236 : Zen-aku.


Xử lí xong mọi việc, Tokeru mới đưa mắt nhìn đến mục đích của
chuyến đi này, thiên thạch chứa Vibrakairoseki. Còn về phần của Jack,
tên này dù rơi xuống biển nhưng cũng chẳng chết được. Có lẽ mười
ngày nửa tháng nữa Kaido sẽ đến cứu, sau đó lại có thể nhảy nhót
như thường.

Đương nhiên, việc hắn cướp đi Vibrakairoseki cũng đã kết thù với
Kaido, chắc chắn sau này sẽ có một trận chiến.

Vibrakairoseki chính là kim loại đến từ ngoài vũ trụ, tác dụng của
nó rất quan trọng. Hàng triệu năm trước, cũng có khối thiên thạch
tương tự rơi xuống Wano, từ đó biến vương quốc này thành một mỏ đá
biển khổng lồ. Cũng kể từ đó, Wano trở thành một cường quốc với
các sản phẩm công nghệ vượt sức tưởng tượng. Tiêu biểu nhất là các
tấm Poneglyph không thể phá hủy và các sản phẩm từ đá biển.

Thực tế thì chính vì có nguồn đá biển đó nên Wano mới thực hiện
chính sách tự cô lập. Đa số những vũ khí, còng đá, nhà tù bằng
đá biển đều có xuất xứ từ Wano.

Nói cách khác, kim loại Vibrakairoseki có liên hệ mật thiết đến đá
biển và nguyên liệu tạo nên Poneglyph. Chính vì thế nó mới gây nên
tranh đoạt, thế lực nào đạt được nó không khác gì sẽ có một công
cụ hữu hiệu để khống chế người mang năng lực Trái Ác Quỷ.

Vậy làm cách nào để phân biệt thiên thạch chứa Vibrakairoseki và
thiên thạch thường ? thiên thạch kiểu này khi rơi xuống sẽ cháy nóng
hơn các loại khác, nhiệt độ sẽ khoảng 2000 độ, cho nên ngọn lửa xung
quanh nhìn sẽ có màu xanh.

Cách khác là thiên thạch khi rơi xuống nước sẽ không chìm mà lơ lửng
giống như băng trôi.

Kích thước của miếng lần này không lớn như miếng rơi xuống Wano nhưng
cũng đủ dùng với thế lực non trẻ như quân cách mạng.

“Nhưng mà làm cách nào để đưa nó về ? “.

Tokeru vuốt cằm, phiền muộn.

Miếng thiên thạch này cũng có kích cỡ tương đương với một hòn đảo
cỡ nhỏ, thu vào kho đồ hệ thống cũng không được. Kuma có lẽ cũng
không thể di chuyển được thể tích lớn như vậy, xem ra chỉ có một
cách duy nhất là từ từ kéo về bằng nhiều tàu cỡ lớn. Đây tuyệt
đối là cả một công trình khổng lồ a !

Từ đây kéo đến căn cứ của quân Cách mạng có lẽ cũng mất cả tháng,
trên đường đi không khác gì mục tiêu di động a ?

Càng nghĩ càng nhức đầu, chuyển cả khối thiên thạch lớn như vậy đi
vô cùng phiền toái, một là mất thời gian, hai là có thể sẽ bị
chặn đánh. Hải Quân, Kaido và các tứ hoàng khác rất có thể sẽ
tới, khi đó kho báu này chưa chắc Tokeru đã giữ được.

“Karasu, tình huống có chút phức tạp, ngươi điều động những tàu lớn
nhất tới chỗ của ta. Orihara và Iceburg đã tới chưa ? “.

“Thủ lĩnh, họ đã tới hôm qua. Hiện tại ở căn cứ chỉ có ba tàu
thuộc loại cỡ lớn, liệu có đủ không ? “.

“Chỉ có ba tàu ? đùa ta sao ? ta cần ít nhất gần 20 tàu a “.

Đầu dây bên kia, Karasu cười khổ, xấu hổ đáp :

“Ừm, cái này a … chúng ta cũng không có nhiều tiền, hay là xin chi
viện từ đại hải trình và các biển khác ? “.

“Được rồi, ta sẽ gọi cho Dragon sau. Ngươi cùng với Kuma, Orihara,
Iceburg đi tới vương quốc Germa trước rồi đặt vấn đề với Vinsmoke
Judge. Nội dung ta đã nói với Orihara từ trước, nếu Judge không đồng
ý thì cứ rút về đợi ta tính tiếp “.

“Rõ”.

Tokeru cúp máy, lông mày nhăn chặt. Cả căn cứ quân cách mạng trên
vùng biển Bắc đều không lấy ra được mười tàu cỡ lớn, xem ra quân
Cách mạng vẫn đang nghèo rớt mồng tơi a.

Tokeru chuẩn bị gọi cho Dragon yêu cầu chi viện thì bỗng thấy hai con
thuyền nhỏ phía xa lái tới, giống như đang truy đuổi nhau. Rất nhanh
hai thuyền này đã đến gần Tokeru, hai người trên thuyền lúc này mới
để ý đến Tokeru đã cách họ không quá 30 mét.

Cả hai không hẹn mà ngừng truy đuổi, đề phòng nhìn chằm chằm vào
Tokeru. Tokeru cũng híp mắt nhìn hai kẻ mới đến, trong lòng có hứng
thú. Hai kẻ này có chút đặc biệt, đó là mạnh, hảo thủ hiếm có.
Hơn nữa tên tộc Mink phía sau còn đem lại cho Tokeru cảm giác quen
thuộc.

“Tokeru-san, hân hạnh gặp mặt, chúng ta không có làm phiền chứ ? “.

Fate hơi chỉnh mũ cao bồi, nhìn kỹ mảnh thiên thạch dưới chân Tokeru
rồi nói. Tokeru cười hắc hắc :

“Có làm phiền, các ngươi định thế nào ? “.

“Hắc hắc, đương nhiên là nhanh chóng thối lui, trả lại không gian yên
tĩnh a “.

Fate cười gượng, cẩn thận nói. Bằng kiến thức của hắn, chỉ sợ là
hai người họ thấy được thứ nhạy cảm, tình hình nguy hiểm. Lúc này,
Zen-Aku phía sau mới kinh ngạc thốt lên :

“Ngươi đúng là Tokeru Kitetsu, ta cuối cùng cũng gặp ngươi. Hôm nay ta
muốn ở lại đây, không truy đuổi tên kia khắp nơi nữa “.

“Ngươi có biết ta ? chúng ta từng gặp sao ? “.

Tokeru hơi nghi ngờ hỏi, nếu đúng là quen biết thì hắn cũng không
cần ra tay cực đoan. Bởi vì miếng thiên thạch này quá bỏng tay, quá
nhiều người biết sẽ càng nhiều biến số. Nếu như để Kaido và Hải
Quân biết rõ hắn đang ì ạch di chuyển thì sợ rằng chẳng mấy chốc
sẽ đuổi kịp, chưa kể còn cả Bigmom có thể dũng muốn nhảy vào vũng
nước này. Lần này mụ ta không tham dự chỉ đơn thuần là không kịp
tới mà thôi. Hành tung của hắn càng bí mật càng tốt, cho nên hắn
đã có ý nghĩ trừ khử hai kẻ này.

“Từng gặp, đã từng gặp a. Ngươi đã từng … “.

Zen-Aku nói được một nửa, bỗng im bặt lại, trầm mặc không biết nghĩ
gì, ánh mắt đầy do dự và có chút né tránh. Tokeru nhìn thật kỹ
Zen-Aku, xác định không nhớ được kẻ nào như vậy mới mở miệng :

“Nếu ngươi không có gì muốn nói thì thôi, ta cũng không quan tâm nữa.
Hai người các ngươi đã biết hành tung của ta, cho nên để đảm bảo an
toàn, ta sẽ không thể để hai ngươi rời khỏi “.

Không khí trong bỗng chốc đọng lại, Fate lập tức đề phòng, sau đó
rút trong ngực ra một cây bài Tarot, hơi vui vẻ lẩm bẩm :

“Bình an sao ? vận khí không tệ lắm “.

“Ngươi có vẻ rất tin vào bói toán ? nhưng có hữu dụng không ? “.

Tokeru hơi buồn cười nhìn Fate, dựa vào bói toán để xem trước tương
lai trận chiến thật sự là quá hài hước a. Hơn nữa thực lực của kẻ
này cùng lắm là ngang với Jack, lấy cái gì để thoát khỏi Tokeru ?

“Dù sao ta cũng chưa bao giờ sai, Zen-Aku, nếu hai ta hợp sức thì có
cơ hội thoát, hôm nay cũng không phải ngày chết của ngươi “.

Fate lại rút một lá bài, sau đó lên tiếng nói với Zen-Aku. Hắn tin
tưởng tên tộc Mink kia sẽ biết lựa chọn chính xác. Đối mặt với
Tokeru, một mình hắn căn bản không chống nổi a.

Ngay khi Tokeru chuẩn bị ra tay với cả hai thì Zen-Aku bất ngờ nói :

“Không, ta sẽ không ra tay với tên đó, muốn thì ngươi tự đánh đi “.

Cả Tokeru và Fate đều ngẩn ra, Tokeru thì nhíu chặt mày, lại quan
sát Zen-Aku thật kỹ một lần nữa. Còn Fate thì kinh hãi hét lớn :

“Ngươi điên rồi, cả hai ta sẽ đều chết ? “.

“Dù sao thì ta cũng sẽ không ra tay với hắn “.

Zen-Aku nhẹ nhõm nói, giọng nói đầy kiên quyết. Tokeru nhìn ánh mắt
vàng óng của Zen-Aku, trong đầu chớp lóe lên một cái, kinh ngạc :

“Ngươi từng là nô lệ thoát khỏi Red Line ? thì ra là vậy, chẳng
trách ngươi không muốn nói đến chuyện này“.

“Nói đúng, thực tế ngươi chính là ân nhân của ta, ta đã đi tìm ngươi
rất lâu rồi “.

Zen-Aku vừa nói vừa vạch dấu ấn thiên long trên bả vai ra, bất đắc
dĩ nói. Tokeru gật gù, nghi hoặc hỏi :

“Bộ dạng ngươi có chút đổi khác a, nếu không phải màu mắt của ngươi
quá đặc biệt thì chưa chắc ta đã nhận ra “.

“Ách, dạo gần đây mới thay lông, cho nên khác hẳn đi “.

Zen-Aku hơi gãi đầu, thành thật nói. Tokeru gật đầu một cái, sau đó
cười hỏi :

“Vậy ngươi tìm ta làm gì, trả ơn sao ? định làm thế nào ? “.

“Nếu không thì ta cũng ra nhập băng Mặt Trời ? ta rất mạnh “.

Zen-Aku suy nghĩ một chốc, sau đó dè dặt nói, đồng thời không nhịn
được khoe khoang thực lực.

“Được thôi, ngươi là thành viên tiếp theo của băng Mặt trời, ngươi
cũng nên chuẩn bị đối mặt với cả thế giới chính phủ đi a “.

“Ta cũng chờ mong ngày đó, thuyền trưởng “.

Zen-Aku cười gằn, ánh mắt hận thù lóe lên. Hắn tung người nhảy lên,
đứng phía sau Tokeru.

Fate chứng kiến tất cả mọi chuyện, cằm đều sắp rơi xuống đất. Không
phải kẻ thù, chuẩn bị giết người sao ? không nói được mấy câu đã
trở thành người một nhà, như vậy cũng được ?

Nội dung cốt truyện cũng quá gấp gáp a !!!


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #236