng cấp các loại hợp
kim mà Tokeru ao ước từ lâu, kể cả một số loại quặng sắt quý giá,
hơn nữa còn đưa đến bút ký của một số vị đại sư để lại.
Thanh kiếm hoa hồng vẫn thuộc sở hữu của Gion, Hải Quân sẽ lập tức
trả cho Tokeru 120 triệu Belly cho thanh kiếm này. Tokeru hiểu rõ,
Sengoku đã biết Gion khá thân với mình, hắn không thể tước đoạt kiếm
của nàng. Hơn nữa Gion cũng có công đầu trong việc này, nàng đáng
được hưởng thành quả.
Đổi lại Tokeru sẽ phải rèn kiếm cho Hải Quân, mỗi thanh đại bảo
kiếm sẽ được trả 100 triệu Belly, mỗi thanh bảo kiếm cũng được trả
30 triệu Belly. Mỗi tháng Tokeru sẽ phải cũng cấp cho Hải Quân 2 thanh
kiếm đảm bảo chất lượng. Thời hạn hợp tác sẽ là 6 tháng, sau đó
sẽ bàn bạc sau.
Rõ ràng việc này có vẻ là Tokeru được lợi nhiều hơn nhưng Sengoku
không nghĩ là vậy.
Các loại nguyên liệu như đá mài, kim loại màu, gỗ tốt,… không phải
là vấn đề, Hải Quân có thừa mấy thứ này, chỉ cần Sengoku ra lệnh
một tiếng, số nguyên liệu này sẽ phủ kín cả Logue Town.
Hợp kim, bút ký đích thật rất quý giá nhưng với Sengoku, đó lại là
gân gà ăn không được bỏ thì tiếc. Với sức mạnh thống trị của Hải
Quân, hợp kim cao cấp khó tìm nhưng cũng tích được không ít. Ngoài
một số loại có thể sử dụng nghiên cứu thì còn lại toàn chất
đống.
Hải Quân biết thừa hợp kim tốt có thể tạo ra cực phẩm đại bảo
kiếm nhưng chưa bao giờ thành công. Dù cho may mắn thành công thì chất
lượng so với kiếm thép bình thường cũng không hơn là bao, không thể
nào giải thích được.
Hải Quân có không ít thợ rèn cao cấp, cả đám người bất lực trong
việc sử dụng hợp kim cao cấp. Cuối cùng từ bỏ, dùng thép rèn kiếm
vừa nhanh chóng lại dễ dàng.