Hải Quân cũng không chỉ có mình Gion thích hoa hồng, Tokeru nhớ rõ,
Akainu về sau cũng cài một bông hồng trước ngực, thêm nữa hắn cũng
mặc áo sơ mi hoa.
Thuận đà tưởng tượng, nếu Akainu cũng mạc đồ lót trang trí hoa
hồng, hình tượng thật sự quá cay mắt. Chỉ tưởng tượng thôi mà
Tokeru đã rùng cả mình con mẹ nó quá cá tính.
Đương nhiên với Akainu thì Tokeru cũng không muốn chứng minh suy luận
cái gì cả, thật sự không có hứng thú.
Rất nhanh Tokeru và Gion bước vào tiệm rèn, vấn đề này không cần
phải bàn bạc thêm, Tokeru đã biết rõ nàng thích cái gì, chỉ cần
vậy là đủ. Bây giờ việc của Tokeru là rèn xong thanh kiếm, rồi dành
thời gian đến cửa hàng hoa tham khảo thêm về hoa hồng.
Rất nhanh một buổi sáng trôi qua, buổi chiều Tokeru và Gion chạy đến
trụ sở dạy kiếm. Không thể không nói, làm việc cạnh gái xinh luôn
luôn thoải mái, Tokeru cảm giác mình không hề có chút mệt mỏi nào,
làm việc cũng có năng suât hơn trước.
Buổi dạy kiếm thứ hai rất nhanh cũng xong. Hôm nay đám tân binh cũng
coi như nắm bắt một chút, ít nhất tỉ lệ làm sai cũng giảm đi, không
đến mức sai toàn tập như buổi đầu tiên.
Chỉ cần có một tên làm đúng,Tokeru đã đỡ mệt hơn rất nhiều, lập
tức phong cho mấy tên thực hiện chính xác làm tổ trưởng hướng dẫn
người còn lại. Mấy tên được chỉ định lập tức sắc mặt kích động
đỏ bừng, cảm giác của người cầm đầu thật sự quá sung sướng.
Trong một lớp học có người đúng người sai, tạo ra chênh lệch thì
mới có cạnh tranh, thì mới có tiến bộ. Nếu như tất cả đều sai thì
không có gì đáng nói, học tập so với rùa còn chậm hơn.
Hôm nay Tokeru cũng nhìn thấy Garp luyện tập, lão già này cơ bản
không phải là người. Cũng mấy bài bơi lội, chống đẩy, nâng tạ..
nhưng cường độ thật sự quá khủng khiếp.
Qua trình bơi lội nhìn không có gì khác biệt nhưng khi thấy chiệc
quân hạm đằng sau, Tokeru suýt nữa quỳ. Vừa bơi vừa kéo quân hạm,
lão già này sức mạnh không thể tưởng tượng.
Mấy bài đẩy tạ chống đẩy cũng vậy, nhìn số lượng vật nặng trên
người Garp, ít nhất cũng phải hơn 20 tấn. Nhìn Garp bộ dáng không
hài lòng lắm, thật không biết cực hạn của Garp đến đâu.
Tokeru buồn bực nhận ra, sức mạnh của mình ăn một đấm của Garp, có
lẽ sẽ bị đập thành cặn. Nghĩ đến Don Chinjao thì biết, hải tặc
truy nã 500 triệu Belly, ăn một hit của Garp, đầu nhọn lập tức biến
thành đầu khấc, đáng thương đến rơi nước mắt.
Garp tập luyện ở khu vực tương đối xa, Tokeru không dám mở Haki quan
sát học lén, sợ bị phát hiện. Nhìn thấy đám người Cromwell theo
Garp tu luyện, bộ dáng có thể so với người hầu, Tokeru khinh bỉ lắc
đầu. Chỉ vì theo Garp tu luyện mà hèn mọn thành bộ dáng kia, các
ngươi có biết xấu hổ hay không ?
Một đám không có chính kiến.
Nếu đổi lại là Tokeru… ừm… đến lúc đó nói sau.
Tokeru bi ai phát hiện, nếu mình mà có cơ hội kia, bộ dáng so với
Cromwell còn cay mắt hơn.
Gion cũng đứng cạnh Tokeru, vẻ mặt không quan tâm lắm. Tokeru ngạc
nhiên quay sang hỏi :
“Cô không theo Garp tu luyện sao ? “.
Bây giờ lớp dạy kiếm đã cơ bản đi vào quỹ đạo, Gion không cần đứng
kè kè bên cạnh nữa, có thể chạy theo Garp tu luyện một ít cũng
không sao. Hơn nữa thân phận của nàng xin Garp chỉ bảo cũng không khó
khăn gì.
“Ta tu luyện kiếm thuật là chủ yếu, thể thuật thì ta chủ yếu xin
Zephyr chỉ dạy, Garp chỉ bảo quá khó hiểu, ta nghe hắn lải nhải
cũng phát chán “.
Gì, Garp chỉ bảo quá khó hiểu… phát chán… ?
Tokeru mắt muốn lồi ra, không thích Garp chỉ bảo tu luyện … thậm chí
còn phát chán. Nghĩ lại số phận của mình, Tokeru có cảm giác mình
sống chỉ thêm mất mặt. Trong khi Tokeru còn đang ghen tị đến đỏ mắt
với Cromwell chỉ vì được Garp chỉ bảo thì Gion bên cạnh lại chê này
chê nọ, giữa người và người sao có thể chênh lệch như thế?
Tokeru thậm chí muốn mở miệng xin Gion chỉ dạy một chút nhưng cuối
cùng cũng cố nhịn được, đơn giản là quá mất mặt a. Dù sao Tokeru
cũng còn lá bài cuối cùng và có ngón tay vàng, vẫn có thể mạnh
lên.
Chuyện này qua đi, Tokeru cũng tồn tại nghi hoặc, nàng được Zephyr
chỉ dạy, hơn nữa nghe giọng điệu thì cũng học hỏi từ Garp không ít,
theo lí thì thể thuật phải ăn đứt mình mới đúng.
Nhưng trong quá trình chiến đấu, hai người không có sự chênh lệch quá
lớn, thậm chí Tokeru còn có chút ưu thế. Nếu Tokeru thú hóa thì
nàng sẽ không thể so sánh, quá bất hợp lí đi.
Tokeru không chút nghi ngờ về thiên phú của nàng, một chuẩn đô đốc
tương lai mà thiên phú không tốt ? nói ra cũng không ai tin. Như vậy
việc này càng khó hiểu hơn. Đương nhiên bây giờ Tokeru còn chưa thể
biết lí do được.
Có chút luyến tiếc trở về tiệm rèn, Tokeru cũng nhớ lại chi tiết
khi quan sát Garp tu luyện, hi vọng mày mò ra cái gì đó.
Rõ ràng Garp tu luyện không có gì khác với Tokeru, cũng là mấy bài
cơ bản. Chẳng lẽ cũng không có bí quyết gì độc đáo sao ? Tokeru nghi
hoặc. Nhưng nghỉ đến biểu lộ như trúng số Cromwell, Tokeru lại phủ
định điều này.
Rõ ràng chỉ nhìn Garp tu luyện sẽ không thu hoạch được gì, hoàn
toàn là bình thường con đường. Tokeru cho rằng không ai dám mở haki
quan sát để cảm nhận Garp tu luyện, hậu quả gần như không thể tưởng
tượng được.
Lắc lắc đầu, Tokeru cũng đành phải thôi, cơ hội có lẽ sẽ đến, bây
giờ suy nghĩ lung tung không phải là cách hay. Hôm nay không có trăng
sao gì, trời sầm sì như sắp mưa. Theo Tokeru đoán, mấy ngày tới có
lẽ cũng không tốt hơn là bao, việc tu luyện Chiêm Tinh Quyết đành
phải dừng lại.
Theo lệ thường, buổi tối Tokeru sẽ luyện Chiêm Tinh Quyết, nếu không
sẽ trực tiếp đi ngủ luôn, dù sao cả ngày làm việc tu luyện cũng
mệt mỏi lại không có giải trí gì cả, ngủ luôn cũng được.
Nhưng hôm nay thì khác, Tokeru thu xếp một chút rồi đi đến khu vực
rèn kiếm, vì mục tiêu của mình, chăm chỉ hơn một chút cũng hợp lí.
Thanh kiếm của Gion đang được tạo hình, vì thanh kiếm này mà thanh
Tachi trước đó của Tokeru cũng phải dừng lại, thu lưỡi kiếm vào hệ
thống. Dù sao thu vào kho đồ cũng không sợ ăn mòn gì cả, có thể
hoàn thành sau.
Vì sự nghiệp tán gái của mình, thanh Tachi này dừng lại một chút
cũng hợp lí, hơn nữa cũng không hẳn chỉ vì tán gái.
Sau đó đương nhiên là một chuỗi những tiếng đập búa vang lên. Không
biết có phải là do huyết mạch hay không mà Tokeru rất thích nghe
tiếng đập búa này. Thậm chí Tokeru cảm thấy còn hay hơn cả nghe
nhạc.
Sau đó mấy ngày, Tokeru sinh hoạt cơ bản đều như thường lệ, buổi
sáng tu luyện sau đó mua hoa hồng, tặng cho Gion rồi cả hai cùng rèn
kiếm. Buổi chiều dạy kiếm thuật, thèm khát nhìn Garp tập luyện,
buổi tối lại rèn kiếm.
Nghĩ lại kiếp trước, tốt nghiệp xong, cả ngày đi làm mệt như chó,
tối về nhậu nhẹt, say rồi ngủ, hầu như hôm nào cũng vậy. Cuộc sống
cơ bản không có gì vui thích, ảm đạm cả một đời.
Bây giờ thì khác, cuộc sống ở thế giới này khác hẳn, có thể tu
luyện mạnh hơn, có thể tán gái, có thể thoải mái làm việc… đương
nhiên có một điều không khác chút nào đó là thiếu tiền. Với ngón
tay vàng của Tokeru, hắn xác định sẽ luôn thiếu tiền cho đến khi trở
thành mạnh nhất ở thế giới này.
Mấy hôm nay thời tiết khá tệ, buổi tối luôn luôn đầy mây mù, không
có trăng sao. Tokeru tối nào cũng rèn kiếm, tinh thần làm việc chăm
chỉ làm người khác phải kính phục, thậm chí Tokeru còn tự kính
phục mình.
Thanh kiếm của Gion cung đã đến công đoạn cuối cùng, việc tạo vỏ
ngoài thanh kiếm đã thảo luận xong, không có gì bất ngờ, sáng mai
thanh kiếm này sẽ hoàn thành, chính thức trở thành thanh kiếm thứ
hai của Series 1, thanh Tachi chỉ có thể đẩy xuống vị trí thứ ba.
Nhìn về lưỡi kiếm đã mài hoàn tất, Tokeru không thể không lắc đầu.
Cô nàng này cơ bản đã mắc chứng nghiện hoa hồng, lưỡi kiếm tạo tác
hoa văn cánh hoa, vành chắn kiếm cũng dạng một bông hồng, dây buộc
cán kiếm cũng màu hồng.
Gion dùng thanh kiếm này không hề có vẫn đề gì thậm chí còn thêm
quyến rũ, nhưng Tokeru thì khác, hắn là trai thẳng, suốt ngày tỉ
mẩn với lưỡi kiếm và dây buộc màu hồng thì có chút cay mắt.
Thậm chí Tokeru còn không dám để đám thợ nhìn thấy, nghĩ lại xem,
Tokeru mặc quần bơi hình hoa hồng, làm kiếm bông hồng, sau đó tỉ mỉ
buộc dây kiếm màu hồng, nói mình là trai thẳng thậm chí đến bản
thân đều khó tin.