Sau một hồi kích động diễn thuyết, Tokeru thấy đám tân binh đã trở
lên hào hứng, quyết định dùng át chủ bài. Liếc nhìn đám nữ binh
đang hoa si nhìn mình, Tokeru rắm thối mở miệng :
“Các ngươi có cảm thấy… thần thái của ta khi cầm kiếm… có phải là
cực kì đẹp trai? “.
Dứt lời nháy mắt với đám nữ binh, đổi lại tiếng hét chói tai liên
tục, đám nữ binh cơ bản đã gục ngã trước sự quyến rũ của Tokeru.
Đẹp trai quá cũng là một loại tội a. Tokeru đắc ý nghĩ đến, ngoại
hình tốt làm gì cũng dễ hơn.
Một đám nam tân binh nhìn thấy biểu hiện của đám nữ binh, ghen tị
đến mặt đỏ bừng, mơ mộng đến cảnh mình cầm kiếm đi khắp biển cả,
các cô gái thèm khát nhìn mình… Cả đám lập tức kích động tới run
rẩy, hận không thể lập tức luyện tập, ngày mai trở thành cao thủ,
ngày kia ra biển… đồng thanh hô to:
“Mời sensei dạy kiếm thuật cho chúng ta “.
Gion đứng bên cạnh đã không còn gì để nói, chỉ vài ba câu đã khơi
dậy đấu chí của đám tân binh, thuận tiện thể hiện năng lực cá nhân
và mị lực nữa. Tên này rất có năng khiếu làm người đứng đầu.
Gion cũng thấy biểu hiện của đám nữ binh, nghi hoặc lầm bầm… hắn
có đẹp trai như vậy sao ? lén liếc nhìn Tokeru, lập tức mặt đỏ lên,
đích thật rất đẹp trai, hơn nữa nụ cười rất đặc biệt.
Đợi đám người ổn định lại, Tokeru mới bắt đầu dạy học. Mười mấy
tên nữ binh được Tokeru ném cho Gion, không thể để cô nàng này quá
nhởn nhơ được.
Kiếm thuật cơ bản rất đơn giản, chú ý đến tư thế, phát lực, tốc
độ… Tokeru đương nhiên là thừa sức dạy. Tuy nhiên lại có sự sai khác
giữa giới tính, một số điểm có khác nhau, cường độ huấn luyện
cũng không thể đánh đồng với nhau được.
Để cho đơn giản, Tokeru cho đám nữ binh theo Gion, đỡ mất công chiếu
cố. Đám nam binh thì Tokeru tự huấn luyện, đảm bảo rất nhanh đám tân
binh này sẽ học được một chút.
Gion cũng không có ý kiến, chỉ mang theo mười mấy nữ binh, không mất
nhiều thời gian của nàng. Nàng cũng không thể để Tokeru huấn luyện
hết, nên nhớ hiện nay nàng là phụ tá.
Nhắc đến cũng buồn cười, Gion mất tới 7 năm mới hoàn thành xong các
kỹ năng cơ bản, dù cho nàng chính là một thiên tài cũng mất nhiều
thời gian như vậy. Tokeru tuyệt đối là quái thai, nhờ vào Haki quan
sát và Chiêm Tinh Quyết, hắn học trong vòng một tháng đã có đủ kỹ
năng để chiến thắng Gion. Chênh lệch khiến người ta tuyệt vọng.
Haki quan sát cũng vậy, hắn học chưa đến một tháng đã có đẳng cấp
của một đô đốc, nếu chỉ xét riêng về haki quan sát, hắn đã bước
vào top 20. Tuy nhiên trong top này, người nào cũng có thể đánh cho
hắn thành cặn bã.
Hải Quân đã chuẩn bị đầy đủ kiếm gỗ cho đám tân binh, mỗi người hai
cái, độ dài phù hợp. Kiếm gỗ này làm bằng tre, tay cầm buộc vải,
loại kiếm gỗ này vừa thoải mái lại vừa dẻo dai, khó hỏng. Nghĩ
lại lúc trước Tokeru dùng mấy cây gỗ thẳng coi như kiếm, chệch lệch
xa.
Tokeru tại thế giới trước đã từng làm gia sư, cũng coi như có chút
kinh nghiệm. Tuy nhiên khi dạy đám tân binh này, Tokeru mới cảm nhận
được kinh nghiệm của mình không có chút tác dụng nào. Thậm chí còn
không có tên nào thực hiện chính xác, kể cả động tác cơ bản nhất.
Ngán ngẩm lắc đầu, Tokeru đành phải cầm tay chỉ cho từng tên một,
đám người này mới cầm kiếm lần đầu, hoàn toàn là hành động theo
bản năng.
Uy uy uy vị kia… chỉ là động tác vung kiếm cơ bản, ngươi có cần tạo
biên độ mạnh như vậy không ? không nhìn thấy xung quanh đã không còn ai
đứng được sao ?
Còn có vị này… chúng ta dùng kiếm chứ không chơi bóng chày, ngươi
cong mông như vậy làm cái gì ?
….
Tokeru cùng với Gion khốn khổ huấn luyện 2 giờ đồng hồ mới chấn
chỉnh được động tác đầu tiên. Thậm chí sửa xong rồi, lát làm lại
vẫn sai, Tokeru lại phải sửa lại, thật sự mệt mỏi đến cực điểm.
Sau khi giải tán lớp, Tokeru và Gion đều mệt thành chó, thậm chí
đấu kiếm hay tu luyện đều không mệt như thế này. Tokeru cảm thấy
mình cần phải đàm phán lại về mức lương, cứ giữ mức lương như thế
này thì không khác gì đi làm từ thiện.
Nghề giáo viên quả thật quá thần thánh, Tokeru cảm thấy sự kiên
nhẫn của mình thật đáng tự hào. Đương nhiên nếu ngày nào cũng thế
này, không qua 3 tháng, Tokeru có thể sẽ bị điên.
Sau khi cáo biệt Gion, Tokeru cũng về tiệm rèn, bộ dạng uể oái lập
tức biến mất, mở hộp quà quả thật làm người ta hưng phấn. Tuy chỉ
là màu bạc hộp quà nhưng Tokeru thật sự thèm khát đã lâu.
“Hệ thống, mở hộp quà “.
“Thu được 5 điểm mị lực “.
Tokeru ngẩn người, ‘ mị lực ‘ là cái quỷ gì ? có tác dụng trực
tiếp sao ?
Hệ thống rất nhanh liền đưa ra đáp án.
“Mị lực càng cao, sức hấp dẫn của chủ nhân càng cao “.
‘Sức hấp dẫn ‘? Tokeru không biết phải nói cái gì nữa, màu bạc hộp
quà mở được đồ vật rất khó hiểu, lần trước Tokeru thu được thiên
phú nụ cười gì đó, lần này là thu được điểm mị lực. Tokeru không
thể nhận thấy sự thay đổi rõ ràng nào.
Hộp quà màu bạc xuất hiện ở trụ sở Hải Quân, Tokeru kì vọng nó
có thể mở được cái gì đó liên quan đến Hải Quân. Hấp dẫn nhất
đương nhiên là phương pháp tu luyện thân thể, thâm chí lục thức cũng
rất tốt. Đương nhiên bây giờ kì vọng này không thể trở thành hiện
thực mà lại mở được mấy thuộc tính dị loại, Tokeru cảm thấy rất
khó chịu.
Một điểm nữa là Tokeru cảm thấy mị lực của mình đã đủ lớn, gần
như ít người có thể chống lại. Thêm chút mị lực gần như không có
tác dụng gì.
Rất nhanh Tokeru cũng quên đi, bây giờ còn có một hộp quà tại chỗ
của Garp, tuyệt đối là đồ xịn, Tokeru cũng rất thèm khát. Có thể
khẳng định hộp quà này tuyệt đối không giống như hộp quà màu bạc
mở ra mấy thứ dị loại, tuyệt đối là đồ tốt.
Tokeru không có ấn tượng gì đặc biệt về Garp ngoài việc ông ta ăn
rất nhiều, ngủ cũng rất nhiều. Đương nhiên Tokeru cũng thừa biết Garp
mạnh như thế nào, rất có thể Garp có thể giết chết một đô đốc
bằng vài đấm.
Tokeru còn cho rằng Garp mạnh hơn tứ hoàng. Đương nhiên bây giờ tứ
hoàng còn chưa thành hình tuy nhiên những thuyền trưởng mạnh mẽ nhất
đã xuất hiện, có sức mạnh áp đảo Tân Thế Giới.
Nếu có thể Tokeru rất muốn được Garp chỉ dạy tu luyện, không cần
phải quá nhiều, chỉ cần có phương pháp là được, Tokeru có thể kiên
trì tu luyện. Tất nhiên bầy giờ Tokeru không phải Hải Quân lại không
phải cháu của Garp hay thân quen gì, xin Garp chỉ dạy rất khó. Đương
nhiên Tokeru đã có một cách, tuy nhiên phải chờ đợi một ít thời
gian.
Ngày hôm nay Tokeru cũng cảm nhân được có một luồng haki thường xuyên
quét qua Logue Town. Với cường độ cũng như diện tích như vậy cũng
chỉ có thể là Garp, không biết Garp đang giám thị cái gì, việc mở
haki quan sát thường xuyên sẽ làm tinh thần rất mệt mỏi, uể oải.
Cũng vì cảm nhận được loại haki này mà Tokeru không dám lẻn vào
phòng của Garp để lấy hộp quà dù cho phòng của Garp cách Tokeru có
vài chục mét. Tokeru nghẹn đến khổ.
Sáng hôm sau, Gion cũng đến tiện rèn, nàng chưa chính thức tốt
nghiệp nên chức vụ cũng chỉ là trên giấy. Thực tế ngoài tu luyện
và dạy kiếm ra thì cũng không có việc gì cả. Bây giờ thường xuyên
đến tiệm rèn một mặt vì rèn kiếm, mặt khác cũng muốn nói chuyện
và đấu kiếm với Tokeru.
Việc Garp xuất hiện làm cho đám hải tặc không dám ra ngoài cướp
bóc, ngoan ngoãn như cún con, Gion cũng không thể đi bắt hải tặc được
nữa. Nàng còn chưa có thẩm quyền điều khiển một quân hạm hơn nữa
đây là giai đoạn nhạy cảm khi chưa tìm ra kẻ có haki quan sát cực
mạnh kia, không ai cho phép nàng ra biển.
Cũng đúng lúc này Tokeru cũng từ biển trở về, trong thấy Gion cũng
vẫy tay chào rồi bước nhanh đến. Sau khi đến gần, Tokeru phát hiện ra
nàng rất hay liếc nhìn về quần bơi của mình, cảm thấy khó hiểu.
Sự việc hôm qua làm hai người rất xấu hổ, chẳng lẽ hôm nay Gion lại
mắc phải sai lầm cấp thấp như vậy sao ? chẳng lẽ nàng hứng thú với
quần bơi của mình là thật sự mà không phải lấp liếm cho qua ?
Tokeru nghĩ lại, tất cả các chiêu kiếm của nàng đều mang tên hoa
hồng, áo cũng màu hồng, thậm chí còn để một bông hoa hồng trước
ngực.
Tokeru đê tiện suy đoán, chẳng lẽ quần áo lót của nàng… cũng có
màu hồng ? Tất nhiên việc này còn cần xác định thêm. Tokeru cảm
thấy mình có lẽ phải đích thân kiểm tra để chứng minh suy luận của
mình, đúng, chỉ chứng minh suy luận mà thôi.