33 : Quà Đưa Tận Miệng ?


Tokeru cũng thu hồi lại tâm tư, bắt đầu mang mảnh kiếm ra nghiên cứu.
Một trong 50 thanh bảo kiếm, tuy đã hủy nhưng đích thực có giá trị
nghiên cứu.

Thế giới One Piece có 83 thanh kiếm tốt, trong đó bị hủy đi cũng
không ít, đặc biệt là 50 thanh bảo kiếm có lẽ cũng bị hủy đi gần
một nửa. Đa phần vì chất lượng của nó tốt nhưng không đủ, muốn hủy
đi không quá khó.

Thanh Kasai này cũng vậy, thứ duy nhất khiến Tokeru mở mang hiểu biết
là hợp kim tạo ra lưỡi kiếm rất đặc biệt và không xuất hiện ở thế
giới trước kia. Tất nhiên Tokeru quả thật rất muốn có loại hợp kim
này nhưng thật sự không thực tế.

Tokeru xem xét một lúc, xác định là mình không thu được chút lợi
ích nào cụ thể rồi cất mũi kiếm gãy này đi. Ngày mai Tokeru sẽ
thử nung chảy nó ra xem nó có tính chất gì đặc biệt không.

Sáng sớm hôm sau, Tokeru như thường lệ ra biển, vừa tập luyện vừa coi
như tắm luôn, nhất cử lưỡng tiện.

Hôm này Cromwell đại tá thu xếp chút công việc, cùng Gion đi đến tiệm
rèn của Tokeru, Garp nhàm chán quá cũng đi cùng, thuận tiện xem một
chút người đặc biệt này.

Dỳ sao Tokeru cũng đánh bại người số một của học viện Hải Quân,
lại sắp được mời làm giáo viên dạy kiếm, Garp đi nhìn một chút
cũng coi như hoàn thành trách nghiệm. Đồng thời nghe ngóng một chút
về kẻ cực mạnh đang xuất hiện tại Logue Town.

Ba người đi trên đường cái muốn không gây chú ý cũng khó, Garp thì
không cần phải nói, thân hình đồ sộ, cao hơn người thường cả mét,
lại là anh hùng Hải Quân, nhiều người biết. Cromwell danh nghĩa là
người đứng đầu trụ sở Hải Quân tại đây, người nào không biết ? Gion
không nổi tiếng nhưng lại xinh đẹp nổi bật. Tổ hợp của ba người này
làm không ít người tò mò.

Đám người trực tiếp tránh đường, không may đụng phải mấy người này
thì khó sống tốt. 3 người này có lẽ không thèm làm mấy chuyện bắt
nạt kẻ yếu như vậy nhưng đám người muốn nịnh hót cơ bản nhiều như
kiến. Trực tiếp ra tay với bọn họ để lấy lòng cũng có thể xảy ra.

Lúc này Tokeru đã tập luyện xong, đang cởi trần đi trên đường về
tiệm, gần như hôm nào Tokeru cũng như vậy nên cũng quen mấy người,
trên đường liên tục chào hỏi.

Cromwell đi trước dẫn đường, vừa đi vừa mở miệng giới thiệu một ít
cửa hàng thương hội đáng chú ý. Lơ đãng nhìn thấy thân ảnh quen
thuộc, Cromwell mở miệng gọi:

“Tokeru, chờ một chút “.

Việc nhận ra Tokeru quả thật quá đơn giản, quần bơi của hắn tuyệt
đối là tiêu chí số một. Không chỉ đặc biệt về phong cách mà còn
đột phá cả về họa tiết, không thể lẫn được.

Tokeru nghe thấy có người gọi mình, ngừng chân nghi hoặc quay đầu.

Ồ… Cromwell đại tá, còn có Gion….còn kia là…. Garp.

Tokeru quả thật không tin vào mắt mình, hắn vừa mới dự đoán mình
sẽ gặp Garp tối qua, sáng nay lập tức gặp mặt, cái miệng này có
phải là quá mạnh mẽ rồi không ?

Tokeru cũng lập tức đi đến trước mặt Cromwell, mở miệng cười :

“Cromwell đại tá, Gion tiểu thư, Garp trung tướng, xin chào “.

Garp gật gật đầu mở miệng :

“Tokeru tiểu tử, nghe danh đã lâu “.

Tokeru lập tức xạm mặt lại, mình làm gì có chút danh tiếng nào,
lời như vậy mà cũng mở miệng được thì Tokeru cũng quỳ. Cromwell bên
cạnh cũng bó tay, khả năng giao tiếp của Garp trung tướng thật sự
quá xốc nổi rồi.

Khách sáo vài câu, Tokeru mới hỏi :

“Không biết có chuyện gì không Cromwell đại tá ? “.

“Ừm, có thể trở về tiệm của cạu nói chuyện không ? nơi này không
tiện “.

“Đương nhiên, xin mời “.

Tokeru cũng nghi hoặc, chẳng lẽ mình đánh bại Gion làm Cromwell hứng
thú hay sao ? còn nữa Gion cô nàng này hôm nay hơi lạ, nhìn mình chằm
chằm là sao ? Tokeru theo ánh mắt của Gion, phát hiện ra cô nàng này
nhìn chằm chằm vào ‘súng’ của mình mới giật cả mình.

Đệt… chẳng lẽ cô nàng này có hứng thú với thằng em của mình ?
tình cảm phát triển có phải quá nhanh chóng rồi không ?

Tokeru mặc quần bơi bó sát, thằng em lại khổng lồ nên dù đã che kín
kẽ vẫn nổi lên u cục lớn. Mọi khi Tokeru không thấy gì, hôm nay lại
khá xấu hổ.

“Ừm.. “

Tokeru đằng hắng một tiếng, cầm lấy khắn tắm che lại đằng trước
của mình, lắc lắc tay trước mặt Gion rồi mới cất bước đi trước dẫn
đường.

Đến lúc này Gion mới phục hồi tinh thần lại, nghĩ đến hành động
vừa rồi của mình, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống. Gion rất có
hứng thú với quần bơi của Tokeru, nàng rất thích hoa hồng nên khi
nhìn thấy quần bơi của Tokeru liền không thể dời mắt. Họa tiết trên
đó đơn giản là đẹp tuyệt vời và cuốn hút.

Tuy nhiên trong mắt người khác, nàng đang nhìn chằm chằm vào khu vực
nhạy cảm của một người khác giới, tất nhiên Tokeru cũng nghĩ như
vậy. Gion mặt đỏ bừng bừng đi theo Tokeru, không dàm nhìn xung quanh.

Garp đã phát hiên điều này, gương mặt nghẹn đến phát tím, cuối cùng
không thể chịu được nữa mới bung ra cười to, không thể ngừng nổi.
Gion nghe thấy càng xấu hổ hơn, mặt đỏ như tôm luộc.

Nạn nhân Tokeru cũng có chút xấu hổ, cuối cùng đành phải trách
mình, mị lực cá nhân lớn quá cũng không tốt a.

Garp cuối cùng cũng nhịn được cười, một anh hùng Hải Quân cười lăn
lộn giữa đương thật sự có chút khó coi.

Tokeru cũng đưa đám người về tiệm rèn của mình, bây giờ còn chưa
đến giờ tiệm rèn mở cửa, có thể nói chuyện thoải mái. Tokeru cũng
rót mấy chén rượu cho 3 người, việc mời rượu có chút quái dị nhưng
cũng không còn cách nào. Tokeru không thích uống trà nên cũng không
có trà, hơn nữa mười mấy người đàn ông, tất cả đều thích rượu, mua
trà cũng không ai dùng.

Cũng may ba người cũng không quan tâm lắm, Garp còn trực tiếp hơn, lập
tức uống cạn, thậm chí còn thoải mái hô to.

Gion đã thoải mái hơn, bắt đầu đánh giá tiệm rèn này. Diện tích
rất rộng, kiến trúc cũng hợp lí, đầy đủ nhưng không còn gì đặc
biệt a. Không nói đâu xa, nơi này không thể so sánh với gia tộc Ishida
cả về quy mô lẫn diện tích. Chẳng lẽ nơi như thế này cũng có thể
tạo được kiếm cao cấp hay sao ? Nàng càng ngày càng không tin tưởng.

Cromwell cũng không đánh giá gì về lò rèn, hắn không hiểu mấy thứ
này hơn nữa hắn cũng không có mục đích rèn kiếm. Hôm nay hắn đến
là để mời Tokeru về làm giáo viên cho tân binh, xong việc là được.

Cromwell cân nhắc một chút rồi mở miệng :

“Là thế này Tokeru, 2 năm một lần Hải Quân lại tổ chức tuyển tân
binh quy mô lớn, năm nay cũng đã tuyển xong, cậu biết chứ ? “.

“Có biết, có vấn đề gì sao ? “.

Tokeru nghi hoặc, việc này hắn có biết, đám nhóc 12-13 tuổi sẽ được
tuyển vào Hải Quân để đào tạo chuẩn bị thành binh sĩ sau này. Nhưng
mà có liên quan gì với Tokeru ? hắn không có ý định gia nhập Hải
Quân hơn nữa hắn đã 17 tuổi, nói việc này có tác dụng gì ?

Chẳng lẽ muốn ta làm tân binh ? không lẽ việc ta đánh bại Gion làm
Hải Quân bản bộ kinh hãi đến biến sắc, lập tức để Garp và Cromwell
làm mọi cách để kéo mình vào Hải Quân, đào tạo để trở thành một
đô đốc tương lai ? ta không có ưu tú đến mức này chứ ? Tokeru cảm
thấy có lẽ mình đã quá coi thường bản thân, là vàng thì cuối cùng
cũng phải sáng, không ai ngăn nổi.

“Ừm, tân binh năm nay còn không có giáo viên dạy kiếm thuật, cậu giỏi
kiếm thuật nên tôi muốn mời cậu làm giáo viên, đương nhiên chỉ dạy
khoảng 5-6 tháng mà thôi “.

Gì ?... không phải là đô đốc tương lai sao ? làm giáo viên là cái quỷ
gì ? Tokeru ngây người nhìn Cromwell. Hải Quân thiếu người dạy kiếm
thuật ? nói ra cũng khó tin, không nói đâu xa, Gion bên cạnh thừa sức
dạy kiếm thuật cơ bản… ừm, đương nhiên chất lượng không dám đảm bảo.

Hơn nữa Tokeru không có hứng thú dạy dỗ đám trẻ con, không có một
chỗ tốt nào. Còn nữa, ngươi cảm thấy một thanh niên tốt 17 tuổi có
giống một giáo viên sao ? làm học trò còn nghe được.

Tokeru định lập tức từ chối, chợt nghĩ đến gì đó, mắt sáng lên
hỏi :

“ Dạy ở đâu ? “.

“Đương nhiên là trong trụ sở Hải Quân, sân huấn luyện rồi. Mỗi ngày
cậu chỉ cần đến dạy trong khoảng 2h trước khi trời tối là được.
Tất nhiên tiền lương cũng có thể bàn bạc thêm “.

“Được, nếu không chiều nay dạy luôn ? “.

Tokeru lập tức đáp, hắn không hứng thú với dạy học nhưng lại hứng
thú với hộp quà a. Thậm chí nếu thao tác thỏa đáng có thể lấy
được cả hộp quà của Garp nữa. Tiền lương thì Tokeru không thèm để
ý, hắn có thể rèn ra đại bảo kiếm, sau khi bán cho Gion, Tokeru không
tin Hải Quân có thể làm ngơ, rất nhanh hắn sẽ có đầy tiền. Cromwell
mời hắn chẳng khác nào đưa hộp quà đến tận miệng Tokeru, không nghĩ
đến vị đại tá này tốt đến vậy.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #33