Bản bộ hải quân Marineford, văn phòng nguyên soái.
Nguyên soái Kong, đô đốc Sengoku, phó đô đốc Tsuru đang họp, cuộc họp
kín kiểu này thường xuyên diễn ra. Đây chính là những bộ nõa thông
minh nhất của Hải Quân hiện nay.
“Sengoku, có thông tin gì về Shiki không ?”.
“Không có, năng lực của hắn thật sự quá khó chịu “.
Sengoku hậm hực đáp, Shiki là kẻ đầu tiên thoát khỏi Impel Down và
đến nay không có lộ ra vị trí. Đây chính là sỉ nhục của chính
quyền, hơn nữa, Shiki đã gặp râu trắng sau khi thoát ra. Nếu như có
bất kỳ sự hợp tác nhỏ nhất nào giữa hai người này thì tuyệt đối
là mối nguy chưa từng có.
“Sẽ không có sự hợp tác nào, khi tự cắt 2 chân Shiki không còn đủ
sức nặng để đối mặt với Râu Trắng nữa “.
“Tsuru, băng hải tặc Donquixote tạm thời dừng đuổi bắt, hắn có liên
quan đến thiên long nhân “.
“Kong nguyên soái, Doflamingo qúa nguy hiểm, hắn có Haki bá vương “.
“Không sao, kẻ này quá quan tâm đến quyền lực, tương lai không thể lên
đến cấp bậc đô đốc, hơn nữa thân phận đặc thù khó xử lí “.
“Garp đâu ?”.
“Hôm nay đã lên thuyền đi Đông hải “.
Sengoku chột dạ mở miệng. Kong nguyên soái nghe đến đây, khuôn mặt lập
tức chuyển đen, gằn giọng :
“Dragon có đi không ? “.
“Không có, hắn đang ở tân thế giới “.
“Garp đi bao nhiêu lâu ? “.
“Hắn nói chỉ đi 1 tuần “.
“Khốn kiếp, năm nào cũng 1 tuần, chỉ đi thuyền cũng mất 10 ngày,
thời gian hắn nhởn nhơ cũng mất cả tháng. Năm nào cũng nói vậy mà
Sengoku ngươi cũng tin ?“.
Sengoku xấu hổ :
“Cái này, hắn nói đi Logue Town kiểm tra tình hình “.
“Hừ, tinh thần vì công việc thật tốt “.
Kong cười lạnh, Tsuru cũng mỉm cười.
“Đúng rồi, đã có người đi Đông hải dạy kiếm thuật cho tân binh chưa ?
“.
“Chưa có, bây giờ đang trong giai đoạn căng thẳng, chỉ còn một vị
kiếm hào ở Marineford, ngày mai sẽ điều đi “.
“Ai ? “.
“Phó đô đốc Stainless”.
Kong nhìn vào Sengoku, ánh mắt quái dị
“Điều một phó đô đốc đi dạy kiếm cho tân binh ? ngươi chưa tỉnh ngủ
hả Sengoku ? “.
Kong suy nghĩ một chút rồi nói :
“Gọi cho Garp, bảo hắn lo chuyện này “.
“Được “.
“Chuẩn bị có quyết định từ ngũ lão tinh, ngươi gọi Aokiji và Akainu
về bản bộ đi “.
…
Cuộc họp cuối cùng kết thúc, sau cuộc họp này, một tin tức chấn
động biển cả được truyền ra. Phó đô đốc Aokiji và Akainu sẽ lên chức
đô đốc, Kong làm tổng tư lệnh chính phủ thế giới, Sengoku lên làm
nguyên soái Hải Quân.
Tân thế giới, Moby Dick.
“Bố già, có tin tức mới “.
Marco cầm tờ báo chạy vào, khuôn mặt ngưng trọng.
Râu trắng tay cầm chén rượu, tùy ý nhìn qua tờ báo, lẩm bẩm :
“Thời đại cũ đã đi qua, Hải Quân bắt đầu thay máu rồi sao ? “.
Băng hải tặc Bách thú, Kaido cầm tờ báo, cười lạnh :
“Kể cả thay đổi lực lượng, bọn chúng vẫn không thể giết ta “.
…
Quân hạm Hải Quân, Garp đang cố đánh vỡ kỉ lục ăn bánh rán của
mình, không quan tâm đến mấy tên binh sĩ Hải Quân đang thi nhau khoe
khoang cơ bắp trước mặt. Một cô gái xinh đẹp chống cằm hỏi Garp:
“Garp trung tướng, Đông hải có kiếm sĩ mạnh mẽ không ? “.
“Garp trung tướng, ngài có tàng trữ thanh kiếm tốt nào không, mau mau
lấy ra cho ta chiêm ngưỡng một chút “.
Cô gái nài nỉ, ánh mắt giảo hoạt. Quay mặt nhìn về đám Hải Quân
binh sĩ đang cố gồng mình tạo ấn tượng, mở miệng hỏi :
“Ta yêu cầu như vậy có quá đáng không ? “.
Đám binh sĩ mặt đỏ bằng bừng quát to :
“Không quá đáng một chút nào “.
“Đương nhiên là không rồi trung tá “.
“Garp trung tướng, mời lấy ra “.
…
Garp vỗ đầu nhìn đám binh sĩ này, quay sang bảo cô gái :
“Ta tàng trữ kiếm làm gì ? tất cả các vũ khí ta đều đưa cho chính
phủ, kiếm thêm ít tiền thưởng mua bánh rán “.
“Hừ, nộp kiếm tốt lên để mua bánh rán, giờ ta đã hiểu vì sao chị
Tsuru không thích lão. Cũng may, lần đi Đông hải lần này rất nguy
hiểm nên ta đã có chuẩn bị “.
Cô gái vừa nói vừa rút một thanh kiếm từ trong áo choàng ra, hớn
hở vuốt ve. Garp lơ đãng nhìn qua thanh kiếm, lập tức mắt lồi ra,
cằm đều rơi xuống đất.
“Thanh kiếm của Tsuru, không phải là cô chưa được phép động vào nó
sao ? “.
“Đằng nào cũng là của ta, sớm hay muộn đều vậy “
“Xong rồi, Tsuru sẽ lột da của ta ra mất. Hay là bây giờ cô trở về,
Gion trung tá “.
Garp cầu khẩn nói.
“Không được, ta sẽ đi Đông hải luyện tập một thời gian rồi đến Tân
Thế Giới “.
Garp lại trợn tròn mắt nhìn vị Gion trung tá này, đi Tân Thế Giới ?
Một kiếm sĩ yếu ớt mà cũng muốn đi Tân Thế Giới.
Xác thực Gion chính là người giỏi nhất tại học viện hải quân khóa
này tuy nhiên trong mắt Garp, đám thanh niên này… quá yếu. Gion là số
1 nhưng chỉ là một kiếm sĩ cắt được sắt thép, chưa có Haki vũ
trang, Haki quan sát mới thức tỉnh, lục thức cũng không ra sao.
Sức mạnh như vậy đi Đông hải không có vấn đề, vào đại hải trình
cũng có thể tự bảo vệ nhưng đi Tân Thế Giới sẽ chết rất nhanh.
Học viện Hải Quân khóa này chỉ có Gion coi như là mầm móng tốt,
mấy tên khác thì không ra sao, khóa dưới Gion còn tệ hơn, không có
nhân vật nào có tiềm lực trở thành đô đốc.
Gion cũng không quan tâm đến vẻ mặt khổ sở của Garp, tùy ý hỏi:
“Tại Logue Town có kiếm sĩ nào mạnh không Garp trung tướng ?”.
“Ừm, có lẽ là có “.
Garp cũng không hiểu nhiều về kiếm thuật, lung tung đáp lời.
Den Den Mushi vang lên, Garp cũng tập trung nhìn sang, Tsuru ?
“Garp, Gion có ở trên thuyền không ?”
Tsuru thanh âm đầy lo lắng.
“Có, đang ngồi bên cạnh ta “.
“Để ta nói chuyện với nó”.
Gion lập tức mặt đầy khổ sở tiếp nhận den den mushi. Garp cũng cười
thầm, chỉ có Tsuru trị được cô gái này.
Không ảnh hưởng đến Gion nói chuyện, Garp chuyển ra chỗ khác tiếp
tục kỷ lục ăn bánh rán của mình.
Sau một lúc, Gion mặt đầy khó chịu đưa den den mushi lại cho Garp,
Tsuru mở miệng :
“Garp, căn cứ Hải Quân Logue Town đang thiếu huấn luyện viên kiếm
thuật, ông lo việc này đi, còn nữa, để ý kĩ Gion “.
“Khoan, khoan, ta tìm đâu ra huấn luyện viên kiếm thuật, ta cũng không
thể dạy kiếm a , Tsuru… Tsuru…. “.
Garp mặt đầy khổ sở móc tai, phó tướng của mình giỏi kiếm thuật
nhưng mà hắn đang ở G1 làm nhiệm vụ, đồng thời làm luôn việc công
văn giấy tờ của mình.
Garp nhìn về phía Gion, cười hắc hắc, cô gái nhỏ này kiếm thuật cơ
bản không sai, có thể lợi dụng được. Đến lúc mình rời khỏi Đông
hải thì việc này không đến lượt mình lo a.
Đến lúc đó, vừa xong việc, vừa khóa ký Gion, vừa không ảnh hưởng
đến mình đi thăm cháu. Thật sự là quá thông minh, Garp lập tức cảm
thấy trí tuệ của mình thật sự không hề thua kém Tsuru a.
Nghĩ đến Luffy, Garp cười cười, tên nhóc này gân cốt, thiên phú không
hề thua kém Dragon, bây giờ vẫn còn nhỏ, đào tạo để trở thành hải
quân là điều đương nhiên. Đợi thêm mấy năm, đưa Luffy đến chỗ của Ace
để làm bạn cũng có thể.
Garp cũng không biết là, mấy năm sau, một nhân vật kiệt xuất sẽ gặp
mắt Luffy và mở ra cả một thời đại mới. Mong muốn của Garp là cháu
mình sẽ trở thành Hải Quân không thể trở thành sự thật.
….
“Cromwell đại tá, G1 gửi thông tin đến, Garp trung tướng đã lê đường
từ hôm qua, dự kiến sau 10 ngày sẽ có mặt tại Logue Town, vấn đề
huấn luyện viên thì Garp trung tướng sẽ giải quyết “.
“Tốt rồi, coi như xong một vấn đề khó “.
Cromwell thở dài, năm nào cũng vậy, cứ khoảng thời gian này là Garp
lại đến Logue Town, đến đài xử tử cựu vua hải tặc. Sau đó mới đi
đến khắp biển Đông và tiện tay tiêu diệt hải tặc.
Đó là lí do mà hằng năm vào khoảng thời gian này đám hải tặc đều
im thin thít, không dám cướp bóc hay hoạt động cái gì. Mỗi năm, Garp
lại đến đông hải khoảng một tháng và lần nào cũng bị nguyên soái
Kong gọi về mấy lần. Bây giờ Sengoku đô đốc sắp lên làm nguyên soái,
việc gọi Garp về chắc chắn sẽ là hắn nhức cả đầu.
Cromwell đại tá cũng có chút chờ mong, Garp năm nào cũng đến và ở
lại Logue Town khoảng một tuần, trong thời gian đó cũng tiện tay chỉ
bảo đám người tu luyện, Cromwell đại tá cũng được lợi đôi chút.
Cromwell đại tá không có trái ác quỷ, chỉ tu luyện thể thuật nên
được Garp hay Zephyr chỉ bảo tu luyện thật sự là rất hấp dẫn, bất
kể là lục thức hay haki đều có thể xin chỉ dạy. Đương nhiên phong
cách chỉ bảo của Garp thật sự là có chút bạo lực.