Tokeru và Gion đại chiến với nhau, quá trình so chiêu diễn ra cực
nhanh, Kyoko đứng xem cũng gật đầu, hai người này tuổi trẻ nhưng thiên
phú kiếm đạo không tệ.
“Hoa hồng độc “.
“Nhất kiếm phái, bán nguyệt trảm “.
…
Tokeru và Gion thở hồng hộc nhìn đối phương, hai người đã giao chiến
hai giờ đồng hồ, từ kỹ thuật cơ bản đến các loại chiêu thức, Tokeru
sức mạnh chiếm chút ưu thế, Gion lại rất nhanh và dẻo. Nếu không có
haki quan sát mạnh mẽ, Tokeru có lẽ đã thua.
Bây giờ thể lực hai người đã xuống đến đáy, không thể kéo dài nữa,
nhìn nhau một chút, lập tức hiểu ý đồng thời tung ra chiêu thức
mạnh mẽ nhất.
“Cuồng phong nhất kiếm”.
“Mộ hoa hồng “.
Keng… Tokeru cầm kiếm chỉ thẳng vào cổ của Gion, thanh kiếm của Gion
đã bị chém đứt, nói cách khác, trong cuộc chiến này Tokeru đã
thắng.
Tokeru cười cười thu lại thanh kiếm của mình, vội vàng cầm một chai
nước uống ừng ực.
Gion ánh mắt ngốc trệ đứng im, thều thào.
“Ta thua rồi…vậy mà thua… “.
Nàng chính là số một tại học viện Hải Quân, trong khóa này, không
ai có thể đối đầu với nàng. Vốn dĩ định đến Đông Hải lịch luyện
một chút rồi đi Đại Hải Trình rồi vào Tân thế giới. Bây giờ xem ra
đều là ý nghĩ hão huyền, tại vùng biển yếu nhất mà nàng còn
không thể vô địch, đi Tân thế giới chỉ là chịu chết.
Tokeru nhìn nhìn Gion, vỗ vai nàng, đưa đến chai nước cười cười :
“Chỉ một trận thua thôi mà, làm gì có ai bắt đầu ở đỉnh cao thế
giới “.
Gion ngẩng đầu nhìn Tokeru, dưới ánh mặt trời nụ cười của Tokeru tự
tin và sáng chói, tràn ngập năng lượng. Loại năng lượng này, Gion
chưa bao giờ thấy qua.
Gion cũng phục hồi lại đấu chí, đúng, một ngày nào đó ta sẽ vượt
qua ngươi. Lập tức cầm lấy chai nước tu một ngụm lớn, thoải mái thở
ra một hơi. Chợt nhìn thấy nụ cười đê tiện của Tokeru, cau mày nhìn…
chai nước này… tên đê tiện này vừa mới uống a.
“Đê tiện “.
Tokeru cười hắc hắc, coi như mình vừa hôn vị mỹ nữ này, cảm giác
không tệ. Cách của tên Yuba dùng rất tốt a.
Lúc này Kyoko cũng bước đến, nhặt lên thanh kiếm gãy, vẻ mặt đau
lòng. Gion cũng nhìn về thanh kiếm này, tâm trạng cũng không tốt
chút nào. Không khí thoải mái lập tức không còn chút gì. Tokeru cau
mày nhìn nhìn, Gion buồn thì còn nghe được, dù sao cũng là kiếm
của nàng, còn Kyoko là chuyện gì xảy ra, có cần lộ ra bộ mặt như
cha chết vậy không ? Tokeru bĩu môi :
“Một thanh kiếm rách mà thôi, có cần đau lòng như vậy không ?”.
Kyoko lập tức nhảy dựng lên gầm thét :
“Cái gì một thanh kiếm rách, ngươi có biết đây là … “.
Tokeru ngắt lời :
“Dù sao cũng bị kiếm của ta chém đứt”.
Tokeru không hề nói dối, thanh kiếm này tuy tốt nhưng khi chém vào
kiếm của Tokeru thì đã yếu thế hơn, sau vài chục lần giao chiến thì
đã bị mẻ rồi cuối cùng gãy hẳn. Một thanh kiếm mà không thể đối
đầu với kiếm của Tokeru thì đương nhiên là thanh kiếm bỏ đi. Tokeru
không có để những thanh kiếm như vậy vào tầm mắt.
Kyoko và Gion nghe Tokeru cũng nghẹn lời, với Tokeru đây là kiếm hỏng
nhưng với Gion và Kyoko thì đây là bảo bối a, không phải lúc nào
cũng có thể bắt gặp.
Kyoko nghi hoặc hỏi :
“Tokeru này, thanh kiếm của cậu mạnh mẽ như vậy, đó là kiếm gì ? “.
Tokeru nghe đến đây lập tức đắc ý:
“Hắc hắc, đi, mục tiêu đến đây hôm nay chủ yếu là vì thanh kiếm này,
thanh kiếm đầu tiên của tôi làm, đi kiểm định một chút “.
Lập tức Tokeru kéo theo Kyoko và Gion đi đến khu vực chuyên dụng để
đánh giá thanh kiếm. Gion cũng tò mò nên cũng ỡm ờ đi theo.
Khu vực giám định của Kyoko thật sự rất hiện đại và đầy đủ. Nhờ
vào khu vực này, Kyoko có thể đánh giá chuẩn xác giá trị của một
thanh kiếm và định giá hợp lí.
Kyoko nghi hoặc hỏi :
“Tokeru, cậu tự rèn thanh kiếm này sao ?”.
“Đúng vậy, tôi là thợ rèn mà “.
Tokeru qua loa trả lời một câu rồi cầm thanh kiếm đưa đến trước mặt
Kyoko, mở miệng :
“Đánh giá xem nó đáng bao nhiêu tiền, chất lượng tốt ra sao ? “.
Gion nhìn kỹ bề ngoài của thanh kiếm, nghi hoặc :
“Không phải là danh kiếm, chẳng lẽ ngươi tự rèn nó thật hay sao ? “.
Gion là kiếm sĩ và cũng rất mê kiếm, cô cũng nhớ rõ tất cả các
danh kiếm còn tồn tại trên thế giới, hiển nhiên trong đó không có
thanh kiếm này.
“Đương nhiên “.
Kyoko không vội vàng rút kiếm ra khỏi vỏ mà tinh tế ngắm vẻ ngoài
của thanh kiếm, gật đầu tán dương :
“Vỏ kiếm, vành chắn kiếm không dùng nguyên liệu đắt tiền nhưng được
thao tác cực kỳ chính xác và tỉ mỉ, người tạo vẻ ngoài chính là
đại sư “.
Kyoko rút kiếm ra, ánh sáng màu tím lập tức lóe lên, lưỡi kiếm
sáng bóng lập tức ra khỏi vỏ. Kyoko và Gion ánh mắt ngốc trệ nhìn
lưỡi kiếm này. Lưỡi kiếm được tạo hình hoàn hảo với độ cong vừa
phải, đường vân tuyệt đẹp vừa thô bạo vừa hoang dã. Lưỡi kiếm bóng
đến mức có thể soi gương được, mũi kiếm nhon hoắt vừa nguy hiểm
nhưng lại không mất đi vẻ mềm mại.
“Quả là tuyệt tác của tạo hóa”.
Kyoko lẩm bẩm, Gion cũng gật đầu tán đồng.
Sau đó, Kyoko trải qua hàng loạt công đoạn từ kiểm tra độ mềm dẻo
đến độ sắc bén, độ bền.
“Không thể nghi ngờ, người tạo lưỡi kiếm chính là một đại sư rèn
lưỡi kiếm “.
Kyoko cũng làm tối căn phòng, mở ra máy dùng ánh sáng chuyên dụng,
loại máy này bắn ra thứ ánh sáng màu vàng, có thể giúp người
khác nhìn ra những lỗi bé nhất trong qua trình mài kiếm. Hầu như
các cửa hàng bán kiếm lớn đều có trang bị loại máy này.
Khi ánh sáng vàng quét qua, không chỉ Kyoko, Gion mà Tokeru cũng trợn
mắt nhìn lưỡi kiếm. Thứ nhất là hoàn toàn không tìm ra lỗi nào dù
là nhỏ nhất trên lưỡi kiếm. Thứ hai là lưỡi kiếm lóe ra các đường
vân hình tia sét ẩn hiện, vừa kì bí, vừa hấp dẫn.
Tokeru không hề biết sự tồn tại của đường vân kì lạ này và không
hiểu tại sao đường vân này lại xuất hiện. Chờ đã… chẳng lẽ là do
Mjolnir ? các đường vân trên Mjolnir cũng có họa tiết sét tương tự,
hơn nữa thanh kiếm này là dùng nó để đập a.
Kyoko run rẩy mở miệng:
“Mài kiếm hoàn hảo, Tokeru, làm thế nào để tạo ra đường vân tia sét
tuyệt đẹp như vậy ?”.
“Ừm, bí mật “.
Tokeru không biết phải nói ra sao, đành phải ỡm ờ. Kyoko cũng phục
hồi tinh thần lại, áy náy nói :
“Là tôi đường đột “.
Tokeru phất tay, không để ý. Kyoko mở miệng nói thêm :
“Thanh kiếm này là một tuyệt tác hoàn hảo, tất cả các công đoạn
đều được đại sư hoàn thành. Tokeru, vừa nãy khi dùng nó, cậu có
bọc haki vũ trang không ? “.
“Không, tôi không có haki vũ trang “.
Tokeru thành thật trả lời.
“Không có khả năng “.
Gion kêu nên, thanh kiếm của nàng là một trong 50 thanh bảo kiếm, dù
thứ hạng không cao nhưng cũng không phải kiếm bình thường có thể
chặt đứt được. Gion cho răng Tokeru đã sử dụng haki vũ trang bọc vào
lưỡi kiếm thì mới chặt đứt được thanh kiếm cao cấp như vậy.
“Nếu không tin thì cô thử xem “.
Tokeru cười cười đưa kiếm cho Gion. Thanh kiếm của Gion đã bị phá
hủy, bây giờ nó không có giá trị nữa rồi.
Gion cũng nổi lên lòng háo thắng, cầm lấy thanh kiếm của Tokeru, hét
lớn một tiếng chém xuống.
Xoạch… ngay lập tức thanh kiếm kia bị gãy phân nửa. Lưỡi kiếm của
Tokeru vẫn không tổn hại.
“Làm sao có thể “.
Gion khó tin nhìn vào cảnh này. Nàng không hề cảm nhận hơi thở của
thanh kiếm gãy mà chỉ dùng lực chặt xuống. Thanh kiếm có thể chặt
đứt bảo kiếm phải là bảo kiếm. Với trường hợp của thanh Kasai này,
thanh kiếm của Tokeru phải có chất lượng của 21 thanh đại bảo kiếm
và phải có thứ hạng nửa trên mới có thể chỉ dùng lực mà chặt
đứt.
Như vậy đồng nghĩa với việc xuất hiện thêm một thanh kiếm có đẳng
cấp cực cao, thuộc hàng báu vật. Nếu như thanh kiếm này đúng là do
Tokeru rèn thì đây là một báu vật khác còn quý giá hơn. Một đại sư
rèn kiếm chưa đến hai mươi tuổi, nói ra cũng làm người ta sợ hãi.
Kyoko cũng đờ đẫn nhìn thanh kiếm của Tokeru, một thanh kiếm thuộc
hàng cao cấp bậc nhất đang xuất hiện trước mắt mình. Thanh kiếm này
ngang hàng với 21 thanh đại bảo kiếm và chắc chắn giá của nó tương
đương với một trái ác quỷ.
Đương nhiên Kyoko cũng không có tiền để mua thanh kiếm cao cấp như vậy,
việc chứng kiến một thanh kiếm như vậy đã là may mắn của cuộc đời.
Đích thực với thanh kiếm này, thanh kiếm của Gion chỉ coi như kiếm
rách và kiếm trong tiệm của mình chỉ là sắt vụn.