38 : Sengoku Tính Toán.


Gion xấu hổ chạy về trụ sở Hải Quân, tim đập thình thịch. Vậy là
nàng đã mất di nụ hôn đầu đời, càng đáng nói là nàng không hề bài
xích việc hôn Tokeru. Điều này nói lên rất nhiều vấn đề.

Garp và Cromwell cũng đang ở trụ sở, thấy Gion cầm kiếm bước vào
cũng nghi hoặc quay sang. Vị bà cô này rất ít khi xuất hiện tại văn
phòng làm việc, chẳng lẽ hôm nay có vấn đề gì ?

Cromwell và Garp cũng ngay lập tức nhìn thấy thanh kiếm bên hông của
Gion, không phải thanh kiếm tỏa ra hào quang gì, mà là nó quá bắt
mắt.

Không biết chất lượng ra sao nhưng vẻ ngoài rất phù hợp với Gion,
đến cả Garp không biết gì về nghệ thuật cũng thấy phù hợp.

Cromwell nghi ngờ hỏi :

“Gion trung tá, thanh kiếm này là ? “.

“Ừm, hôm nay Tokeru đã làm xong thanh kiếm mà tôi đặt hàng, đây chính
là nó “.

Gion mở miệng, nàng rất hài lòng với phản ứng của hai người, ở
thế giới nào cũng vậy, với một cô gái thì đẹp luôn đứng ở vị trí
đầu tiên. Không thể nghi ngờ, thanh kiếm này đạt được điều đó.

Cromwell và Garp tu luyện thể thuật, chỉ có hiểu biết sơ qua về
kiếm, cũng không có chút nào cảm thấy thanh kiếm này có gì đặc
biệt, đơn giản là vẻ ngoài đẹp mà thôi.

Với những người không có tế bào nghệ thuật như Garp và Cromwell thì
đương nhiên không thể nào cảm thấy vỏ của thanh kiếm có gì bất
phàm. Cũng giống như người bình thường đi xem tranh trừu tượng, hoàn
toàn không hiểu gì cả.

Gion cũng thừa biết điểm này, nàng cũng chẳng trông mong Garp có thể
dám định thanh kiếm cho nàng. Quay sang Cromwell mở miệng :

“Đại tá, tôi muốn sử dụng phòng dám định “.

Hải Quân trụ sở cũng có khu vực dám định kiếm, chất lượng còn tốt
hơn của Kyoko, dù sao cũng lắm tiền nhiều của. Khu vực này không
phải cái gì cơ mật nhưng vẫn phải có người đứng đầu cho phép mới
được sử dụng. Ở đây người có quyền đương nhiên là Cromwell và Garp.

Gion có thể đi thẳng đến khu vực này mà không phải thông qua ai cả,
dù sao thân phận nàng không hề thấp. Tuy nhiên dù sao cũng phải đi qua
văn phòng đại tá, tuân thủ luật lệ một chút vẫn hay hơn.

Cromwell không có suy nghĩ nhiều, mở miệng đồng ý luôn. Ngược lại
cũng không có việc gì bận rộn, Cromwell cũng đi cùng Gion. Garp đang
đánh vật với bánh rán, nhìn thấy hai người đi cũng theo cùng.

Phòng dám định rất thanh nhàn, phụ trách là ba ông già có kinh
nghiệm. Ngày thường không có việc gì làm, ba ông già chỉ cần đến
lau dọn máy móc, uống trà tán chuyện rồi về, tuyệt đối là việc
nhẹ lương cao.

Ba người đi đến phòng giám định, đã thấy ba lão già đang ngồi nhâm
nhi trà, bộ dáng hưởng thụ.

Ba lão già cũng nhìn thấy Garp, vội vàng đứng dậy, cười xấu hổ.
Dù sao uống trà trong giờ làm việc cũng không phải là việc hay.

Mấy lão già này nhàn nhã những vẫn đủ trình độ, thao tác rất
nhanh gọn. Sau khi biết rõ là Gion muốn dám định kiếm, các công cụ
máy móc rất nhanh được đem ra.

Nhắc đến cũng xấu hổ, Cromwell đến phòng dám định rất ít, thậm
chí còn không biết rõ có những loại máy móc nào, chất lượng ra
sao. Garp và Gion đương nhiên không quan tâm đến biểu hiện của Cromwell,
Gion thì không nói, Garp còn thiếu hiểu biết hơn cả Cromwell, sờ cái
này cái nọ, bộ dáng như nhà quê lên thành phố.

Gion cũng đã quyết định, dù thanh kiếm này chất lượng không tốt
nàng cũng sẽ dùng, coi như món đồ kỷ niệm. Hơn nữa nàng cũng là
kiếm sĩ, cũng đoán được một phần sức mạnh của thanh kiếm này, tất
nhiên kiểm tra vẫn phải làm.

Sau một lúc, tiếng kinh hô phát ra liên tục trong phòng giám định,
mấy binh sĩ đi qua cũng lắc đầu, mấy lão già này hồi xuân hay sao ?

Tokeru đang nhàn nhã thưởng thức chút rượu, vừa chỉ bảo cho đám thợ
rèn đang đánh vật với đống thép bên ngoài. Thành công rèn xong thanh
kiếm thứ hai lại được chấm mút thoải mái, Tokeru đơn giản là sướng
như lên trời, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười hèn mọn.

Đám thợ rèn nhìn thấy vẻ mặt của Tokeru cũng rét run. Nghĩ lại mà
xem, cả đám người đang rèn thép, một người đàn ông khác ngồi bên
cạnh ngắm nhìn cơ thể của họ, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười
đê tiện, khuôn mặt bì ổi. Đám thợ rèn thậm chí muốn bỏ búa trở
về, không làm việc nữa.

Yuba đã xác định chuyển hẳn sang làm thợ mài kiếm, hắn chỉ có
thiên phú ở mặt này. Tokeru cũng để cho hắn mài mấy thanh kiếm của
đám thợ làm được để làm quen dần, thu hoạch rất không tệ.

Tên này có được sức mạnh của tình yêu, làm việc cơ bản không biết
mệt mỏi, lúc nào cũng hớn hở làm đám thợ rèn khác ghen tị đến
đỏ cả mắt. Tokeru đẹp trai thì không nói, Yuba vừa đen vừa xấu không
khác gì mặt khỉ, đám thợ ai cũng nhận đẹp trai hơn, vậy mà lại
thua một con khỉ.

Ừm… đây là một câu chuyện rất cay đắng.

Notis cũng có tiến bộ lớn, hắn giỏi nhất là rèn lưỡi kiếm. Tên
này ít nói, suốt ngày trưng ra khuôn mặt lạnh nhạt, ai không biết
còn tưởng hắn có nỗi đau gì khó nói. Nếu không phải Tokeru nhìn
thấy vẻ mặt của tên này khi nghe Yuba ‘ chia sẻ kinh nghiệm’ có lẽ
cũng tin.

Tokeru vừa chỉ dạy cho tên Yuba này, vừa cố gắng khuyên nhủ hắn
luyện chữ, hiệu quả chưa thấy xuất hiện chút nào.

Sau khi thưởng thức xong chút rượu, Tokeru cũng mở bản đồ hệ thống,
quan sát một chút, chấm sáng của Garp vẫn còn xuất hiện. Có lẽ khi
Garp đi khỏi Logue Town thì mới hết.

Tokeru cũng bồn chồn, không biết kế hoạch của mình có thành công hay
không, nếu thành công thì Tokeru có thể đạt được hộp quà đồng thời
xin chỉ bảo.

Tokeru lo lắng bồn chồn thì ở tổng bộ G1, Kong soái cũng lo lắng
bồn chồn. Hắn vừa nhận được thông báo của Cromwell đại tá rằng có
một đại sư rèn kiếm xuất hiện, có thể rèn được đại bảo kiếm, đã
được kiểm chứng.

Điều này có ý nghĩa gì ? Kong hiểu biết hơn Garp và Cromwell rất
nhiều. Có thể rèn được danh kiếm thì chính là một vị đại sư, không
cần tranh cãi. Đã hơn một trăm năm không xuất hiện một vị đại sư rèn
kiếm nào, Kong thừa biết điều này.

Hải Quân luôn miệng rêu rao là mình có nhiều vị đại sư rèn kiếm, có
thể rèn được những thanh kiếm tốt nhất thế giới, tuy nhiên sự thật
thì Kong biết rõ. Bằng chứng cơ bản là đám người này không thể rèn
ra danh kiếm, dù đã lãng phí rất nhiều của cải của Hải Quân cũng
không làm ra cái gì.

Sau thế kỉ trống, những truyền thừa đã đứt đoạn, số lượng danh
kiếm ra đời về sau chưa quá hai bàn tay, thậm chí chỉ có một thanh
cực phẩm đại bảo kiếm xuất hiện thêm, đó là thanh Shodai Kitetsu của
Kitetsu đại sư rèn ra.

Bây giờ xuất hiện một vị rất có thể là hậu duệ hậu duệ của
Kitetsu đại sư, đã có thể rèn được đại bảo kiếm, theo Cromwell báo
về, vị này đã rèn được 2 thanh như vậy. Hải Quân không thể bỏ qua
một nhân tài kiệt xuất như vậy. Tuy nhiên Kong lại có chút nghi ngờ,
thứ nhất là vị đại sư này quá trẻ, thứ hai là thông tin liệu có
xác thực hay không ?

Kong suy nghĩ một chút rồi mở miệng :

“Gọi Sengoku đến văn phòng “.

Rất nhanh Sengoku đã xuất hiện ở văn phòng của Kong. Bây giờ là quá
trình chuyển giao quyền lực, Sengoku bận bịu đến chân không chạm đất,
Kong cũng biết điều này. Việc này rất quan trọng, nếu làm khéo
léo, Sengoku sẽ có được chỗ tốt cực lớn, rất nhanh có thể nắm
quyền.

Sau khi nghe rõ ràng sự việc, Sengoku cũng nghiêm chỉnh, cau mày. Hắn
biết rõ đây là một cơ hội mà Kong giao cho, xử lí tốt có thể giúp
ích rất nhiều. Trầm ngâm một chút, Sengoku mở miệng :

“Tuổi của vị này đúng là điểm đặc biệt, nhưng không thể vì vậy mà
bỏ qua được. Cromwell cũng là người tỉ mỉ, hẳn sẽ không nói bừa,
hơn nữa còn có Gion là một kiếm sĩ. Như vậy việc này chín phần là
thật “.

Kong mở miệng :

“Xử lí thế nào ? “.

Sengoku cũng nói đầy tự tin :

“Thứ nhất lập tức điều một kiếm hào, sử dụng chiến hạm loại cải
tiến, 5 ngày có thể tới nơi. Để cho chắc chắn, chiến hạm này mang
theo bộ dám định mới nhất, đưa theo vài vị dám định sư, đồng thời
cầm theo một thanh bảo kiếm và một thanh đại bảo kiếm đi cùng “.

“Thứ hai, lệnh cho Garp chú ý bảo vệ an toàn cho vị đại sư này,
đồng thời để Cromwell cố gắng thuyết phục vị này gia nhập Hải Quân
“.

Kong cau mày :

“Phái ai đi ? “.

“Phó đô đốc Stainless “.

Kong cũng lắc đầu cười, lúc trước Sengoku đề xuất cho Stainless đi
Đông Hải dạy kiếm cho tân binh, mình còn mắng cho một trận. Bây giờ
Stainless vẫn phải đi Đông Hải, đương nhiên sứ mệnh lần này quan trọng
hơn nhiều.

“Cứ làm thế đi “.

Sengoku cũng lập tức bắt đầu thi hành, việc quan trọng không nên chậm
trễ.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #38