28 : Hộp Quà Thứ Hai Xuất Hiện.


Tokeru cũng định bán thanh kiếm gỉ mở được trước đó cho hệ thống,
nhưng vừa định mở miệng, nghĩ nghĩ một chút lại thôi, giữ lại làm
chút kỉ niệm cũng được. Dù sao cũng là vũ khí tiện tay bấy lâu,
chém chết không ít kẻ địch, kiếm được không ít tiền.

Tokeru cũng định làm nhật ký thợ rèn cho bản thân, ít nhất cũng nên
ghi lại sự tích của mình cho người đời sau biết chứ. Việc giấu
giếm cuộc đời của một huyền thoại chính là tội ác không thể tha
thứ. Lương tâm của Tokeru không cho phép làm như vậy, việc chuẩn bị
một cuốn sách dày với vỏ màu đỏ, một chiếc máy ảnh đơn giản không
phải là vấn đề với Tokeru.

Sau khi chụp vài tấm ảnh thanh kiếm đầu tiên của series 1, Tokeru cũng
tự chụp một vài tấm ảnh của bản thân để dán vào nhật ký. Ngoại
hình của Tokeru kiếp này quá tốt, lại có nụ cười sáng chói, không
“ so deep” một chút thì quá có lỗi với bản thân. Notis và Yuba hỗ
trợ chụp ảnh cho Tokeru cũng toát cả mồ hôi :

“Senpai, đã hơn 30 tấm ảnh, hôm nay đủ rồi chứ “.

“Tiếp tục, ta dự định sử dụng dài sau này “.

Sau khi dán ảnh của thanh kiếm đầu tiên trong series 1, Tokeru không quên
‘bonus’ thêm mấy tấm ảnh của mình. Việc ghi chép Tokeru cũng định tự
mình làm, thông thường việc này sẽ do đồ đệ của Tokeru làm nhưng
Tokeru không có đồ đệ, Yuba và Notis coi như thân cận nhưng không thể
nhờ được.

Notis thì không phải nói, ‘thiên thư’ của hắn làm Tokeru cũng phải
quỳ. Yuba cũng không khá hơn là bao, thậm chí tên này còn không biết
hết mặt chữ. Chữ của Tokeru không đẹp nhưng vẫn dễ nhìn, tốt hơn
Notis và Yuba hàng trăm lần.

Tokeru cũng cảm thấy mình cũng coi như khiêm tốn, viết ra sự thật
chắc chắn khách quan, người người công nhận (ặc). Suy nghĩ một chút,
Tokeru dùng bút viết:

“Tháng 9 năm 1507, thợ rèn đẹp trai vĩ đại Kitetsu Tokeru tạo ra thanh
kiếm tuyệt hảo đầu tiên của Series 1, …. “.

Loay hoay một lúc lâu, Tokeru cũng coi như viết xong lời dẫn cho thanh
kiếm đầu tiên. Hài lòng gật đầu, tuy hơn khiêm nhượng một chút nhưng
cũng coi như viết đúng sự thật.

“Các ngươi thấy sao ?”.

Yuba và Notis giật giật miệng, cuối cùng đành cam chịu giơ ngón tay
cái lên, vẻ mặt tội lỗi.

“Ừm, ánh mắt không tệ”.

Tokeru tự động bỏ qua biểu hiện của hai người, khen ngợi một câu rồi
tập trung nhìn vào thanh kiếm. Kiếm càng tốt, bắn ra kiếm khí càng
mạnh mẽ, sắc bén. Tokeru cũng đã bắn ra được những tia kiếm khí
đầu tiên tuy nhiên sức mạnh không ra làm sao. Một phần bởi vì thanh
kiếm cũ không đủ mạnh, nhưng phần lớn là do thân thể Tokeru không đủ
và phương pháp tạo kiếm khí cũng chưa hợp lí.

Tokeru đoán rằng khi mình tìm ra phương pháp tạo kiếm khí đúng đắn
là chính thức trở thành một tên kiếm hào. Mihawk là đại kiếm hào,
kiếm khí của hắn mạnh không thể nghi ngờ. Với kiếm khí như vậy,
thanh kiếm bình thường không thể nào chịu nổi, Tokeru đoán chừng
thanh kiếm gỉ của mình chỉ phát ra kiếm khí kiểu đó 1-2 lần là bị
phá hủy.

Tất cả các thanh cực phẩm đại bảo kiếm và đại bảo kiếm đều được
làm bằng những hợp kim có độ cứng hơn thép. Hợp kim này vô cùng
hiếm gặp và nếu không vào tay đại sư rèn kiếm thì cũng trở thành
vật bỏ đi. Tokeru cũng tìm hiểu về các hợp kim xuất hiện trong
thương hội nhưng không thu hoạch được gì.

Có lẽ series 1 làm kiếm bằng vật liệu cơ bản cũng được a… Dù sao
tạm thời Tokeru không có hợp kim quý báu, kiếm bằng thép với công
nghệ kết hợp cũng có chất lượng rất cao, ví dụ như thanh kiếm này.

Tokeru dự định ngày mai sẽ bắt đầu làm thanh kiếm thứ hai, đồng
thời giúp đám thợ học hỏi thâm kinh nghiệm, tăng tốc độ hoàn thiện
kỹ thuật. Về sau kiếm của đám thợ mới là nguồn thu chính của tiệm
rèn, một mình Tokeru không thể làm như cái máy được.

….

Quân hạm Hải Quân

“Garp trung tướng, tại Logue Town có thuyền viên cũ của băng Roger không
?”.

Gion hiếu kì mở miệng hỏi. Garp trầm ngâm một chút mới mở miệng :

“Có, hắn mở một cửa hàng bán kiếm. Gion, các thuyền viên của băng
Roger không bị truy nã nữa rồi “.

“Ta cũng không phải muốn bắt hắn, chỉ là có chút tò mò “.

Gion hừ nói. Ánh mắt tràn đầy hứng thú, thanh kiếm này mình lấy
của chị Tsuru, sau này về bản bộ G1 rất có thể sẽ bị tước đoạt,
đến Logue Town phải mua một thanh kiếm. Thuyền viên của Vua hải tặc,
ít nhất ánh mắt không sai, nếu mà hắn có danh kiếm thì còn tuyệt
vời hơn.

Kyoko đang miệt mài lau kiếm thì hắt hơi một cái, hắn không biết đã
có người nhớ thương mình.

5 ngày sau, Tokeru thở dài một hơi, việc tạo hình lưỡi kiếm thứ hai
đã hoàn tất, thanh kiếm này Tokeru làm một thanh Tachi, dài hơn katana
cơ bản một chút, chiều dài lưỡi khoảng 85 cm. Lưỡi dài hơn đồng
nghĩa với mất nhiều thời gian hơn và độ khó cũng lớn hơn.

Đám thợ rèn sau khi chứng kiến uy lực của thanh kiếm đầu tiên đã
xác định rõ Tokeru là thợ rèn cực kỳ cao cấp, thái độ học tập
thay đổi tốt hơn nhiều. Một đám người đi theo Tokeru như học sinh tiểu
học, mỗi người đều có một quyển sách, một cái bút.

Tokeru cũng lơ đãng nhìn qua quyển vở của mấy tên này, chữ viết đơn
giản là mỗi người một phong cách và đương nhiên chỉ chủ nhân mới có
thể hiểu. Thợ rèn đơn giản không cần biết chữ vẫn có thể làm tốt,
đám thợ này cơ bản đều biết chữ cũng có thể coi là xuất sắc.
Tokeru cũng không trông mong gì thêm, chẳng lẽ tuyển thợ rèn còn yêu
cầu chữ đẹp ?

Ngày mai Tokeru cho tiệm rèn nghỉ, hắn định đêm nay sẽ lẻn vào trụ
sở Hải Quân một chuyến. Hộp quà vẫn tồn tại từ khi Tokeru đến Logue
Town, cũng không thay đổi vị trí. Tokeru ban đầu định đợi đại tá
Cromwell đi lùng bắt hải tặc rồi mới hành động nhưng không hiểu sao
đám hải tặc đã im hơi lặng tiếng cả tháng trời.

Chẳng lẽ hải tặc hoạt động cũng có chu kì hay sao ?... Tokeru cũng
không còn kiên nhẫn nữa, hộp quà có lẽ sẽ không mất đi nhưng Tokeru
không chắc chắn về điều đó. Cứ chờ đợi không phải là cách hay.

Cromwell đại tá thể thuật có lẽ mạnh hơn Tokeru nhưng haki quan sát
lại không thể so sánh được. Dựa vào haki quan sát, Tokeru có thể né
tránh các loại giám thị và lẻn vào êm đẹp. Tokeru không cướp bóc
gì, không gây náo động lớn nên có thể sẽ thần không biết quỷ không
hay dạo qua trụ sở.

“Mở ra bản đồ “.

Tokeru quét qua bản đồ một lần nữa, không nhìn thì thôi, vừa nhìn
Tokeru lập tức giật nảy cả mình.

Có một hộp quà thứ hai xuất hiện, địa điểm cũng là trụ sở Hải
Quân, rất gần vị trí của hộp quà đầu tiên. Độ sáng của hộp quà
lần này lớn hơn độ sáng của hộp quà cũ rất nhiều.

Tokeru lập tức dùng haki quan sát cảm nhận đến trụ sở Hải Quân, một
người đàn ông cao to, đang ăn uống, tư thế này thật sự rất quen
thuộc…. Đợi đã, không phải là hắn chứ.

Trụ sở Hải Quân, phòng nghỉ.

“Garp trung tướng, ta sẽ không huấn luyện đám tân binh, ngài đừng nghĩ
dùng đám tân binh này để kéo chân ta “.

Gion giọng đầy bất mãn trách cứ. Garp vừa ăn bánh rán vừa cười khì
khì, khuôn mặt đầy đắc ý .

“Ha ha, Gion, đây là lệnh của … ừm”.

Lập tức Garp thu hồi lại vẻ cợt nhả, đứng phắt dậy, nhìn chằm
chằm về một phương hướng, mở ra haki quan sát của bản thân, trầm
ngâm.

Tokeru cảm nhận được dáng vẻ quen thuộc, đã có suy đoán. Chợt thấy
đối tượng đề phòng, lập tức thu hồi haki quan sát, che đậy bản thân.
Rất nhanh một luồng như có như không cảm giác quét đến, Tokeru biết
rõ, mình đoán không sai.

Người đàn ông này là Hải Quân anh hùng Garp, chẳng trách haki mạnh
mẽ như vậy, thêm nữa mọi nghi vấn của Tokeru đều được giải đáp.

Garp đến Đông hải nên đám hải tặc mới không dám hoạt động, hộp quà
tại phòng Garp nên đẳng cấp của hộp quà không phải nói nhiều thêm.
Rất có thể Garp đến Logue Town trong hôm nay hoặc ngày hôm qua, khi đó
Tokeru đang bận làm kiếm nên không có nghe nói.

Như vậy kế hoạch đêm nay sẽ hủy bỏ, Tokeru có thể tránh né qua
Cromwell nhưng không thể né qua Garp. Bây giờ mà Tokeru bị Garp để ý
đến, trăm phần trăm sẽ bị đánh thành chó. Tokeru không có chút tự
tin nào khi đối đầu với Garp.

Hộp quà sáng chói kia cũng làm Tokeru thèm rỏ dãi nhưng có Garp ở,
thèm cũng phải nhịn ít nhất là đến khi Garp rời đi.

….

“Có chuyện gì vậy Garp trung tướng “.

“Haki quan sát thật mạnh mẽ, nhân vật nào xuất hiện ở đây ?”.

Garp trầm ngâm mở miệng, giọng cực kỳ ngưng trọng.

“Mạnh cỡ nào ?”.

“Ngang với ta “.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #28