225 : Sanji Và Zeff.


Một hòn đảo hoang nhỏ trên biển Đông, rất gần Calm Belt. Dáng vẻ của
nó không giống các đảo hoang thông thường, không cỏ cây, không động
vật, không côn trùng. Thậm chí cả nước cũng không có bao nhiêu, có
lẽ là nước đọng từ các trận mưa.

Đường kính của đảo này chưa đến 20 mét, không có bãi cát và nhô lên
khá cao từ mặt biển. Thực tế nó giống một phiến đá lớn nhô lên
mặt nước hơn là một hòn đảo.

Những hòn đảo như thế này theo lẽ thường là không thể có sự sống,
tuy nhiên hòn đảo này là một ngoại lệ. Có người đang tồn tại trên
đó, nhưng có lẽ rất nhanh thôi, họ sẽ chết.

Hai người gầy như que củi, bờ môi khô khốc, ánh mắt đờ đẫn ngồi
cạnh nhau. Đằng sau họ là một túi vàng bạc nhỏ, vung vãi xung quanh.
Chỗ tài phú này ở Biển Đông cũng coi như khá lớn, đủ làm người
khác điên cuồng nhưng cả hai người trên đảo lại không ai ngó đến.

“Có châu báu nhưng vẫn phải chịu đói khát, hài hước quá phải không
nhóc”.

Người đàn ông nhìn chằm chằm biển cả, khô khốc nói. Tên nhóc con
phía sau ánh mắt đẫm lệ, tuyệt vọng túm lấy áo choàng, khàn giọng
gào thét :

“Chỉ là châu báu thôi sao ? ông đang nói cái gì vậy ? thức ăn đâu
rồi, thức ăn đâu rồi ? Ông đã ăn cái gì đến tận bây giờ ? trả lời
đi “.

Người đàn ông yếu ớt không đủ sức ngồi nữa, ông ta ngã vật ra sau,
không thốt lên lời. Tận lúc này, cậu nhóc mới nhìn thấy chân phải
của người đàn ông đã không còn nữa, chỉ thấy được chút vải buộc
thô thiển với nhũng vết máu khô quắt.

“Chân của ông bị làm sao vậy ? nó đi đâu mất rồi ? “.

Chợt nghĩ ra gì đó, thằng nhóc bàng hoàng ngồi sụp xuống, nước
mắt cuồn cuộn chảy ra. Nó run giọng :

“Ông không có thức ăn, ông ăn chân của mình để dành thức ăn cho tôi
đúng không ? “.

“Đúng vậy đó “.

“Tại sao chứ ? tại sao ông lại làm như vậy ? tôi đâu cần ông rủ lòng
thương hại “.

Zeff nằm im, nhìn thẳng lên bầu trời, ánh mắt tràn đầy mơ ước :

“Bởi vì ước mơ về Đại Hải Trình của ngươi giống hệt như của ta “.

….

Nửa ngày sau, trong cơn tĩnh lặng của biển cả, những tiến đập nước
nhỏ vang lên. Sanji khó khăn ngẩng đầu lên, mơ màng lẩm bẩm :

“Ta đang hoa mắt sao ? nếu như hoa mắt thì tại sao không cho ta nhìn
thấy một con tàu lớn với đầy thức ăn, như thế thì khi chết cũng
không tệ lắm “.

Tuy nhiên tiếng đập nước càng ngày càng rõ ràng, Sanji và cả Zeff
đang nằm đều có thể nghe thấy rõ. Sau khi liên tục dụi mắt, Sanji
kinh hỷ kêu to :

“Có người, cứu chúng tôi với, cứu chúng tôi với !! “.

“Cứu với “.

Cách đó không xa, Tokeru quay đầu nhìn sang, ngạc nhiên :

“Zeff chân đỏ ? Sanji mê gái ? trùng hợp như vậy ? “.

Hắn vừa mới bơi ra khỏi Calm Belt, hiện nay cũng định tìm một chỗ
dừng chân để ăn uống nghỉ ngơi một chút, không ngờ lại có thể gặp
được hai người này. Nhìn hai người này, có lẽ cũng sắp chết đói a.

Tokeru thuận thế bơi sang, sau đó hơi dùng chút haki bá vương để bắt
vài con cá ngừ lên bờ. Thời gian bơi qua Calm Belt một mình quá cô
độc nhàm chán, giờ gặp được người sống không nghi ngờ gì làm Tokeru
có chút mừng rỡ. Hơn nữa hai người này Tokeru cũng khá ưa thích.

“Zeff chân đỏ, nhóc con, các người coi như may mắn “.

Tokeru nhảy lên đảo, liếc qua thảm trạng của hai người, nhếch miệng
nói. Thấy Sanji đang nhìn chằm chằm vào con cá ngừ trong tay, Tokeru
tùy tiện vung đao cắt ra, sau đó nói :

“Đói thì qua đây ăn đi, món Sashimi sống “.

“Cảm ơn ngài, cảm ơn đã cứu chúng ta “.

Sanji nuốt nước bọt liên tục, vội vã cảm ơn sau đó nhanh chóng chạy
đến nơi, lấy một miếng cá lớn. Tuy đã rất đói nhưng tên nhóc này
vẫn gắng nhẫn nhịn, cầm đến đút cho Zeff ăn trước.

“Nhân phẩm cũng không tệ lắm, là người có tình nghĩa “.

Tokeru hơi gật đầu, sau đó cũng không nhìn hai người đang ăn như hổ
đói trước mắt mà vào hệ thống. Hắn đã ra khỏi Calm Belt, về biển
Đông hơn nữa còn trùng hợp gặp được hai người đặc biệt này, hiển
nhiên hôm nay khá may mắn.

“Mở ra hộp quà cấp A “.

“Thu được thiên phú : vũ trang “.

Thiên phú sao !!! quả nhiên là may mắn. Tokeru cười đến miệng đều
không khép lại được, đồ hiếm có a. Tính cả lần này, hắn chỉ có
hai lần mở được thiên phú mà thôi. Lần trước là thiên phú : thao
thiết mở ra từ hộp quà của Garp, mạnh đến không còn gì để nói. Nó
chính là cơ sở cho cơ thể cực mạnh và toàn diện mà Tokeru đang sở
hữu.

Không biết lần này thiên phú sẽ ra sao ? có mạnh như vậy không ? nghe
tên cũng đầy trâu bò a.

Thiên phú vũ trang : tăng độ cứng của haki vũ trang, tốc độ hồi
phục, khả năng cảm ngộ và tu luyện, tăng định mức cao nhất.

Giới thiệu không cụ thể nhưng cũng làm cho Tokeru sướng đến phát rồ.
Haki vũ trang đang là điểm yếu trí mạng của hắn, làm cho thực lực
của hắn trở nên khá xấu hổ. Rõ ràng cơ thể cực mạnh, cực khỏe
nhưng bởi vì haki vũ trang chưa theo kịp nên sức chiến đấu không bứt
lên được.

Hiện nay nếu bung hết sức ra chiến đấu thì hắn ngang cơ với Aokiji.
Nếu như đối mặt với Zephyr hay Kong thì phần thắng của hắn lớn hơn
một ít. Bởi vì hắn còn trẻ, tố chất thân thể và thể lực tốt cho
nên có thể đánh dài hơi và tiêu hao thể lực của hai ‘ông già’ đó.

Zephyr và Kong có thể đánh bại Aokiji nhưng nhiều khả năng sẽ thua
Tokeru. Trong khi đó Tokeru và Aokiji lại ngang cơ nhau, đây chính là lí
do nói thực lực của hắn đang ở mức độ khá ‘xấu hổ’. Tất cả là do
haki vũ trang mà ra.

Bởi vì haki vũ trang không mạnh lắm, cho nên đối mặt với một người
sử dụng Trái Ác Quỷ hệ Logia thuần thục như Aokiji sẽ khó phát huy
toàn lực. Nhưng với những thể thuật cường giả ‘có tuổi’ như Zephyr
và Kong thì lại dễ chơi hơn.

Như vậy chỉ cần Haki vũ trang theo kịp tiến độ thì sẽ không xấu hổ
như vậy nữa. Không cần cứng như Garp hay Kong, chỉ cần đạt đến lv 8
là đủ rồi.

Cho nên thiên phú mới mở ra này làm Tokeru vô cùng yêu thích. Hơi cảm
nhận một chút haki vũ trang trên tay, quả thật là đã cứng hơn một
chút. Bản thân haki vũ trang của Tokeru trước đó đã có chất lượng
tốt rồi, giờ nâng cao một chút làm hắn càng cao hứng.

Hiện tại chưa thể cảm nhận được khả năng khôi phục hay tu luyện, chỉ
có thể để sau. Định mức cao nhất thì Tokeru đã nhìn rõ, đó là hắn
có thể luyện haki vũ trang lên lv 11 thay vì lv 10 như trước đây. Theo
hệ thống quy định thì đẳng cấp tu luyện cao nhất của thế giới này
là lv 10. Những nguồn sức mạnh được đặt đẳng cấp : 3 loại haki, lục
thức, karate người cá và một số loại võ thuật khác…

Trong đó đạt đến lv 8 là đã coi như vô cùng cao cấp rồi, lv 9 sẽ có
sự chuyển hóa về chất, lv 10 thì chưa rõ ràng lắm. Bây giờ haki vũ
trang của Tokeru mới tăng lên lv 7, cách hạn mức cao nhất đến 4 cấp
bậc nữa a.

Đàn ông mà, đương nhiên là hy vọng càng cứng càng tốt. Nếu đạt đến
lv 11, có lẽ rắn rỏi thẳng tắp như tứ hoàng cũng bị mình đập cong.

“Ngươi, ngươi là Tokeru Kitetsu ? “.

Giọng nói vang lên cắt đứt cơn YY của Tokeru, hắn quay đầu nhìn về
phía Zeff cười:

“Zeff chân đỏ, ngươi cũng nhận ra ta ? “.

Zeff cười khổ nói :

“Sao có thể không nhận ra, người ở biển Đông này có ai không biết
ngươi ? Đại hải tặc bị truy nã đến 755 triệu Belly, không hiểu sao
ngươi lại xuất hiện ở đây ? “.

“Ừm, đến làm chút chuyện “.

“Ông già, người đàn ông này bị truy nã đến 755 triệu Belly ? Hắn đến
Đại Hải Trình sao ?”.

Sanji vừa ăn vừa sợ hãi than, con số này cao hơn Zeff không biết bao
nhiêu lần a.

“Nhóc con, 755 triệu là con số cũ, giờ mức truy nã của ta là 1 tỷ
“.

Tokeru hơi đính chính một chút, trong khoảng thời gian này chính phủ
đã tăng mức truy nã của Tokeru lên một lần nữa, đúng 1 tỷ Belly. Có
lẽ hai người này đã ở trên hoang đảo quá lâu cho nên chưa cập nhật
thông tin.

“1 tỷ !!!”.

Cả Zeff và Sanji đều kinh ngạc la to, họ không thể tưởng tượng ra con
số này là lớn đến thế nào ? Zeff đã có một năm trên Đại Hải Trình
và đã từng chứng kiến vài ‘quái vật’ có mức truy nã gần 100 triệu
chiến đấu, không thể tưởng tượng được hải tặc bị truy nã cả tỷ là
khái niệm gì ?

Sanji không có nhiều định nghĩa về sức mạnh và tiền truy nã, tên
nhóc này chỉ cảm thấy số tiền này lớn mà thôi. Chỉ ngạc nhiên một
chút, Sanji lại tiếp tục vùi đầu vào thức ăn, liên tục nhai nuốt.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #225