Robin không đáp lời, chính nàng cũng không tin Tokeru sẽ gánh chịu
nguy hiểm như vậy để cứu nàng. Lăn lộn nhiều năm, nàng biết rõ
những Đại hải tặc đó căn bản chướng mắt với năng lực của nàng.
Việc đọc được văn tự cổ đại căn bản không có nhiều tác dụng với
họ.
Franky như cốt truyện đứng ra ngăn chặn đoàn tàu rồi bị thương nặng.
Tàu hỏa đã đến rất gần với đảo tư pháp Eneis Lobby.
Cùng lúc đó, ba bóng người trực tiếp xuất hiện trên đỉnh của tháp
tư pháp, đó là Tokeru, Orihara và cả Iceburg. Tokeru đứng thẳng trên
đỉnh tháp, nhìn xuống kiến trúc bên dưới cười lạnh. 5000 quân tinh
nhuệ và nhiều mật vụ chính phủ đã vào chỗ, chuẩn bị áp giải tội
phạm.
Tuy nhiên cả Eneis Lobby đều không có lấy một cao thủ mạnh mẽ chống
lưng, Hải Quân đã quá tự phụ về quyền lực của mình.
Phía xa, Tokeru đã thấy bóng dáng của tàu hỏa, chở bên trong là Tom
và Robin.
“Robin, ha ha ha, đã đến Eneis Lobby, hắn vẫn không xuất hiện. Thất
vọng đi, nhưng ngươi yên tâm, chẳng mấy chốc ngươi sẽ được chuyển đến
Impel Down, cũng chưa bị xử chết ngay “.
Spandam xuống tàu, áp giải Robin, vừa đi vừa điên cuồng cười to. Phía
sau hắn người cá Tom khuôn mặt đầy mệt mỏi do mất máu, nhưng ánh
mắt vẫn rất sáng sủa. Hắn biết rõ, chẳng mấy chốc Tokeru sẽ xuất
hiện.
“Spandam, ngươi để ta chờ quá lâu rồi “.
Spandam chưa cười dứt câu thì một âm thanh như tiếng sấm nổ vang trên
bầu trời. Hắn run rẩy nhìn về phía âm thanh, sợ tới lạnh cả người.
Các mật vụ, Hải Quân cũng nhanh chóng nhìn lên, giơ súng ngắm kỹ.
Nico Robin kinh ngạc nhìn về phía âm thanh, run rẩy chảy nước mắt.
Hắn, đến cứu ta sao ?
Spandam vội vàng nắm chặt súng trong tay, hướng về Tokeru quát lớn :
“Hải tặc Tokeru ! Vì một nữ nhân như vậy ngươi cũng dám một thân một
mình đến đây sao ? “.
“Đâu có, ngươi không nhìn thấy hai đồng bạn của ta sao ? “.
Iceburg và Orihara đi lên, đứng bên cạnh Tokeru. Tuy rằng có ba người
nhưng Iceburg căn bản không giúp được nhiều, chủ yếu vẫn là Tokeru và
Orihara chiến đấu. Spandam cầm ống nhòm, nhìn kỹ hai người bên cạnh
rồi cười như điên :
“Iceburg ? một tên thợ đóng tàu cũng dám tới nơi này ? cũng được, ta
sẽ nhổ có tận gốc luôn. Còn Tokeru, ba người các ngươi định đối đầu
với 500 lính tinh nhuệ của chúng ta hay sao ? “.
“Không chỉ có ba người đâu, ta là thuyền trưởng băng Mặt trời. Thuyền
viên của ta đã tới rồi, hôm nay băng của ta sẽ chơi chết lũ yếu ớt
như các ngươi “.
Tàu ngọc trai đen xuất hiện phía sau, bóng dáng của nó che khuất cả
một vùng ánh sáng. Trên boong tàu, Tiger và mọi người đang đứng sừng
sững, chuẩn bị khai chiến.
“Thuyền trưởng, nơi này sao ?”.
“Có vẻ đông con mồi đây, ta rất phấn khích “.
“Thuyền trưởng, đồng đội mới của chúng ta đâu ? “.
Tokeru cười lớn, chỉ vào Iceburg nói :
“Đây là đồng đội mới của chúng ta, Iceburg là thợ đóng tàu “.
Hắn tiếp tục chỉ vào Robin :
“Nico Robin, là khảo cổ. Còn người cá Tom, bạn thân của Tiger, chúng
ta cũng cứu luôn “.
Robin nghe được Tokeru gọi mình là đồng đội, mắt run lên. Giờ phút
này, tấm vỏ dày che chắn nội tâm của nàng đang sụp đổ, nàng biết
thứ mình tìm kiếm đã xuất hiện rồi.
Saul-sama, ta đã tìm thấy những người bạn thật sự !!!
Spandam nhìn thấy băng Mặt trời xuất hiện, sắc mặt trắng xám. Những
hải tặc đầy sức mạnh này không phải muốn thắng là thắng. Là thành
viên của tổ chức Cipher Pol, Spandam biết rõ cách đây hơn hai năm Tokeru
đã từng đánh tàn phế một trong mười con quái vật CP-0.
Làm không tốt, hôm nay hắn đừng mong thoát được. Spandam đánh mắt một
cái, lập tức hơn mười họng súng chỉ thẳng vào Tom và Robin, hắn
nhanh chóng nói :
“Đừng tiến lên, nếu không ta sẽ bắn chết hai người họ “.
Tokeru cười lạnh nhìn vào Spandam, nói :
“Spandam, ngươi cho rằng súng đạn nhanh hơn hay sấm sét nhanh hơn ? “.
“Ý gì ? chẳng lẽ ngươi có thể điều khiển sấm sét ? “.
Mọi người băng Mặt trời ánh mắt hơi sáng lên, Tiger cười hỏi :
“Thuyền trưởng, Orihara hắn ? “.
Tokeru cười hắc hắc gật đầu :
“Đúng, mới ăn nhưng khai phát không tệ lắm “.
Cùng lúc đó, chỉ thấy lóe một cái, mười tia sét cực mạnh không có
chút dấu hiệu nào bổ xuống, trực tiếp giật chết mười tên cầm
súng. Tiger, Shokan, Yoichi và Notis biến mất trên thuyền, chớp mắt đã
xuất hiện cạnh Tom và Robin. Tokeru sau khi mang Iceburg lên thuyền mới
chậm rì rì đi xuống cùng Orihara.
“Thực lực tăng rất nhanh a, nghe nói các ngươi mới tìm ra chiêu thức
mới, lát nữa biểu diễn thử coi “.
Spandam và các đặc vụ CP-5 đến giờ mới hồi thần lại, lắp bắp hỏi
:
“Soru ?? sao các người biết Soru ? “.
“Tia sét đó ở đâu ra ? các ngươi làm thế nào ? “.
Tokeru nhìn đám đặc vụ, cười khẩy :
“Lục thức chúng ta không hiếm lạ gì, không cần chú ý như vậy. Hôm
nay có lẽ ta không cần ra tay a, thuyền viên của ta lâu rồi không bung
sức một lần, hôm nay coi như tập rượt đi “.
Spandam sắc mặt đã trắng xanh, run rẩy nói :
“Tokeru, ngươi thật sự muốn khai chiến với chính phủ chỉ vì hai tên
phạm nhân này sao ? “.
“Biết làm sao được, ta nhất định phải đưa họ đi. Vậy thì, khai chiến
đi “.
Dứt lời, các thuyền viên lập tức lao ra, trực tiếp tấn công mạnh
mẽ. Sấm sét, đạn bắn, đạn nước, lục thức… các kỹ thuật chiến đấu
khác nhau đều được khai triển ra. Tokeru nhàn nhã đến bên cạnh Tom và
Robin, trực tiếp dùng kiếm chém đứt còng đá biển.
“Tom, ta thắng rồi, xem ra từ nay về sau ông không thể nghỉ hưu được “.
“Cậu nói đúng, có lẽ số của ta phải làm việc cả đời “.
Tom không để ý cười to, về phe của Tokeru và quân cách mạng, Tom có
lẽ sẽ phải bắt đầu xây dựng lên một Water 7 thứ hai. Để làm việc
này, có lẽ sẽ mất khoảng 5-10 năm.
Tokeru quay sang Robin, vuốt nhẹ tóc của nàng :
“Thế nào, lần này bị bắt có sợ hãi không ? “.
Robin lau nước mắt, gật gật đầu :
“Sợ hãi “.
“Nỗi sợ của cô không chỉ là sợ chết mà thôi, đó là nỗi sợ bị
phản bội, sợ mất đi tình đồng đội, sợ mất đi niềm tin … ta nói có
đúng không ? “.
Robin trầm mặc, sau đó gật đầu :
“Ngài nói đúng, ta sợ hãi mình không thể tìm được đồng đội, sợ
hãi cuộc sống như thế này “.
Tokeru nhìn thẳng vào mắt Robin, nói nghiêm túc :
“Robin, một vĩ nhân đã nói : một cái đầu chứa đầy sự sợ hãi thì
không còn chỗ trống cho những ước mơ. Hy vọng cô sẽ không để sự sợ
hãi chi phối bản thân mình. Cô đã tìm được những đồng đội của
mình, như vậy đã đến lúc cô bỏ đi mọi gánh nặng trên mình và sống
đúng với những mơ ước của bản thân “.
Robin xúc động gật đầu, chợt nghi hoặc hỏi :
“Vĩ nhân đó là ai, sao ta chưa nghe qua “.
“Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Đó là ta “.
Tokeru mặt dày nói, hoàn toàn không biết xấu hổ là gì.
Tokeru, Tom và Robin đi dần lên tàu ngọc trai đen, xung quanh căn bản
không có người ngăn cản. Bọn hắn căn bản đã không tự bảo vệ nổi
bản thân, còn hơi sức đâu mà ngăn cản ?
“Tokeru-san, con tàu tốt quá, nó tên là gì ? “.
“Ngọc trai đen, nếu có hứng thú thì băng bó xong hãy chạy đi xem một
vòng “.
Người cá Tom cùng Iceburg vừa chữa thương vừa nhìn ngó xung quanh.
Tàu ngọc trai đen quả thật là một tác phẩm đỉnh cao, thu hút mọi
ánh nhìn. Công nghệ tiên tiến trên tàu cũng đủ cho Tom và Iceburg hoa
hết cả mắt, hận không được chạy đi nghiên cứu ngay.
Tokeru sau khi xử lí qua vết thương cho Tom thì cũng ngồi trên tàu quan
sát trận chiến. Phải thừa nhận, băng của hắn đã mạnh lên rất
nhiều. Kể cả tố chất thân thể lẫn các sức mạnh phụ trợ khác.
Trong đó haki quan sát, haki vũ trang đều đã được sử dụng linh hoạt.
Tuy chưa được mạnh lắm nhưng cũng đã đủ dùng khi bước vào Tân thế
giới. Tiger vẫn là mạnh nhất, Karate người cá, haki vũ trang đều vận
dụng nhuần nhuyễn, không hề thua kém cá phó đô đốc G-1 Hải Quân.
Người mạnh thứ hai là Orihara, với sức mạnh sấm sét. Hơn một tháng
trước, Orihara quyết định sử dụng Trái Ác Quỷ, dùng chính bản thân
để cảm nhận và thăm dò nguồn năng lượng kỳ bí này. Nếu đã muốn
dùng Trái Ác Quỷ, Tokeru cân nhắc và quyết định cho Orihara dùng
trái cây mạnh nhất : Goro Goro no mi.