191 : Nico Robin.


Tokeru nói chuyện với Tom về Pluton, hắn quá thật có hứng thú với
thứ vũ khí cổ đại này. Nếu khống chế tốt thì nó sẽ là một sự
bổ sung lớn cho thế lực của hắn. Tuy nhiên Tom có vẻ như vẫn đang
trông chờ hy vọng vào việc Hải Quân sẽ miễn tội cho mình.

Chính vì hy vọng như vậy, Tom không muốn đi theo Tokeru và quân cách
mạng. So với đó thì Water 7 vẫn có lực hấp dẫn hơn, dù sao nơi này
cũng có nhiều thuận tiện cho đóng tàu. Nếu đi theo quân cách mạng,
giai đoạn tiếp theo có lẽ sẽ chưa thể đóng được tàu mà phải xây
dựng cơ sở hạ tầng, quá trình này cần nhiều tiền và quân cách
mạng chưa chắc đã đáp ứng được ngay.

Đương nhiên Tokeru thuyết phục cũng không đơn giản từ chối. Thế là Tom
và Tokeru đánh cược với nhau, cược vào tương lai của Tom. Gần một
tháng nữa phiên tòa sẽ mở lại, khi đó nếu Tom được thả tự do thì
Tokeru không còn gì để nói, Tom vẫn ở lại Water 7 đóng tàu. Còn nếu
Tom vẫn không được xử trắng án, Tokeru sẽ ra tay cướp ngục, khi đó
Tom sẽ đi theo quân cách mạng và xây dựng một ‘Water 7’ thứ hai.

Tất nhiên khi Tom đi theo quân cách mạng, việc đóng tàu Pluton chỉ là
sớm hay muộn.

Tokeru và Kuma nhàn nhã, chạy đi uống chút rượu. Theo hắn dự đoán,
Spandam chẳng mấy chốc sẽ tới nơi này, khi đó có lẽ sẽ có không ít
chuyện cần làm. Việc cứu Tom có lẽ không thành vấn đề nhưng rất có
thể đám CP-5 đó sẽ tìm hắn gây phiền phức.

Tính cách của tên Spandam đó Tokeru cũng biết sơ qua, ham lập công
nhưng ngu xuẩn và không biết tự lượng sức.

“Ông chủ, cho hai cốc bia “.

Tokeru và Kuma tùy tiện kiếm một chỗ ngồi rồi nhanh chóng nói
chuyện. Đương nhiên xung quanh trong vòng mười mét không có ai dám tới
gần, càng đừng nói đến nghe lén.

“Kuma, mục tiêu của chúng ta lần này ngươi biết rõ chứ ? “.

“Thủ lĩnh, ngoài chế tạo phảo Laser còn có việc khác sao ? “.

Tokeru gật đầu, cười mỉm :

“Có, người cá Tom đó chính là mục tiêu khác của chúng ta. Hắn là
thợ đóng tàu số 1 trên thế giới này, chúng ta cần có người như vậy
“.

Kuma ôm quyển kinh thánh, nhẹ giọng hỏi :

“Chỉ là một thợ đóng tàu, quan trọng như vậy ? “.

“Thực tế, chủ yếu lí do nằm ở Pluton “.

Kuma hơi kinh hãi nhưng nhanh chóng che dấu cảm xúc, gật đầu không nói
thêm. Tokeru hơi vuốt cằm, nhẹ giọng ra lệnh :

“Thời gian này, chúng ta không nên tiếp xúc với Tom. Nếu chính phủ
nghi ngờ, sẽ có bất lợi cho cả hai ta và Tom. Việc ngươi cần làm là
giả bộ đặt làm một con thuyền, hiểu rõ chưa ? “.

“Đã rõ “.

“Đúng rồi, ngươi chú ý đến Orihara, bảo vệ hắn. Vũ khí Laser càng
ít người biết càng tốt, chuyện này cần quan tâm chặt chẽ. Khi cần
có thể sử dụng bạo lực để đe dọa, ừm, chừng mực ngươi tự xem mà
làm “.

Tokeru và Kuma nhanh chóng bàn luận công việc. Thời gian 2 tháng hắn
không thể chỉ chơi bời được, hắn còn phải nắm chặt thời gian luyện
tốt haki vũ trang.

Lúc này phía bên ngoài, trên đường phố có mười mấy người đang rượt
đuổi một cô gái. Cô gái này cao ráo, tóc đen khuôn mặt xinh đẹp nhưng
thân mình gầy yếu, đang hoảng sợ chạy trốn.

“Bắt lấy ả, đứa con của quỷ Robin “.

“Đứng lại, mau đứng lại “.

“Bắn đi, đừng để ả ta thoát “.

Đám thợ săn hải tặc này rõ ràng không phải dạng tầm thường, trong
đó tên cầm đầu khá mạnh, tùy tiện né tránh các vật cản mà Robin
tạo ra. Đám người phía sau không được như vậy nhưng cũng không kém,
khoảng cách đang bị kéo lại gần.

Robin tuyệt vọng chạy trốn, thuyền trưởng của băng hải tặc mà cô
đang nương nhờ trực tiếp bắt tay với thợ săn hải tặc. Nếu bắt được
Robin, số tiền thưởng sẽ chia đều ra. Với tiền thưởng gần 80 triệu
Belly, rõ ràng không phải là con số nhỏ.

Đây không biết đã là lần thứ bao nhiêu Robin bị bán đứng, nếu không
phải Trái Ác Quỷ của nàng và kinh nghiệm thì bây giờ có lẽ đã bị
bắt rồi. Tuy nhiên lần này tình hình không tốt chút nào, mười mấy
người đuổi theo đều là thợ săn hải tặc có danh tiếng và kinh
nghiệm.

Tiếng súng vang lên dồn dập phía sau, tuy nhiên tạm thời chưa trúng
đích, Robin không dám dừng lại chút nào. Thấy quán rượu trước mắt,
Robin không chút do dự vọt vào trong.

Kinh nghiệm nói cho nàng biết, nơi này cực hỗn loạn và có nhiều
hải tặc. Nếu gây ra nhiều hỗn loạn thì có thể chạy trốn, nên nhớ
thợ săn hải tặc và hải tặc vô cùng ngứa mắt nhau.

Tuy nhiên nếu trong này nhiều thợ săn hải tặc thì hoàn toàn ngược
lại, nàng đang đánh cược. Một là thoát, hai là thay đổi cách chết
mà thôi.

Trong quán rượu này vô cùng vắng người, hơn nữa không khí đầy quỷ
dị. Robin vô cùng sợ hãi, quán rượu ít người, khép kín, không có
lối ra. Nàng đánh cược sai, tự chui vào lưới. Đám thợ săn hải tặc
cũng đã chiu vào trong, nhìn thấy tình cảnh này, tất cả đều cười
hắc hắc.

“Xem ngươi chạy đi đâu ? “.

“Ha ha, ngươi rất thông minh nhưng lần này ngươi đánh cược sai “.

“Gần 80 triệu belly coi như nằm trong túi chúng ta. Hải Quân không đổi
ảnh truy nã, thiếu chút nữa đã bỏ qua con mồi ngon như thế này “.

“Vẫn là mấy tên hải tặc kia tinh ranh, đáng tiếc chúng ta không thể
ăn cả “.

Robin thở hồng hộc, đồng thời nhìn xung quanh. Đầu óc loạn chuyển,
nhanh chóng suy nghĩ biện pháp. Quá rượu này không đến 10 người, chỉ
có hai cái cửa sổ trong đó cửa số bên phải hướng ra kênh nước, nàng
không thể lợi dụng. Cửa số phía trái có thể dùng, hiện tại đang
có hai người ngồi cạnh đó.

Trong đó một người sức vóc khổng lồ, hoàn toàn có thể tạm che
chắn đối thủ đuổi theo. Nếu có thể nhảy qua cửa sổ, vẫn có tỷ lệ
thoát đi.

Đáng tiếc, đám thợ săn hải tặc kinh nghiệm đó đã nhìn ra hướng
thoát duy nhất đó. Ba tên hướng thẳng họng súng đến hai bóng người
kia, quát to :

“Hai tên kia, đóng cửa số lại rồi cút ra ngoài “.

“Nhanh lên, nếu không ta sẽ nổ súng “.

Thấy hai người không có bất kỳ biểu hiện nào, đám người lập tức
giận dữ, đồng loạt nhìn sang. Robin vội vàng chạy, đồng thời hô :

“Clutch”.

Trong chớp mắt, trên người mấy tên thợ săn hải tặc có thêm mấy cánh
tay, đồng thời bẻ xuống, tạm thời ngăn chặn một chút, dành thời
gian để thoát thân. Trên người Tokeru và Kuma cũng mọc lên mấy cánh
tay, ý đồ đẩy hai người dạt ra tạo chỗ chạy.

Chiêu này có hiệu quả, đám thợ săn hải tặc bị ngăn cản trong mấy
giây, Robin có thời gian quý giá. Đáng tiếc khi nàng chạy gần đến
cửa sổ thì năng lực của nàng không có bất cứ tác động nào với
Tokeru và Kuma cả

Kuma đưa bàn tay lớn ra, trực tiếp ngăn lại Robin. Lúc này đám thợ
săn hải tặc mới cười lớn :

“Ha ha, cảm ơn huynh đệ, chúng ta bất cẩn quá “.

“Ta không cần đám người các ngươi cảm ơn “.

Kuma lạnh lùng nói, làm đám người ngẩn ra. Tên cầm đầu hơi kinh ngạc
một chút, chăm chú nói :

“Người anh em này, giao nàng cho chúng ta. Chúng ta sẽ chia cho ngươi
một phần tiền “.

“Đại ca “.

“Không được đại ca, chúng ta cần gì … “.

Tên đại ca này phất tay ngăn cản mọi người, hắn nhìn ra hai người
trước mắt không phải hạng thường. Đơn giản là năng lực của Robin
không có bất kỳ ảnh hưởng nào đến hai người. Tuy không biết là ai
nhưng nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện.

Kuma hơi quay đầu xem Tokeru, ý muốn Tokeru quyết định. Lúc này Tokeru
mới hồi thần lại, hắn vừa rồi vẫn đang trong trạng thái mộng bức
a. Uống chút bia thôi mà cũng gặp người nổi tiếng, hơn nữa tuyệt
đối là nữ thần.

Trên Water 7 này có một tình yêu hộp quà, xem ra chính là của Robin.
Điều thú vị là hộp quà tự động đưa đến trước mắt hắn, hiện nau
Robin đang đứng cách hắn không đến 2 mét.

Tokeru và Kuma vẫn không quay đầu lại, cười nói :

“Chúng ta có hai người, một phần tiền sao đủ “.

Đám thợ săn hải tặc mặt vô cùng khó xem, tên cầm đầu gằn giọng :

“Đừng được nước lấn tới, nếu như không giao nàng ra đây, khi chúng ta
cướp được thì ngươi tiền không có, thậm chí mạng cũng không còn “.

Tokeru thoải mái hỏi :

“Các ngươi là thợ săn hải tặc ? “.

“Đúng, chúng ta đã từng bắt được hải tặc trên 70 triệu Belly, ngươi
nên biết điều “.

Một đám thợ săn hải tặc lăm le súng đe dọa, nhìn ra được bọn họ
thành tích không tồi a. Tokeru hơi cười khẩy :

“70 triệu Belly ? khá cao đó. Ta có một cuộc làm ăn muốn giới thiệu
cho các ngươi. Nếu như đồng ý, ta đảm bảo các ngươi kiếm được tiền
mỏi cả tay “.

“Làm ăn thế nào ? “.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #191