Tokeru nghi hoặc nhìn hai người, chặt đứt một mảnh kiếm mà thôi, có
cần phải kinh hãi như vậy không ? Chẳng lẽ thanh kiếm này có gì đặc
biệt hay sao ?
Tokeru nhặt lên mảnh kiếm gãy, nhìn nhìn một chút rồi cau mày mở
miệng :
“Thanh kiếm này không hoàn toàn làm bằng thép, có gia cố thêm một
loại hợp kim cao cấp. Người thợ rèn kiếm này có đẳng cấp tiệm cận
đại sư, việc tạo hình lưỡi kiếm làm không tệ, thanh kiếm này cũng
được mài rất tinh tế, thợ mài kiếm không phải dạng tầm thường.
Kyoko, Ishida gia tộc xuất hiện một cao thủ mài kiếm hay sao ?”.
Kyoko nghi hoặc mở miệng :
“Cậu không biết thanh kiếm này ?”.
Kyoko biết trình độ kiến thức về kiếm của Tokeru rất cao, thanh kiếm
này lại là danh kiếm, chẳng lẽ Tokeru lại không biết danh kiếm hay
sao ? “.
“Ừm, không biết, nó nổi tiếng lắm hả ?”.
Gion lúc này mới mở miệng :
“Thanh kiếm này tên là Kasai ( ngọn lửa ) là một trong 50 thanh bảo
kiếm “.
Tokeru ngẩn người :
“Gì, thanh kiếm này… 50 thanh bảo kiếm “.
Tokeru hiểu biết về kiếm nhưng lại không có kiến thức cụ thể nào
về danh kiếm, hơn nữa theo Tokeru dự đoán, danh kiếm phải là những
thanh có chất lượng tốt hơn nhiều. Dù Kyoko đã nói trước đó nhưng
Tokeru vẫn cảm thấy có chút hụt hẫng, 50 thanh bảo kiếm chỉ có vậy
?
50 thanh bảo kiếm… khoan đã… mình vừa chém đứt một trong 50 thanh bảo
kiếm… Tokeru lập tức khó chịu đến phát điên. Theo luật bất thành
văn, kiếm sĩ thắng trong một cuộc đấu kiếm có thể tự do xử lí
tính mạng và kiếm của đối phương.
Một thanh bảo kiếm thao tác tốt có thể kiếm 50 triệu belly tiền.
Thanh kiếm này Tokeru không để vào mắt nhưng kiếm sĩ khác thì thèm
rỏ dãi a. Cũng giống như trái ác quỷ, danh kiếm là hàng hot, muốn
bán đi rất dễ.
Nói đơn giản, Tokeru vừa tự tay tiễn đưa 50 triệu Belly tiền mặt. Từ
khi xuyên việt, Tokeru còn chưa có được nhiều tiền như vậy.
Gion nhìn vẻ mặt cha chết của Tokeru cũng buồn bực. Kiếm của mình
bị hủy bởi hắn, bây giờ lại đau khổ như vậy lại có chuyện gì xảy
ra ?
Tokeru nhìn Gion, mở miệng :
“Ta có thể cầm mảnh kiếm này về nghiên cứu không ? “.
Gion lập tức hứng thú :
“Ngươi có thể rèn lại nó sao ? “.
“Danh kiếm cũng có thể rèn lại sao ? “.
Tokeru trêu tức hỏi, một thanh kiếm đã thành hình thì cấu trúc phân
tử của nó đã thay đổi, thứ tự sắp xếp nguyên tử cũng bị thay đổi,
nung chảy ra rèn lại không có tác dụng gì. Quá trình này vừa mất
thời gian vừa tốn công vô ích, chất lượng rèn lại còn không bằng
rèn mới một thanh kiếm khác.
Gion cũng buồn bã, đúng vậy rèn lại danh kiếm là không thể làm
được. Chợt nghĩ đến gì đó, Gion hy vọng hỏi :
“Người có thể rèn kiếm cho ta không, yên tâm ta sẽ trả tiền “.
Tokeru cười cười, vung vẩy kiếm rồi mở miệng :
“Cô có tiền để mua một thanh kiếm có chất lượng như thế này sao ? “.
“Ta.. “.
Gion chán nản, nàng còn chưa có tốt nghiệp, tiền lương không cao, mua
một thanh kiếm có chất lượng thuộc hàng đại bảo kiếm là không thể.
“Ta có thể trả tiền sau được không ?“.
Gion yếu ớt mở miệng, chính nàng thậm chí còn không tin tưởng lời
nói này, không một thợ rèn nào chấp nhận đưa tác phẩm xuất sắc
của mình cho người khác bằng vào một lời nói viển vông như vậy.
Thậm chí nàng và Tokeru quen chưa được một ngày.
“Được, nói ra yêu cầu của mình đi “.
Gion kinh ngạc đến ngây người :
“Vì sao ?”.
“Ta tin tưởng cô “.
Tokeru nhìn thẳng vào mắt Gion, cười rạng rỡ. Thứ nhất hắn thật sự
tin tưởng Gion, hắn không cho rằng một chuẩn đô đốc tương lai sẽ nuốt
lười. Thứ hai, Tokeru biết Gion thân thiết với Tsuru, nếu có thể lượi
dụng một chút để hợp tác với Hải Quân, Tokeru sẽ có được không ít
chỗ tốt.
Gion ngượng ngùng cúi đầu, nói lí nhí :
“Cảm ơn ngươi, ta nhất định sẽ trả tiền cho ngươi “.
Kyoko ánh mắt đầy bội phục nhìn Tokeru. Tên tiểu tử này tán gái
quá đẳng cấp, nhìn biểu hiện này, cô gái Gion này khó có thể
thoát khỏi tay hắn.
“Được rồi, sáng ngày mai đến tiệm rèn của ta “.
Tokeru cũng không nói địa chỉ của mình cho Gion, cô gái này là Hải
Quân, chỉ hỏi hai câu là biết rõ. Hơn nữa Tokeru cũng muốn trở về
nhanh để mở nghề nghiệp hộp quà, không biết lần này sẽ có được
cái gì đây. Tokeru dù rất gấp gáp nhưng cũng không muốn mở hộp quà
ở chỗ đông người bởi vì hắn sợ không thể khống chế cảm xúc của
mình, đến lúc đó người khác lại tưởng mình bị điên.
Rất nhanh Tokeru liền ra khỏi của hàng của Kyoko, trước khi đi còn
cầm theo mảnh mũi kiếm bị gãy về nghiên cứu. Dù sao cũng là danh
kiếm, biết đâu lại nghiên cứu được kỹ thuật gì đó hay ho. Trình độ
của người làm danh kiếm này tuy không bằng Tokeru nhưng vẫn có thể
học hỏi thêm.
Gion chần chờ một lúc cũng cầm mảnh kiếm gãy về trụ sở Hải Quân,
xem ra lại phải giải thích với Tsuru rồi. Đáng tiếc ta dùng kiếm
tốt chưa được bao lâu.
….
Trụ sở Hải Quân, văn phòng đại tá, Garp cũng xuất hiện ở đây.
“Garp trung tướng, Gion trung tá đi cũng đã lâu, liệu có thể có
chuyện gì không ? “.
“Không có vấn đề, cô gái này sắp về đến nơi “.
Từ khi phát hiện ra luồng haki mạnh mẽ về sau, cứ cách một lúc Garp
lại mở haki quan sát giám thị Logue Town, đương nhiên cũng biết rõ
Gion không nguy hiểm gì.
Đúng lúc đó Gion cũng đẩy cửa bước vào, vẻ mặt không tốt. Cromwell
tinh ý thấy được, cau mày, chợt nhìn thấy mảnh kiếm gãy của Gion,
lập tức giật nảy mình hỏi dồn dập:
“Gion trung tá, chẳng lẽ đã giao thủ với kẻ đó sao ? “.
Garp nghe được cũng tỉnh dậy, chăm chú hơn. Hắn không thể mở haki quan
sát liên tục được nên trong lúc Garp không giám thị, rất có thể Gion
đã giao thủ với kẻ này vài chiêu.
“Không có, đấu kiếm thua “.
Gion cũng trả lời thoải mái, thua là thua, nàng đã nghĩ thông suốt
nên cũng không giấu dốt cái gì.
“Ừm, tộc trưởng Ishida tuy đã già nhưng cũng là kiếm sĩ lâu năm, thua
cũng không oan “.
Cromwell lên tiếng an ủi.
“Không, Ishida tộc trưởng không đánh lại ta, ta thua Tokeru “.
Gion lập tức đính chính lại. Ishida tộc trưởng thể lực yếu kém,
sức mạnh suy giảm, không phải là đối thủ của nàng.
“Gì ? Tokeru mạnh như vậy ? “.
Cromwell đại tá hoàn toàn bất ngờ, trước đó hắn cũng biết Tokeru
là kiếm sĩ có thể chặt đứt sắt thép tuy nhiên không cho rằng Tokeru
có thể thắng Ishida gia chủ. Bây giờ xem ra đã đoán sai, kẻ này có
thể thắng Hải Quân học viện người mạnh nhất, cần phải quan tâm hơn.
Garp cũng có chút hứng thú, mở miệng hỏi :
“Ai vậy ? “.
“Một thợ rèn kiếm trẻ, khoảng 17 tuối, mới đến Logue Town khoảng
một tháng “.
“Ồ, thợ rèn kiếm sao “.
Garp không để ý, thuận miệng đáp một câu, nhìn về phía Gion trêu
chọc một câu :
“Hắc hắc, Gion, kiếm tốt không đồng nghĩa với chiến thắng đâu “.
Chợt nhìn về kiếm gãy của Gion, lập tức trợn tròn mắt, đứng phắt
dậy, hỏi dồn dập :
“Tại sao lại gãy rồi… xong… xong Tsuru sẽ giết ta mất “.
Để Gion trốn lên thuyền là lỗi của Garp, bây giờ lại hủy mất thanh
kiếm mà Tsuru để dành bấy lâu, Garp đã có thể tưởng tượng ra bộ
dáng của Tsuru khi về bản bộ G1.
“Tên này biết sử dụng haki vũ trang ? “.
Garp cau mày hỏi. Trước đó hắn không để ý nhưng bây giờ thì khác,
một thanh niên 17 tuổi có thể sử dụng haki vũ trang không phải chuyện
đùa. Để sử dụng haki vũ trang thì cần thân thể đủ mạnh mẽ, hơn nữa
danh kiếm rất khó phá hủy, haki vũ trang không mạnh thì không hủy
được.
“Không có, hắn dựa vào kiếm của hắn “.
“Ồ, ra vậy “.
Garp cũng thoải mái lại, dù sao nghe một thanh niên mới 17 tuổi đã
có haki mạnh như vậy thật sự là có chút đả kích.
Cromwell đại tá nghe được cuộc trò chuyện, nghi hoặc mở miệng :
“Thanh kiếm này là ? “.
“Một trong 50 thanh bảo kiếm Kasai “.
Garp mở miệng giải thích. Hắn không biết nhiều về kiếm nhưng thanh
kiếm này của Tsuru, khi Tsuru dùng công trạng đổi thanh kiếm này đã
làm rất nhiều người ngạc nhiên Garp cũng nghe nói một chút về thanh
kiếm này.
Số lượng danh kiếm mà Hải Quân có được cực kì ít nên đương nhiên sẽ
ưu tiên cho các sĩ quan dùng kiếm sử dụng công trạng để đổi. Những
người khác cũng có thể đổi nhưng giá sẽ đắt hơn nhiều nên hầu như
không ai làm điều đó cả. Tsuru không dùng kiếm nhưng lại đổi thanh
Kasai này đã làm cho nhiều người khó hiểu. Garp cũng cho là như vậy
nên cũng tìm hiểu một chút, về sau mới biết là để dành cho Gion.