37 : Tuyệt Đối Đáng Giá.


Thanh kiếm này Tokeru không sử dụng công thức của Kitetsu tổ sư mà
chỉ tạo tác bình thường, cộng thêm kỹ năng tạo màu kim loại trước
đó nên vân kiếm có màu đỏ tươi, rất đẹp và đặc biệt.

Không sử dụng công thức của Kitetsu đương nhiên sẽ làm cho thanh kiếm
yếu đi, chất lượng sẽ giảm đi một chút, linh hồn cũng yếu đi. Tokeru
đoán chừng nó sẽ không bằng thanh đầu tiên của Tokeru nhưng cũng thừa
sức phá hủy một thanh bảo kiếm.

Dù nói thế nào thì việc thanh kiếm phản ứng với máu tươi để lớn
mạnh linh hồn có chút ghê rợn, Tokeru không muốn xuất hiện cái gì
phiền nhiễu sau này. Hơn nữa nếu Gion bất cẩn bị thanh kiếm ảnh
hưởng thì sẽ không hay, mặc dù tỉ lệ xảy ra chuyện này rất nhỏ.

Quan trọng là thanh kiếm lấy hoa hồng làm đề tài, đường vân lại có
màu tím thật sự rất phá hoại. Với thẩm mỹ của mình, Tokeru không
thích điều này.

Về mặt thẩm mỹ, thanh kiếm này không thể chê, so với thanh đầu tiên
của Tokeru cũng ngang ngửa, tuyệt đối là tuyệt tác. Tokeru có chút
say mê ngắm nhìn lưỡi kiếm, không thể không giơ ngón cái lên, đẹp,
quá đẹp.

Không biết nhờ thanh kiếm này, quan hệ có thể tiến thêm một bước ?
Tokeru chờ mong lẩm bẩm. Hắn và Gion cơ bản đã có tình cảm, chỉ là
chưa nói ra miệng mà thôi, nắm tay cái gì đó Tokeru đều đã thực
hiện được.

Tokeru nhìn qua gương cảm thán :

“Đẹp trai cũng là có tội a “.

Trong đa phần các trường hợp, chỉ cần mặt mũi đẹp thì người đối
diện đã giảm bớt nhiều đề phòng, làm quen dễ dàng hơn. Quá trình
chiếm lấy ấn tượng tốt cũng dễ dàng và nhanh chóng hơn. Thậm chí
Tokeru còn chứng kiến một cô gái nhìn thấy diễn viên đẹp trai, hưng
phấn đến ngất xỉu.

Ngày xưa Tokeru còn hâm mộ những tên đẹp trai như vậy, sống lại thế
giới này, có một gương mặt đẹp về sau, Tokeru cũng rất hưng phấn.
Đương nhiên nếu có thêm một gia thế tốt thì còn tuyệt vời hơn.

Thế giới này gương mặt đẹp vẫn cần thiết nhưng không quan trọng bằng
thực lực. Đó là lí do mà Tokeru muốn theo Garp học tập thể thuật.

Thanh kiếm này một phần là cho Gion, một phần là hắn đánh cược với
Hải Quân, hắn chờ mong Hải Quân sẽ làm gì khi có một đại sư rèn
kiếm xuất hiện. Nếu hợp tác được với Hải Quân, Tokeru có thể suy
tính rất nhiều việc.

Sáng sớm hôm sau, Gion như thường lệ xuất hiện, tâm trạng lúc này
của nàng khá rối. Thứ nhất nàng rất chờ mong thanh kiếm mà Tokeru
rèn cho nàng. Thứ hai nàng cũng không biết mất đi lí do xem rèn
kiếm, nàng còn lấy lí do gì để thường xuyên gặp mặt Tokeru nữa ?

Tokeru đang chỉnh sửa một chút vành chắn kiếm, nhìn thấy nàng cũng
cười cợt gật đầu. Đám thợ rèn cũng gật đầu cười, nụ cười rất mờ
ám.

Gion cũng quen thuộc với đám thợ rèn này, ban đầu còn ngại nhưng bây
giờ cũng quen dần, có lẽ do quan hệ với Tokeru tăng lên.

Vành chắn kiếm hoa hồng với các cánh xếp chồng lên nhau không hề dễ
dàng một chút nào, kể cả việc tạo khuôn và đánh bóng cũng mất
thời gian gấp đôi loại khác. Tokeru phải đích thân làm, không dám qua
loa.

Việc làm một thanh kiếm hoàn hảo luôn là tiêu chí của Tokeru, việc
này đã liên quan đến đạo đức nghề nghiệp, tất nhiên cũng có một
phần nhỏ liên quan đến Gion.

Đúng, chỉ có một phần nhỏ… ừm… khoảng 90 phần trăm đi.

Người ta đều nói, đàn ông khi chăm chú làm việc chính là lúc đẹp
trai nhất, Tokeru cũng cho rằng như vậy. Chỉ cần nhìn biểu hiện của
Gion là biết, cô nàng này cơ bản là không dời mắt khỏi Tokeru, bộ
dáng mê trai thể hiện mười phần.

Rất nhanh Tokeru đã đánh bóng xong vành chắn, chính thức lắp ghép
tạo hình. Việc này quá đơn giản, Tokeru đôi tay nhanh thoăn thoắt, vừa
bện chuôi kiếm vừa quay sang cười đùa tí tửng với Gion mà vẫn đảm
bảo yêu cầu chất lượng.

Vỏ kiếm đã chuẩn bị hoàn tất, Tokeru không làm vỏ kiếm bằng các
loại gỗ khác mà làm bằng gỗ hoa hồng. Ở thế giới One Piece, muốn
tìm một câu hoa hồng đủ lớn để lấy gỗ cũng không phải việc khó
gì, thương hội có bán, cửa hàng hoa cũng có.

Đương nhiên chất lượng gỗ hoa hồng thật sự không ra làm sao cả, vừa
giòn vừa vụn. Tokeru mất không ít công lao chế tác tẩm ướp mới đạt
tiêu chuẩn. Tại cửa hàng hoa, Tokeru thậm chí còn không mất tiền mua
loại gỗ này, bởi vì nó quá vô dụng, chỉ có thể làm củi đốt.

Không phải cái gì hiếm cũng là tốt, đơn cử như gỗ hoa hồng này
thậm chí còn không bằng gỗ thông bình thường. Đủ các loại sơn phủ
lên, ngâm trong dung dịch chống mối mọt, tạo màu … đều phải cẩn thận
làm.

Gỗ chất lượng không tốt là một thử thách, Tokeru còn khoe khoang tạo
hình các bông hoa nổi trên mặt gỗ. Vừa đẹp vừa ấn tượng, tay nghề
của đại sư không thể nói chơi.

Nếu có vị điêu khắc đại sư nào nhìn thấy, đảm bảo tức giận hộc
máu mà chết. Ngươi điêu khắc giỏi như vậy lại đi làm thợ rèn kiếm ?
vì cái gì tạo hình đẹp như vậy trên một miếng gỗ vứt đi ? Đây hoàn
toàn là phản nhân loại, không thể dung thứ.

Đương nhiên Tokeru không quan tâm đến luận điệu này, tán gái… không,
làm kiếm tốt mới là mục tiêu của ta.

Sau khi gắn tiêu chí hình chim quạ lên đuôi kiếm, Tokeru vỗ tay :

“Xong, thanh kiếm thứ hai của Series 1 đã hoàn thành “.

Nhẹ nhàng tra kiếm vào vỏ, trong khoảnh khắc Tokeru đã cảm thấy
thanh kiếm xuất hiện linh hồn. Việc còn lại phải xem chủ nhân của
nó Gion có thể khống chế nó hoàn toàn hay không.

Tokeru lấy ra máy ảnh, chụp liên tiếp vài tấm ảnh, thậm chí còn lôi
kéo cả Gion vào chụp cùng. Tất nhiên Gion hưng phấn đến mức Tokeru ôm
eo nàng cười đê tiện nàng đều không phát hiện ra, chỉ chú tâm vào
thanh kiếm.

Từ khi thanh kiếm thành hình, Gion cơ bản đều không thể dời mắt khỏi
nó. Chứng nghiện hoa hồng của nàng lập tức phát tác, cầm lấy thanh
kiếm vuốt ve, ánh mắt si mê nhìn họa tiết trên đó.

Tokeru không có làm phiền nàng, lấy ra nhật kí thợ rèn, dán vài
tấm ảnh vào sau đó chuẩn bị viết. Tokeru luôn cảm thấy lời thuyết
minh cho thanh kiếm đầu tiên mình viết quá mức khiêm tốn, hoàn toàn
không lột tả được một phần sự vĩ đại của mình.

Lần chấp bút này, Tokeru định sẽ nâng cao một ít, khiêm tốn quá
cũng không tốt, dù sao là nhật kí, viết đúng sự thật mới là chính
xác.

Sau khi vuốt ve ngắm nhìn thanh kiếm mải mê, Gion mới ngẩng đầu phát
hiện Tokeru đang lúi húi viết viết vẽ vẽ. Nàng hiếu kỳ nhìn sang,
lập tức phì cười.

Chưa nói đến chữ viết không ra làm sao, đơn giản nội dung liền khiến
người xem biến sắc.

Thanh kiếm đầu tiên Tokeru ‘khiêm tốn’ nhận trình độ của mình đã
đứng đầu thế giới này. Thanh kiếm thứ hai còn khoa trương hơn, một
câu nói về thanh kiếm, ba câu sau khen ngợi bản thân, thế giới này đã
là quá nhỏ với hắn, hắn cần tìm một phương trời mới.

Gion đoán rằng, nếu tiếp tục đến thanh thứ tư, thứ năm, có lẽ hắn
sẽ đưa mình vượt ra vũ trụ, một mình một cõi.

Tokeru nghe thấy tiếng cười cũng quay sang, hớn hở mở miệng :

“Cô cũng cảm thấy quá khiêm tốn sao, không có cách nào, con người tôi
vốn là vậy “.

Gion trợn mắt nhìn tên vô sỉ này, ngươi có lúc nào khiêm tốn ? mặt
đều sắp vênh đến trần nhà rồi. Trong lúc lơ đãng, nàng thấy bức
ảnh Tokeru đang cười hèn mòn ôm eo nàng, lập tức khuôn mặt đỏ bừng
giận dỗi quát:

“Ngươi vậy mà ôm eo của ta, lại còn cười đê tiện như vậy “.

“Ấy ấy, Gion- chan không phải cười rất hạnh phúc hay sao ? “.

“Vô sỉ, ta cắn chết ngươi “.

Gion lập tức liền lao đến Tokeru, thậm chí quên không dùng kiếm… đương
nhiên cũng có thể là cố ý không dùng.

Gion nhào vào lòng Tokeru, thân thể mềm mại nảy nở làm Tokeru hưng
phấn đến xịt cả máu mũi. Hai tay Tokeru thoải mái chấm mút không
thể ngừng được… cắn đi, cắn đi, để cho bão tố mãnh liệt hơn đi.

Rốt cuộc, thở phì phò Gion ý thức được thua thiệt vẫn là mình.
Chính mình cắn cũng lắm chỉ lưu lại dấu răng, còn đôi tay của Tokeru
đã sờ soạng nàng trên dưới mấy lần.

“Vô liêm sỉ, dê xồm “.

Gion xấu hổ nhắm tịt mắt lại, không dám nhìn. Tokeru đang thoải mái
thì thấy biểu hiện của Gion, cũng mừng thầm, hắc hắc, cơ hội tới.
Tokeru nhanh chóng đưa môi tới, hôn nàng.

Gion đầu óc trống rỗng, đắm chìm trong cảm giác mê say, hai tay bất
giác đã ôm lấy eo của Tokeru, hai người thâm tình hôn dài.

Mất không ít thời gian, hai người mới phục hồi tinh thần lại, Gion
mặt nóng bừng đẩy ra Tokeru, cũng không có chào hỏi gì, lập tức
cầm kiếm chạy ra khỏi tiệm rèn.

Tokeru cũng cười hắc hắc, thanh kiếm tuyệt đối đáng giá, chỉ một
nụ hôn vừa rồi cũng đáng giá. Rốt cục đã thoát kiếp Fa.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #37