239 : Ép Buộc Vinsmoke Judge.


Tokeru ngăn chặn Iceburg và Orihara đang rục rịch bên cạnh, sau đó bỏ
mũ chùm, cười hỏi :

“Ta đã đến đây, không biết Vinsmoke Judge ngươi định hợp tác như thế
nào ? Ngươi muốn có được cái gì ? “.

Vinsmoke Judge hơi ngạc nhiên, sau đó thần thái như thường :

“Thì ra ngươi đã sớm đến, vậy cũng coi như có thành ý. Muốn ta giúp
ngươi nhân bản động vật không khó, chỉ cần băng Mặt trời trả đủ
tiền, hoặc Trái Ác Quỷ cũng được. Đương nhiên cách đơn giản nhất là
các ngươi có thể lựa chọn phụ thuộc vào quân đoàn Germa 66, làm
việc dưới sự chỉ dẫn của ta, khi đó kể cả nhân bản người ta cũng
sẽ giúp “.

“Phụ thuộc vào quân đoàn Germa 66 ? Làm thủ hạ của ngươi ? “.

Tokeru đơn giản không thể tin vào tai mình, tên này có trí tưởng
tượng phong phú vô cùng a. Một quân đoàn lính đánh thuê cũng dám mở
miệng như vậy với băng Mặt trời ? hắn lấy đâu ra tự tin ?

“Tokeru, ngươi còn trẻ, mới vào Tân thế giới thì nhất định phải có
sự che chở của thế lực mạnh, nếu không sẽ bị các Yonko ăn tận xương
“.

Judge vô cùng ‘chân thành’ khuyên bảo, hiển nhiên đã tự coi mình là
người chỉ dẫn tận tụy a. Tokeru cười châm biếm :

“Nhưng ngươi cũng đâu có ở Tân thế giới ? “.

Judge cười lớn :

“Rất nhanh thôi, gia nhập vào Germa 66, không chỉ tân thế giới, mả cả
tứ hải cũng sẽ về tay của chúng ta “.

Tokeru ồ lên, Judge đích thực có tham vọng thống trị tứ hải từ
trước, thậm chí đã từng thống trị hoàn toàn biển Bắc. Nhưng hiện
tại vương quốc Germa đã sụp đổ, hiện tại đã thành quốc gia không có
đất, lấy gì để tranh bá ?

Tokeru tận dụng nốt chút kiên nhẫn cuối cùng nói :

“Ngươi cho rằng thế lực của ngươi đủ sức cạnh tranh với Yonko sao ?
vì cái gì ta phải chọn ngươi mà không phải là Râu trắng ? “.

“Hiện tại không bằng, nhưng khi các con của ta lớn lên, thời đại của
chúng ta sẽ đến “.

Judge kiêu ngạo nói, Tokeru theo ánh mắt của hắn nhìn đến mấy tên
lông mày xoắn phía xa, lắc đầu khinh thường. Ánh mắt của Judge không
phải là ánh mắt của cha mẹ nhìn con, mà giống như ánh mắt nhìn
những sản phẩm đắc ý, đầy chờ mong và có chút vô cảm. Anh chị của
Sanji đáng ghét, nhưng cũng rất đáng thương.

Giấc mộng của Judge rất đẹp, các con hắn đích thực rất nổi bật,
nhưng chỉ là nhất thời. Việc cải tạo quá nhiều sẽ làm mất đi tiềm
lực tự nhiên của cơ thể, thành quả tương lai cũng bình thường.

Arc Đảo bánh, Germa 66 suýt chút nữa bị diệt, căn bản không thể là
đối trọng của Yonko a.

“Vẫn là thôi đi, ta không muốn gia nhập các ngươi, ta ưa thích cảm
giác đứng đầu hơn “.

Judge sắc mặt xấu xí, hừ lạnh nói :

“Ngươi sẽ hối hận, vậy thì lần này chúng ta thực hiện một cuộc
giao dịch thuần túy, ngươi đưa tiền, ta làm việc “.

Tokeru lắc đầu :

“Judge, từ khi ta tới đây, ngươi chỉ nói được một câu duy nhất đúng
đắn : phải xác định đúng vị thế của mình. Ta cảm thấy, với vị
thế của ta, ta không đưa tiền nhưng ngươi vẫn phải làm việc “.

Một lời nói lập tức đưa đến sự giận dữ của quân đoàn Germa 66,
Judge giận dữ cười :

“Ngông cuồng, để ta xem ‘vị thế’ của ngươi “.

Binh sĩ Germa 66 bắt đầu vây quanh, Tokeru lắc đầu khinh thường :

“Orihara, Fate, làm gọn gàng một chút, đừng tán phá quá nhiều kiến
trúc, ảnh hưởng đến công việc của chúng ta “.

Judge chưa đủ gây nên dục vọng chiến đấu của hắn, hắn căn bản không
hứng thú tham gia vào một một cuộc ‘hấp diêm’ sặc mùi ‘hành tỏi’ a.

Judge lấy ra một cây giáo giống như ảo thuật, chân đạp một cái đã
bay lên cao, trân cây giáo có điện quang lóe lên. Dòng điện này đến
từ áo giáp của hắn, hơn nữa điện áp cũng không thấp, là đòn tấn
công khá hữu hiệu.

Đáng tiếc, nó không có tác dụng gì với ‘thần sấm’ Orihara. Trước
mặt ‘thần sấm’ mà cũng dám chơi điện ? ý tưởng rất ngu ngốc.

Quả nhiên, Orihara trực tiếp nắm lấy ngọn giáo, sau đó ‘nhẹ nhàng’
giáng trả bằng điện áp gấp mười lần. Tokeru chậc chậc nhìn Judge
tóc tai dựng đứng, miệng thở ra khói đen, quay sang nói với Iceburg :

“Orihara khai phát Trái Ác Quỷ không tệ lắm, điện áp lớn nhất có
thể đạt được là bao nhiêu ? “.

“Thuyền trưởng, trong trận chiến gần nhất với thuyền phó, Orihara có
thể tạo ra 150 triệu Vôn “.

Thuyền phó chính là Tiger, dưới sự ủng hộ của mọi người, Tokeru đã
chỉ định Tiger ‘nhận chức’.

“Xem ra Tiger ăn không ít mệt a “.

Tokeru cảm khái, Orihara nắm bắt khai phát Trái Ác Quỷ rất nhanh,
sức mạnh theo đó cũng tăng nhanh nhất. 150 triệu vôn không phải là
cực hạn, trong trận chiến thật sự có lẽ con số là hơn 200 triệu
Vôn. Điện áp này, chẳng hề kém cạnh Enel trong nguyên tác a.

“Thuyền phó quả thật tương đối thảm, sau trận đấu đó trực tiếp ngủ
liền hai ngày “.

Iceburg buồn cười nói, trong ánh mắt hiện lên chút hâm mộ.

“Iceburg, quần áo của tên kia khá đấy chứ “.

Tokeru vu vơ nói một câu, Iceburg không hiểu ra sao nhưng vẫn gật đầu :

“Đúng ra tốt, có thể che chắn được súng điện từ của Orihara cũng
không phải đơn giản “.

Orihara tùy tiện làm tan chảy những kim loại xung quanh, sau đó tách
chúng ta thành những bi sắt nhỏ. Sau đó sử dụng dòng điện để làm
súng điện từ cỡ nhỏ, bắn về kẻ thù. Uy lực chắc chắn hơn xa súng
bình thường, tuy nhiên lại không thể xuyên qua áo giáp của Judge.

Đạn bắn hay những tác động cơ học bình thường không thể làm gì
được Judge, Orihara cũng chuyển hẳn sang dùng dòng điện để tấn công.
Cho dù áo giáp tốt, cơ thể cải tạo mạnh mẽ nhưng Judge cũng không
thể tránh được điện giật. Cái cảm giác vừa khoái cảm vừa tê dại,
vừa đau đớn làm Judge rên rỉ liên tục.

Tokeru nhìn sang Fate, hơi lắc đầu. Chiêu thức và khả năng chiến đấu
của Fate chỉ độc đáo, lạ mắt chứ không mạnh mẽ vượt trội. Khi xem
Fate và Zen-Aku chiến đấu, Tokeru đã có nhận định này.

Khả năng chiến đấu của Fate đại khái là thể thuật cơ bản và phi
bài, cộng thêm 2 loại haki phụ trợ. Thể thuật cơ bản ở đây là các
đòn đánh thông thường, phi bài thì không cần giải thích nhiều. Lá
bài được bọc haki vũ trang, sắc bén và cứng rắn, dễ dàng chặt đứt
cổ người thường.

Giỏi phi bài, Fate có thể coi là ‘xạ thủ nửa vời’, nếu không có
đột phá thì thực lực sẽ bị Zen-Aku bỏ cách rất nhanh, tên đó chính
là quái vật.

Có lẽ Orihara cũng cảm thấy hiệu suất của Fate quá chậm, thế là
trực tiếp thêm điện vào các lá bài, tăng sức sát thương. Lá bài có
điện thêm hiệu ứng nổ, mạnh lên không ít, trong lúc nhất thời, xung
quanh hai người đã nằm la liệt người.

Judge vừa giận dữ vừa sợ hãi, tuy nhiên hiện tại hắn đã ốc không
mang nổi mình ốc, làm gì còn hơi sức trợ giúp. Bộ giáp mang đến
tốc độ, sức mạnh, nhưng trước mặt của Orihara, hắn bị nghiền ép.

Dù không muốn chấp nhận, nhưng Judge đã nhận ra, hắn không thể đối
mặt với băng Mặt trời. Nếu đánh tiếp, hắn sẽ chết, Germa 66 cũng
có thể toàn diệt. Tuy nhiên, hắn thật sự không thể hạ mình xin tha
thứ, hắn đang cố gắng giữ lại chút sĩ diện cho bản thân a.

Đáng tiếc, Orihara căn bản cũng không lương tay, nên đánh vẫn đánh.
Cuối cùng, sau khi xác nhận là đã sử dụng tất cả các chiêu thức
hiện có, Orihara mới xách Judge đến trước mặt Tokeru, Germa 66 cũng
lập tức dừng tay, lo lắng nhìn về phía này.

Kiêu hùng Judge hiện tại đã nằm như chó chết, không có sức động
đậy. Tokeru khinh miệt nhìn xuống :

“Judge, Germa 66 của ngươi không được a, thế nào, muốn nói gì không ?
“.

“Tại sao lại như vậy, đám người tuổi trẻ làm sao có thể mạnh như
vậy ? “.

Judge thì thào, khuôn mặt đồi phế, đờ đẫn. Hắn nhìn Tokeru thật sâu,
thở dài :

“Giết ta đi, ngươi đã thắng “.

“Không được giết ông ấy “.

Tokeru còn chưa tỏ thái độ, một bóng dáng nhỏ bé đã chạy thẳng
đến, giang hai tay đứng trước mặt Tokeru.

“Rejiu, lui xuống “.

Judge đờ ra một lúc, vội vã quát, đồng thời trong lòng lập tức
nghĩ đến : hắn chết, Germa 66 sụp đổ, các con của hắn không có kết
cục tốt. Nghĩ đến đó, hắn muốn sống tiếp.

Tokeru thú vị nhìn cô bé tóc hồng kiên cường trước mặt, sau đó liếc
mắt về phía ba người anh của Sanji đang rúm ró đứng trong góc, trong
lòng khinh bỉ. Dốc hết sức để nuôi dậy, cải tạo đám con mất hết
nhân tính, đời này của Judge chỉ đến thế a.

‘Hồng độc’ Rejiu, chị cả của gia tộc Vinsmoke, cũng là người may mắn
giữ lại được lương tri. Trong lúc nguy hiểm nhất, cũng dám đứng ra
để ngăn chặn kẻ thù, cứu cha mình, đáng khâm phục.

“Không giết cũng được, nhưng ngươi cũng nên biết phải làm gì ? thế
nào, Vinsmoke Judge ? “.

Judge đã nghĩ thông suốt tất cả, giữ được mạng, cái gì cũng có
thể làm lại. Hắn buông bỏ mặt mũi, cúi đầu :

“Ta muốn sống, việc nhân bản vô tính ta sẽ toàn lực làm “.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #239