193 : Tom Bị Đưa Đi.


Spandam là chỉ huy của CP-5 nhưng do thực lực yếu ớt, cho nên lực
khống chế không cao. Thực tế những thành viên chủ chốt hùng mạnh
nhất của CP-5 căn bản không phản ứng Spandam. Tất cả bọn họ chỉ nghe
lời ngũ lão tinh và CP-0, nhiệm vụ của họ Spandam căn bản không biết
rõ.

Cho nên mang tiếng là chỉ huy của CP-5 nhưng chỉ có số ít người nghe
lệnh của hắn, tất cả đều có thực lực yếu gà. Đây là những thành
viên yếu nhất, không tinh thông lục thức và có chỉ số Doriki rơi vào
khoảng 1-4 trăm.

Sau khi thu thập tình báo, Spandam và hơn 20 thành viên CP-5 đi tới
Water 7, chuẩn bị làm nhiệm vụ.

Thời gian đã qua hơn một tháng, trong thời gian này, thẩm phán đã
bắt đầu khảo sát xe lửa đi trên mặt biển. Đồng thời Spandam cũng đã
lên đường đến Water 7 để làm nhiệm vụ.

Tokeru thời gian này không nhàn rỗi, cơ thể hắn luôn trong trạng thái
luyện tập haki vũ trang. Đồng thời lúc rảnh rỗi cũng trêu trọc Robin
và quan tâm đến tiến độ của Orihara.

Hộp quà tình yêu của Robin yêu cầu hắn tiêu diệt cha con Spandam và
Spandine. Xem ra phải đợi Spamdam tới đây, đồng thời dùng kế dụ
Spandine ra mặt rồi mới tiêu diệt được cả hai.

Hộp quà này không phải một sớm một chiều là có thể mở ra, thời
gian này Tokeru đành phải dùng mị lực để tán gái a.

Robin có một lớp bảo vệ rất vững chắc, để cho nàng mở lòng ra và
trở thành đồng đội của Tokeru không phải đơn giản. Hơn mười năm chạy
trốn khiến cho suy nghĩ của nàng tràn ngập sợ hãi, đề phòng.

Trên đảo Momoiro, tàu ngọc trai đen đã căng buồm, chuẩn bị ra khơi.
Trên tàu gồm có Tiger, Yoichi, Notis, Carmen, Shokan. Belo Betty sẽ không
ra khơi, nàng đã có nhiệm vụ mới.

Lần ra khơi này chú định sẽ không tầm thường. Các thành viên đã có
nhiều thời gian học tập và mạnh mẽ lên, chuẩn bị cho những trận
đánh kinh thiên động địa sắp đến.

“Tiger-san, mất khoảng bao lâu sẽ đến Water 7 ? “.

“Theo khoảng cách này, sẽ mất hơn nửa tháng “.

“Thuyền trưởng đang thuyết phục người cá Tom gia nhập quân Cách mạng,
ngài lúc đó cũng nói giúp thuyền trưởng mấy câu “.

Tiger cười to :

“Đương nhiên rồi, cũng đã lâu không gặp bạn cũ, lần này cũng nên tâm
sự thỏa thích “.

Yoichi vừa lau súng vừa bát quái hỏi :

“Nghe nói thuyền trưởng lại có ý đồ với đứa con của quỷ Nico Robin,
có lẽ chúng ta sắp có thêm thành viên mới “.

Carmen dẩu dẫu môi, không cao hứng lắm. Nàng năm nay đã gần 18 tuổi,
đi theo Tokeru hai năm nhưng vẫn chưa chính thức thành nữ nhân của hắn.
Lần này Tokeru lại tán tỉnh thêm người nữa, vô cùng đáng giận a.

Mọi người trên thuyền cười cợt, không khí rất không tệ.

Băng mặt trời đến Water 7, chính phủ thế giới cũng đến nơi này, hơn
nữa thời gian cũng không sai biệt nhiều.

Lại qua tiếp hơn nửa tháng, quân hạm cập bến Water 7, Spandam và CP-5
chính thức đến nơi. Không có bất kỳ nghỉ ngơi nào, họ đến thẳng
chỗ của Tom.

Ở nơi ở của mình, Tokeru nhếch mép cười :

“Kịch hay bắt đầu “.

Robin khó hiểu liếc mắt, thời gian qua nàng vô cùng an toàn và thảnh
thơi, không phải chạy trốn suốt ngày nữa. Nhưng nàng không hiểu Tokeru
tại sao lại ở lại Water 7 lâu đến vậy, cũng không thấy hành động
gì.

“Kuma, đến bảo vệ Orihara, đừng để tên gián điệp nào bén mảng tới
“.

“Rõ”.

Trên bờ biển, Tom, Franky và Iceburg đứng đối diện với Spandam.

“Ông là người của chính phủ, đến vì phiên tòa của tôi phải không ?
“.

Spandam hai tay đút túi, lắc đầu :

“Không phải phiên tòa, ông lầm rồi. Chúng tôi không phải bên bộ phận
xử án, tôi có chuyện riêng cần nói “.

Iceburg và Franky đành phải tránh mặt, để không gian lại cho Tom và
Spandam nói chuyện.

Cuộc nói chuyện không đi đến đâu, Tom sẽ không giao bản thiết kế cho
Spandam. Trong cơn giận dữ, Spandam đã nghĩ ra mình cần làm gì. Nếu
Tom hy vọng được xử trắng án thì hắn sẽ bóp chết hy vọng đó.

Hắn nhất định phải lấy được nó, ngài mai người của tòa án sẽ tới
đây, đó là cơ hội duy nhất.

“Gọi thêm 5 đặc vụ, các ngươi đến bờ biển cướp lấy các con tàu của
tên tóc xanh quần bơi đó. Sáng ngài mai các ngươi sẽ hành động theo
lệnh của ta “.

“Rõ thưa chỉ huy “.

“Ha ha, Tom, ngươi muốn được tha sao ? thẩm phán sẽ làm gì khi người
của ngươi tấn công ông ta ? cuối cùng thì bản vẽ đó cũng là của ta
mà thôi “.

Âm ưu của Spandam đang tiến hành thì một đặc vụ tông cửa xông vào,
nói gấp :

“Chỉ huy, chỉ huy, phát hiện ra đứa con của quỷ Nico Robin ở trên đảo
“.

“Spandam giật nảy mình, chợt vui mừng như điên quát to :

“Có thật không, đã cho người bám theo chưa ? “.

“Chính xác trăm phần trăm, có người đang đi theo sát rồi “.

“Ha ha ha, việc vui ngoài ý muốn a, công lao của ta lại tăng lên. Bí
mật bám theo cô ta, sáng ngài mai trực tiếp bắt giữ rồi đưa về Eneis
Lobby “.

Tối hôm đó, Tom giao bản thiết kế cho Ice Burg và Franky, trầm ngâm
nói :

“Ta giao chúng cho hai ngươi, xử lí thế nào hai ngươi xem đó mà làm,
ta không quan tâm nữa “.

Franky lắp bắp nói :

“Thứ này, được vẽ ra từ người cổ đại sao ? “.

“Trong lịch sử đóng tàu thì nó là con quái vật khủng khiếp nhất.
Chính phủ thế giới đã biết về sự tồn tại của nó và bắt đầu
hành động. Sẽ quá nguy hiểm khi ta tiếp tục giữ nó “.

Iceburg nuốt nước bọt, kiên quyết nói :

“Nó thật đáng sợ, nhưng không sao, con sẽ giữ nó “.

“Có thật không Iceburg, hay là chúng ta chế tạo nó đi “.

Franky mê mẩn nhìn những vũ khí trong bản vẽ, hưng phấn nói. Iceburg
mặt đen lại, trực tiếp cho Franky một đấm quát :

“Im đi đồ đần, nếu thứ này lọt vào tay kẻ xấu thì nó sẽ hủy diệt
thế giới “.

“Ha ha ha, nếu thấy nó nguy hiểm quá thì cứ bỏ. Ngày mai nếu như ta
có thể trắng án thì nó sẽ không bao giờ hiện ra nữa. Còn nếu ta
vẫn bị xử thì ta đánh cuộc thua, khi đó ta sẽ rời khỏi nơi này “.

“Sensei nói như vậy là ý gì ? đương nhiên thầy sẽ trắng án rồi “.

“Đánh cuộc gì cơ ? tại sao lại rời khỏi nơi này ? “.

Iceburg và Franky không hiểu gì, dồn dập hỏi. Đáng tiếc Tom không trả
lời, chỉ cười to.

Sáng hôm sau, thuyền tư pháp đã cập bến Water 7.

Spandam cầm den den Mushi, cười gằn ra lệnh :

“Bắt Nico Robin, tấn công thuyền tư pháp “.

“Rõ”.

CP-5 ra tay rất nhanh, Robin không kịp có chút phản kháng nào đã bị
bắt. Cùng lúc đó, tàu chiến Franky đã tiếp cận tàu tư pháp.

Cuộc tấn công cực kỳ chớp nhoáng, Franky, Iceburg và Tom không kịp có
chút phản ứng nào thì CP-5 đã hành động xong, sau đó còn nhanh nhẹn
hủy diệt chứng cứ.

Trên bờ biển, Tom bị thương, Iceburg và Franky sắc mặt như trò tàn.

Xong ! công sức hơn mười năm trời hoàn toàn xong !

Spandam xuất hiện vô cùng đúng lúc, đắc ý bắt lấy ba người mang đến
quảng trường. Trên quảng trường lúc này đã tập trung rất đông người,
tất cả đều đến xem Tom bị phán quyết.

Ở nơi xa, Tokeru và Kuma cũng đang theo dõi. Spandam kết tội Tom và
Franky, chuẩn bị mang họ đến Eneis Lobby, tuy nhiên Tom nhận tội và sử
dụng công lao tạo ra hải liệt xa để xóa tội cho Franky và Iceburg.

“Tom, ta chấp nhận xóa bỏ tội lỗi của ngươi ngày hôm nay. Tuy nhiên
như vậy thì ngươi vẫn là tên tội phạm đã đóng tàu cho vua Hải tặc
và sẽ bị phán tử hình “.

“Đúng vậy, tôi không có gì chối cãi. Tuy nhiên việc tôi đã giúp
người đàn ông đó đóng con tàu đã khơi dậy sự tự hào trong tôi “.

Mặc kệ những tiếng rèm phâ xung quanh, Tom cười lớn một tiếng nói
tiếp :

“Cậu đã đúng Tokeru, nơi này không thuộc về tôi nữa rồi “.

Spandam cười lạnh nói :

“Nơi thuộc về ngươi là Eneis Lobby, còn đứng đó làm gì ? mang hắn đi
“.

Những mật vụ CP-5 khuôn mặt hơi biến sắc, thì thầm vào tai của
Spandam :

“Chỉ huy, Tom nói đến Tokeru, có phải hắn ở quanh đây không ? Còn
nữa, nghe người ở đây nói hơn một tháng trước hắn đã đến đây và
còn cứu Nico Robin nữa “.

Spandam hơi chột dạ nhưng vẫn cố cứng rắn đáp :

“Hắn làm sao có thể ở đây lâu như vậy, còn nữa cứ đưa Nico Robin và
Tom đến Eneis Lobby thì chúng ta chẳng cần quan tâm đến hắn “.

CP-5 và Hải Quân nhanh chóng mang Tom đi, Franky quá giận dữ tấn công
Spandam nhưng cuối cùng đành chật vật chạy trốn. Iceburg nước mắt rơi
như mưa, nhìn theo Tom bị áp giải lên tàu.

Kokoro nghĩ ra gì đó, nhanh chóng bắt lấy tay Iceburg gấp giọng :

“Đừng khóc nữa, mau đi tìm Tokeru-san xin cậu ấy trợ giúp “.

Iceburg ngẩn ra, ngay lập tức ánh mắt đầy hy vọng :

“Đúng đúng, tôi đi ngay “.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #193